Thiên Đế Đọa Lạc Đô Thị
Chương 1 : Phong ấn Thượng cổ Thần thú
Năm xưa khi khai thiên lập địa, cỗi hư vô hỗn độn có tứ thần thú thượng cổ hung tàn quấy nhiễu tam giới, hắn phong ấn chúng suốt cả vạn năm, qua thời kỳ thần ma đại chiến cũng chính hắn đã bình loạn cuộc chiến khảm thóc đó bắt Ma vương giam vào thiên ngục, hắn từ từ thống nhất thần giới tự mình tu luyện vượt qua cảnh giới của Thần đạt đến cảnh giới Tiên, để rồi một hôm cái phong ấn năm xưa bị rạn nứt nhảy ra 4 con thượng cổ thần thú kiếm hắn báo thù. Trận chiến với bốn con này kéo dài suốt 80 năm, lúc đó hắn đành thiêu đốt tu vi giết hai con, phong ấn 1 con còn 1 thì bị thương chạy trốn, còn hắn vì vận dụng phép tắt để phong ấn đã đẩy hắn rơi vào 1 vị diện không gian khác, ở nơi này hoàn toàn khác với vị diện mà hắn từng tu luyện trước khi thành Thần
Địa cầu năm 1800, ở dưới chân núi Thiên sơn có một chàng trai từ từ mở mắt ra, Triều Cát nhớ lại trận chiến ác liệt với các con thượng cổ thần thú, không ngờ cả vạn năm chúng lại mạnh hơn lúc trước, phải thiêu đốt tu vi mới có cơ hội áp chế chúng để rồi phải chịu 1 hậu quả đáng thương như hắn, may mắn bị chiều vị diện này hút vào nếu không thì cơ thể hắn sẽ thế nào. Hắn ngồi dậy vận công điều tức, được khoảng 4 tiếng hắn thở ra ngụm khí than vãn nội thương này, tu vi này muốn khôi phục như xưa ít nhất cũng phải mất cả ngàn năm, hắn lại lắc đầu bất mãn vì ở vị diện tên là Địa cầu này có linh khí quá ít, nếu khôi phục đến Trúc cơ như người thường thoát khỏi cõi phàm ở cái vị diện này thì ít nhất mất đến 800 năm, còn muốn khôi phục lại toàn bộ tu vi e là không có khả năng rồi.
Trong lúc đó, trên Thiên giới Hoàng Ngọc Anh đang thư giãn, ngồi ăn hoa quả sau 200 năm bế quan tu luyện, nghe tiếng bước chân vội vã của cung nữ đến báo tin:
" Bẩm Thiên hậu, thượng cổ thần thú phá phong ấn tìm đánh thiên đế báo thù, 2 con bị giết 1 con chạy trốn con còn lại bị phong ấn nhưng Thiên đế đã biến mất, chúng nô tỳ đi tìm đành vô phương, có lẽ Thiên đế đã..."
Hoàng Ngọc Anh nghe cung nữ bẩm báo, mặt mày trắng bệch, sau đó 2 hàng lệ rơi, rồi biến mất xuất hiện nơi trận chiến, nàng tìm kiếm xem có dấu tích nào còn sót lại của Thiên Đế không, bỗng mắt nàng sáng lên hỏi cung nữ:
" Sau khi Thiên đế biến mất, các ngươi có tìm thấy vật gì không".
Cung nữ trả lời:" Bẩm chúng tỳ không tìm thấy vật gì hết thưa Thiên hậu!"
Nghe cung nữ trả lời không có vật gì, nàng vui mừng vì biết Thiên Đế vẫn còn sống, vì vật nàng hỏi cung nữ là chiếc nhẫn năm xưa nàng dùng nó để định tình với Thiên đế. Hoàng Ngọc Anh nghĩ Thiên đế biến mất có thể đã bị một chiều vị diện không gian khác hút vào, muốn phá không gian để quay về thì phải có tu vi cảnh giới thần, mà Thiên đế bị đẩy vào chiều không gian đó trừ phi tiêu tán tu vi bản thân, một lúc sau nàng nói:
"Thiên đế có thể bị đẩy vào 1 chiều vị diện không gian khác, ta sẽ đi tìm chàng, các ngươi ở đây phong tỏa không được để lộ tin tức về Thiên đế lạc vào nơi khác, ai trái lệnh ta trảm!!
Một lúc sau, Thiên hậu biến mất thì nơi đó lại xuất hiện một người, người này nét mặt xinh đẹp, dáng người chuẩn đủ 3 vòng, đây chính là Huyền m Thiên Nữ là 1 trong 9 phi tần của Thiên Đế. Khi nghe lén Thiên hậu nói, Thiên đế còn sống đẩy vào nơi khác, nàng vui mừng chuẩn bị phá không gian đi tìm thiên đế, chợt nghe tiếng nói bên tai:
"Huyền m, nãi giờ ngươi nghe lén ta nói chuyện với cung nữ, lộ tin tức về Thiên Đế, ngươi biết tội chưa"
Huyền m nghe xong, biết là Thiên hậu nàng đáp:" hứ.. Ta là vợ, Thiên đế là chồng ta, chàng ở đâu ta phải tìm chứ, làm gì có tội!"
Sau đó, có tiếng cười to“Thiên hậu tỉ ấy chỉ chộc muội thôi, haha..muội bớt nóng đi nhé”
Người vừa nói đó là Băng Cung Thần Nữ, Hàn Nhược Lan, nàng nói:“lúc thiên đế biến mất, ta suy đoán chàng bị đẩy vào vị diện khác nhưng chưa có gì để chứng minh điều đó, đến khi Thiên hậu đến đây tìm kiếm và hỏi cung nữ có tìm thấy vật gì không là ta đã nắm chắc chàng bị đẩy vào vị diện khác rồi"
Thiên hậu nói“Nhược Lan muội muội cũng có suy nghĩ cùng ta, bây giờ ta đi thiên giới không có người quản lý, ta dự định giao cho muội đây nè, muội giúp tỷ nhé“
Hàn Nhược Lan nói“Tỷ yên tâm muội sẽ quản lý tốt, tỷ cứ an tâm tìm chàng nhé, trên đây ngoài tỉ và Thiên đế thì ai còn dám đánh muội hjhj.. Cơ mà Huyền m muội cũng đi cùng Thiên Hậu sao?”
Huyền m trả lời“vâng, muội xem có giúp được chàng khôi phục gì không nên sẽ đi cùng Thiên hậu“
Thiên Hậu cười mỉm nói “Ta biết Huyền m muội muội đi là có dụng ý muốn song tu với chàng, đúng không nè! “
Huyền m đáp:“Thiên hậu tỷ đừng chọc muội nưa, biện pháp song tu cũng là cách tốt để chàng mau chóng khôi phụ tu vi mà.hihi". Sau đó Thiên hậu cùng với Huyền m phá hư không biến mất còn Hàn Nhược Lan đứng mỉm cười rồi cũng quay về Thiên giới.
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
80 chương
18 chương
60 chương
21 chương
91 chương
40 chương