Tiên Môn
Chương 402 : Tình cảnh nguy nan
"Không thể nào! Không thể nào!".
Trong đầu Lăng Tiểu Ngư đã liên tiếp hô lên ba chữ ấy: "Không thể nào".
Hắn chẳng tài nào tin được. Không phải vì sự cường đại của quỷ diện nhân mà là vì thủ đoạn khống lôi vừa rồi. Thần thông kia, nó rõ ràng... rõ ràng là Thái Ất Thần Minh Đạo: Ngự Lôi Chân Quyết - một trong những loại đạo thuật tối cao nhất của Kim Kiếm Phong!
Rốt cuộc thì chuyện gì đang xảy ra?
Tại sao quỷ diện nhân lại biết đạo pháp bất truyền của Thiên Kiếm Môn?
Ma công, Phật pháp, Đạo thuật, tất cả lại cùng hiện hữu trong một người. Phật, Đạo, Ma tam hệ đồng tu... Quỷ diện nhân, hắn là thứ gì thế này...
Yêu nghiệt? Chỉ e còn chưa đủ để lột tả. Nên biết, phật tướng, huyết nhân, khống lôi, ba thần thông ấy của hắn, mỗi một cái đều đã đạt đến trình độ thượng thừa, dư sức ngang dọc tu tiên giới rồi. Phật, Ma thế nào thì Lăng Tiểu Ngư đích xác còn chưa rõ, nhưng riêng với Đạo thuật... Lăng Tiểu Ngư hắn dám cá dù có là Cơ Thành Tử - chưởng môn hiện thời của Thiên Kiếm Môn - cũng không thể thể hiện ra được thần uy như vậy!
Kinh sợ qua đi, Lăng Tiểu Ngư siết chặt Linh Ngục Trường Qua, cất giọng trầm trọng: "Gia Gia, mở thông đạo".
Thế là đã rõ. Lăng Tiểu Ngư, hắn muốn chạy. Hắn biết, nếu chỉ dùng độn thuật thông thường thì mấy người bọn hắn sẽ vô phương thoát được. Quỷ diện nhân, hắn quá nhanh.
Mở thông đạo không gian, đó là phương án hữu hiệu nhất lúc này. Chỉ là... để mở được thông đạo, Gia Gia cần một khoảng thời gian để thi pháp. Nói cách khác, Lăng Tiểu Ngư hắn cần phải bảo vệ, ngăn chặn sự quấy nhiễu từ ngoại nhân, mà cụ thể ở đây là quỷ diện nhân.
Khỏi phải nghĩ, đó là một nhiệm vụ hết sức khó khăn. Ngẫm mà xem, ba người hợp lực còn bị quỷ diện nhân đánh cho chật vật thì huống chi là hai người. Trong lúc thi pháp mở ra thông đạo, Gia Gia sẽ không thể trợ giúp đối kháng cùng quỷ diện nhân được.
Chống đỡ đã khó, nay lại còn phải bảo hộ cho Gia Gia... Đúng là khó càng thêm khó.
Lăng Tiểu Ngư biết, rất có thể thông đạo còn chưa kịp mở ra thì hắn và Thiên Hồ Nguyệt đã phải trọng thương, thậm chí bị giết. Nhưng xét tình cảnh lúc này, hắn đâu còn lựa chọn tốt hơn. Tiếp tục đánh xuống chỉ e tất cả sẽ đều vong mạng...
Chia nhau ra chạy ư?
Nếu mà làm vậy thì mục tiêu truy đuổi của quỷ diện nhân khẳng định sẽ là Lăng Tiểu Ngư hắn và Gia Gia. Như vậy, chắc chắn một trong hai sẽ bị tóm, phần kẻ còn lại thì cũng chưa hẳn thoát khỏi nguy cơ. Thủ đoạn của quỷ diện nhân, nó quá khó lường.
Chung quy, đong trước đếm sau thì cũng chỉ còn cách kéo dài thời gian để cho Gia Gia khai mở thông đạo là khả dĩ nhất...
...
"Tiểu Ngư...".
"Gia Gia, làm đi".
"Nhưng mà ngươi...".
"Soạt!".
Tâm ý đã hạ, Lăng Tiểu Ngư chẳng nhiều lời thêm nữa. Hắn đã xách Linh Ngục Trường Qua lao lên hòng ngăn chặn bước tiến của quỷ diện nhân.
Phía sau, Thiên Hồ Nguyệt cũng nhanh chóng lao theo.
Nội tâm, Thiên Hồ Nguyệt đương nhiên là không hề nguyện ý. Thực sự thì lúc này nàng chỉ muốn mang muội muội rời khỏi đây thôi. Ngặt nỗi... nàng không có lựa chọn. Tính mạng của muội muội nàng vẫn đang còn trong tay Lăng Tiểu Ngư. Lăng Tiểu Ngư chết thì đồng nghĩa cấm chế trong người muội muội nàng sẽ tự động kích phát, muội muội nàng sẽ chết.
"Lăng Tiểu Ngư! Ta nguyền rủa ngươi!".
...
Thiên Hồ Nguyệt thân bất do kỷ, không thể không liều mạng. Còn với Gia Gia... nó cũng không thể không cố hết sức, dù chẳng ai doạ ép.
Nó hiểu, mỗi một giây chậm trễ thì đều sẽ trở thành gánh nặng của Lăng Tiểu Ngư.
Cắn răng, nó nâng lên tử tinh cầu, bắt đầu thi pháp hòng đem thông đạo không gian mở ra...
...
"Bọn chúng lại tính làm trò gì?".
Quan sát thấy tình hình có biến chuyển, quỷ diện nhân không khỏi âm thầm suy đoán. Hắn nhíu mày, thúc động huyết nhân và phật tướng tăng cường công kích. Riêng phần mình, hắn cũng thao túng lôi điện giáng xuống đầu Gia Gia.
Tiếc rằng, hắn đã thất bại.
Đạo lôi điện vừa rồi hắn đánh ra, nó đã bị người ngăn cản. Đúng là Lăng Tiểu Ngư.
Nắm trường qua trong tay, Lăng Tiểu Ngư hét lớn: "Đối thủ của ngươi là ta!".
"Không biết sống chết!".
Dưới lớp mặt nạ, quỷ diện nhân gằn lên. Theo cái điểm tay của hắn, lôi đình thi nhau giáng thẳng vào vị trí của Lăng Tiểu Ngư, buộc Lăng Tiểu Ngư phải ngưng bước tiến, chật vật chống đỡ.
Có điều, với thực lực vốn chênh lệch, Lăng Tiểu Ngư hắn có thể chống đỡ được bao lâu?
Rất nhanh, hắn đã phải nhận lấy một vết thương trên người. Là do huyết nhân gây ra. Trong lúc mãi bận ứng phó với những đạo lôi đình, một ngọn huyết giáo đã đâm xuyên qua bụng hắn.
"Hống!".
Đang cùng bốn huyết nhân khác giao chiến, Huyền Long trông thấy chủ nhân mình bị thương thì liền kêu to một tiếng, chuyển hướng lao qua.
Ngay lập tức, các huyết nhân phóng ra ngăn chặn.
"Hống!".
...
Thiên Hồ Nguyệt đang bận đấu cùng phật tướng, Huyền Long thì lại bị huyết nhân vây giữ, lúc này, thật sự là không ai có thể tiếp viện được cho Lăng Tiểu Ngư cả. Hắn chỉ còn nước tự trông cậy vào mình.
Chỉ là... bằng vào cái gì đây?
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
108 chương
33 chương
10 chương
159 chương
10 chương
40 chương
28 chương