"Thực lực cấp Tiên Quân còn mạnh hơn là ta tưởng tượng." Trương Hằng đứng giữa căn phòng nhỏ như ở chốn phàm nhân, cảm nhận sâu sắc lực lượng mà mình nắm giữ hiện giờ. Nên biết, khi hắn đứng ở cấp Chân Tiên đỉnh phong, thần thức có thể quét qua mấy trăm dặm, nhưng hiện giờ mở ra thần thức có thể bao trùm không gian mấy chục vạn dặm. Phạm vi mấy trăm dặm với mấy chục vạn dặm, chênh lệch hai bên lớn đến mức nào? "Khó trách toàn bộ Bắc Thần đại lục có ít cường giả cấp Tiên Quân như thế, hơn nữa người cấp Tiên Quân cũng có địa vị không thấp ở thượng giới, được ngàn vạn tu sĩ kính ngưỡng." Luyện Thiên Hóa Địa Công của Trương Hằng vừa mới tiến vào tầng năm cảnh giới sơ thành, lúc này thực lực xấp xỉ Tiên Quân hạ vị, hơn nữa dung hợp phân thân sinh ra lực lượng tuy không dám nói vô địch Cô Đế Tinh, nhưng cũng đủ bạo gan thăm dò tinh cầu cạnh bờ tiên giới này. Trong hai tháng này, hắn đột phá đến công pháp tầng năm gần như không gặp bình cảnh gì, tiêu hao bốn năm món Tiên bảo, liền chọc thủng lớp màng giấy cuối cùng, bước vào cảnh giới tầng năm. Sau khi thăng cấp công pháp tầng năm, hắn lại sử dụng Tiên bảo nhị tam phẩm, miễn cưỡng thăng cấp Phá Không Kiếm từ Tiên bảo tứ phẩm lên thành Tiên bảo ngũ phẩm. Sau khi thăng cấp Tiên bảo tứ phẩm, cấp bậc sẽ rất khó tăng lên, chênh lệch giữa mỗi phẩm rất lớn. "Theo công pháp tầng bốn lên tầng năm, lại thêm Phá Không Kiếm, Phong Lôi Phiến thăng cấp... Hiện giờ, trong tay ta không còn dư nhiều Tiên bảo, cùng với các thiên tài địa bảo có thể dùng để tăng lên thực lực." Trương Hằng mang theo vài phần lo lắng, trong lòng có một cỗ áp lực. Thời điểm ở hạ giới, trong tay hắn có vô số vật luyện hóa dùng không hết, mà khi hắn phi thăng thượng giới, công pháp thăng cấp đến tầng năm mới phát hiện vật trong tay có thể dùng cắn nuốt tăng nhanh thực lực đã còn xa mới đủ. Công pháp tầng năm, tuyệt đối là một cái hang không đáy! Hiện giờ Trương Hằng chỉ cần mấy chục nhịp thở là có thể cắn nuốt sạch một kiện Tiên bảo bình thường. Hơn nữa, cắn nuốt xong cũng không có cảm giác đặc biệt gì. "Tiên bảo nhất phẩm, nhị phẩm, tam phẩm đối với ta đã có hiệu quả rất nhỏ..." Trương Hằng khẽ gật đầu, phát hiện trong nhẫn không gian chỉ còn lại không đến mười kiện Tiên bảo, hơn nữa cấp bậc cũng không vượt qua tam phẩm. Đương nhiên, bản thân hắn sở hữu Tiên bảo đều có cấp bậc rất cao: Phục Yêu Tháp (lục phẩm), Phá Không Kiếm (ngũ phẩm), Vân Thiên Tiên Hồ (tứ phẩm), Phong Lôi Phiến (tứ phẩm). Mấy món Tiên bảo mà hắn sử dụng, cấp bậc thấp nhất cũng là tứ phẩm. Vốn liếng như thế, dù là đặt trong hàng Tiên Quân thì cũng rất khá rồi. "Hiện giờ trừ Phục Yêu Tháp ra, mấy món Tiên bảo còn lại dung hợp xong, hẳn là ta có thể phát huy ra trăm phần trăm uy lực." Trong lòng Trương Hằng không khỏi sôi trào, nếu thực lực của mình mạnh hơn vài phần, hoàn toàn có thể cướp sạch cả một tinh cầu tu chân! Đúng, chính là cướp sạch! Khi hắn thiếu vật luyện hóa thăng cấp, chỉ có thể đi lên con đường cướp bóc Tiên giới không lối về. "Trước tiên xem những yêu vật mạnh mẽ trong Phục Yêu Tháp." Trương Hằng vươn tay, tế ra Phục Yêu Tháp, tản ra một cỗ khí tức mịt mờ, không giống như trước kia yêu khí ngập trời, đủ thấy Trương Hằng nắm giữ nó đã sâu sắc hơn vài phần. Bởi vì trong phòng đã có cấm chế, Trương Hằng cũng không lo lắng có người nhìn trộm, xâm nhập thần thức vào trong Phục Yêu Tháp. Phục Yêu Tháp có sáu tầng, ba tầng đầu giam giữ yêu vật cấp Chân Tiên, ba tầng sau giam giữ yêu vật cấp Tiên Quân. về phần tồn tại cao cấp hơn, Phục Yêu Tháp không thể trói buộc được. Thần thức của Trương Hằng trực tiếp đi vào tầng thứ sáu, nơi này giam giữ một Nam nhân khôi ngô trên đầu có hai sừng, trên người tản mát ra một cỗ khí tức làm người ta run sợ. Cho dù là lúc này, khi Trương Hằng chạm đến Nam nhân kia, trong lòng cũng khẽ động, có một loại ảo giác khó mà chống lại. -Hừ. Nam nhân hai sừng kia cảm nhận được thần thức của Trương Hằng, hừ lạnh một tiếng, không gian bên trong Phục Yêu Tháp vặn vẹo một trận, thiếu chút nữa làm cho tâm thần Trương Hằng bị hao tổn. - Hiện giờ ta là chủ nhân Phục Yêu Tháp. Xin hỏi, các hạ là thần thánh phương nào? Trương Hằng lại có vẻ rất khách khí hỏi. - Ta là Yêu Quân thứ bảy Yêu Hoàng giới, Huyền Ngưu Ma Quân. Chờ ngươi tu luyện đến Tiên Quân thượng vị mới đến đàm phán với ta, lão ngưu ta lại ngủ mấy trăm vạn năm rồi nói tiếp. Nam nhân hai sừng kia ngáp một cái, chuẩn bị ngủ tiếp. - Đợi đã, Huyền Ngưu Ma Quân, ngươi có thể nói vì sao ngươi tiến vào Phục Yêu Tháp này? Trương Hằng cười hỏi. - Không biết. Trong giọng nói của Huyền Ngưu Ma Quân lộ ra một cỗ tức giận: - Lão tử đang ngủ ngon trong động phủ, không biết là cái tên khốn kiếp nào thoáng cái thu lão tử vào trong Phục Yêu Tháp, thật là đáng giận. Nhưng mà trong thiên địa này chỉ có ba cái Phục Yêu Tháp, ta đoán thử cũng đoán ra được. Trong thiên địa này, lại chỉ có ba cái Phục Yêu Tháp? Điều này thật làm Trương Hằng bất ngờ. Toàn bộ ba mươi sáu giới rộng lớn mênh mông cỡ nào, nhưng Phục Yêu Tháp Tiên bảo lục phẩm lại chỉ có ba kiện, đủ thấy nó quý báu cỡ nào. - Được rồi, Huyền Ngưu Ma Quân, ta nói cho ngươi, thu ngươi vào Phục Yêu Tháp quá nửa là Huyết Sát Thần Đế. Cho dù không phải hắn, cũng là nhân vật cấp Đế tương đương, ngươi không cần nghĩ tới chuyện báo thù. Trương Hằng cười hì hì nói. - Cái gì? Huyết Sát Thần Đế! Huyền Ngưu Ma Quân không khỏi rùng mình một cái, vẻ mặt hoảng sợ. Xem ra lực uy hiếp của nhân vật cấp Đế tuyệt đối thấm sâu lòng người, cho dù Huyết Sát Thần Đế không phải cường giả ở Yêu Hoàng giới. Chỉ là, hắn lại bất chợt hoài nghi nói: - Theo ta được biết, người có Phục Yêu Tháp ở Ma giới hẳn là Bất Tử Tà Đế, làm sao Huyết Sát Thần Đế lại có một cái chứ? Trương Hằng cười hắc hắc: - Xem ra ngươi bị Phục Yêu Tháp này giam giữ quá lâu rồi? Trương mỗ có cảm giác, không bao lâu nữa ngươi ở trong Phục Yêu Tháp này, có thể đi ra hoạt động gân cốt một chút. - Tiểu tử, đừng có tự sướng, chỉ bằng tu vi cấp Tiên Quân hạ vị như ngươi hiện giờ, lão tử chỉ một đầu ngón tay cũng có thể bóp chết ngươi. Uy danh Ma quân thứ bảy Yêu Hoàng giới của ta nào phải nói không? Huyền Ngưu Ma Quân cười to. - Được rồi, cứ để chúng ta chờ xem. Trương Hằng thu hồi thần thức, để Phục Yêu Tháp tiến vào linh hạch không gian. Sau công pháp tầng năm, thể tích linh hạch không gian đột nhiên mở rộng vô số lần, kích cờ chừng mấy vạn dặm. Giữa Tiên Quân cùng Chân Tiên, quả thật là một đường lạch không thể vượt qua. Dù cho đến đây ngàn ngàn vạn vạn Chân Tiên, đối với một cái Tiên Quân thì cũng không đáng kể gì, vỗ một cái là đập chết một mảng lớn. Đúng lúc này, Trương Hằng chuyển mặt ra ngoài cửa. Một lát sau, truyền đến tiếng bước chân, thôn trưởng đi đến đây. - Ba ngày sau, chúng ta xuất phát. Trong thời gian này xử lý hết những chuyện phàm tục đi. Trương Hằng dùng ngừ khí phân phó nói với thôn trưởng. - Vâng, đại nhân. Thôn trưởng cung kính nói. Nếu để cho đám người Đái Dung nhìn thấy, nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc. Thôn trưởng đức cao vọng trọng ở trước mặt "hiền chất" của hắn, lại có thái độ cung kính như thế. Ba ngày sau, ở đầu tây Đái Hà Thôn, toàn bộ người trong thôn đều tụ tập lại, tiễn đưa ba người sắp rời thôn. - Dung Nhi, sau khi tiến vào tiên môn, nhất định phải nghe lời tiên nhân nói, tu tiên cho tốt. ngày sau có cơ hội nhất định phải trở về gặp cha mẹ... Đái thị nước mắt nước mũi sụt sịt nói, ôm nữ nhi khóc hồi lâu mới buông ra, mắt đã đỏ hồng. Đái Dung ánh mắt ngậm lệ, cũng lưu luyến không bỏ được. Người trong thôn cũng nói ý kiến của mình: - Chỉ mong Dung Nhi có thể trở thành tiên nhân, điều này đối với Đái Hà Thôn chúng ta tuyệt đối là chuyện tốt. - Chỉ là cô nương tốt như Dung Nhi, đi ra tu tiên, quá đáng tiếc... - Nghe nói tu tiên phải nói cơ duyên, Dung Nhi cô nương có thiên phú hiếm thấy, vừa lúc gặp được tiên môn tuyển nhận đệ tử, đây là trời cao định sẵn rồi. Các thôn dân đều nói ý nghĩ của mình, nhưng mà bọn họ cũng không thể thay đổi vận mệnh đi Vô Song Thành của Đái Dung. - Dung Nhi, thời gian không còn sớm. chúng ta phải nhanh chóng xuất phát. Thôn trưởng thúc giục, thân hình Trương Hằng nhẹ nhàng nhảy lên, bay lên trên không. Oong.... Hắn chỉ ra một cái, cách mặt đất mười mấy thước lơ lửng một đóa mây. Đây là một kiện Pháp bảo phi hành hạ phẩm, phẩm chất thông thường, Trương Hằng đã chuẩn bị từ ba ngày trước. Nếu muốn thôn trưởng luyện hóa một kiện Tiên bảo trong vòng ba ngày, đó là một nhiệm vụ không thể hoàn thành. - Phụ thân, mẫu thân, ca ca, chờ Dung Nhi tu tiên có thành tựu, sẽ trở về gặp mọi người... Đái Dung nước mắt nhỏ giọt, tiếp đó lại nói lời từ biệt với những người thân cận trong thôn. Cuối cùng, thôn trưởng đẩy nhẹ, để cho nàng bay lên trên, rơi vào đám mây. - Dung Nhi mời ngồi. Trương Hằng vẻ mặt thản nhiên ngồi trên đám mây, nhìn Đái Dung của nói. - Cảm ơn Trương đại ca. Đái Dung lau khô nước mắt, sánh vai ngồi cùng Trương Hằng. Vù! Thôn trưởng cùng bay lên trên đám mây. Trương Hằng vừa động ý niệm, đám mây đang ngồi chậm rài bay lên trời cao. - Thôn trưởng, Trương tráng sĩ, kính nhờ các người, nhất định phải chiếu cố Dung Nhi. Đái phụ cuối cùng không nhịn được, lệ rơi cáo biệt. Cứ thế, thôn dân Đái Hà Thôn nhìn đám mây trên bầu trời dần dần nhỏ đi. - Làm tiên nhân thật tốt... Không ít thôn dân vô cùng hâm mộ, Đái Phùng Sơn mang theo vẻ mặt hướng tới. Chỉ là, con đường tiên nhân trường sinh bất tử, cuối cùng vô duyên với họ. - Dung Nhi, muội hẳn là lần đầu bay lên trời phải không? Trương Hằng cười hỏi. - Phải. - Có cảm nhận gì? - Hiện giờ muội có chút hồi hộp... Nhìn Đái Hà Thôn đã nhỏ như con kiến, Đái Dung lại nói: - Còn nữa, muội phát hiện Đái Hà Thôn của chúng ta so sánh với trời cao vô hạn, thực nhỏ bé, giống như không đáng kể gì. Trương Hằng nhàn nhạt nói: - Không phải giống như không đáng kể, mà là căn bản không đáng kể. Chờ muội tiến vào tiên môn, mới rõ ràng thế giới này lớn cỡ nào, phấn khích cỡ nào. Đương nhiên, muội cũng phải trả một cái giá rất lớn. - Trả giá rất lớn? Chúng ta không phải đang bay lượn tự do tự tại hay sao? Đái Dung cười nói. - Chờ muội tiến vào Vô Song Thành, sẽ hiểu được. Trương Hằng không trực tiếp trả lời vấn đề này. Khi đám mây bay ra mấy ngàn dặm, ở trời cao gần đó đột nhiên truyền ra một tiếng đánh nhau, sấm sét nổ tung, cùng với tiếng rống phẫn nộ. - Không tốt, có tiên nhân đại chiến? Sắc mặt thôn trưởng đại biến. -o0o-