Tiên Lí Tình Duyên
Chương 11
Ba–
Du Hàng mở cửa phòng tắm bước ra, bên hông chỉ có quấn một tấm khăn tắm cho nên để lộ ra thân thể khỏe mạnh với những khối cơ rắn chắc. Y lắc lắc đầu tóc làm những giọt nước vẫn còn đọng ở trên hỗn độn văng rơi xuống làm y càng thêm thập phần hương vị gợi cảm.
Y đến gần quầy rượu lấy ra một chai vang đỏ rót một ly, một hơi uống hết, nhìn rất chi là thư sướng.
Điện thoại lúc này reo lên.
Du Hàng cầm lấy điện thoại mở ra thấy người gọi chính là thám tử tư mà mình đã thuê.
Người kia qua điện thoại nói rằng sự tình đã có bước tiến, bọn họ đã điều tra ra được người muốn giết y là ai, mà người đó lại rất đỗi quen thuộc.
Buông điện thoại xuống, Du Hàng bỗng lâm vào trầm tư. Y vốn không nghĩ đến sự tình sẽ như thế này, lại không nghĩ tới người muốn giết y lại là người thân của chính mình!
Này thật sự là quá mức ngoài dự kiến.
Chính là như thế, nhưng chân tướng vẫn sự việc vẫn chưa được biết rõ ràng, bởi vì người muốn giết y kia cũng không phải là người thường.
Du Hàng đột nhiên rất muốn tìm một người nói chuyện để nhanh chóng xua tan nỗi muộn phiền trong lòng, tự nhiên trong đầu lại hiện lên khuôn mặt nam hài có hai chiếc răng nanh nhỏ đáng yêu.
Y mỉm cười, y nguyện ý làm theo cảm giác của chính mình. Một khi mình đã nhớ tới hắn, như vậy thì chính là hắn đi.
Y cầm lấy điện thoại mà nhấn số, khẳng định đối phương sẽ bắt máy.
Rất nhanh từ bên kia đầu dây bên kia truyền đến một tiếng “uy”. Nghe giọng nam hài bên kia khó có thể che dấu hưng phấn cho nên liền suy ra hắn chắc chắn đã lưu lại số của mình trong máy cho nên vừa thấy số y hiện lên màn hình liền biết được là ai đang gọi đến.
Tâm tình Du Hàng hiện tại tốt hẳn, y nằm trên giường rút khăn tăm ra quẳng ở đại ở một nơi nào đó trong phòng rồi đưa tay kéo cái gối ôm đến để làm trụ cho một bộ vị (nào đó) của y. Đối với y mà nói thì đây đã trở thành thói quen, theo y thì đây một phương pháp ngủ thực tốt cho sức khỏe.
Chẳng qua nếu Âu Dương Hoành biết được y đang dùng bộ dạng nào mà nói chuyện với hắn thì khẳng định là phải muốn hộc máu mũi, huyết áp tăng cao đó chớ.
“Là ta.” Du Hàng nói, nhưng mà y không cần nói đối phương cũng đã sớm biết rồi.
“A, a, a Hàng….” Âu Dương Hoành hưng phấn không thôi cho nên cứ lắp ba lắp bắp mãi. Hắn không nghĩ tới Du Hoành sẽ gọi điện cho hắn, là hắn đang mơ có phải không? Âu Dương Hoành khôi khỏi khẩn trương vạn phần.
“Hiện tại đang làm cái gì?” y cảm nhận được không khí bên kia truyền đến cho nên nghĩ thầm, tiểu tử kia thật đúng là đáng yêu quá đi cho nên mới tùy ý hỏi để giúp đối phương bình tĩnh đôi chút a.
“Vừa mới tắm xong, hiện đang sấy tóc”.
“Phải không, ta cũng mới vừa tắm xong nè.” y cười cười nói.
Âu Dương Hoành nhất thời nghĩ đến trường hợp nếu hai người cùng động dục một lúc, nhất thời cả mặt ửng đỏ hết cả lên. Hắn nghĩ, nếu như Du Hàng biết được hắn hiện tại đang nghĩ cái gì thì tâm tình y sẽ thế nào ni, có khi nào y cũng đang nghĩ đến trường hợp này không ta, nam nhân cả mà, ha ha, tâm nghĩ nhưng không nói ra thôi.
Đương nhiên Du Hàng lại đâu có nghĩ đến Âu Dương Hoành như vậy mà háo sắc đến thế, ít nhất hiện tại y gọi điện đến không phải vì mấy chuyện đó mà là bởi vì gặp phải chuyện phiền lòng. Lúc này tự nhiên lại nhớ đến sự kiện kia.
Lại tùy tiện tán gẫu vài câu, Du Hàng giờ mới đi vào trọng điểm.
“Dương Hoành, ta mới phát hiện ra một chuyện,” y nói.
“Chuyện gì?” Âu Dương Hoành tò mò không thôi. Hắn hiện tại đoán đối phương sẽ nói chuyện gì cho hắn đây.
“Ta đã biết người muốn giết ta là ai.”
“Cái gì?” Âu Dương Hoành kinh hãi, vội vàng hỏi, “Là ai?”
“Du Phàm.” Du Hàng bình tĩnh nói ra tên ca ca của y.. Y cũng không muốn tin tưởng nhưng cũng phải chấp nhận sự thật.
“Cái gì?” Âu Dương Hoành không khỏi sợ hãi mà kêu lên, “như thế nào lại là hắn?”
“Ta cũng thực ngoài ý muốn. Mấy ngày nay luôn nghĩ là ai mà lại đối ta hạ độc thủ như thế nhưng lại không có nghĩ tới hắn, ta không nghĩ hắn sẽ có ý đó trong đầu. Lúc ấy hắn lấy xe tông ta nghĩ muốn hại ta, ai ngờ lần đó ta chỉ bị mất trí nhớ.”
“Hắn không phải ca ca của ngươi sao?” Âu Dương Hoành khiếp sợ, nhưng cũng thực khó hiểu.
“Không phải,” Du Hàng đáp, “Lúc ta còn nhỏ thì mẹ ta qua đời, về sau cha ta lại tái hôn, mà Du Phàm chính là con riếng của mẹ kế ta với chồng trước của nàng, so với ta lớn hơn ba tuổi. Chẳng qua cùng ở chung nhiều năm thấy cũng được. Phụ thân của ta đối đãi hắn tốt lắm, cơ hồ đem hắn thành con ruột của mình. Lần này phụ thân quyết định để ta kế thừa chức chủ tịch công ty trong nước cho nên hắn muốn giết ta, chỉ cần ta chết hắn sẽ trở thành người tiếp theo nhậm chức chủ tịch.”
Âu Dương Hoành càng nghe càng thêm khiếp sợ. Hắn quả thực hâm mộ kẻ có tiền, chính là thế nhưng hiện tại xem ra làm kẻ có tiền cũng không có tốt đẹp gì, từ xưa đã có phát sinh mấy vụ tranh giành quyền lực trong gia tộc, có lẽ làm một người bình phàm cũng là một loại hạnh phúc ba.
“Như vậy…. Chuyện quan trọng như vậy, vì cái gì ngươi lại muốn nói cho ta biết?” hắn trong lòng rất ư là khẩn trương, rất muốn nghe được một đáp án mà hắn đã thật lâu chờ đợi.
“Khi ta biết được chân tướng sự việc, người đầu tiên ta nghĩ đến chính là ngươi cho nên nghĩ nói cho ngươi biết.” Du Hàng nói ra những lời nói rất thiệt tình.
Âu Dương Hoành chỉ cảm thấy một trận vui mừng. Đúng vậy, tuy nhiên y nhất thời quên mất hắn nhưng trong tâm ý vẫn còn chung thủy, mình tại trong mắt y cũng chung quy là đặc biệt đi.
Có lẽ y đang chậm rãi phát hiện chuyện này thật. Một ngày nào đó hắn nhất định còn muốn yêu mình, cho nên hiện tại mình phải kiên nhẫn chờ đợi a.
“Ngươi như thế nào biết được việc này, là cảnh sát báo cho ngươi sao chứ?” Hắn lại hỏi.
“Không phải, là ta tự tìm thám tử tư đi điều tra.” Du Hàng trả lời.
“Lần trước người ám hại ngươi ở bệnh viện cũng là người của Du Phàm phái đến có phải không?”
“Đúng vậy, thám tử tư của ta đã xác định cả hai việc đều là chính tay hắn làm.”
Âu Dương Hoành không khỏi cảm thấy thật kì quái: “Chính, nhưng là khi đó cảnh sát đều không có tra ra được, như thế nào cảnh sát không làm được mà thám tử tư lại tìm ra được chứ?”
Du Hàng trong điện thoại cười lớn lên: “Ngươi không tin thì thôi, có tiền là cái gì cũng làm được!”
Âu Dương Hoành nhất thời có một trận nhụt chí, chuyện thật như vậy hắn như thế nào có thể không tin, phải biết rằng thứ hắn đang thiếu nhất cũng chính là thứ này.
“Kia ngươi hiện tại tính là thế nào?” Người kia chung quy cũng là anh em của y, y cũng thật khó xử ba?
“Ta hiện tại cũng thực phiền não,” quả nhiên Du Hàng đáp như thế, “Ta không nghĩ sẽ đem mọi việc làm cho to chuyện, nhưng hắn đã hai lần muốn giết ta, dùng thủ đoạn độc ác như thế căn bản là không chút lưu tình, ta lo lắng hắn sẽ không từ bỏ mà còn muốn đối ta hạ độc thủ cho nên ta lo lắng có nên nói hay không cho phụ biết, chỉ sợ phụ thân sẽ không tha thứ cho hắn….”
Nguyên lai là như thế cho nên ngươi mới lo lắng sao chứ? Âu Dương Hoành trong lòng rất cảm động, nhưng nghĩ đến Du Phàm đã thương tổn y nhưng y lại không có trả thù đối phương mà ngược lại còn lo lắng, đây mới chính là A Hàng của hắn a.
Cho nên, vô luận Du Hàng cuối cùng quyết định cái gì, hắn nhất định ủng hộ y.
Trải qua việc này, Âu Dương Hoành biết mình cũng có vị trí trong tâm của y, tuy không biết vị trí này có bao nhiêu trọng yếu nhưng ít ra xem như cũng có chút tiến triển nho nhỏ, cũng là một cái bắt đầu tốt đẹp ba.
–oo–
Này sau khi tan sở, Âu Dương Hoành đi ra khỏi công ty chuẩn bị về nhà.
Lúc đi ra đến cửa công ty, có một chiếc xe dừng lại bên cạnh rồi từ phía trong bước ra một người nam nhân.
Âu Dương Hoành nhận ra được chiếc xe này. Trước kia hắn cũng đứng ở đây, khi đó đồng sự nói cho hắn biết đây chính là xe công sự của chủ tịch công ty, nói như thế nào chiếc xe này lại xuất hiện ở đây, người nam nhân này chính là—
Du Phàm!
Hắn kinh ngạc không thôi, không khỏi há hốc mồm, run nhè nhẹ bật lên một câu:
“Ngươi!…..”
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
59 chương
26 chương
9 chương