Tiên đế trùng sinh
Chương 166 : Anh không bằng anh ta
“Ừng ực…”
Trình Hồng Quang tu ừng ực chai rượu trắng nồng độ cao, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, anh ta nốc hết rượu trắng rồi trong chớp mắt đã xỉn quắc cần câu.
Người xung quanh đều trợn mắt há mồm, từ bao giờ một cậu Trình ngang ngược lại hèn mọn như vậy, còn chịu ép dạ cầu toàn? Chẳng lẽ…
Khoan nào! Người này nãy tên gì nhỉ? Diệp Tiên sư! Chẳng lẽ chính là người một mình san bằng cả nhà họ Trình, là Diệp Tiên sư xưng hùng xưng bá ở ba tỉnh Hoa Đông?
Mấy tên nhà giàu chung quanh giật mình, sợ hãi đứng lên muốn làm quen nhưng lại bị Diệp Thành lạnh lùng liếc một cái, không dám tiến lên, chỉ còn nước trơ mắt nhìn anh rời đi.
Quay lại phòng riêng, không khí bên trong có hơi nặng nề, Diệp Thành bưng ly rượu, nhấp một ngụm rồi bỗng cười nói: “Mấy cậu nhìn tôi như thế làm gì? Chưa thấy trai đẹp bao giờ à?”
Thấy anh vẫn như thường, người khác mới nhẹ nhàng thở ra, Tôn Tiêu Tiêu là người tỏ ra sùng bái đầu tiên: “Đàn anh, anh lợi hại ghê! Hành động mời rượu vừa rồi hết như là trong phim xã hội đen gì gì đó…”
Thấy đàn em nghĩ nát óc cũng chỉ có thể miêu tả mình như xã hội đen thì Diệp Thành bật cười: “Anh văn minh lịch sự như vậy, giống xã hội đen chỗ nào?”
Đinh Lương Tài cũng cười ha ha: “Lợi hại quá nha Diệp Thành! Trước đó cậu bảo có quen biết nhà họ Thẩm, tôi còn tưởng cậu là chân chạy vặt cho người ta thôi, không ngờ cậu “trâu” dữ vậy!”
Sự khiếp sợ cũng hiện rõ trên mặt Cố Tuấn Lam, hóa ra, trong lúc vô tình, người em trai cần mình quan tâm đã hơn mình nhiều như vậy, trừ kích động, điều này còn khiến cậu ta có chút mất mát trong lòng.
Nhưng người sợ hãi nhất chính là Tương Uyển Như, có lẽ người khác không biết ba chữ Diệp Tiên sư có ý nghĩa gì nhưng cô ta lại hiểu rất rõ.
Đấy chính là chúa tể của ba tỉnh Hoa Đông, ngay cả gia chủ nhà họ Trình cũng không phải đối thủ của anh ta. Một câu nói có thể giúp người ta phất nhanh, một ý nghĩ cũng đủ làm cậu chủ đại gia nhà giàu mất đi mọi thứ.
Tiếp đó, trong bữa ăn, Tương Uyển Như hoàn toàn thay đổi thái độ kiêu căng trước đó, thái độ trở nên nhiệt tình, nâng ly liên tục, còn chủ động đứng lên mời rượu lần lượt mọi người. Đối với Tôn Tiêu Tiêu và Kỷ Quân Lan, cô ta kêu em gái ngọt xớt, thậm chí là đối với Đinh Lương Tài, cô ta cũng cười tươi rói gọi một tiếng anh Đinh.
Tuy những người khác cảm thấy kinh ngạc nhưng trong thái độ bợ đỡ đó, ai cũng thoải mái. Cố Tuấn Lam vô cùng ngạc nhiên, dù nghĩ thế nào vẫn không thể hiểu nói tại sao bạn gái lại đổi tính.
Chỉ có Kỷ Quân Lan thờ ơ hiểu hết ý định của Tương Uyển Như. Rõ ràng người này tự mình biết mình, biết Trình Hồng Quang còn xem thường cô ta thì muốn làm quen với Diệp Thành đúng là chuyện nằm mơ giữa ban ngày.
Vì thế cô ta thông minh chuyển mục tiêu qua bạn bè của anh, qua biểu hiện vừa rồi của Diệp Thành, hiển nhiên cũng đủ để thấy anh rất coi trọng mấy người bạn này, chỉ cần giữ mối quan hệ tốt với họ, tương lai tất nhiên có thể một bước lên trời.
Rất nhanh, bữa tiệc đã kết thúc, mọi người nhân lúc đang vui vẻ, nhanh chóng đổ hướng đi về phía suối nước nóng.
Trong tiếng ồn ào náo nhiệt, Cố Tuấn Lam và Tương Uyển Như đi vào phòng đôi, sau khi vào phòng, Cố Tuấn Lam lại thấy bạn gái như đang suy nghĩ gì đó, cậu ta còn tưởng cô ta đang rối rắm chuyện Trình Hồng Quang nên vỗ ngực đảm bảo:
“Uyển Như, anh biết mình vô dụng, hôm nay đã làm em mất mặt nhưng anh đảm bảo, trong tương lai, anh sẽ vượt qua Trình Hồng Quang kia rồi bắt hắn phải kính rượu em!”
Tương Uyển Như đang suy nghĩ chuyện Diệp Thành nên vô thức nói ra: “Tuấn lam, tương lai anh sẽ hơn xa Trình Hồng Quang nhưng dù thế nào thì anh cũng kém hơn Diệp Thành!”
Nghe xong lời này của bạn gái, Cố Tuấn Lam không vui mà nói: “Uyển Như, anh biết giờ Diệp Thành rất có năng lực, thậm chí là còn dính dáng đến nhà họ Thẩm nhưng thế thì đã sao?”
“Dù cậu ấy có được thành tựu lớn hơn nhờ vào nhà họ Thẩm nhưng cũng chỉ giới hạn trong Giang Thành, rộng lắm thì cũng chỉ ba tỉnh Hoa Đông. Nhưng nếu hạng mục nghiên cứu của anh thành công thì sẽ làm cả nước chấn động, thậm chí còn nổi tiếng thế giới!”
Cố Tuấn Lam càng nói càng trở nên tự tin, cậu ta vốn dĩ có khí chất trí thức, không chịu thua kém trong bất cứ việc gì. Trừ vận động, các mặt khác, Cố Tuấn Lam đều cố gắng lấy hạng nhất. Nếu không có sự tự tin và ý chí chiến đấu như vậy thì sao cậu ta có thể bộc lộ tài năng ở đại học, được bố vợ tán thưởng, còn giành được trái tim thiếu nữ của cô tiểu thư Tương Uyển Như?
Nghe Cố Tuấn Lam nói, Tương Uyển Như có chút cảm động nhưng cũng không nhịn được mà cười. Lúc này, hai người đã cùng nhau thoát y ngâm suối nước nóng, nụ cười, vóc dáng quyến rũ, đặc biệt là cặp đồi núi trước ngực của cô ta càng khiến Cố Tuấn Lam nhìn đến mê mẩn.
Cô ta vừa cười vừa nắm tay bạn trai nói: “Tuấn Lam, chuyện trên đời không thể xem xét đơn giản như vậy, anh còn nhớ chuyện chứng khoán biến động mấy ngày trước không?”
Cố Tuấn Lam được bố vợ dạy dỗ kỹ càng nên tất nhiên cũng có nghiên cứu thị trường chứng khoán nên cũng đáp lời được: “Ý em là vụ cổ phiếu tập đoàn Trình thị đột nhiên tụt mạnh rồi sau đó lại khôi phục lại một cách thần kỳ khiến vô số người tức ngực giậm chân à?”
Tương Uyển Như nghiêm mặt nói: “Đúng, nhưng điều anh không biết là sự kiện chứng khoán biến động này xảy ra là vì Diệp Thành có được nhà họ Trình!”
Cố Tuấn Lam ngạc nhiên hỏi: “Vì A Thành? Nhưng, nhưng cậu ấy hoàn toàn không biết gì về tài chính cả, chẳng lẽ cậu ấy đại diện cho nhà họ Thẩm? Nhưng dù là nhà họ Thẩm thì cũng không thể tạo thành ảnh hưởng lớn tới vậy, lúc ấy, cổ phiếu Trình thị giảm mạnh quá mức, giống như là sắp tiêu tới nơi vậy!”
Tương Uyển Như thở dài: “Gia tộc nhà em chỉ là gia tộc hạng hai ở Tô Nam nên biết không nhiều nhưng em có thể khẳng định, người anh em Diệp Thành ia của anh còn một danh hiệu khác là Diệp Tiên sư!”
“Tiên sư? Đó là cái gì, người trong giang hồ à?”, Cố Tuấn Lam bị chọc cười nhưng thấy bạn gái quá nghiêm túc, cậu ta cũng bớt cười cợt.
Tương Uyển Như nghiêm túc đáp: “Tuấn Lam, em không phải đang dọa anh nhưng trên thế giới này, thật sự có nhiều người mang sức mạnh mà người thường khó tưởng tượng ra. Lấy chuyện nhà họ trình để nói đi, anh biết vì sao họ luôn nắm quyền tỉnh Tô Nam gần trăm năm nay không, dù là kinh tế biến hóa, khí hậu biến đổi, thậm chí là thay đổi chế độ, họ đều có thể vững vàng không ngã không?”
“Đó là nhờ gia chủ của họ, nghe nói ông cụ Trình đã hơn 120 tuổi, là một đại sư võ đạo, có thể dùng tay không đỡ đạn, một chưởng đánh nát đá lớn cây to, một mình đấu trăm người cũng không phải là chuyện khó!”
Cố Tuấn Lam nửa hiểu nửa không, giống nhưng đang nghe bạn gái đọc sách trời vậy, cậu ta không rõ tình hình cụ thể, chỉ biết ông cụ Trình rất lợi hại.
Vì vậy cậu ta cũng thuận miệng hỏi: “A Thành thì sao? Chẳng lẽ cậu ấy cũng là đại sư võ đạo?”
Tương Uyển Như hít sâu một hơi rồi lạnh lùng nói: “Tuy em không biết tình hình cụ thể nhưng dựa vào lời đồn lưu truyền trong tầng lớp trung lưu, ông cụ Trình chẳng khác nào đứa trẻ khi đối mặt với anh ta, hoàn toàn không có khả năng phản kháng!”
- ------------------
Truyện khác cùng thể loại
2 chương
8 chương
44 chương
51 chương
36 chương
23 chương
4 chương