Thượng tướng phu nhân không có hộ khẩu trong vũ trụ
Chương 254 : thành công nhắn tin
Cùng lúc đó, phi thuyền của Trương tướng quân tới nơi, một viên tinh cầu màu vàng nâu.
Mặt ngoài tinh cầu gồ ghề, tinh cầu bị khai phá quá độ, đã từng là một viên quặng tinh, hiện giờ không có người hoạt động phía trêи, đương nhiên đây là biểu hiện giả dối.
Trương tướng quân mang người đi xuống, nơi đổ bộ đã có mười mấy gã to con cơ bắp đứng sẵn, trêи người đều mang súng, đại bộ phận trêи thân đều có vết sẹo, đằng đằng sát khí, đều không dễ chọc.
“Người đâu?” Một gã cơ bắp đầu trọc đi tới, ánh mắt hung hãn, chỉ có những kẻ hàng năm ɭϊếʍ máu trêи lưỡi đao mới có khí thế này.
“Ta đã để hắn ở nơi rất an toàn.” Đôi tay Trương tướng quân cũng dính đầy máu tươi, đương nhiên sẽ không sợ hãi những người này, hơn nữa lão ta tự tin với thân phận mình, cảm thấy mình là kẻ đứng phía trêи.
Gã đầu trọc không vui mà nói: “Vì sao không đem người đến?”
Trương tướng quân nói, “Bây giờ còn chưa được, ta muốn thấy thành ý của các vị, mới có thể đem giao hắn cho các vị được.”
“Ông biết khối đất dưới chân này là địa bàn của ai không?” Gã đầu trọc âm u nhìn lão ta.
“Đương nhiên là ta biết, nhưng người bắt được hắn là ta, không có hắn, kế hoạch của các vị cũng không thể thực thi, không chỉ không chiếm được dung dịch cải tạo gen, còn phải thừa nhận lửa giận của Tần Vũ, ta thì không sao cả, dù sao cũng đã làm, cùng lắm thì đồng quy vu tận, chết cũng phải kéo theo kẻ đi cùng.” Trương tướng quân không hề bị sát khí của hắn ta ảnh hưởng, vẻ mặt bình tĩnh.
“Trương tướng quân, có chuyện từ từ nói, chuyện chúng tôi đáp ứng ông tuyệt đối sẽ không đổi ý.” Lúc này, một người đàn ông diện mạo tương đối văn nhã đi ra, trong tất cả mọi người, bề ngoài hắn thoạt nhìn thì ôn hòa nhất, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ai sẽ tin hắn là thành viên tổ chức Phản Tinh Hệ hung tàn.
Không sai, bên hợp tác cùng Trương tướng quân đúng là tổ chức Phản Tinh Hệ, nghiêm khắc mà nói, là tổ chức Phản Tinh Hệ chủ động tìm Trương tướng quân.
Tổ chức Phản Tinh Hệ chính là thế lực khác mà Tần Vũ phát hiện lúc trước ở hành tinh M912 muốn dung dịch cải tạo gen, nhưng bọn chúng đã muộn một bước, tư liệu bị Tần Vũ lấy đi, cả giáo sư Smith cũng bị hắn trói đi cùng, chậm một bước, chậm toàn bộ, kế hoạch một năm của bọn chúng, cứ như vậy nước chảy về biển đông.
Sau đó tổ chức Phản Tinh Hệ lại phái người đến Thương Mộc tinh và Khoa La tinh, cái trước thì chậm một bước, cái sau bị giết ngược lại, Tần Vũ quá mạnh, chính diện đối kháng không được gì, cho nên bọn chúng muốn xuống tay từ phía Lộ Lê, nhưng bên người Lộ Lê vẫn luôn có người bảo hộ, người của bọn chúng không tới gần được, nên mới tìm Trương tướng quân.
Cuộc sống của Trương tướng quân ở Liên Bang xác thật không tốt như trước kia, trong lòng lão ta cũng oán hận Lộ Lê, không chiếm được cái gì, còn không duyên không cớ giết mất cấp dưới tâm phúc, khiến vài cấp dưới khác trong lòng oán hận lão ta, cho nên khi người của tổ chức Phản Tinh Hệ tìm tới, lão ta không do dự đáp ứng ngay.
Đối phó với Lộ Lê là một nguyên nhân, lão ta cũng hứng thú với dung dịch cải tạo gen, không ngờ gen nhân loại thật sự có thể thay đổi, sao không động tâm được.
Tổ chức Phản Tinh Hệ kiêu ngạo đã quen, nhìn thấy Trương tướng quân hung hăng như thế, tức khắc ngo ngoe rục rịch.
Người đàn ông diện mạo văn nhã nói là nói như vậy, nhưng vẻ mặt lại rất lạnh lẽo.
Trương tướng quân quét mắt nhìn bọn chúng, “Ta đã cùng thủ hạ của ta ước định xong, nếu một ngày sau ta không trở về, sẽ giết luôn người, ta không lấy được, các người cũng đừng mong có được.”
Người đàn ông diện mạo văn nhã cúi đầu, lại cười rộ lên, nghiêng người nói: “Trương tướng quân, theo ngài nói, nếu chúng ta là quan hệ hợp tác, đương nhiên đôi bên phải cùng có lợi, việc đã đáp ứng tuyệt đối không đổi ý, mời vào, chúng ta vào bên trong rồi nói chuyện.”
Trương tướng quân nhìn kỹ hắn vài lần, xác định sát khí trêи người bọn chúng đều đã thu lại, lúc này mới theo chân bọn chúng đi, máy truyền tin trêи cổ tay đột nhiên vang lên.
Trương tướng quân dừng bước, phát hiện là Thẩm Nguyên Kiệt nhắn tin, mở ra đọc, đồng tử co lại thành điểm đen trong nháy mắt, gương mặt biến sắc.
“Làm sao vậy?” Người đàn ông văn nhã chú ý vẻ mặt của lão ta không đúng lắm.
Sắc mặt Trương tướng quân xanh mét, “Ta có việc gấp phải làm, hôm nay chỉ sợ không nói tiếp được.”
Người đàn ông văn nhã bình tĩnh nhìn lão ta, cười ha hả, “Không phải con mồi chạy thoát chứ?”
Vẻ mặt Trương tướng quân lập tức thay đổi.
Người đàn ông văn nhã bỗng nhiên trầm mặt, “Trương tướng quân, hy vọng ông nói thật, nếu để hắn chạy thoát, lần sau muốn bắt được, chỉ sợ khó như lên trời.”
Sai một nước cờ, kế hoạch không theo kịp biến hóa.
Ban đầu nắm chắc thắng lợi, vì Lộ Lê chạy trốn, Trương tướng quân trong nháy mắt rơi xuống thế hạ phong, nếu nói cho bọn chúng, chờ khi bọn họ bắt được Lộ Lê, ưu thế của lão ta sẽ không còn nữa, rốt cuộc có nói cho bọn chúng hay không?
Người đàn ông văn nhã thấy hết rối rắm của lão ta, ánh mắt thâm trầm, “Nếu hắn chạy thoát, ông không chỉ vừa mất phu nhân lại thiệt quân, còn có thể bị Tần Vũ theo dõi.”
Trương tướng quân làm sao không biết đạo lý này, hiện tại mặc kệ lựa chọn như thế nào, đối với lão ta đều là bất lợi, nhưng lão ta chỉ có thể lựa chọn phần có lợi hơn.
“Hắn ở hành tinh 03 số 21, đó là một viên tinh cầu bỏ đi, không có phi thuyền, hắn không trốn thoát được đâu.”
Lộ Lê chạy khỏi nhà xưởng, rồi chơi trốn tìm với đám người Thẩm Nguyên Kiệt, dưới tình huống gen đã tăng lên, đối phó với hơn bốn mươi cá nhân, với y mà nói cũng không khó khăn lắm, vì y có vũ khí gian lận sắc bén, tinh thần lực cấp 4S.
Tinh thần lực bao trùm ra ngoài, Lộ Lê lập tức phát hiện vài người đuổi đến đây trước, bọn chúng cũng không biết mình có thể phát hiện vị trí của chúng, hai hai thành một tổ, chia làm ba phương hướng tìm qua bên này.
Lộ Lê không lựa chọn người ở hai phía, y theo dõi tổ trung gian, vì y thấy được, tổ kia có một người mang máy truyền tin trêи tay, có máy truyền tin, là đủ để liên hệ với Tần Vũ.
Xác định tuyến đường bọn họ đi tới, Lộ Lê đi đường vòng, phát huy tốc độ cực hạn sau khi cải tạo, không chỉ tránh thoát chính diện, còn vòng đến phía sau bọn họ, lấy được cơ hội, bạo phát tốc độ cực hạn, trước khi súng của hai người vang lên, nhanh chóng giải quyết xong, lấy đi máy truyền tin trêи tay đối phương, nhanh chóng ẩn nấp.
Lộ Lê trốn ở góc một ngôi nhà, mở máy truyền tin ra, cảm ơn trời đất còn có thể dùng, lập tức gửi một tin nhắn cho Tần Vũ, y không biết tinh cầu này tên là gì, chỉ có thể hình dung đại khái tình huống của tinh cầu.
Ba ngày trước, biết được Lộ Lê có khả năng bị bắt cóc, Tần Vũ giao việc ở biên giới cho Tần Sương, lập tức mang theo vài người quay trở về, nhưng biên giới khá xa, phi thuyền tăng tốc nhanh thế nào, cũng không có khả năng lập tức là đến nơi, cho nên khi nhận được tin của Lộ Lê, Tần Vũ còn đang đi trêи đường.
Tâm tình thượng tướng không tốt, binh lính trêи phi thuyền cũng không chịu nổi, mỗi giây đều vượt qua giữa bầu không khí căng thẳng và áp lực, sắp tới mức trầm cảm.
“Hy vọng nhanh đến đi, bằng không nếu thượng tướng phu nhân xảy ra chuyện, thượng tướng nhất định sẽ nổi điên.” Binh lính trong phòng điều khiển lo lắng nói.
Cửa phòng điều khiển đột nhiên bị đá văng.
Hai binh lính hoảng sợ, quay đầu lại nhìn thấy thượng tướng đứng ở cửa, binh lính nói chuyện kia sợ tới mức mặt trắng bệch, thật sự không thể nói sau lưng người khác, giờ bị báo ứng rồi, cho rằng thượng tướng vì lời mình nói mới tức giận, binh lính đó hận không thể tát cho mình một cái.
Sao có thể xảy ra chuyện, thượng tướng phu nhân tuyệt đối sẽ không có việc gì.
“Sửa đổi đường hàng không, hướng tới hành tinh 03 số 21 tốc độ cao nhất đi tới.” Tần Vũ cũng không liếc nhìn binh lính kia một cái, thần sắc tàn nhẫn độc ác, khuôn mặt tàn khốc phun ra mấy con số.
Binh lính không dám hai lời, lập tức đưa số liệu vào tuyến đường của phi thuyền, đi về phía trêи bên trái.
Hành tinh 03 số 21 gần hơn nhiều so với Vinh Diệu tinh, không cần một ngày là có thể tới nơi, chuẩn bị tốt xong mới có tâm tư tự hỏi, sao đột nhiên thượng tướng thay đổi phương hướng, chẳng lẽ có được tin tức xác thực sao.
Lộ Lê sợ hành tung của mình bị máy truyền tin làm bại lộ, gửi xong tin nhắn một lát, y liền ném máy truyền tin đi, sự thật chứng minh quyết định này là chính xác.
Sau khi Thẩm Nguyên Kiệt dẫn người đuổi đến đây, đột nhiên nhớ tới người phòng thủ lúc đó có một người có máy truyền tin, đó là để tiện liên lạc, nếu để Lộ Lê đoạt được máy truyền tin, liên hệ với Tần Vũ, vậy không xong rồi, lập tức nhắn tin dò hỏi chủ nhân của máy truyền tin.
Dường như đúng lúc Lộ Lê ném máy truyền tin xuống, Thẩm Nguyên Kiệt không thấy đáp lại, trong lòng bất an, lập tức định vị máy truyền tin, chờ khi bọn chúng đuổi tới chỗ máy truyền tin, chỉ nhìn thấy máy truyền tin bị ném trong góc tường, mà chủ nhân của nó đã biến thành một khối thi thể.
“Đáng giận, đuổi theo!” Thẩm Nguyên Kiệt không hoài nghi thực lực Lộ Lê tăng lên, trước đây khi chưa tăng lên, thực lực của y cũng đã rất mạnh, tiểu khu phố xá ngang dọc vừa lúc trở thành công sự thiên nhiên che chắn cho y.
Lộ Lê giờ phút này đã đến phía sau một tổ khác, bọn họ còn chưa phát hiện có một tổ đã bỏ mạng, khoảng cách gần hơn một chút, lập tức bắn lén hai lần.
Nghe được tiếng súng vang lên, tổ thứ ba chạy tới, chỉ nhìn thấy hai cỗ thi thể, hai người khϊế͙p͙ sợ không phát hiện, trêи mái nhà cách đó không xa có người nhắm ngay đầu bọn họ, lại hai tiếng súng vang lên.
Thẩm Nguyên Kiệt mang người chạy tới, nhìn thấy bốn cỗ thi thể ngã cùng một chỗ, giận không thể át, “Lộ Lê!”
“Thưa thiếu tá Thẩm, bọn họ đều bị một phát bắn bỏ mạng, nhất định hắn tránh ở chỗ cao bắn xuống.” Thủ hạ kiểm tra thi thể.
Thẩm Nguyên Kiệt vẫn chưa cảm thấy có gì không đúng, Lộ Lê không cận chiến được, nhưng y đặc biệt am hiểu đánh xa, đặc biệt là xạ kϊƈɦ, xác suất ngắm chuẩn cao tới trăm phần trăm, chưa bao giờ thất thủ.
Hắn không biết đây là nhờ tinh thần lực cường đại của Lộ Lê, hiện tại cấp bậc gen đã được đề cao, càng không tồn tại khả năng thất thủ.
“Hắn muốn đánh bại từng người một, nằm mơ, nghe đây, những người còn lại chia làm sáu tổ, khoảng cách giữa mọi người không vượt qua 50 mét, hai hai yểm hộ cho nhau, tôi muốn tiến hành tìm tòi rải thảm, một mình hắn tuyệt đối không dám đi vào chỗ sâu hơn, chắc chắn còn ở khu kiến trúc này.” Thẩm Nguyên Kiệt bất chấp mà nói, bị Lộ Lê giết hết mười người, khiến gã mất hết mặt mũi, tướng quân chắc chắn sẽ quở trách gã, một người còn không trông coi được, còn bị giết nhiều như vậy.
Lộ Lê không nghe được Thẩm Nguyên Kiệt nói, lại biết ý tưởng của gã, phóng tinh thần lực ra càng thấy rõ bố cục của bọn họ.
Không hổ là quân nhân, có kinh nghiệm, vốn dĩ một tổ có năm sáu cá nhân, bây giờ còn yểm hộ lẫn nhau, càng bù đắp được những chỗ thiếu sót. Đáng tiếc bọn họ không nghĩ tới, y cũng không rời khỏi hiện trường, chỉ thay đổi phương hướng, khi đối phương triển khai tìm kiếm, y bị kẹp ở giữa bọn họ, bọn họ vừa đi, y liền lựa chọn một đội không có Thẩm Nguyên Kiệt, lặng lẽ đuổi tới sau lưng.
Truyện khác cùng thể loại
115 chương
14 chương
10 chương
484 chương
85 chương