Thương Trường Đại Chiến
Chương 739
Trước kia khi tập đoàn Phượng Hoàng xảy ra chuyện ở Thâm Quyến, Lục Thiếu Hoa cũng chọn biện pháp rút vốn để đối phó với những người muốn gây sự với tập đoàn Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa không ngờ ngày hôm nay còn có thể dùng lại chiêu này, chỉ có điều lần này và lần trước có chút khác nhau, lần này còn diễu hành trên đường phố, ồn ào hơn so với lần trước.
Đương nhiên còn có một chút khác nhau ở địa điểm, lần trước Lục Thiếu Hoa nói phải rút lui vốn là quyết định bên trong, chỉ có điều làm bộ, so với tình cảnh trước mắt thì có chút khác biệt, Lục Thiếu Hoa không quan tâm, trực tiếp mời dự họp để tuyên bố tình hình ra ngoài.
Nếu lần trước Lục Thiếu Hoa chỉ uy hiếp, những nhà lãnh đạo có để coi đó là thủ đoạn đùa giỡn của Lục Thiếu Hoa, nhưng lần này không giống như vậy, mọi người đều biết, tập đoàn Phượng Hoàng trong nước là một doanh nghiệp uy tín, nếu giới truyền thông đến nơi đó có nghĩa là điều đó đúng sự thật.
Quan trọng hơn là tập đoàn Phượng Hoàng bên trong cũng phối hợp cổ động công nhân ra phố diễu hành, muốn trở thành sự thật cũng không có gì khó khăn, hơn nữa Lục Thiếu Hoa sắp xếp sự việc như vậy, không ai hoài nghi rằng Lục Thiếu Hoa diễn trò qua mặt người xem.
Giải quyết được hơn mười vạn công nhân là cả vấn đề, thị trường tài chính Thâm Quyến hàng năm sẽ giảm bớt vài trăm triệu nhân dân tệ thu vào, các xí nghiệp bên cạnh Phượng Hoàng cũng sẽ đóng cửa theo, điểm du lịch nổi tiếng ở Thâm Quyến – Cửa sổ thế giới cũng phải đóng cửa, đúng là Thâm Quyến có bao nhiêu ảnh hưởng lớn cũng có thể biết được.
Thâm Quyến thật vất vả mới có được hôm nay, phát triển nhanh chóng, trở thành thành phố hiện đại, nếu tập đoàn Phượng Hoàng đi rồi, tổn thất có thể rất lớn, cho dù là cán bộ Thâm Quyến hay cán bộ cấp cao, bọn họ không thể không đau lòng.
Đặc biệt là những nhà lãnh đạo, khiến cho tập đoàn Phượng Hoàng rời đi nguyên nhân là do bọn họ, nếu nói ra nguyên nhân rút lui vốn, những nhà lãnh đạo chẳng những có thể thành trò cười trên quốc tế mà còn trở thành hôn quan, cẩu quan trong măt người dân, thử hỏi ai dám khinh thường chuyện này.
Vì thế, trung ương ra lệnh, cán bộ Thâm Quyến mau chóng hành động, trước tiên là tìm Tổng giám đốc tập đoàn Phượng Hoàng đàm phán, muốn áp chế việc diễu hành, sau đó mới đem sự tình từ từ nói chuyện.
Tổng giám đốc điều hành tập đoàn Phượng Hoàng là chị của Lục Thiếu Hoa, cô đương nhiên là có phương thức liên hệ với Lục Thiếu Hoa, thông qua QQ, Lục Hiểu Nhàn đem ý tứ của ủy ban nhân dân thành phố truyền đạt lại để Lục Thiếu Hoa tiến hành, mong Lục Thiếu Hoa đáp ứng, trước tiên lệnh cho đội ngũ diễu hành dừng lại, chuyện sau này từ từ tính đến.
Kỳ thật việc gây ra cuộc diễu hành, Lục Thiếu Hoa ngoài việc muốn tạo áp lực, phần nhiều là còn vì thị trường chứng khoán, chỉ có gây náo loạn như vậy, thị trường chứng khoán mới có thể hạ giá, như vậy Lưu Minh Chương và Lý Tông Ân ở nước ngoài mới hành động dễ hơn, không bị áp lực quá lớn.
Mà hiện tại mục đích đã đạt được, cho dù là Thâm Quyến hay Thượng Hải, thị trường chứng khoán đều sụt giảm, Lục Thiếu Hoa cũng không cần phải tiếp tục diễu hành, làm cho nó tốt hơn không phải là vấn đề, thay đổi tiếp theo trong hình thức và biến hóa trong những nước cờ tiếp theo.
Theo kịp với những thay đổi trong kế hoạch, Lục Thiếu Hoa đang có một kế hoạch lớn, nhưng có điểm là để thay đổi theo kế hoạch là cũng phải biến hóa theo, bằng không Lục Thiếu Hoa đi nhầm nước cờ, cho nên, Lục Thiếu Hoa hiện tại chờ đợi và tìm cách tiếp cận.
Đường dây điện thoại bị cắt, di động tắt máy, cửa biệt thự giới nghiêm, không có Lục Thiếu Hoa cho phép thì không ai được vào, không ai có cách gì để gặp Lục Thiếu Hoa, điểu này khiến cán bộ trong nước và Hong Kong bất đắc dĩ.
Sự việc nhốn nháo lớn như vậy, hết thảy ngọn nguồn đều từ tập đoàn Phượng Hoàng, mà ông chủ của Phượng Hoàng là Lục Thiếu Hoa, hiện tại Lục Thiếu Hoa mặt mũi cũng không thấy, nói chuyện gì giải quyết vấn đề, việc duy nhất có thể làm đó là lo lắng suông, nhìn thế cục không ngừng chuyển biến xấu đi, cũng chỉ có thể lo lắng chờ đợi Lục Thiếu Hoa lộ diện.
Nhưng Lục Thiếu Hoa lại cố tình giấu mặt, không ai có biện pháp gì với hắn.
Lục Thiếu Hoa nhất định giấu mặt để bên ngoài loạn lên vài ngày, sau đó mới nói chuyện với đại biểu quốc nội.
Có lẽ có ng sẽ hỏi Lục Thiếu Hoa làm như vậy có tác dụng gì, ở đâu?
Không có tác dung? Không, Lục Thiếu Hoa chưa bao giờ làm việc vô nghĩa, bây giờ là thời gian chờ đợi của Lục Thiếu Hoa. Đừng quên ba người hội Lưu Minh Chương đang hành động ở thị trường chứng khoán, nếu hiện tại Lục Thiếu Hoa cùng đàm phán với đại biểu quốc nội không phải là đã chấm dứt trò khôi hài này sao.
Trò khôi hài một khi chấm dứt, mục đích ẩn giấu của Lục Thiếu Hoa không thể hoàn thành, huống chi hiện tại ba thị trường chứng khoán còn chưa giảm đến tận cùng, còn không đạt tới thời điểm đau thần kinh, cũng chính là cho những nhà lãnh đạo một bài học khắc sâu, Lục Thiếu Hoa sao có thể thu tay lại lúc này.
“Hai ngày sau rồi hãy nói.” Lục Thiếu Hoa thì thầm tự nói.
Đây là Lục Thiếu Hoa định ra thời gian, cũng là một tín hiệu, tín hiệu chấm dứt trò chơi.
…
Hai ngày sau, Lục Thiếu Hoa có thể chờ hai ngày, nhưng các cán bộ quốc gia, cán bộ Hong Kong, bọn họ có thể đợi được thời gian hai ngày sao?
Không thể, sự tình tiến triển đến nước này, chậm một ngày tổn thất sẽ gia tăng theo cấp số nhân, ai có đủ khả năng thì tốt, nhưng không có đủ khả năng cũng có, Lục Thiếu Hoa chính là không gặp bọn họ, mặc kệ nhiều quan chức, nhiều người quen thuộc, Lục Thiếu Hoa hết thảy đều không gặp.
Sự thật cũng chứng minh quyết tâm của Lục Thiếu Hoa, trong thời gian hai ngày, đến biệt thự của Lục Thiếu Hoa là cán bộ cao cấp nhất của quốc gia, Phó thủ tướng đương nhiệm, tuy rằng không phải ủy viên thường vụ Phó thủ tướng, nhưng cũng vô cùng cao thượng còn bị Lục Thiếu Hoa mời quay lại, một câu, đó là không gặp.
Mà là cán bộ cao cấp nhất Hong Kong, trong hai ngày cũng không ít lần đến gặp Lục Thiếu Hoa, nhưng Lục Thiếu Hoa cứ y như vậy, mặc kệ là người quan chức đặc biệt Hong Kong hay là nhân vật lãnh đạo nổi tiếng, Lục Thiếu Hoa cũng không tiếp.
Ngay cả những người bạn tốt Hoắc Anh Đông và Lý Gia Thành, Lục Thiếu Hoa cũng không cho bọn họ vào biệt thự nửa bước, một câu, mặc kệ lại là ai, hắn vẫn không tiếp.
Rơi vào đường cùng, mọi người chỉ có thể lui về, mặc kệ mọi người có kiên nhẫn phi thương, một ngày đến ít nhất hai lần, đều là đến cầu kiến Lục Thiếu Hoa, bị ngăn lại rồi mới quay về.
Đến lúc này, ai cũng tức giận với Lục Thiếu Hoa, hơn nữa vô cùng tức giận, tình hình ngày càng nghiêm trọng, đặc biệt là ba thị trường chứng khoán, mỗi ngày đều sụt giảm nhanh chóng, không ai đủ sức ngăn cản, tất cả mới biết được sự lợi hại của Lục Thiếu Hoa, tùy ý điều tiết mạch máu kinh tế.
Mà ở ngày này, cũng là sang ngày thứ ba, Lục Thiếu Hoa rốt cục cùng lên tiếng, tự mình gọi điện cho Hoắc Anh Đông, mời Hoắc Anh Đông đến biệt thự, sau ba ngày mới chịu để một người ngoài vào.
Sự tình đã điều tra xong, trong thời gian hai ngày Trần Quốc Bang điều tra xong việc Phó thủ tướng muốn áp bách Lục Thiếu Hoa, hình thành tư liệu đưa cho Lục Thiếu Hoa, đợi Lục Thiếu Hoa quyết định.
Đúng như Lục Thiếu Hoa dự đoán, có được địa vị Phó thủ tướng quả thật không phải người tầm thường, trong lúc y nắm quyền, không có một sai phạm lớn, không có nhiều người nắm được nhược điểm của y, nhưng thật ra y có hai con trai và một con gái là điểm mấu chốt trong tiền đồ chính trị của y.
Hai con trai, một ở trong nước, hiện tại là một chủ tịch thành phố, lợi dụng quyền lực trong tay để mưu lợi, tham ô hối lộ, vi phạm kỷ luật tất cả đều có, xem như đã bị Lục Thiếu Hoa nắm đằng chân.
Còn có một đứa con khác, điển hình ăn chơi chác tang, mở một công ty ví da, lợi dụng quan hệ của cha kiếm không ít tiền, bề ngoài nhìn qua là một thương nhân thành công, nhưng kỳ thật cũng không khác gì với viên quan nhị đại khác.
Về phần con gái y cũng vậy, cũng mở một công ty, nhưng không ngừng đầu cơ trục lợi tài sản quốc gia, lợi dụng lỗ hổng, mua thấp bán cao.
Theo điều tra bước đầu của Trần Quốc Bang, người con gái mấy năm nay lợi dụng anh trai hắn, cũng chính là quan hệ của chủ tịch thành phố, một năm buôn bán lời không dưới trăm triệu nhân dân tệ, qủa thực so với Lục Thiếu Hoa buôn lậu súng ống còn kiếm được nhiều hơn.
Về phần bản thân Phó thủ tướng, bản thân y là một người xuất thân thấp hèn, một bước lên địa vị cao, cả đời có vài lần lận đận, là một người khả kính, nhưng đến đây, là kẻ thù của Lục Thiếu Hoa, sao Lục Thiếu Hoa phải tôn kính y.
Từ khi sinh ra, y không có gia đình, nhưng thực ra phía sau có một đám cán bộ trực hệ, lập thành một phái, nhìn vào rất nở mày nở mặt.
Có lẽ đúng là y có một phái nên mới đủ dũng cảm đối đấu, nghĩ rằng trên đời y là lớn nhât, sau khi trêu chọc Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa cũng không có cách nào với y, cho nên y mới kiêu ngạo như vậy.
Đáng tiếc y sai lầm rồi, sai vì đã thái quá, chọc tới Lục Thiếu Hoa, cuối cùng là không thoát được kết cục bi kịch.
Theo điều tra của Trần Quốc Bang, phía sau y còn có một đám cán bộ, có một chủ tịch tỉnh, còn có mười mấy vị chủ tịch thành phố, đều là những nhân vật thanh danh hiển hách, mà theo điều tra bước đầu, trong nhóm người này có gần mười người có vấn đề, đều là tham quan, hơn nữa lại là tham quan lớn, bao gồm cả vị chủ tịch tỉnh kia, lại là thế lực ô dù hắc ám.
Cổ nhân có câu, thượng lương bất chính hạ lương oai (cấp trên làm việc bất chính thì thuộc hạ ở dưới hay ra oai), nhưng vị Phó thủ tướng này là người ngay thằng, bên dưới lại méo mó, 90% hệ thống là mục nát, ngay cả đứa con gái quản không tốt, lấy gì thực hiện trách nhiệm lớn lao này.
Đảo lộn.
Lục Thiếu Hoa đã quyết định, vốn Lục Thiếu Hoa trong lòng tồn tại một chút kỳ vọng, hi vọng vị Phó thủ tướng này là một gã quan tốt, nói không chừng trong lòng lại mềm nhũn, Lục Thiếu Hoa không bỏ qua cho y đâu, nhưng phần lớn kết quả đều như vậy, như vậy Lục Thiếu Hoa cũng không cần phải khách khí với y.
Trong lòng lập kế hoạch, Lục Thiếu Hoa lại không nghĩ đến gặp những quan lớn đã cầu kiến hắn, mà kêu Hoắc Anh Đông lại đây, ai cũng biết Hoắc Anh Đông và hắn có quan hệ tốt, lại là nhắn hộ, Lục Thiếu Hoa không tìm ông ta thì tìm ai.
Mà nghe được Lục Thiếu Hoa muốn gặp mình, Hoắc Anh Đông không kịp nói, vội vội vàng vàng chạy tới đây rất nhanh.
Đến đây vốn cần gần bốn mươi phút xe chạy. Hoắc Anh Đông rút ngắn thời gian, mất hai mươi phút để đến biệt thự của Lục Thiếu Hoa, một mình tiến vào bên trong biệt thự của Lục Thiếu Hoa.
Truyện khác cùng thể loại
229 chương
33 chương
501 chương
23 chương
40 chương
299 chương
11 chương
39 chương