Thương Trường Đại Chiến
Chương 729
Cục trưởng Cục An ninh Quốc gia, quân hàm thượng tướng, lại nắm giữ ngành chủ chốt, đặc biệt có quyền hạn vô cùng lớn. Thử hỏi sao lại không làm người khác sợ hãi được. Mà Lục Thiếu Hoa có thể tùy ý gọi điện thoại giọng điệu rất thoải mái, điều đó có nghĩa gì?
Đứa trẻ lên ba cũng biết, điều này có nghĩa là thân phận của Lục Thiếu Hoa cũng không phải tầm thường, loại con ông cháu cha như Triệu Anh Tuấn không thể so sánh, căn bản không phải là cùng một tầng lớp. Như vậy, kết cục của Triệu Anh Tuấn sẽ ra sao, không cần đoán cũng biết.
Vì thế hai người hầu của Triệu Anh Tuấn sau khi đã bị tấn công chỉ có thể ngoan ngoãn cúi đầu đứng một bên, không nhúc nhích, sợ làm cho Lục Thiếu Hoa tức giận, sẽ bị Lục Thiếu Hoa trả thù.
Lục Thiếu Hoa là người như thế nào, mục tiêu của hắn hôm này là Triệu Anh Tuấn, không phải bọn người hầu của anh ta, nếu không phải hai người đó chứng kiến Lý Thượng Khuê lấy súng ra thì Lục Thiếu Hoa đã thả bọn họ đi rồi, đứng ở đây chỉ thêm chướng mắt thôi.
Im lặng, Lục Thiếu Hoa im lặng, cầm ly rượu trong tay, từ từ nhấm nháp, cũng không để ý nơi này đang náo nhiệt, giống như không nhìn thấy gì, im lặng ngồi nhưvậy, chờ đợi.
Lục Thiếu Hoa đang đợi Hà Cường trở về, sau đó có thể nói chuyện này đã kết thúc, khi đó cuộc gặp mặt chắc cũng đã kết thúc, vừa đúng lúc Tăng Vũ Linh trở về.
Đúng là Lục Thiếu Hoa đã mang hết tội trạng của bố con Triệu Hùng báo cho Tăng Kiến Quốc, với khả năng của Tăng Kiến Quốc, rất nhanh sẽ rõ ràng sự việc, mà vụ của nữ sinh viên Đại học Bắc Kinh đó, Triệu Anh Tuấn cũng sẽ không thoát được, chắc chắn không thể trốn tránh.
Không chỉ có một con ông cháu cha giống như Triệu Anh Tuấn, anh ta cơ bản không trong sạch, bắt anh ta lại, tra hỏi, có thể tra được rất nhiều chứng cứ phạm tội, làm cho vỏ bọc mười tám năm nay của anh ta không còn nữa.
Năng lực làm việc của Tăng Kiến Quốc không làm cho Lục Thiếu Hoa thất vọng, không cần đến nửa tiếng, Hà Cường đã trở lại nói cho Lục Thiếu Hoa tình hình bên ngoài.
- Triệu Anh Tuấn đã bị bắt.
Bắt Triệu Anh Tuấn không phải là ai khác, là người mà Triệu Anh Tuấn gọi điện đến để đối phó với Lục Thiếu Hoa, chỉ có điều cảnh sát không đối phó với Lục Thiếu Hoa mà đã bị Hà Cường đưa ra giấy chứng nhận bảo quay về, nhưng chưa kịp đi khỏi đã nhận được mệnh lệnh của cấp trên, bắt Triệu Anh Tuấn về.
Đúng là như câu nói, ăntrộm gà không được còn mất nắm gạo. Vốn dĩ Triệu Anh Tuấn gọi cảnh sát đến đây để trả thù Lục Thiếu Hoa, hiện tại thật buồn cười, cảnh sát đã chuyển hướng, bắt Triệu Anh Tuấn về. Lục Thiếu Hoa tin rằng khi bị cảnh sát bắt vẻ mặt của Triệu Anh Tuấn rất khó coi.
Tuy nhiên mặc kệ thế nào, giờ Lục Thiếu Hoa cũng không cần biết, quan trọng là vị trí Phó Bí thư Thành Ủy Bắc Kinh Lục Thiếu Hoa tin Tăng Kiến Quốc sẽ lợi dụng thời cơ tốt này, tìm một người thân cận thay thế.
Người đó sẽ là ai?
Lục Thiếu Hoa không biết, cũng không thể đoán được. Vốn dĩ Lục Thiếu Hoa muốn Lục Xương giữ chức vụ này, dù sao hiện này Lục Xương đã giữ chức Giám đốc Sở, nhưng nghĩ đến Bắc Kinh là thủ đô của Trung Quốc, nơi ngự trị của những lãnh tụ có quyền lực tối cao, Lục Thiếu Hoa lại thôi.
Còn nữa, Lục Xương có được chức Giám đốc Sở trong thời gian quá ngắn, tiến thêm một bước nữa có vẻ hơi sớm, có lẽ cứ dừng lại ở chức Giám đốc sở một thời gian, hai năm sau hãy tiến thêm bước nữa cho thích hợp, sẽ không làm người ta ghen tị.
Lục Thiếu Hoa không làm việc này, cũng có nghĩa là kế tiếp mọi việc sẽ do Tăng Kiến Quốc sắp đặt. Ai ngồi vào chức vụ đó sẽ do Tăng Kiến Quốc định đoạt, Lục Thiếu Hoa đến đây xem như đã rút lui khỏi việc này.
Nhưng Triệu Anh Tuấn bị bắt rồi thì chi phí cuộc gặp mặt lần này do ai trả đây.
Đây là việc làm Lục Thiếu Hoa đau đầu, vốn tiền bạc không phải là vấn đề của Lục Thiếu Hoa nhưng nhìn bạn học của Tăng Vũ Linh hầu hết không vừa mắt nên Lục Thiếu Hoa không muốn trả.
Đây là tiêu tiền uổng phí, tuyệt đối uổng phí. Với tính cách của Lục Thiếu Hoa, hắn sẽ không tiên pha hoang phí như vậy, nhưng Tăng Vũ Linh đã học ở Đại học Bắc Kinh hơn một năm rồi, nói cách khác, Tăng Vũ Linh còn học chung với nhóm bạn này nhiều năm nữa, bây giờ, vì Tăng Vũ Linh, Lục Thiếu Hoa không thể không hào phóng một chút, hắn sẽ là người thanh toán.
Trong lòng đã có kế hoạch như vậy, sự tình tiếp theo đơn giản hơn nhiều, Lục Thiếu Hoa bảo Hà Cường gọi Tăng Vũ Linh đến, nói về sự việc của Triệu Anh Tuấn, sau đó mới nhắc đến vấn đề chi phí của buổi gặp mặt, hỏi Tăng Vũ Linh có phải trả hay không.
Tăng Vũ Linh không ngờ Lục Thiếu Hoa ra tay tàn nhẫn như vậy, nhưng nhớ tới bộ mặt làm người ta ghê tởm của Triệu Anh Tuấn, thì sự thương hại của Tăng Vũ Linh liền biến mất, ngược lại thấy Triệu Anh Tuấn bị bắt sớm ngày nào là tốt ngày đó.
- Anh trả đi, dù sao thì anh cũng đâu quan tâm đến vấn đề tiền. Tăng Vũ Linh cân nhắc một hồi, cuối cùng quyết định để Lục Thiếu Hoa trả tiền.
Tăng Vũ Linh biết tài sản của Lục Thiếu Hoa đã đạt đến con số kinh khủng, đến Lục Thiếu Hoa có thể cũng không nắm được hết. Mà chi phí của cuộc gặp mặt này, không thấm vào đâu so với tài sản đó, không đáng kể gì.
Có lẽ vì thế nên Tăng Vũ Linh mới quyết định để Lục Thiếu Hoa trả, cũng là thể hiện cho bạn học của cô biết bạn trai cô là người rộng rãi thế nào.
Tăng Vũ Linh đồng ý rồi, tất nhiên là không có vấn đề gì. Tuy nhiên vì để Tăng Vũ Linh được đẹp mặt lần nữa, Lục Thiếu Hoa đưa ra đề nghị:
- Có muốn nói rõ thân phận của anh không, như thế thì em càng nổi tiếng.
Khi cuộc gặp mặt bắt đầu, có rất nhiều bạn học của Tăng Vũ Linh hỏi có phải Lục Thiếu Hoa là Lục Thiếu Hoa của Tập đoàn Phượng Hoàng không, Tăng Vũ Linh không trả lời, hiện tại có cơ hội tốt rồi, Tăng Vũ Linh chỉ cần chính thức giới thiệu một phen, như vậy chẳng khác nào trả lời vấn đề của mọi người, cũng là thỏa mãn mong muốn của Tăng Vũ Linh.
Cái gì? Bạn gái của chủ tịch Tập đoàn Phượng Hoàng?
Điều này có thể dọa khối người, có người sẽ nghĩ, là bạn trai của cô có tài sản mấy trăm tỉ đô la Mỹ, tương lai có thể là chồng, lúc đó không thể nghi ngờ là tài sản của Tăng Vũ Linh có thể tăng vọt hàng triệu lần, đó là cảnh tượng như thế nào đây.
Cuối cùng Tăng Vũ Linh không từ chối, gật đầu, sau đó vỗ vỗ tay, hướng sự chú ý của mọi người về phía mình, lúc đó Tăng Vũ Linh mới vừa mỉm cười vừa nói:
- Không phải ban nãy có người hỏi có phải Lục Thiếu Hoa là Lục Thiếu Hoa của Tập đoàn Phượng Hoàng hay sao? Tôi hiện tại nói cho mọi người biết, dù có rất nhiều người trùng tên trùng họ, nhưng Lục Thiếu Hoa đây chính là Lục Thiếu Hoa của Tập đoàn Phượng Hoàng, không phải trùng tên trùng họ gì cả.
Mặc dù Tăng Vũ Linh dùng rất nhiều từ ngữ để giới thiệu Lục Thiếu Hoa nhưng mục đích cuối cùng chính là nói Lục Thiếu Hoa đây chính là Lục Thiếu Hoa của Tập đoàn Phượng Hoàng, thậm chí là ông chủ của Tập đoàn Phượng Hoàng -người đã trở thành truyền thuyết
Im lặng, một sự im lặng tuyệt đối vì mọi người quá bất ngờ.
Tuy rất nhiều người cảm thấy Lục Thiếu Hoa giống chủ tịch Tập đoàn Phượng Hoàng nhưng không ai tin ông chủ của Tập đoàn Phượng Hoàng sẽ có mặt ở đây và tham gia cuộc gặp mặt bạn bè của họ. Nhưng sự thật lại làm họ bất ngờ, làm cho họ tỉnh táo lại.
Chỉ có điều sau khi tỉnh lại thì không thể tin nổi mình đang đối mặt với một tỉ phú đô la nổi tiếng.
Ở Bắc Kinh, lãnh đạo cao cấp không khó gặp, ông chủ giàu có cũng không khó gặp, nhưng người giàu có được trở thành truyền thuyết thì không dễ gặp. Hơn nữa người này lại là bạn trai của bạn học mình thì lại càng không thể tin nổi.
Bản tính ghen tị càng thêm ghen tị, cũng có người thể hiện sự ghen tị ra mặt, ánh mắt sáng lên hình như đang có kế hoạch nịnh bợ Tăng Vũ Linh. Về phần Tăng Vũ Linh, quan hệ của cô với bạn học có vẻ tốt, các cô còn lại là hâm mộ, rất hâm mộ.
Lục Thiếu Hoa cũng rất phối hợp, mỉm cười nhẹ nhàng nhìn mọi người gật gật đầu như đang chào hỏi một cách lễ phép.
Mà sau khi giới thiệu Lục Thiếu Hoa xong, Tăng Vũ Linh lại nói:
- Triệu Anh Tuấn có chút việc nên đã về trước, mà cuộc gặp lần này do anh ta tổ chức, giờ anh ta đi rồi, chi phí lần này không có ai trả, chi phí lần này chúng tôi sẽ trả.
Đây mới là nội dung chính, Tăng Vũ Linh thật sự nói nguyên nhân, Lục Thiếu Hoa tuy thất vọng lớn vì sự việc Triệu Anh Tuấn bị che dấu nhưng đây chỉ là chuyện phụ, Tăng Vũ Linh chủ yếu muốn nói đến vấn đề chi phí.
Còn có thể nói như thế nào nữa, đương nhiên là phải cảm ơn Lục Thiếu Hoa rồi, dù sao Lục Thiếu Hoa cũng không phải bạn học lại trả chi phí cho bọn họ.
Với Lục Thiếu Hoa thì tiền không hề thiếu, nhưng vô duyên vô cớ phải trả tiền thì muốn hay không cũng phải cảm ơn sự hào phòng của Lục Thiếu Hoa.
Tiếp theo thì đơn giản, mọi người nán lại một chút, đem rượu ra uống một lượt, sau đó rời khỏi khách sạn, lúc mọi người đi về là lúc Giám đốc khách sạn gọi đến để thanh toán.
Cũng không biết có phải nể mặt Triệu Anh Tuấn không mà chi phí cũng rất thấp, tổng cộng việc bao cả đại sảnh, hoa quả, rượu mới hết hơn ba mươi nghìn một chút, không bằng tiền Lục Thiếu Hoa đến khách sạn ăn một bữa cơm. Nhưng chính điều đó lại làm Lục Thiếu Hoa cười khổ một phen.
Ba mươi nghìn nhân dân tệ, không cần tính toán gì, Lục Thiếu Hoa trả luôn rồi rời khỏi khách sạn.
Rời khỏi khách sạn lập tức về nhà. Vừa về đến nhà, trước tiên Lục Thiếu Hoa vào thư phòng của Tăng Kiến Quốc. Không có cách nào khác vì Tăng Kiến Quốc biết Lục Thiếu Hoa về liền cho gọi vào phòng. Hình như có việc phải cùng bàn bạc với Lục Thiếu Hoa.
...
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
135 chương
8 chương
88 chương
104 chương