Thương Trường Đại Chiến
Chương 717
Tuyển dụng vốn là chuyện rất bình thường, tuy nhiên lần này nó lại thu hút sự chú ý của các tầng lớp trong xã hội, đây là điều Lục Thiếu Hoa không nghĩ tới, đồng thời Lục Thiếu Hoa có cảm giác hết sức bất đắc dĩ, không còn cách nào khác, ai bảo Tập đoàn Phượng Hoàng có đia vị cao như vậy ở Hồng Kông. Vừa nghe nói Tập đoàn Phượng Hoàng muốn tuyển người, người của mọi tầng lớp nhao nhao hưởng ứng, mục đích duy nhất là có thể vào làm trong Tập đoàn Phượng Hoàng.
Nhớ lúc trước, Tập đoàn Phượng Hoàng ra thông báo tuyển dụng, những người tài năng đều tranh nhau nộp đơn, nhưng lần này khác hơn, ai bảo bây giờ Tập đoàn Phượng Hoàng đã không còn là Tập đoàn Phượng Hoàng ngày xưa nữa. Đặc biệt là sau khi trải qua khủng hoảng tài chính Châu Á, danh tiếng của Tập đoàn Phượng Hoàng lập tức lên cao chưa từng thấy.
Chỉ cần là người Hồng Kông, ai cũng biết đến Tập đoàn Phượng Hoàng, đồng thời cũng biết là nếu Hồng Kông không có Tập đoàn Phượng Hoàng thì kinh tế Hồng Kông đã phát triển chậm mười năm, thậm chí là hai mươi năm.
Có thể nói Hồng Kông có ngày hôm nay không thể không tính đến công sức của Tập đoàn Phượng Hoàng. Nếu Tập đoàn Phượng Hoàng không ra tay, thị trường chứng khoán Hồng Kông và thị trường tiền tệ đã sớm rơi xuống vực, rồi kinh tế suy thoái, đồng tiền mất giá, mức sống của nhân dân giảm xuống.
Nhưng hiện tại không như vậy, nhờ có Tập đoàn Phượng Hoàng, kinh tế Hồng Kông vẫn duy trì được sự ổn định, cùng với sự phát triển của Tập đoàn Phượng Hoàng, kinh tế Hồng Kông phát triển nhanh chóng, mỗi ngày các số liệu mỗi tăng trưởng, tiến lên từng bước.
Đó là công lao của Tập đoàn Phượng Hoàng, bây giờ Tập đoàn muốn tuyển người, chỉ cần có tài năng, ai cũng muốn vào làm việc cho một tập đoàn như vậy. Đương nhiên, ngoài danh tiếng ra, điều quan trọng là đãi ngộ của tập đoàn Phượng Hoàng tốt hơn nhiều so với những công ty khác.
Vì lý do đó mà thông báo tuyển dụng của Phượng Hoàng trở nên rất hấp dẫn, chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, bộ phận nhân sự của Phượng Hoàng nhận được hàng vạn hồ sơ. Ngoài ra còn có hơn ngàn thanh niên tìm tới tận nơi để nộp hồ sơ và tự giới thiệu về mình, bày tỏ nguyện vọng nếu được nhận vào Tập đoàn Phượng Hoàng sẽ cống hiến hết sức mình.
Lần tuyển dụng này, Phòng nhân sự của Tập đoàn Phượng Hoàng ở trong tình thế bất đắc dĩ, bởi vì khác với thường lệ, lần này không phải Phòng nhân sự Phượng Hoàng Hồng Kông toàn quyền quyết định mà là Phòng nhân sự Phượng Hoàng bên Thâm Quyến.
Phòng nhân sự bên Hồng Kông chỉ chịu trách nhiệm sàng lọc mà thôi, như loại bỏ một số hồ sơ không phù hợp với vị trí tuyển dụng, cũng như loại bỏ hồ sơ của những người có trình độ học vấn và năng lực tương đối thấp, giữ lại hồ sơ của những người có kinh nghiệm và trình độ học vấn cao, rồi giao cho Phòng nhân sự của Tập đoàn Phượng Hoàng Thâm Quyến, để họ mời các ứng viên đến phỏng vấn.
Sau khi trải qua một phen vất vả, cuối cùng, việc sàng lọc cũng kết thúc, nhưng số hồ sơ còn lại quá ít, không tới một phần trăm khiến người ta không biết phải nói sao.
Cũng vì chỉ còn lại chưa tới một phần trăm hồ sơ, thông tin này không biết người nào đã tiết lộ ra ngoài, càng khiến dư luận xã hội chú ý, cả Hồng Kông bàn tán xôn xao, không biết Tập đoàn Phượng Hoàng đang giở trò gì.
Việc giữ lại không tới một phần trăm hồ sơ xin việc là chuyện bình thường, nhưng sau khi bị một số báo Hồng Kông đưa tin, tình hình trở nên khác hẳn. Có một số người cho rằng Tập đoàn Phượng Hoàng là doanh nghiệp có thương hiệu nổi tiếng, mỗi lần tuyển nhân viên thu hút số lượng rất lớn ứng viên, cuối cùng chỉ giữ lại không tới một phần trăm.
Cũng có một số người khác nói Tập đoàn Phượng Hoàng xem thường Hồng Kông và nhân tài Hồng Kông, cho rằng nhân tài bên Hồng Kông vô dụng cho nên mới loại bỏ đến hơn chín mươi chín phần trăm.
Đủ loại lời đồn đoán và khinh bỉ khiến Tập đoàn Phượng Hoàng trải qua một phen sóng gió và Lục Thiếu Hoa cảm thấy không biết làm cách nào, đành để cho Tần Tịch Thần ra mặt làm sáng tỏ sự việc.
Là người tái sinh, Lục Thiếu Hoa biết dư luận rất đáng sợ, nếu không đứng ra làm sáng tỏ việc này, tập đoàn Phượng Hoàng có thể bị bôi nhọ, Lục Thiếu Hoa không muốn chuyện như vậy xảy ra, do đó hắn bảo Tần Tịch Thần đứng ra làm sáng tỏ sự thật.
Theo gợi ý của Lục Thiếu Hoa, thông qua đài truyền hình Phượng Hoàng có phạm vi ảnh hưởng rất rộng rãi, Tần Tịch Thần đứng ra chỉ nói ba câu. Câu đầu tiên là lẩn này chỉ tuyển hơn mười người.
Thông báo tuyển dụng rất ít mà số hồ sơ tham gia dự tuyển rất nhiều, sàng lọc đến chín mươi chín phần trăm là chuyện bình thường, không hề có chuyện giở trò gì cả, Tần Tịch Thần nói rõ ý của tập đoàn Phượng Hoàng.
Câu thứ hai, Tần Tịch Thần nói về vấn đề rất nhiều ứng viên không muốn rời Hồng Kông đi làm việc, do đó mới bị loại.
Không còn cách nào khác, lần này tuyển người là để đưa qua Thâm Quyến làm, nhưng do thông báo tuyển dụng không nói rõ, đến lúc sàng lọc hồ sơ Phòng nhân sự Hồng Kông gọi điện thoại cho từng người hỏi thì rất nhiều người chỉ muốn làm việc ở Hồng Kông, không muốn sang Thâm Quyến, vì vậy mới bị loại.
Thật ra những điều này không cần phải giải thích, chỉ cần câu đầu tiên đã có thể giải thích hết rồi, nhưng Tần Tịch Thần cứ nói hết lần đến lần khác, nghe qua có phần thừa thãi và hơi lạc đề. Chẳng lẽ có sự mâu thuẫn sao? Nhưng thật sự thì không phải vậy. Với trình độ của Tần Tịch Thần, việc này là không thể. Chẳng qua cô ta muốn làm sáng tỏ tất cả mọi việc để hoàn toàn ngăn ngừa miệng lưỡi của những kẻ ác ý, để họ không thể tung tin xấu nữa.
Đến câu thứ ba, Tần Tịch Thần nói về trình độ của các ứng viên không đủ cho nên phải loại rất nhiều người. Lục Thiếu Hoa vốn cũng muốn tuyển càng nhiều càng tốt, nhưng không có cách nào khác, có rất nhiều người không đủ trình độ, đành phải loại ra. Thông báo tuyển kỹ sư lập trình và quản lý cao cấp có mấy năm kinh nghiệm.
Mà tuyển hai vị trí này đâu có giống như tuyển lao động phổ thông. Những nghề khác chưa nói tới, riêng kỹ sư lập trình nếu không có mấy năm kinh nghiệm và khả năng tư duy mạnh mẽ thì không thể nào đạt yêu cầu…Tóm lại, trong số rất nhiều hồ sơ xin việc, có hơn chín mươi chín phần trăm số người không hợp cách.
Về phần quản lý cao cấp, càng không tìm được người thích hợp, trong thông báo tuyền dụng, Tập đoàn Phượng Hoàng đã nói rõ là cần người có từ ba đến năm năm kinh nghiệm, không quá ba mươi lăm tuổi.
Đây là hai điều kiện phải có, nhưng có thể là do thông báo tuyền dụng quá sức hấp dẫn nên người ta xem nhẹ chúng, có những người nộp hồ sơ không phải là không có kinh nghiệm quản lý nhưng tuổi lại vượt quá giới hạn nên mới bị loại. Do đó còn lại không đến một phần trăm, dù cộng với số hồ sơ còn lại của kỹ sư lập trình cũng vẫn không tới một phần trăm, báo cho họ đến phỏng vấn.
Không thể không nói, Tần Tịch Thần có tầm ảnh hưởng rất lớn ở Hồng Kông, khi cô đại diện cho tập đoàn Phượng Hoàng đứng ra nói chuyện, lập tức lời đồn xôn xao cả Hồng Kông lắng xuống, lúc này có người nhận ra có người đơm đặt, thêu dệt câu chuyện để lôi kéo dân chúng nghe theo, xem thường tập đoàn Phượng Hoàng.
Trong thời kỳ khủng hoảng tài chính Châu Á, tập đoàn Phượng Hoàng sắm vai chúa cứu thế, sao dám đùa với thương hiệu của mình được? Ngược lại, vì nó rất nghiêm túc, người ta có cảm giác tập đoàn Phượng Hoàng rất hào hiệp, cao thượng.
Dư luận lập tức lắng xuống, dân chúng bình tĩnh lại, Tập đoàn Phượng Hoàng đã giữ được danh tiếng, việc tuyển dụng càng thuận lợi, Lục Thiếu Hoa thở phào nhẹ nhõm. Nhưng chuyện đến đây là kết thúc sao?
Đừng quên tính cách của Lục Thiếu Hoa, có thể xem như từng thước đất ở Hồng Kông này, hắn đều có quyền điều khiển, bây giờ lại có người dám đứng ra nói xấu tập đoàn Phượng Hoàng, làm sao hắn có thể nhịn được.
Ngay sau đó, Lục Thiếu Hoa ra lệnh điều tra rõ việc này, tìm ra ngọn nguồn để cho người dám chĩa mũi dùi vào Phượng Hoàng một bài học nhớ đời, cũng để người khác thấy Phượng Hoàng không dễ bị xem thường như vậy.
Với ảnh hưởng của Lục Thiếu Hoa và trong tay Trần Quốc Bang nắm cả mạng lưới tình báo Châu Á, việc điều tra một người tung tin đồn thật quá dễ dàng. Chưa tới hai tiếng đồng hồ, Trần Quốc Bang gọi điện báo kết quả cho Lục Thiếu Hoa, hắn không chút lưu tình, liền ra lệnh cho công ty Giải trí Phượng Hoàng mua lại các đài truyền hình và tòa soạn báo đã đưa tin về vụ tuyển người của tập đoàn Phượng Hoàng.
Dưới trướng tập đoàn Phượng Hoàng có công ty giải trí, kinh doanh chiếu bóng, kịch truyền hình, sản xuất băng đĩa, đài truyền hình chuyên quảng cáo, còn về tòa soạn báo, đến giờ Phượng Hoàng vẫn chưa có, coi như lần này tiến vào nghề làm báo xem sao.
Tập đoàn Phượng Hoàng có tiền, có thế, việc thu mua mấy đài truyền hình và tòa soạn báo quá dễ dàng, chưa tới hai ngày, mọi chuyện đã xong. Thấy các báo và đài truyền hình tham gia nói xấu Phượng Hoàng thoắt cái đã trở thành sản nghiệp của công ty Giải trí Phượng Hoàng, người ta không thể không thầm than một câu:
- Tập đoàn Phượng Hoàng quá hùng mạnh!
Tập đoàn Phượng Hoàng thật sự là hùng mạnh, làm việc với hiệu suất cao là đặc điểm của tập đoàn Phượng Hoàng, lúc đang bị đẩy ra nơi đầu sóng ngọn gió, Phòng nhân sự Phượng Hoàng Thâm Quyến cũng không ngồi không, mà sang bên Hồng Kông tiến hành phỏng vấn trong hai ngày, sau khi loại bỏ số ứng viên không đạt yêu cầu, cuối cùng nhận vào ba mươi mốt nhân viên mới.
Ba mươi mốt, so với hàng vạn hồ sơ, thì tỉ lệ nhận vào không nhiều lắm, phải nói là quá ít mới chính xác! Thế nhưng không còn sự lựa chọn nào khác, cũng chỉ có thể như vậy, dù tập đoàn Phượng Hoàng muốn nhận cũng không có người đạt yêu cầu.
Sáu quản lý cao cấp, gồm Tổng giám đốc và Phó tổng giám đốc công ty Giải trí Phượng Hoàng, Tổng giám đốc và Phó tổng giám đốc công ty Tìm kiếm Thông tin Phượng Hoàng, Tổng giám đốc và Phó tổng giám đốc công ty diệt vi rút Phượng Hoàng, sáu vị trí được phân bổ đến ba công ty con thuộc tập đoàn phần mềm máy tính Phượng Hoàng.
Trừ số đó ra, còn lại hai mươi lăm người đều là kỹ sư lập trình, trong đó có bảy người chuyên về game online được đưa đến tham gia cuộc thi đồng đội trò chơi mở lần thứ nhất, còn mười tám người được đưa vào đội nghiên cứu phát triển cỗ máy tìm kiếm trên Internet bằng tiếng Trung của công ty Tìm kiếm thông tin Phượng Hoàng.
Nhân viên đã bố trí xong, công việc cũng có thể triển khai, mà vào lúc này, Lục Hiểu Nhàn cũng không rảnh rỗi, ôm một đống lớn văn kiện chạy về nhà, đem tất cả nhét vào trong tủ bảo hiểm, khiến Lục Thiếu Hoa không kìm được sự tò mò.
- Chị, những thứ này là văn kiện gì vậy?
Truyện khác cùng thể loại
229 chương
33 chương
501 chương
23 chương
40 chương
299 chương
11 chương
39 chương