Lưu Tuấn gật gù, nói: " Vậy thì hãy lập Quân Lệnh Trạng, ta cho ngươi ba tháng, nếu ngươi xử lí xong, đương nhiên phần thưởng của ngươi sẽ là tấn chức. Nếu làm hỏng chuyện, hoặc là sau ba tháng vẫn chưa xử lí xong, vậy ngươi không chỉ không được cho phép người khác lưu lại, sau này cũng không được yêu cầu gì nữa." " Ta đáp ứng!" Mộ Cửu giơ tay, đáp. Lưu Tuấn trừng nàng một cái, lại nhìn về phía Lục Áp đang đứng dưới cây hoa đào, lông mày giật giật, muốn nói gì đó nhưng lại không nói, quay đầu đi ra ngoài. Hắn cảm thấy tiểu tử kia không phải người bình thường, cũng không biết tại sao lại như thế. Ngược lại, hắn cũng không muốn dính líu đến loại chuyện vất vả mà không có kết quả tốt đó, họ muốn làm thì cứ để họ làm đi! " Đa tạ đại nhân!" Mộ Cửu vui vẻ nhảy cẫng lên. Có thể thuyết phục được bệnh thần kinh Lưu Tuấn cho nàng làm việc chính là một chuyện đại kinh hỉ, nói gì đến chuyện hắn còn đồng ý tấn chức cho nàng nếu nàng xử lí thành công vụ án này chứ! Nàng vô cùng phấn khởi quay người lại, nhìn thấy Lâm Kiến Nho đứng đó, cũng không nhịn được cao hứng nói: " Thừa cơ hội này, hai chúng ta phải làm thật tốt, sau khi hoàn thành sẽ đều được lợi!" Mục đích của nàng là được thăng quan rồi chuyển ra ngoài, còn Lâm Kiến Nho cần linh lực được ban thưởng sau khi lập công! Nàng không quên hắn còn một mẫu thân đang chờ hắn tìm nguyên thần đâu, hai người họ đúng là có cùng chí hướng rồi! Lục Áp nhìn nàng một chút, khẽ nhếch miệng nhưng không nói gì. Sắc mặt Lâm Kiến Nho hơi cứng nhắc, cuối cùng vẫn là khẽ cười: " Đúng thế." Mọi người xung quanh dần dần tản đi, Trường Diễn Tinh Quân cũng bắt đầu xử lí chuyện còn lại. Căn cứ vào ước hẹn của Mộ Cửu và Lưu Tuấn, Lục Áp tạm thời không phải rời khỏi Thiên Binh Doanh, nhưng hắn đi nghỉ ở đâu lại biến thành một vấn đề. Trường Diễn Tinh Quân muốn để hắn sang Đông Đường đối diện Tử Linh uyển tìm phòng trống, nhưng Lục Áp không đồng ý, bây giờ nếu hắn đã bại lộ, đương nhiên có quyền lại được sống trong Tử Linh uyển. Thế nhưng, trong Tử Linh uyển vẫn còn những người khác, đầu tiên là Dương Vận và Dư Tiểu Liên tuyệt đối không đồng ý! Họ vô cùng bực tức khi Mộ Cửu không bị đá đi, làm sao chịu để Lục Áp ở lại? Trường Diễn Tinh Quân hỏi ý kiến của Doãn Tuyết Như, nàng ta trầm mặc một lúc rồi nói: " Chỉ cần không làm ảnh hưởng đến ta, ta để ý nhiều như vậy làm gì?" " Ai nói sẽ không ảnh hưởng? Long Cốt Thảo đó chẳng lẽ không phải do Quách Mộ Cửu bảo hắn hạ độc hãm hại ta?" Dư Tiểu Liên giận dữ chỉ vào Lục Áp, sắc mặt lạnh đến mức sắp nhỏ ra nước được rồi. " Long Cốt Thảo?" Lục Áp dời mắt, lạnh lẽo quét về phía Dương Vận, " Là muốn ta nói chân tướng rõ ràng ra sao?" Dương Vận đã sớm đoán được, chuyện ngày đó nhất định là do Lục Áp sau lưng đánh tráo, tuy rất muốn Mộ Cửu và hắn bị đá đi, nhưng trong lòng có quỷ, nghe hắn nói như vậy nào còn dám lên mặt? Vì thế, nàng ta vội vã quát Dư Tiểu Liên: " Chuyện Long Cốt Thảo đã qua, trước mắt nói chuyện nơi ở của Quách Mộ Cửu cái đã!" " Làm sao có thể nói qua là qua? Ta còn có oan ức chưa được giải!" Dư Tiểu Liên sớm đã bất mãn với Dương Vận, vào lúc này đương nhiên không thể không quay sang cãi nhau lần nữa, " Lẽ nào oan khuất của ta cũng phải quên đi? Ta thiếu một chút đã phải vào Hình Ngục!" " Oan khuất thì sao? Không phải ngươi đang mạnh khỏe đứng ở chỗ này à?!" Dương Vận lớn tiếng trách mắng. " Đừng có ầm ĩ nữa!" Trường Diễn Tinh Quân hận không thể xé xác hai người họ ra, nói: " Toàn bộ trong cái tiểu viện này, các ngươi chính là người nhiều chuyện nhất! Dương Vận, ngươi hãy xem lại bản thân ngươi đi, không phải làm phiền cái này cũng là làm náo loạn cái kia, nơi nào cũng không thiếu chuyện của ngươi!" Dương Vận ngậm miệng. Doãn Tuyết Như liếc nhìn một lát, bỗng nhiên nói: " Nếu Tinh Quân cảm thấy Dương Vận luôn gây vướng bận, như vậy không bằng chuyển nàng ta ra ngoài, để chồng chưa cưới của Quách Mộ Cửu vào ở. Như vậy sẽ không gây thêm nhiều phân tranh quấy nhiễu Tinh Quân, sự tình cũng được giải quyết." Mộ Cửu giật mình sửng sốt. " Ý kiến hay!" Chưa kjp để người ta lên tiếng, Lục Áp cũng theo sát Doãn Tuyết Như đánh ra một chưởng, " Nếu đã vậy, không bằng cũng đem vị họ Dư này chuyển ra ngoài đi, nơi này không chỉ có mình ta cần thu xếp, còn có một con bạch hổ nữa. Đây chính là việc mà Thiên Binh Doanh giao xuống, hơn nữa nó còn là Thần tộc, tuyệt đối không thể thất lễ, nên có một phòng riêng để ở." Trường Diễn Tinh Quân trợn mắt ngoác mồm. Hai người kia vẫn đúng là biết chọc gậy bánh xe đấy... Có điều, đây đúng là ý kiến hay a! Dương Vận ở ngày ở đây gây ầm ĩ, bây giờ nàng ta đã đắc tội khắp mọi nơi, mà nếu Doãn Tuyết Như cũng không phản đối chuyện trong viện có một nam tử, như vậy làm gì cón vấn đề gì nữa? Hơn nữa, Lục Nhai kia cũng sẽ ở đây nhiều nhất là ba tháng mà thôi. Còn có Dư Tiểu Liên, từ sáng đến tối không để yên chuyện gì cả, lưu lại cũng là gieo vạ, tốt nhất là nên lấy cơ hội này đưa các nàng xếp sang nơi khác đi, không gặp mặt sẽ không có chuyện, hắn cũng có thể thanh tĩnh một chút! Nghĩ như vậy, hắn liền cầm lấy quyển sổ ghi chép trên tay quản sự phía sau, sau khi lật vài tờ liền nói: " Vậy thì từ ngày hôm nay, Dương Vận chuyển đến Tử Tiêu uyển, tạm thời Lục Nhai sẽ ở đó! Dư Tiểu Liên chuyển đến Xích Nghê uyển, gian nhà tặng cho Bạch Hổ! Không được phép kháng mệnh!" Nói xong, hắn sâu sắc nhìn về phía Mộ Cửu: " Ta đã cho Lưu đại nhân mặt mũi, ngươi tự lo thân mình đi." Lưu Tuấn rõ ràng có tâm che chở Mộ Cửu, đã ngồi cái ghế tổng quản sự này lâu như vậy, sao hắn có thể không thấy được? Vụ án lớn như vậy còn có thể trực tiếp giao cho nàng, hơn nữa thành công là có thể tấn chức, không thành cũng chỉ không được có thêm yêu cầu gì khác, nói cách khác, mặc kệ thế nào, Lưu Tuấn sẽ không bởi chuyện này mà trục xuất nàng ra khỏi Thiên Binh Doanh, chứng tỏ chính là có tâm vun bón. Trường Diễn Tinh Quân nghĩ, tại sao hắn không thuận nước đẩy thuyền, tất cả cùng vui? Mộ Cửu mừng rỡ, trong lòng tràn đầy cảm kích. Không ngờ hôm nay trong họa lại có phúc, không chỉ tranh thủ được cơ hội thăng chức, còn đuổi được hai người gieo vạ Dương Vận và Dư Tiểu Liên đi, còn có chuyện gì vui vẻ hơn sao? Dương Vận vạn lần không nghĩ DoãnTuyết Như sẽ chém xuống một đao vào lúc này, tất nhiên chỉ hận không thể tự tay đem nàng ta xuống lột da làm ghế! Nhưng Trường Diễn Tinh Quân đã hạ lệnh, mà nàng ta cũng lo lắng Lục Áp sẽ tiết lộ chân tướng, còn có một Doãn Tuyết Như đang nhìn chằm chằm, bây giờ lại cãi nhau với Dư Tiểu Liên, ở lại đây cũng vô vị, vì thế, ngoại trừ quay sang trừng Doãn Tuyết Như vài lượt thì cũng không nói gì, uốn éo quay về nhà thu dọn đồ đạc. Buồn bực nhất phải kể tới Dư Tiểu Liên, nàng ta dốc hết sức muốn đuổi Mộ Cửu đi, kết quả là nàng ta bình yên vô sự không nói, trái lại bản thân còn bị trục xuất khỏi Tử Linh uyển! Tuy còn muốn làm ầm ĩ tiếp, nhưng Trường Diễn Tinh Quân đã thật sự quyết tâm, chỉ có thể cong đuôi đi vào nhà dọn đồ đạc. Tuy gian nhà phía Tây của Mộ Cửu bị sập, nhưng chuyện này tối với tiên nhân mà nói cũng không phải chuyện khó. Có nhiều nhà trong Chu Tước quán như vậy, tu sửa cải tạo không phải là chuyện thường ngày ở huyện sao! Trường Diễn Tinh Quân trước khi đi đã lưu lại vài quản sự phụ trách việc xây dưng, không lâu sau, gian nhà liền phục hồi nguyên trạng. Trước bữa tối, hai người Dương Dư liền rời khỏi nhà. Mộ Cửu và Mộ Tiểu Tinh thu dọn thật sạch sẽ hai căn nhà đó, để Lục Áp và A Phục dọn vào, sau đó, Mộ Cửu đột nhiên nhớ ra Thượng Quan Duẩn, muốn tìm hắn tính sổ, nhưng nơi nào còn có bóng dáng của hắn nữa?