Editor: Thanh Tâm  Khoảng thời gian còn lại này, Nhạc Tuyết Vi làm tốt công tác giao tiếp, người lúc trước từng thay thế vị trí thư kí của cô tiếp tục trở về bổ sung vào chức vị này. Tất cả công việc xuất ngoại, hết thảy đều có Kiều Vạn Đông giúp cô chuẩn bị, căn bản không cần cô nhọc lòng. Bởi vì chương trình học của học kì này đã bắt đầu rồi, cho nên trường học bên kia không có cách nào nhận cô, bất quá Kiều Vạn Đông thông qua quan hệ giúp cô xử lý có được tư cách học dự thính hai tháng. Kiều Vạn Đông mặt khác ủy thác cho người bạn bên kia giúp Nhạc Tuyết Vi tìm được chỗ ở, muốn Nhạc Tuyết Vi qua bên đó trước thích ứng một chút với sinh hoạt bên đấy. Chờ đến khai giảng học kì mới, liền có thể chính thức xử lý thủ tục nhập học, sẽ không có chuyện phải hấp tấp. Đối này điều này, Nhạc Tuyết Vi vui vẻ đồng ý, dù sao cũng phải đi, sớm một chút càng tốt. Thị thực, hộ chiếu, vé máy bay, hành lý…… Hết thảy chuẩn bị nhanh đến mức vượt quá dự định, cứ như vậy, là đi sao? Mở lịch ra xem ngày, Nhạc Tuyết Vi có loại cảm xúc không chân thật, nhưng cô đúng là phải đi. Hôm xuất ngoại, bà ngoại cùng Kiều gia một nhà ba người đều tới tiễn cô. “Bà ngoại,bà phải hảo hảo chiếu cố bản thân, sống thật khỏe mạnh, chờ con trở lại…… Con còn chưa có kiếm được thật nhiều tiền để hiếu thuận với bà đâu, biết không?” Nhạc Tuyết Vi đem bà ngoại ôm vào trong ngực,đôi mắt khóc đều sưng lên, không ai quan tâm cô, vẫn là bà ngoại, sống nương tựa lẫn nhau mười mấy năm, bà ngoại là người thân nhất của cô. “Cha.” Nhạc Tuyết Vi sưng đỏ mắt nhìn về hướng Kiều Vạn Đông, Kiều Vạn Đông cũng nhịn không được ướt hốc mắt. “Tuyết Vi, chiếu cố chính mình thật tốt, tới bên kia, học tập cho tốt, tranh thủ học hết học phần, sớm một chút trở về.” “Vâng.” Nhạc Tuyết Vi gật gật đầu, cầm tay bà ngoại tay khẩn cầu cha mình, “Cha, bà ngoại thân thể không tốt, cha có rảnh rỗi thì đến nhìn bà nhiều một chút, không vì con, Cha cũng nên là vậy vì mẹ của con. Bà ngoại đem con nuôi lớn như vậy, thật không dễ dàng……” Nhạc Tuyết Vi thanh âm đã nghẹn ngào, thật sự là không yên tâm bà ngoại phải chịu cô độc. “Được, con yên tâm đi!” Kiều Vạn Đông vỗ vỗ bả vai con gái, “đã kiểm tra an ninh rồi, vào đi thôi! Tới bên kia rồi, nhớ rõ gọi điện thoại về nhà trước tiên, để cho cha cùng bà ngoại yên tâm.” “Được!” Nhạc Tuyết Vi gật đầu, cầm hộ chiếu cùng vé máy bay xoay người tiến vàocủa kiểm tra an ninh Lúc này trong văn phòng tổng giám đốc quản lí sân bay, Hàn Thừa Nghị nhìn chằm chằm theo dõi màn hình chăm chú vào nhất cử nhất động của Nhạc Tuyết Vi, nhìn cô cùng người nhà tạm biệt, phất tay đi vào của kiểm tra an ninh, rốt cuộc nhìn không thấy thân ảnh của cô…… Không có hình ảnh của cô, Hàn Thừa Nghị bỗng dưng xoay người, đi đến cửa kính sát đất phía trước cửa sổ ngồi xuống ghế sôpha, hai cái cánh tay mở rađặt ử trên tay vịn, chân thon dài vắt lên, không nói một lời nhìn sân bay ngoài cửa sổ. Lặng im, hồi lâu. “Tam thiếu.” Tổng giám đốc cùng Nghê Tuấn một trái một phải đứng ở bên cạnh anh. “Hử!” Hàn Thừa Nghị nhẹ chậc lưỡi, nghiêm nghị trên mặt nhìn không ra cảm xúc. “Đã cất cánh?” “Tam thiếu, đã kiểm vé, lúc này hẳn là đang ngồi vào ghế rồi……nếu ngài không lên tiếng, máy bay kia sẽ thật sự cất cánh.” Tổng giám đốc cong lưng cung kính trả lời, suy đoán tâm tư của vị gia chủ Hàn gia. Hàn Thừa Nghị cứng đờ cong môi, anh lên tiếng? Phải nói cái gì? Người ta một lòng muốn chạy, anh cường hãn lưu lại có ích lợi gì? lòng cô không tình nguyện cam chịu,cường ngạnh lưu lại lúc này, lần sau vẫn là tìm cơ hội chạy đi. “Nghê Tuấn.” Hàn Thừa Nghị đứng lên, vô ý thức sửa sang lại tay áo, nhấp môi nói: “Trở về.” Nghê Tuấn thực sự sửng sốt hai giây, mới đáp ứng: “Dạ.” Tam thiếu từ sáng sớm liền tới sân bay, còn tưởng rằng sẽ nảy sinh ác độc ngăn trở Nhạc Tuyết Vi, lấy thủ đoạn của tam thiếu, lưu lại Nhạc Tuyết Vi là dễ như trở bàn tay…… Hiện giờ kết quả này, thật là vượt quá dự đoán của mọi người. Ngoài sân bay, một chiếc bay chở hành khách đi nước A bay lên trời…… Cách một khoảng xa xôi cùng kính cách âm pha lê, Hàn Thừa Nghị tựa hồ có thể nghe thấy phi cơ cất cánh khởi động động cơ, thân mình cao lớn đột nhiên dừng một chút, chỉ là một chút, liền bước tiếp bước chân…… Nhạc Tuyết Vi tiếp nhận thư tín chuyển phát nhanh của nhân viên đưa hàng, nói cảm ơn, đóng cửa lớn lại. Nơi này, là nhà của cô ở nước A. Cô tới nước A đã hai tuần, hết thảy đều chậm rãi đi vào quỹ đạo. cô thích ứng rất mạnh, có lẽ là từ nhở không có cha mẹ,dưỡng thành tính cách bình chân như vại của cô. Kiều Vạn Đông an bài chỗ ở cho cô thực tốt, hển nhiên là hao phí tâm tư cùng tiền tài. Một biệt thự có hoa viên nhỏ độc lập, một người ở thật sự rất xa xỉ. Đến trường học bên kia, càng không cần cô nhọc lòng, Kiều Vạn Đông an bài rất thỏa đáng, thứ hai đến thứ sáu, cô mỗi ngày đi bộ 20 phút, đến trường học nghe hai tiết, còn lại thời gian đều là tự do chi phối, loại sinh hoạt này, quả thực có thể dùng từ thích ý để hình dung. Thời gian trống quá nhiều, Nhạc Tuyết Vi liền làm quen một ít bạn bè, Thẩm Tĩnh An đó là một du học sinh mà cô thường lui tới nhất. Nói đến cũng đặc biệt trùng hợp,Thẩm Tĩnh An quen biết với Tuyết Vi còn có chút sâu xa. Thẩm Tĩnh An có chị gái gọi là Thẩm Tĩnh Vân, mà Thẩm Tĩnh Vân lại có vị hôn phu à người suýt trở thành đối tượng thân cận của cô- Cố Minh Sâm học sinh của Kiều Vạn Đông. “A! Trách không được cảm thấy tên của ngươi quen thuộc như vậy! Thì ra chị gái ngươi là Thẩm Tĩnh vân.” Nhạc Tuyết Vi cười đến nỗi đôi mắt nghịch ngợm híp thành một vầng trăng khuyết. “Được nha! Ngươi cư nhiên là tình địch của chị gái ta, giao hữu vô ý, ha ha ha……” Thẩm Tĩnh An tính cách cùng với cái tên chính là rất không tương xứng, tên cô nghĩa là an an tĩnh tĩnh, nhưng tính cách lại là tùy tiện, thuộc về loại người thấy giọng chưa thấy người. Hơn nữa lại cắt tóc ngắn giống như là nam sinh, vóc dáng chừng một mét bảy hai, ngày thường thích ăn mặc trung tính, nếu là đứng yên không nói lời nào, mười người thì có cả mười người cảm thấy cô là tiểu thiếu niên tuấn mĩ. Có rất nhiều lần, Thẩm Tĩnh An tới chờ Nhạc Tuyết Vi tan học, đều bị các bạn học hỏi: “handsome!.” ( bạn trai cậu sao? Thực anh tuấn!) “thanks!” ( thật vậy chăng? Cám ơn.) Mới đầu Nhạc Tuyết Vi còn giải thích, sau lại bị hỏi nhiều, cô cũng lười giải thích, tốt thôi, bạn trai thì là bạn trai đi!có một bạn trai soái khí như vậy, Nhạc Tuyết Vi tỏ vẻ vui vẻ tiếp nhận. Thẩm Tĩnh An so với cô chơi bời hơn, điên rồ hơn, không bao lâu, liền mang theo Nhạc Tuyết Vi đi quậy phá loạn thất bát tao. Nhạc Tuyết Vi lớn như vậy, lại có rất nhiều lần đầu tiên, đều là đi theo Thẩm Tĩnh An học được. Ví dụ như, lần đầu tiên lên sàn nhảy, lần đầu tiên đi quán bar lộ thiên …… Từ từ đối cô mà nói cũng có chút kích thích. Đương nhiên, Nhạc Tuyết Vi có chừng mực, Thẩm Tĩnh An cũng không phải là loại con gái phóng túng, hai người vẫn là hiểu rõ phải biết bảo vệ bản thân, cùng nhau vui chơi, chỉ là hứng thú với những thứ mới mẻ mà thôi. Chỉ là, thời điểm mà Nhạc Tuyết Vi đang chậm rãi thích ứng, không có ý thức được, mỗi tiếng nói cử động của mình đều chịu sự giám thị ngày đêm của thủ hạ mà mỗ Hàn tổng kia phái đến! Theo chân Nhạc Tuyết Vi chụp hình ghi chép, hóa thành hình ảnh cùng văn tự thông báo cho Hàn Thừa Nghị thường xuyên…… Hàn Thừa Nghị càng nghĩ càng tức giận. Cái gì chứ? Mới đi nước A bao lâu, liền có bạn trai? Hàn Thừa Nghị nhìn trên ảnh chụp Thẩm Tĩnh An, quả thực muốn điên rồi! Như thế nào lại là một tên tiểu bạch kiểm? cái tên tiểu bạch kiểm cũng lớn lên quá dặt dẹo đi, đứng ở trước mặt anh không biết có được đến vai hay không? cái cổ trắng bé tẹo kia, hai ngón tay là có thể cắt đứt! Tiểu nha đầu thật đúng là không thay đổi ước nguyện ban đầu, chính là thích loại hình này. Hơn nữa, đều là loại địa phương nào đây? Sàn nhảy, quán bar…… cô không phải một giọt rượu cũng không thể uống sao? Nghĩ đến Nhạc Tuyết Vi cùng anh lần đầu tiên, chính là bởi vì cô đem rượu nhầm thành đồ uống uống phải mới tạo thành…… Hàn Thừa Nghị đứng ngồi không yên. Anh nếu là còn ngồi ở chỗ này, tiểu Tuyết liền bị người ăn xương cốt đều không còn! Lúc trước anh có sợi dây thần kinh nào bị đứt, mới chịu cho cô xuất ngoại? Cái gì mà dưa hái xanh không ngọt? Anh không phải quân tử, không thể để tiện nghi cho nam nhân khác! ‘ phanh ’ một tiếng, đang ở cuộc họp, Hàn Thừa Nghị nghĩ tới nghĩ lui thất thần, đột nhiên gập máy tính trước mặt lại. Cảm nhận được cảm xúc của anh không tốt, Nghê Tuấn chạy nhanh đến bên người anh. “Tam thiếu, có chuyện gì sao?” Hàn Thừa Nghị nhíu mày hỏi: “Dự án hợp tác gần nhất cùng nước A, là ai phụ trách?” Nghê Tuấn nghĩ nghĩ nói: “Là trợ lý của giám đốc Dương phụ trách, căn cứ theo phân phó của ngài, dự án này rất quan trọng, trợ lý của giám đốc Dương công tác kinh nghiệm phong phú, giao cho anh ta tin tưởng sẽ không có vấn đề.” Tên trợ lí của giám đốc Dương kia bị điểm danh vội vàng đứng lên,hướng về phía Hàn Thừa Nghị khom người nói: “Tổng tài, dự án này tôi đã kỹ càng tỉ mỉ nghiên cứu qua…… Nắm rất chắc, ngài yên tâm, tôi sẽ không làm ngài thất vọng.” “Được.” Hàn Thừa Nghị như vậy lên tiếng, trợ lí của giám đốc Dương kia cho rằng anh vừa lòng khẩu khí mới thư thả Ai biết, Hàn Thừa Nghị lại nói tiếp, “Như vậy, tôi cũng không phải đối với anh không yên tâm, chỉ là dự án này tương đối quan trọng, cuối tuần có nên đi nước A khảo sát một lần không?” “Dạ.” trợ lí kia không rõ nguyên do, lại bắt đầu nơm nớp lo sợ đổ mồ hôi lạnh. “Như vậy đi, tôi tự mình đi, anh cùng Nghê Tuấn đi theo tôi.” Hàn Thừa Nghị đơn giản sáng tỏ ý đồ của mình. Lời này vừa nói ra, mọi người trong phòng họp liền kinh hách…… Tổng tài đây là làm sao vậy? Một cái dự án hợp tácmà thôi, cho dù là phi thường quan trọng, cũng không cần phải để tổng tài đại nhân tự thân xuất mã đi? Tất cả mọi người có nghi hoặc, nhưng dám nghi ngờ trừ bỏ Nghê Tuấn, không có người khác. “Tam thiếu, chuyện này…… Thích hợp sao? một người là trợ lí của giám đốc Dương là có thể.” Vừa nghe Nghê Tuấn lời này, trợ lí kia nhanh chóng gật đầu tỏ thái độ, nghĩ thầm, có phải hay không mình gần đây công tác không tốt? Tổng tài không yên tâm đem dự án giao cho mình? Hàn Thừa Nghị chân thật đáng tin phất phất tay, “Không cần phải nói, như vậy quyết định đi. Còn nữa, cũng không cần chờ đến cuối tuần, trợ lí giám đốc Dương, anh cùng bên kia liên hệ một chút, xem có thể hay không đi qua luôn, càng nhanh càng tốt.” Tổng tài làm ra hành vi quá khác thường, tất cả mọi người đều cảm thấy lì lạ, lần này hành trình đi nước A là bắt buộc phải làm sao. Mà Nghê Tuấn cũng là mãi sau mới phản ứng lại, nước A…… không phải là nơi Nhạc Tuyết Vi sang du học sao? Tam thiếu lo lắng như vậy, là bởi vì nhớ nhung Nhạc Tuyết Vi? Vẫn là nói……thủ hạ nước A buổi sáng truyền tin cho tam thiếu có tín hiệu nguy hiểm gì sao? Sự thật chứng minh, Nghê Tuấn không hổ là tâm phúc của Hàn Thừa Nghị. Chỉ là, vị trợ lí kia, lần đầu tiên ngồi trên chiếc phi cơ tư nhân siêu xa hoa bombardier, như cũ khắc sâu tự vấn bản thân, gần đây, mình công tác đến tột cùng là có chuyện gì làm không tốt?