Thuần Thú Sư

Chương 62 : Máu lạnh sao?

Y Na chưa bao giờ biết mình có thể bình tĩnh như vậy! Bình tĩnh đến gần như máu lạnh! Phía dưới đang phát sinh một sự kiện X tập thể cực kỳ bi thảm, nạn nhân là cô gái một thú nhân. Nàng hình như chưa quá lớn, bộ lông không dài cũng không đen, đại khái là vừa mới trưởng thành đi! Bầy sói chỉ lo phát tiết thú tính ở trên người nàng, cũng mặc kệ nàng có bao nhiêu thống khổ. Tóm lại Y Na nhìn đến nàng hình như hôn mê đi, nhưng một con sói vẫn tiếp tục chiếm đoạt trên người nàng. Cơ hồ là không hề thương tiếc, nữ thú nhân kia lại kêu rên một tiếng tỉnh lại. Y Na nhìn đến phía dưới nàng đã tràn đầy XX. Không biết nàng sẽ sinh mấy con sói, nhưng là điều kiện tiên quyết là nàng còn có thể sống sót. Chúng nó mang nữ thú nhân chạy đi. Chuyện xảy ra chưa tới 30 phút, nhưng Y Na lại cảm thấy giống như vượt qua một ngày dài. Nàng có chút cảm kích Tử Hổ lúc trước có thể toàn lực bảo vệ nàng, nếu không mình nhất định sẽ bị chết thảm. Nhảy xuống cây, tâm tình nàng vẫn rất áp lực, Tử Hổ từ bụi cỏ trong ôm lấy hai bé cọp con rất trấn định đặt ở phía trên bả vai, một bàn khác tay đưa hướng Y Na, hình như biết nàng sợ hãi. Y Na đưa tay qua, nhưng dưới chân lại trượt thiếu chút nữa ngã sấp xuống. Cúi đầu thấy gặp mình đạp phải tinh dịch lũ sói, bên trong còn dính màu đỏ, xem ra là máu nữ thú nhân kia. Nàng gục ở trước ngực Tử Hổ, bọn họ quả thật không thể cứu cô gái thú nhân kia, bởi vì bọn họ phải lo cho người nhà. Ý là, khi bọn họ phải hành động đầu tiên phải nghĩ đến người nhà của mình. Y Na được Tử Hổ dùng một tay ẵm lên chạy nhanh về nhà họ, nghĩ có lẽ hắn sợ bầy sói lại quay lại. Y Na nhẹ giọng hỏi: “Nữ thú nhân kia không có việc gì đi?” Tử Hổ nói: “Thú nhân có thể sinh con cho sói, nàng hẳn là sẽ không chết.” Nghĩ đến cũng lạ, tuy rằng nàng là nữ nhân nhưng cũng là thú nhân, thân thể tất nhiên rất cường tráng. Tuy rằng bị luân phiên X, nhưng hẳn là sẽ rất nhanh khôi phục. (Chữ ‘X’ mình đánh không nổi) Nhưng mà nghe ngữ khí của Tử Hổ, hình như loại này chuyện rất dễ dàng phát sinh. Quan trọng là chồng của nữ thú nhân, có thể bởi vì nàng từng bị này chuyện loại mà chán ghét nàng hay không? Ở trong thế giới nhân loại, nam nhân không cho phép vợ mình phát sinh chuyện như vậy. Nhớ rõ thú nhân hình như có chút không giống, vì thế Y Na hỏi Tử Hổ: “Nếu em bị sói bắt, phải làm sao bây giờ?” Tử Hổ rất nhanh tiếp lời: “Nghĩ biện pháp chạy.” “Chạy không thoát thì sao?” “Nhất định phải còn sống.” Y Na không hỏi nữa, nàng mỉm cười, bởi vì so sánh với loại chuyện mất mặt này, thú nhân càng thêm hy vọng phối ngẫu của mình có thể còn sống. Sau khi trở về, Tử Hổ lại sửa sang tường rào chung quanh một chút, sau đó ngay cả cánh cửa gỗ vô cùng chắn chắn cũng bị hắn thay mới, đại khái là sợ bầy sói không biết khi nào sẽ chạy vào. Nhưng thật ra Y Na có chút không yên, bởi vì từ sau khi nàng sinh con, thân thể vẫn rất im lặng, kinh nguyệt không đến. Chuyện này nàng cũng không sốt ruột, chỉ sợ đến lúc này sẽ không tiện. Lại qua hai tháng, nàng biết mình lo lắng là dư thừa. Bởi vì có một ngày Tử Hổ nói cho nàng, nữ thú nhân phải chờ thời kỳ có sữa chấm dứt mới lại có thể động dục. Điều này chứng minh thân thể nàng đã dung hợp cùng thế giới này, đang chậm rãi thích ứng thế giới này. Tỷ như nói, gần đây nàng cùng Tử Hổ giao hợp đã rất ăn ý. Trước kia chỉ có thể nói là rất kích thích, nhưng gần đây cũng không đơn giản như vậy. Nàng đã cảm nhận được khoái cảm, đây là chuyện trước kia chưa từng phát giác đến. Cứ như vậy hai người liền bắt đầu không biết tiết chế, dù sao bây giờ cũng không phải lo lắng chuyện lại trúng thầu. Tuy rằng thường thường bọn họ sẽ lựa chọn làm việc sau khi cọp con nhóm ngủ, nhưng chưa xong chuyện cọp con đã tỉnh lại. Có vài lần, hai đứa nhóc nhảy vọt vào. Y Na không biết sao lại thế này, muốn cho Tử Hổ dừng lại, nhưng đúng là lúc hắn khoái hoạt, làm sao chịu nghe. Lúc sau nàng mới biết được, thì ra hai nhóc chỉ đến bú sữa mà thôi. Loại tình hình ba con hổ ghé vào trên người chính là bộ dáng gì? Y Na cảm thấy囧, đặc biệt 囧, nhưng chồng nhà mình không chịu thua kém a, chính là lưu luyến đến trình độ coi như không có gì, sau đó da mặt người nào đó cũng dày theo. Hôm nay, Y Na vừa ôm hai bé cọp con đặt xuống, vừa nói: “Tốt lắm, các con đều ăn no rồi, lập tức rời khỏi mẹ đi.” Tử Hổ đột nhiên ngẩng đầu, còn rất thật sự nói: “Ta không có.” Lời này rõ ràng là nói với hai nhóc, hắn còn sủa bậy! Mặt Y Na đỏ hoàn toàn, bất đắc dĩ nói: “Được rồi, chàng tiếp tục ăn.” Tử Hổ rất vừa lòng những lời này, quả nhiên tiếp tục ‘ăn’ thật. Mà hai đứa nhóc cũng no rồi, liếm liếm ‘thức ăn’ dính mép, sau đó quay cuồng chạy đi chơi. Y Na không biết Tử Hổ khi nào mới ăn no, nhưng mà nàng đã no rồi. Đang lúc cảm thấy bụng đã trướng, Tử Hổ mới ngừng lại. Hắn khoái hoạt liếm liếm Y Na, tỏ vẻ hắn ăn thật sự thỏa mãn. Y Na không có nửa phần sức lực, nàng gần đây lại nuôi cọp con ăn, lại nuôi cọp cha ăn, thân thể đã vận động quá độ rồi. Đang lúc nàng nằm trên mặt đất chuẩn bị ngủ một giấc, bên ngoài tường rào đột nhiên truyền đến tiếng thú nhân tru lên. Nàng ngẩn ra ngẩng đầu lên, hỏi Tử Hổ: “Là ai?” Tử Hổ liếc mắt bên ngoài một cái, không nói, cúi đầu tự tại phơi nắng. Y Na tò mò, theo lý nói nếu có thú nhân khác xông vào địa bàn Tử Hổ, hắn đã sớm chạy ra đi liều mạng, nhưng bây giờ hắn lại giống như hoàn toàn không để ý đối phương xâm nhập. Nàng ngồi dậy mặc áo da đi ra phía ngoài nhìn, liếc mắt một cái liền nhận ra người ở bên ngoài đúng là nữ thú nhân vài ngày trước đó bị bầy sói cướp, mà bụng nàng bây giờ hơi hơi to, cũng có ngực, vậy là đã mang thai con của sói, hơn nữa là muốn sinh đi? Vừa mới hơn hai tháng, chẳng lẽ sói sinh còn nhanh hơn cọp sao? Hoặc là, chỉ có thế giới này mới là như thế! Nàng vốn định đi ra ngoài giúp nữ thú nhân này, nhưng Tử Hổ lại đột nhiên giữ chặt nàng. Y Na nói: “Nàng ấy không có nguy hiểm gì đi?” Tử Hổ không nói, nhưng biểu tình của hắn có thể nói cho nàng tình huống cũng không lạc quan! Chẳng lẽ là khó sinh sao? Đang nghĩ ngợi, chỉ nghe nữ thú nhân kia quát to một tiếng, tiếp theo phía dưới liền có một vật chảy ra. Bên ngoài nó bao một lớp màng hơi mỏng, bên trong có thứ gì dùng sức giãy dụa, màng liền tróc ra. Một con sói con chui ra trước mặt Y Na, bộ dáng đen đen có chút đáng yêu. Nữ thú nhân cũng không có vội vả đi rửa sạch, bởi vì tiếp theo con sói thứ hai thứ ba lại lục tục chui ra. Cao sản a, làm sao có thể nuôi lớn chứ? Y Na đang buồn bực nghĩ, chỉ thấy con sói thứ tư thứ năm cũng chui ra. Một thai năm con, thật là lợi hại. Trách không được số lượng sói nhiều như vậy. Lúc này nữ thú nhân mới lau sạch thân thể, sau đó hình như đối với mấy đứa con mới sinh này vô cùng yêu thương. Nàng giúp chúng nó rửa sạch thân thể, sau đó muốn dùng sữa nuôi chúng nó. Nhưng mới vừa ôm một con sói nhỏ, chợt nghe nàng ‘a’ một tiếng. Y Na hoảng sợ, tiếp theo thấy cánh tay nữ thú nhân kia bị sói con ngoạm một miếng thịt. Mà bốn con sói khác hình như cũng ngửi được mùi máu tanh, chủ động há mồm cắn mẹ mình. Tâm lạnh, đây là nguy hiểm theo lời Tử Hổ nói đi! Nhưng nữ thú nhân như không nghĩ chạy trốn, nàng còn lo cho con mình. Cho nên vừa tránh vừa cẩn thận không làm bị thương sói con. Tình thương của mẹ thật vĩ đại, thà rằng hy sinh mình cũng không nguyện thương tổn con mình. Y Na đau lòng, nàng quay đầu lại nhìn hai bé cọp con đang ngoạm thịt chơi đùa, sau đó đi ra bên ngoài, chạy đến cửa, mở cửa ra kéo nữ thú nhân vào. Nhưng trên đùi nàng có một con sói con cắn chặt, Y Na ác lên, đưa chân đá con sói bay ra ngoài. Nữ thú nhân hình như đau lòng, nhưng vẫn cùng Y Na chạy vào. Nàng cách tường rào nhìn con mình bên ngoài, trong yết hầu phát ra âm rên rĩ. “Mấy con sói con làm sao bây giờ?” Là giết chết hay là nhìn chúng nó đói chết? Tử Hổ nói: “Rất nhanh sẽ có sói lại đây đón chúng nó.” Quả nhiên, qua một giờ, một đám sói chạy về nơi này. Tru lên vài tiếng, lũ sói con ngay cả quay đầu lại nhìn mẹ một cái cũng không thèm, theo bầy sói chạy mất. Nữ thú nhân không ngừng rên rĩ, nhưng chúng nó đã một đi không trở lại. Làm mẹ chính là kết quả này, Y Na lắc đầu. Tử Hổ sẽ không cho phép nàng kia ở cửa động nhà mình lâu, cho nên rất nhanh phát ra tiếng gầm đuổi đi. Tuy Y Na cho rằng nàng đi ra ngoài, đại khái rất có thể sẽ bị bầy sói từng có quan hệ với nàng ăn luôn, nhưng mà quy củ thế giới này chính là như thế. Nhưng nữ thú nhân cũng không đi, nàng vừa trốn tránh Tử Hổ, vừa đem ánh mắt nhắm ngay hai con của Y Na. Chẳng lẽ bởi vì mới mất con mà muốn tìm con người khác thay thế sao? Quả nhiên Y Na nghĩ đúng, bởi vì nữ thú nhân này đưa bộ ngực hướng hai bé cọp con thấp giọng kêu. Cọp con nghe hiểu, nhưng các bé nhưng không có đi tới chỗ nữ thú nhân mà là nhảy tới bên Y Na, kéo áo nàng, đưa miệng ngậm lấy! Nhưng hai bé cũng không đói, cho nên ngậm trong chốc lát lại nhảy xuống đi chơi. Nữ thú nhân đại khái biết các bé sẽ không để ý mình, vì thế đành bị Tử Hổ rống to đuổi đi ra ngoài. Y Na thật ra rất muốn giữ nàng lại, nhưng mà lại sợ nữ thú nhân này sẽ động tâm đoạt con mình. Nhìn bóng lưng nàng, Y Na hỏi: “Nàng có thể bị sói ăn hay không?” Tử Hổ nói: “Bây giờ chỉ cần nàng xuống núi, rất có thể sẽ bị thú nhân mang đi.” Chỉ cần bị thú nhân mang đi là an toàn, Y Na chỉ hy vọng nàng sẽ đi xuống núi, không cần nhớ mấy con sói con không lương tâm kia.