Thuần Thú Sư [h+] (full)
Chương 20
Y Na vốn là người theo thuyết vô thần, nhưng sau khi đột nhiên đi vào thế giới này, nàng cho rằng hết thảy đều có thể. Nhưng nàng cũng không thích con người yếu đuối như thế.
_“Vậy ngươi nói cho ta biết, từ nơi này chạy ra chỗ nào nhanh nhất?”
Nữ nhân chỉ chỉ nói: “Nơi đó, nhưng mà có rất nhiều dã thú.”
Dã thú nơi này vô cùng hung mãnh, hơn nữa hoàn toàn không giống với thế giới của nàng. Tỷ như nói sau khi Tử Hổ biến thành con cọp, tuy rằng bên ngoài giống cọp, nhưng cặp răng nanh lại dài tới cằm chỗ, răng sáng như tuyết. Nhưng mà, Y Na cho rằng răng hắn so với ngà voi còn có lực sát thương mạnh hơn.
Nàng quyết định mạo hiểm, bởi vì nếu bị Tử Hổ bắt trở về, nàng có thể bị xé xác, còn không bằng cứ như vậy xông ra một lần, có lẽ có cơ hội sinh tồn.
Nếu phải đi chỗ rừng rậm kia nàng không dám, bởi vì không thể biết đường ra ở đâu. Nhưng nếu là cánh rừng nhỏ này, nàng cảm thấy mình hẳn là có thể đi ra ngoài được.
Đang chuẩn bị đi, lại nghe trong động truyền ra tiếng kêu thảm thiết.
Chẳng lẽ trừ nữ nhân này, trong động còn có người? Đang nghĩ ngợi, chỉ thấy nữ nhân này co người nấp sau tảng đá. Nàng cũng đi núp theo, sau đó nhô đầu ra.
Chỉ thấy trong động đi ra một con nhện vô cùng lớn, tám chân lớn, miệng đang nuốt một người, mà còn không nhanh không chậm đuổi theo hai nữ nhân.
_“Là sói đất, mau tránh đi.” Nữ nhân núp toàn thân sau tảng đá, lạnh run nói.
Đây là sói?
Y Na biết bây giờ không phải lúc rối rắm loại xưng hô này, nhưng nàng chú ý tới hai nữ nhân bị truy đuổi có một là nữ nhân nhân loại, người còn lại là nữ thú nhân. Các nàng vừa kêu to vừa điên cuồng hét lên chạy về phía trước, nhưng sói đất cứ từng bước đuổi theo.
Nuốt thức ăn vào miệng xong, nó vươn hai chân trước chém tới. Hai nữ nhân hoảng hốt không còn đường lựa chọn, lại chạy hướng tới chỗ Y Na.
Không hề nghi ngờ, nếu sói đất đã chạy tới tất nhiên sẽ phát hiện các nàng, đến lúc đó ngay cả các nàng cũng khó giữ tinh mạng.
Y Na phát hiện thì ra mình là người ích kỷ như thế này, tại đây nàng chưa từng nghĩ tới đi cứu người nào, mà là nghĩ biện pháp giữ mạng mình.
Nếu là trước kia, nàng xem phim truyền hình mà xuất hiện người như vậy thì luôn mắng, không nghĩ tới bản tính mình cũng là như thế! Trong lòng cười khổ một trận, nhưng phải nghĩ làm sao mới có thể sống sót.
Sờ sờ dao trong thắt lưng, nhìn chân sói đất kia. Có lẽ sẽ thành công!
Nàng thấy kia hai nữ nhân bị chân sói đất chém bị thương mấy chỗ, chạy cà nhắc đến bên này. Sau đó chờ một nữ nhân chạy qua, sói đất cũng lại đây.
Y Na không chút nghĩ ngợi liền chém vào chân nó, chỉ nghe roẹt một tiếng, sói đất kêu rên phóng mạnh về phía trước. Nhưng phía trước là nữ nhân thú nhân đang chạy trốn, không có tránh thoát, bị thân thể sói đất kéo lê thật xa.
Sói đất vô cùng hung tàn, tuy rằng chặt đứt một chân nhưng vẫn còn lại bảy chân. Nó một ngụm cắn chết nữ nhân thú nhân kia, sau đó quay đầu lại hướng về Y Na rống lên.
Y Na sợ hãi, nếu nó lại vọt tới mình không chắc có thể đối phó rồi. Vì thế lôi kéo nữ nhân bên cạnh nói: “Chạy a!”
Nữ nhân đáp lại liền theo nàng cùng nhau chạy.
Nữ nhân cổ đại thực cường tráng, cho nên tốc độ chạy cũng rất nhanh. Nhưng chạy trong chốc lát, nàng đột nhiên ôm bụng rên một tiếng quỳ trên mặt đất.
Y Na hoảng sợ, nghĩ đến sói đất này có chiêu đánh lén gì. Nhưng nhìn kỹ nhìn mới cảm thấy hoàn toàn không phải như vậy, bởi vì nữ nhân rên rỉ vài tiếng xong, hạ thế nàng chảy xuống dòng máu đỏ tươi.
Y Na sợ run, không biết nên làm như thế nào.
Nàng có ngốc đến thế nào chăng nữa cũng hiểu được này tuyệt đối không phải là kinh nguyệt đột nhiên đến, nếu không có đoán sai, nữ nhân này hẳn là là sanh non hoặc là điềm báo sanh non! Không nghĩ tới chạy vài bước liền mất mạng người, vậy phải làm sao bây giờ?
Trong lúc do dự sói đất đã sắp đến gần, Y Na cắn răng một cái, liều mạng! Nắm dao vọt tới phía dưới chân sói đất.
Chân sói đất rất nhỏ rất dài, bên chân còn có cựa thật dài giống như chân gà đá. Y Na nhảy hai lần đều không thể công kích đến bụng sói đất, đành phải nhoài người chém đứt một cái chân sói đất.
Sói đất kêu rên té trên mặt đất!
Nhưng mà lần này không kịp chạy trốn nữa, mà là đứng ở tại chỗ.
Y Na thấy được cơ hội, không chút nghĩ ngợi đã duỗi dao đâm vào bụng sói đất. Nhưng, đây không phải là chổ hiểm của sói đất, sáu cái chân của nó đá loạn trên mặt đất, muốn chém chết Y Na. Nàng dùng hết toàn bộ khí lực muốn rút dao, nhưng bụng sói đất hình như có lực hút, như thế nào cũng không nhổ ra được. Mà mấy chân của nó lại chém tới, rơi vào đường cùng, Y Na lăn lộn, chật vật chạy ra.
Đang nghĩ ngợi dùng phương pháp gì giết chết nó, đảo mắt đã thấy một thân ảnh màu vàng nhanh như điện từ rừng rậm phóng ra nhào vào trên người sói đất.
Rốp một tiếng, sói đất tuôn ra máu màu xanh biếc, đi đời nhà ma!
Y Na còn chưa thấy rõ là cái gì đến, người cũng đã bị đè gục. Từng giọt máu xanh biếc dừng ở trên mặt trên cổ nàng, nàng ghê tởm, nhưng đầu lại bị một cái móng vuốt đè cố định không thể nhúc nhích.
Chờ đối phương liếm xong máu trên mặt, mở hai mắt mới nhìn đến kẻ đè mình thì ra là con báo hoa văn màu vàng!
Không biết vì cái gì, Y Na nghĩ tới Thì Thần, bởi vì ánh mắt nó liền giống Thì Thần như đúc.
Trong lòng run rẩy, vội vàng nói: “Buông.” Này là thú hay là thú nhân, tóm lại trước thử nói chuyện một lần. Nhưng mà rất nhanh, nàng thấy con báo ở trên người nàng biến thành một nam tử trần truồng, đúng là Thì Thần!
_“A, là ngươi…” Y Na lần này càng muốn chạy thoát, nhưng dao còn ở trên người sói đất, mà lần này hắn hình như cũng biết nàng thích công kích hạ thể, cho nên dùng hai hữu chân hắn kẹp chặt hai chân nàng.
Y Na không động đậy, chỉ có thể không nói gì nhìn trời. Sớm biết rằng mình trốn tới sẽ bị hắn bắt, còn không bằng giao cho Tử Hổ, ít nhất đối hắn còn có một chút cảm tình sống nương tựa lẫn nhau.
Nàng nghe Thì Thần gầm nhẹ nói: “Ngươi tới tốt lắm.” Nói xong không nói hai lời, một cái bàn tay chìa ra mở váy da thú của Y Na.
Y Na hoảng hốt nói: “Tử Hổ sẽ đến, đến lúc ngươi sẽ bị giết chết.”
_“Trước khi hắn đến ngươi nên sinh con cho ta.”
_“Sinh con cũng không phải có thể sinh ngay.”
_“Ta sẽ giết Tử Hổ cướp nó về.” Nói xong Y Na cảm giác được nơi nào đó của hắn biến hóa. Cúi đầu vừa nhìn đã sợ hãi than, nhưng mà tự nhiên nghĩ một chút, thì ra quả đào con báo không to như con cọp!
Y Na bị ý niệm trong đầu làm tức muốn phát điên, bởi vì bây giờ căn bản không phải lúc nghĩ cái chuyện này. Nàng quyết định, trước dùng cái gì đó phân tán một chút lực chú ý của hắn. Vì thế nghĩ đến nữ nhân ban nãy, nàng vội vàng nói: “Động này là của ngươi hả?”
Rống!
Thì Thần không đáp, nhưng gầm nhẹ một tiếng, sau đó ngón tay khều một cái, phần vỏ cây buộc váy của Y Na đã bị hắn phá.
Nàng vội vàng nói: “Con của ngươi chỉ sợ phải bỏ… Không đúng, là không có. Đứa nhỏ kia hẳn cũng là ngươi đi, nếu kịp tới, có lẽ còn có thể giữ lại.” Quay đầu, gặp nữ nhân kia cách đó không xa, đang ôm bụng đau lăn lộn.
Nguyên bản nghĩ đến lời này hữu dụng, nhưng Thì Thần lại nói:
_“Chỉ có ngươi mới xứng cùng ta sinh con, nhân loại không xứng. bây giờ không có thì tốt hơn, không cần ta động thủ giết nó.”
Y Na ngẩn ra, nàng chưa từng nghĩ tới thú nhân nơi này ngay cả con mình cũng giết, hơn nữa phải ở sau lúc sinh xong.
_“Vì cái gì muốn giết đứa bé, nó là ngươi…” Y Na có chút choáng váng, chẳng lẽ ở thế giới này, thú nhân giống như cá cảnh nhiệt đới, mình sinh con xong cũng đem ăn luôn.
_“Ngươi không phải phối ngẫu của ta, nhưng là nữ nhân cường đại, ta cho phép ngươi sinh con cho ta.” Thì Thần nói xong, ánh mắt biến thành hình thái dã thú, xem ra đã bắt đầu kích động.
Y Na nghĩ hắn muốn động thủ cởi quần lót của mình, nhưng mà, không nghĩ tới là Thì Thần cầm lấy bả vai nàng xoay về sau, sau đó một bàn tay nhẹ nhàng nâng thắt lưng nàng lên.
Nàng hoảng sợ, thú nhân này thích tư thế mặt sau, hay là hắn sợ mình động thủ mà muốn dùng loại biện pháp này để cưỡng bức nàng?
Cho dù là cái nào, loại phương pháp này thực hữu dụng, nàng cơ hồ là quỳ rạp trên mặt đất không có một chút năng lực phản kháng. Lúc này mới biết được Tử Hổ cũng không có tính toán dùng sức mạnh, nếu không hắn hoàn toàn có thể học tập phương pháp này của Thì Thần.
Có lẽ lúc đó hắn rất tức giận mới uy hiếp nàng? Hoặc là, hướng nàng biểu hiện mặt nam tính hung tàn? Tóm lại, nếu hắn nghĩ muốn, bây giờ nàng chỉ sợ không biết bị ăn bao nhiêu lần rồi!
Truyện khác cùng thể loại
29 chương
108 chương
24 chương
16 chương
213 chương
13 chương
3 chương