Thuận Minh
Chương 222 : Lý do
Binh mã trong tỉnh Sơn Đông, quân lương đều từ phía Thông Châu vận chuyển tới. dựa theo khoảng cách cùng với các phương diện mà nói. thì chuyện trực tiếp từ Tế Ninh xuống cảng tiện hơn, bởi vì đường vận chuyển lương thực đường thủy xuống phía nam. Tế Ninh vừa khéo là đầu mối then chốt.
Song có lẽ vì khống chế binh mã trong biên cảnh Sơn Đông cho nên quân lương triều đình đưa xuống trước tiên đều vận chuyển tới Thông Châu trước, sau đó mới nam hạ tiến vào địa giới Sơn Đông rồi phân phối, con đường cần phải đi qua chính là phủ Tế Nam.
Hiện giờ quân đội bị tư nhân hóa. tình hình tướng lĩnh quân phiệt ngày càng nghiêm trọng, những đội quân lớn lớn nhỏ nhỏ bên trong biên cảnh Sơn Đông cũng đều là như thế; quân lương của mình nhiều thêm một chút, là có thể thu thập thêm chút binh mã, quyền thế sẽ càng lớn. cho nên khi quân lương đi qua biên cảnh, tổng binh Khâu Lỗi luôn cướp bóc, chèn ép.
Đừng nói Lý Mạnh mới trỗi dậy. mà ngay cả quân lương của của Lưu Trạch Thanh cũng nhiều lần bị Khâu Lỗi cắt xẻo. trên lịch sử thật cũng chính bởi vì như thế mà Khâu Lỗi bị Lưu Trạch Thanh giết chết.
Mặc dù Khâu Lỗi hành động không chút kiêng dè gì. nhưng những đội quan bị hắn cắt xén quân lương đều nổi giận mà không dám nói. một là trong tỉnh. Sơn Đông, chỉ có một mình Khâu Lỗi danh hiệu đại tướng, trên danh nghĩa hắn là tổng binh Sơn Đông, được coi như danh phận thống soái, ví như nói Lưu Trạch Thanh cũng là tổng binh, nhưng chỉ có thể tính là cho có mà thôi.
Hơn nữa Khâu Lỗi ở phủ Tế Nam giàu thứ hai của Sơn Đông, đại quân đóng ở phủ Đăng Châu cũng dưới quyền của hắn, thực lực ở Sơn Đông cũng có thể coi là hùng mạnh. phủ Đăng Châu mặc dù không ở kề với phủ Tế Nam, nhưng quân lương tiếp tế đều thống qua đường biển vận chuyển tới. người khác không thể chẹt quân lương của hắn được.
Tuần phủ Sơn Đông và nha môn tổng binh Sơn Đông, nha môn bố chính sứ ti đều đặt ở thành Tế Nam. cách đó rất gần. dù sao như vậy liên hệ với nhau cũng tiện hơn rất nhiều, rất nhiều chuyện đều có thể dùng tuần phủ nha môn đi đàn áp. làm cho Khâu Lỗi hành động càng ngày càng không kiêng nể gì cả.
Khoảng thời gian trước kia Lưu Trạch Thanh đột nhiên bị sấm tặc tiến công, bỏ mạng, tổng binh Khâu Lỗi danh nghĩa là cấp trên cũng bị triều đình trách mắng nghiêm khắc, làm cho khốn đốn. hiện giờ rảnh tay vừa khéo phải động thủ rồi.
Khâu Lỗi xuất thân từ dòng dõi tướng quân, tổ tiên là quân tướng ở phụ cận Nam Trực Đãi, xưa nay luôn khinh thường những tướng quân từ dưới tầng cấp thấp nhất ở Sơn Đông leo lên. hơn nữa nhiều lần đánh cướp cắt xén quân lương, những người trong biên cảnh Sơn Đông đều nhẫn nhịn, nhiều nhất cũng chỉ đi tới tuần phủ nha môn kiện cáo rồi qua đi.
Lưu Trạch Thanh bị diệt, tổng binh Khâu Lỗi tất nhiên nhìn trúng Duyệt Châu địa bàn giàu có nhất Sơn Đông rồi. tranh thủ thời gian lấn chiếm không nói. hơn nữa còn chuyên môn chuẩn bị đả kích đối phủ có khả năng cạnh tranh, quân lương của Lý Mạnh đi qua biên cảnh của hắn. chính là cơ hội tốt để đả kích.
Nói ra thì cực kỳ nực cười, lần phát quân lương này chính là từ đường Đăng Lai tới Giao châu thôi mà hai lần phát lương cách nhau tới gần hai năm. hiện giờ các binh sĩ Giao châu doanh dĩ nhiên đều biết rằng quân lương đầy đủ chính là do Lý đại nhân phát cho. hoàn toàn không có liên quan gì với triều đình, các binh sĩ đều là những người thanh niên trẻ tuổi thuần phác, lại được dạy dỗ mưa dầm thấm đất ở bên trong quân doanh, nên chỉ còn biết Lý Tướng quân, không biết Chu thiên tử nữa.
Còn về phần những binh sĩ xuất thân từ thổ phỉ thì càng thực tế hơn. Lý tướng quân cho bọn họ bạc cho bọn họ quan, thì hắn là cha mẹ thân sinh của bọn họ. sai làm gì thì làm nấy.
ở trong hệ thống này. thường chú ý tới ba điều, đó là Lý đại nhân ở phía Giao Châu buôn lậu muối vất vả, Lý tướng quân đã suất lĩnh mọi người đánh thắng hết trận này tới trận khác, cùng với Lý đại nhân làm những việc tốt vì dân. dần dần hình tượng thần cơ diệu toán, khảng khái nghĩa khí, uy thế vô cùng đã hình thành trong lòng các quan binh phía dưới.
Đối với Giao châu doanh mà nói. không có món quân lương này cũng không quan hệ quá lớn. có món tiền này. cũng chỉ là dệt hoa trên gấm. không có món tiền này cũng chẳng có gì to tát hết.
Khâu Lỗi sau khi giữ lấy món quân lương đó. quân tướng thuộc hạ báo cáo. nói là binh mã Lai Châu không có hành động gì, nhận được tin này, quả nhiên là vô cùng đắc ý, nghĩ mình làm nhục Lý Mạnh một phen, Lý Mạnh ở Sơn Đông sẽ không còn uy phong gì nữa, hơn nữa không có phản ứng. nói rõ chỉ là hạng hèn nhát, xem ra mình có thể vươn tay tới Duyệt Châu rồi.
Đối với Lý Mạnh mà nói. chuyện cướp đoạt quân lương này đúng là nắng hạn gặp mưa rào, là cái bánh từ trên trời rơi xuống. Lý Mạnh nhớ tới trước kia có ai đó nói. con người sau khi kết hôn tự nhiên có chuyện tốt đưa tới cửa. hiện giờ quả nhiên là ứng nghiệm rồi.
Là quân tướng mà nói. cho dù có ngang ngược như thế nào. cũng ở phía dưới thể chế của triều đình Đại Minh, như vậy Khâu Lỗi chặn đứng con đường vận chuyển quân lương của mình, rồi động thủ cướp đoạt, nếu như mình muốn động thủ đoạt lại. sẽ phải đánh nhau to.
Thành Tế Nam là thành lớn nhất của Sơn Đông, bên trong thành còn có phiên vương, muốn lại tới Tào Châu một lần nữa chẳng phải là chuyện khó. nếu như bày quân dàn trận song phương đại chiến thì thế nào cũng tính là mình gây sự.
Đối phương cướp đoạt quân lương tất nhiên là không đúng, nhưng cũng không tới mức phải gây chiến, gặp nhau bằng binh đao. khi đó sợ rằng tất cả sẽ nhắm hết vào mình rồi.
Còn nếu như đi kiện cáo thì trong lòng mọi người đều biết rõ kết quả, khẳng định là rơi vào vũng lầy. rồi cãi cọ nhau trong công văn.
Nhưng có cái cớ như thế này. hơn nữa lại còn là do người ta chủ động vô cớ khơi mào, đã là quá đủ rồi. chỉ cần có nguyên nhân quân lương bị cướp đoạt này. như vậy nói rõ hai bên khẳng định có mâu thuẫn vô cùng sâu sắc, ít nhất ở trong mắt của người ngoài nếu như hai bên không xung đột với nhau mới là kỳ quái.
Giữa quân tướng vũ phu với nhau, đều là những kẻ thô hào, nếu như chú ý tới đại cục làm trọng không sống mái với nhau, thì có mâu thuẫn nhỏ khẳng định mọi người sẽ hiểu.
Chỉ cần mọi người hiểu cho. không cảm thấy quá đột ngột là được rồi. sau khi Lý Mạnh nhận được tin khẩn do Triệu Năng gửi tới. lập tức gọi đám người Ninh sư gia tới. bắt đầu bố trí.
Ngày 25 tháng giêng, Lý Mạnh phái sứ giả cưỡi khoái mã chạy tới nha môn tuần phủ. đưa tới tận trong tay tuần phủ Sơn Đông - Nhan Kế Tổ một bản công văn ngôn từ tha thiết, lưu loát.
Nếu như là công văn của tham tướng Lý Mạnh. Nhan Kế Tổ đương nhiên phái đích thân xem xét.
Vừa xem xong bức thư, Nhan Kế Tổ lập tức thấy đau đầu không thôi, quả thực là chuyện phiền toái, trong thư tham tướng Lý Mạnh ngôn từ kịch liệt mời tuần phủ đại nhân chủ trì công đạo. nói triều đình mấy năm không phát quân lương cho Giao châu doanh, đang như nắng hạn lâu ngày mong mỏi trời mưa, đột nhiên bị tổng binh Khâu Lỗi phái thuộc hạ đoạt mất. vương pháp triều đình ở đâu, mấy vạn con dân ở phủ Lai Châu phải mưu sinh như thế nào.
Tổng binh Khâu Lỗi dĩ nhiên làm chuyện này quen tay rồi. quân tướng lớn nhỏ chẳng ai không bị ức hiếp, thậm chí có một số đô ti phòng thủ châu huyện mỗi năm tới lễ tết chuẩn bị hậu lễ hối lộ. khi thương lượng với Khâu tổng binh chuyện quân lương qua biên cảnh, lưu lại hai ba phần coi như hoa hồng, nếu không sẽ bị nch thu toàn bộ. quân lương triều đình đưa xuống không ngờ lại trở thành chuyện làm ăn qua lại. đúng là đáng cười đáng buồn.
Những quân tướng này nếu như có thể cáo trạng hiệu quả ở nha môn tuần phủ mà nói. sợ rằng sẽ không làm chuyện nín nhịn nhún nhường này. Sơn Đông loạn lớn không có. nhưng loạn nhỏ thì liên tục. xung quanh phủ Tế Nam cũng thường xuyên có thổ phỉ tà giáo hoạt động, những quan viên Sơn Đông này còn phải hi vọng vào Khâu Lỗi dẫn quân bảo vệ bọn họ, hơn nữa bớt xén quân lương Khâu Lỗi cũng chẳng hẹp hòi. bố chính sứ ti được chia chác rất nhiều.
Tuần phủ mấy nhiệm kỳ đều thu lợi từ chỗ Khâu Lỗi thêm vào bắt đầu từ năm Thiên Khải, văn quan đối với những võ tướng ngang ngược làm càn đã không còn cách nào nữa, cho nên đều ra sức bảo vệ tổng binh Khâu Lỗi. có thể che giấu được qua thì qua rồi hơn nữa Khâu Lỗi ở Sơn Đông cũng là một trong số quân đầu lớn nhất, bảo vệ cũng không cần lo lắng bị thiệt thòi gì.
****Quân đầu: quan chỉ huy của một đơn vị quân đội độc lập. ban đầu có ý nghĩ chỉ hữu quân tả quân tiền quân, trung quân, hậu quân, sau này mang nghĩa rộng hơn.
Nhưng sau lưng Lý Mạnh cũng rất có bối cảnh, trước đó phái sứ giả tham gia hôn lễ của hắn. sứ giả sau khi trở về nói tình huống trên hôn lễ. trừ trấn thủ thái giám Lưu Phúc ra, sợ rằng có không ít thế lực khác. người như vậy chỉ đích danh Khâu Lỗi đánh cướp quân lương, nếu mà nha môn tuần phủ không giải quyết. sợ rằng sẽ xảy ra chuyện gì đó.
Xem hết bức thư xong. Nhan Kế Tổ không khỏi có chút cảm giác muốn cười, ông ta là người xuất thân khoa đồ. là tiến sĩ, sau khi làm hết các vị trí quan trọng ở các ban ngành liền đưa ra làm tuần phủ. bản lĩnh về mặt văn tự đương nhiên chẳng phải là tầm thường, có thể thấy được ý tứ rất nhỏ được che dấu.
Bức thư này sở dĩ làm cho người ta buồn cười, bởi vì cách thức công văn mặc dù nằm trong quy củ. nhưng những lời văn lại giống như oán phụ khóc lóc. chỉ kể ủy khuất của mình, mà lại không đưa ra được chứng cứ gì. công văn như vậy mặc dù có chỉ mặt gọi tên. nhưng lại chẳng có chút ý nghĩa thực tế gì.
Phàm là những nhân vật thân ở địa vị cao như thế này đều suy nghĩ rất toàn vẹn. Nhan Kế Tổ lập tức nghĩ tới. chẳng lẽ đây là Lý Mạnh chỉ muốn bày tỏ thái độ của mình, tránh cho người khác cảm thấy bản thân quá mềm yếu. suy đi tính lại. cũng chỉ có khả năng này.
Lại xem bức thư thêm một lần nữa, ngày càng khẳng định suy nghĩ của mình, trong lòng nhẹ nhỏm đi không ít. gọi tới một viên sư gia. viết một bức công văn khiển trách ngôn từ khách khí. sai người đưa tới tay tổng binh Khâu Lỗi. giả dối cho qua mà thôi.
Đồng thời viết thư trả lời cho Lý Mạnh, trên thư nói không có chứng cứ rõ ràng, sao lại đám vu cáo đại tướng triều đình, trong biên cảnh Sơn Đông, phỉ tặc hoành hành, nói không chừng là kẻ đui mắt nào đó động thủ, là võ tướng triều đình, phải bắt giữ phỉ tặc. tránh cho chuyện giống như thế tiếp tục xảy ra mới đúng.
Khâu Lỗi sau khi xem xong thư trách mắng của nha môn tuần phủ, chút lo lắng cuối cùng cùng tan thành mây khói, lập tức đem tin tức truyền cho tướng lĩnh thuộc hạ, sau này nêu có quân lương chuyển cho phủ Lai Châu, cứ theo đó mà cướp đoạt.
Ngày mùng mười tháng hai. công việc bận rộn. Lý Mạnh cũng coi như trải qua tuần trăng mật tân hôn. bắt đầu cuộc sống bận rộn theo quy luật như cũ.
Đường vận chuyện muối lậu người bình thường không biết, các quân đội bộ hạ Lý Mạnh đều khống chế tiếp tế vận chuyển ở trong địa bàn, người Khâu Lỗi muốn tranh mối lợi cũng không được, dù sao không thể cả gan trắng trợn tiến vào địa bàn của người khác động thủ.
Cũng ngày mùng 10 tháng hai, ở bên trại Nhũ Sơn. có hại nghìn binh mã thận trọng ẩn nấp ở hai bên đường núi. mấy viên quan quân dẫn đội mặt đầy vẻ hưng phấn bọn chúng là hai đội binh mã đóng ở Tê Hà và Lai Dương, là thuộc hạ của tổng binh Khâu Lỗi.
Truyện khác cùng thể loại
205 chương
56 chương
127 chương
1 chương
141 chương
105 chương
94 chương
312 chương