Thuận Minh

Chương 214 : Khách khứa thật đông

Trên thư Lưu thái giám nói rõ vốn ông ta muốn phái thái giám thân tín tới. nhưng nội quan chúc mừng, phía bên Lý Mạnh sẽ có nhiều chỗ không được tiện, cho nên mới ủy phái một vị bá tước tới. Vị bá tước này là hậu duệ công thần từ thời Tĩnh Nạn. thân phận tôn quý. tới chúc mừng coi như đủ thể diện rồi. Ngày mùng sáu tháng một, đại chưởng quỹ Khổng Tam Đức chấp chưởng Khổng phủ, cùng với một người cháu họ Mạnh phủ của Trâu Thành cũng tới thành Giao châu chúc mừng hôn sự của Lý Mạnh. *** Tĩnh Nạn: chiến dịch Yến vương Chu Lệ phát động soán ngôi cháu mình là Kiến Văn Đế. Khổng gia và Mạnh gia mặc dù chỉ chỉ phái hai người thương nhân tới. nhưng người ngoài chỉ biết rằng đây là hậu nhân của thánh nhân Không Mạnh tới chúc mừng, Lý Mạnh chỉ là một võ quan, không biết rốt cuộc phải có thể diện nhường nào mới được hai nhà tới chúc mừng. Cường hào, thân sĩ, quan văn, võ tướng, quý tộc Nam Kinh, thế lực trên biển, tộc nhân Khổng Mạnh đội ngũ khách khứa chúc mừng bậc này, đủ coi là kinh hãi tế tục rồi. làm cho những nơi khác nhìn thấy phải há hốc mồm kinh ngạc, thầm nghĩ Lý Mạnh sao có giao du rộng như vậy. rốt cuộc thế lực của hắn lớn chừng nào. Những khách khứa đó trong khoảng thời gian này không ngừng làm địa vị của Lý Mạnh trong lòng mình đề cao hơn. Lý Mạnh cũng bận rộn tới xây xẩm mặt mày. khách khứa các nơi tới đây. coi như là một tín hiệu xác lập địa vị của mình, cũng là cơ hội mọi người tới đây quan sát thực lực của hắn. Những nhân vật vai vế kia phải tươi cười đón tiếp, những người vì lễ nghĩa mà tới, cũng phải đối phó, an bài hạ nhân đi làm. ai cần qua lại thì phải nghĩ đối đãi như thế nào. Chu cử nhân cũng bị kéo tới làm tráng đinh, chuyên môn phụ trách thư tín chúc mừng các nơi gửi tới. hắn và mấy thư sinh ở trạch, viện cũng chia nhau ra, xem xem ở trong đó có gì phải ứng phó đặc biệt hay không. Các binh sĩ của Giao châu doanh cũng chẳng được hường năm mới yên lành, lương phát gấp đôi là chuyện tốt thật đấy, nhưng mà từ hai mưới tháng chạp, đã phải chia đội tới các nơi bên ngoài thành Giao châu và trấn Phùng Mãnh diễn võ huẫn luyện. Lần nào cũng có cả đống khách khứa phú quý tới xem, rồi lần nào cũng bị sát khí nghiêm túc dọa cho mặt mày nhợt nhạt, vẻ mặt càng tỏ ra cung kính, thái độ ngày càng trở nên khách khí. ở trong nội trạch của trấn Phùng Mãnh. Mộc Vân Dao. Cố Hoành Ba. Liễu Như Thị đều bị gọi tới. Nhan tri châu ở thành Giao châu mấy năm, đại bộ phận thời gian đều nhốt gia quyến trong trạch viện nhỏ nhoi, không giống như tiểu thư nhà quan hoạn khác luôn cáo tỷ muội thân mật trong khuê phòng. Nhưng khi xuất giá, thế nào cũng có một số lễ tiết cần nữ quyến trẻ tuổi giúp đỡ. sau khi Nhan phu nhân đề xuất ra. vốn là muốn tìm một số nữ quyến trong giai tầng quan quân ở Giao châu doanh tới làm, bất quá Lý Mạnh nghe nói thế cũng không nghĩ nhiều, gọi luôn mấy cô gái trong nội trạch tới. Trong lòng Lý Mạnh thì thản nhiên. Nhan tri châu thì cho rằng một võ tướng địa vị cao như thế, tam thê tứ thiếp cũng là chuyện thường nên không nói gì. Nhưng Nhan Nhược Nhiên và mẹ nàng trong lòng không thoải mái cho lắm. nhưng chuyện đã làm lớn ra như vậy rồi. hai vị lão nhân cũng đã chấp thuận, cung bắn ra không quay trở lại được nữa. cũng chỉ đành cau mày chấp thuận thôi. Các cô gái thì luôn có một số chuyện riêng tư. Nhan phu nhân nhìn ra được Mộc Vân Dao và Cố Hoành Ba vẫn là cô nương, chỉ có một mình Liễu Như Thị là khác, đây là chuyện rất kỳ quái. Sau khi hỏi han kỹ càng, không khỏi yên tâm trở lại. cảm thấy Lý Mạnh đối đãi với nữ nhi của mình đúng là thật lòng. Nhan phu nhân cũng xuất thân là môn đệ quan hoạn cũng có thể nhìn ra được Mộc Vân Dao xuất thân đại gia. tuy hành động có chút ngây thơ hồn nhiên, song lại có một loại khí chất qúy nhân. Còn Cố Hoành Ba và Liễu Như Thị dù phán đoán là xuất thân không rõ ràng, nhưng cũng là cô gái rất có giáo dục, trong lòng suy nghĩ cũng thoáng hơn. Tất cả những nữ nhân này đều gả vào nhà người ta. so với việc tương lai cùng tranh sủng với nữ tử nhập môn không rõ gốc gác, chẳng bằng sớm lung lạc những cô gái này. Hơn nữa Nhan phu nhân thực sự là yên lòng rồi. nữ nhi của mình mặc dù thiện lương nhã nhặn, nhưng bình tâm mà xét thì không so được với ba cô gái kia, vậy mà Lý Mạnh hết lòng theo đuổi như vậy xem ra không cần phải lo lắng quá nhiều. Nếu đã vậy không bằng tỏ rõ thái độ trước, ba nữ tử này sớm đã ở bên cạnh Lý Mạnh, tương lai thế nào cũng gả cho hắn Nhan phu nhân cho rằng khẳng định không thể ngăn cản được điều này, không bằng nỗ lực làm tình thế trở nên tốt cho mình hơn một chút. Cho nên Nhan phu nhân và Nhan Nhược Nhiên nói chuyện riêng tư nghiêm túc mấy lần Nhan Nhược Nhiên mặc dù có chút bất đắc dĩ, nhưng vẫn nghe theo kiến nghị của mẫu thân, nỗ lực quan hệ tốt với ba cô gái kia. Sau lần gặp gỡ trước khi xuất chinh lần đó. Cố Hoành Ba và Liễu Như Thị cuối cùng có được phán đoán rõ ràng với thân phận của mình, đó là quan hệ với Lý Mạnh mặc dù chưa được xác định, nhưng thế nào cũng không bị dùng làm lễ vật tặng cho người khác rồi. Hơn nữa tai nghe mắt thấy cách cư xử đối đãi của Lý Mạnh với mọi người khác biệt rất lớn với với con cháu nhà quyền quý. đồng thời cũng không có vẻ của người nghèo khổ. tóm lại là một loại khí chất rất đặc biệt, mặc dù khí chất này chưa gặp qua bao giờ. nhưng tóm lại là không làm cho người ta ghét bỏ. Nữ tử như các nàng, có thể có một gia chủ không làm người ta ghét bỏ đã là may mắn cực lớn rồi. chuyện còn lại là làm sao để địa vị của mình được nâng cao lên thôi. Mặc cho Cố Hoành Ba và Liễu Như Thị thanh cao kiêu ngạo như thế nào, nhưng cũng hiểu hoàn cảnh của mình, lần này tới bầu bạn Nhan Nhược Nhiên xuất giá, dù là Lý Mạnh không hiểu chuyện này có ý nghĩa gì. nhưng hai nữ nhân này lại mừng rỡ hết sức. Đây là một cơhội hiếm có. hơn nữa các nàng cũng cho rằng đây là một loại tín hiệu. Lý Mạnh có thể yên tâm để các nàng tới bầu bạn với thê tử sắp gả vào nhà. chắc hẳn cũng đã tiếp nhận các nàng rồi. Còn về Mộc Vân Dao lại có chút khác biệt, sau khi nghe thấy chuyện này muốn khóc to một trận, bất quá không giống với hai cô gái kia. nữ quyến quân hộ trong cả trạch viện đều là thân cận.bà nương Quách Đống lén nói với nàng mấy câu: - Phàm việc gì cũng có trình tự trước sau. Nhan tiểu thư gặp lão gia trước người, chuyện này không thể tranh giành được, mà trong trạch viện còn có hai nữ nhân khác, đại tiểu thư tranh lấy vị trí thứ hai cũng là tốt rồi. huống chi nhân vật lớn như lão gia. trong nhà khẳng định không thể chỉ có một... ** bà nương: người phụ nữ lớn tuổi đã có chồng. Lời này coi như rất thẳng thắn đã khuyên được Mộc Vân Giao, nàng là quận chúa từ nhỏ sống trong vương phủ. cái chuyện tranh sủng này đúng là đã thấy quá nhiều rồi. sau khi nhận ra tình thế. lập tức chủ động đi quan hệ tốt với Nhan Nhược Nhiên. Bất quá nàng vẫn còn hơi ngây thơ một chút, có vú già nghe thấy Mộc Vân Dao từng lầm bẩm: - Mình thì phải tới khi nào đây? Những chuyện này là chuyện vui ở trong nhà. Chuẩn bị trước nhiều như vậy. khách khứa phú quý lừng lẫy như thế, giống như tất cả mọi chuyện đều làm xong trước hôn lễ rồi. song thực sự tới khi cử hành hôn lễ thì lại hết sức bình thường. Trưởng bối phía nhà gái là phu phụ Nhan tri châu, nhà trai chỉ có một mình, mọi người vốn hàm hồ cho qua. với thân phận hiện giờ của Lý Mạnh, nếu thái giám trấn thủ Nam Kinh là Lưu Phúc tới mới coi là đủ tư cách, bất quá Lý Mạnh lại làm một chuyện năm ngoài dự liệu của mọi người, hắn mới mẫu thân của Triệu Năng làm trưởng bối. Bản thân nếu không được mẫu thân của Triệu Năng nuôi nấng, sợ rằng sớm đã chết đói mười mấy năm rồi. Lý Mạnh mặc dù xuyên việt mà tới. nhưng loại ý thức lão mẫu của Triệu Năng là cha mẹ tái Sinh ýẫn ghi nhớ ở trong lòng. Mầu thân của Triệu Năng từ sau khi Lý Mạnh phát đạt, đúng là đã khác biệt với trước kia rồi, cuộc sống có biến hóa long trời lở đất. Theo ý của Lý Mạnh là muốn đón lão thái thái tới thành Giao châu dưỡng lão để hưởng phúc yên vui. Triệu Năng cũng có suy nghĩ như vậy. Nhưng lão thái thái lại có chủ ý của riêng mình, nói bản thân xuất thân cùng khổ. có cơm để ăn. có áo để mặc đã là phúc khí lớn lắm rồi. nếu như còn không biết tốt xấu. ông trời sẽ nổi giận. Lý Mạnh và Triệu Năng có chút bất lực. chỉ đành tìm hai người phụ nữ lớn tuổi tới thân cận hầu hạ. sức khỏe của lão nhân gia ngày càng tốt hơn mỗi ngày vẫn có thể ra đồng làm việc, tự mình rang muối ..V..V.. Đương nhiên cũng chỉ là làm chút ýiệc để bản thân khỏi nhàn rỗi thôi, địa vị của lão thái thái ở Linh Sơn vệ sở chỉ có cao chứ không thấp hơn chỉ huy sứ. nhìn con trai và nghĩa tử mà bà ta nuôi nấng, còn ai dám không đối đãi thận trọng, muốn hâm mộ thì ngươi cũng chẳng có chỗ mà hâm mộ. chỉ có thể nói là người có lòng tốt được báo đáp thôi. Sau khi tìm tới mẫu thân của Triệu Năng, lão thái thái vui mừng cười không khép miệng lại được, hôn sự của Triệu Năng là kết thân trong vệ sở. Lý Mạnh cũng là nửa nhi tử của bà, hiện giờ giải quyết hôn nhân đại sự. là mẫu thân, tất nhiên bà vui mừng hết sức. Nhưng nghe được Lý Mạnh muốn mời mình làm trưởng bối phụ mẫu ở hôn lễ. lão thái thái lại có chút sợ hãi, bà là người dân thường, làm sao có thể ngồi sánh ngang với tri châu đại nhân cho được, hơn nữa nghe nói lần hôn lễ này có bao nhiêu nhân vật lớn tới. mình là một lão thái thái nghèo khó đi làm gì. Nhưng Lý Mạnh lại chẳng hề để ý. ra sức kiên trì nên lão thái thái cũng chỉ đành nhăn nhó mà chấp thuận thôi, phu phụ Nhan tri châu khó trách khỏi có chút ý kiến, bất quá những chuyện Lý Mạnh làm ngoài dự liệu đã quá nhiều rồi. chuyện này cũng không tính là quá đáng lắm, dù sao xuất thân võ phu đều tương đối phức tạp. Trên hôn lễ. khi lễ quan hô cao “bái cao đường”. Lý Mạnh chẳng chút do dự dẫn Nhan Nhược Nhiên dùng đại lễ quỳ lạy. làm lão thái thái kích động lệ già tuôn như suối. Khung cảnh này thực sự là cảm động. Lý Mạnh cũng không suy nghĩ nhiều lắm. vốn nghĩ là lễ tiết hiếu thuận mà mình phải làm thôi, nhưng trong con mắt những thân sĩ tới dự hôn lễ thì lại có cảm xúc khác. Vùng đất thế này. người làm quan bên ngoài dù sao cũng chỉ là thiểu số. nhiều người chẳng quá chỉ là cường hào một phương thôi, tuy nói lúc này trói buộc vào trong đoàn thể lợi ích của Lý Mạnh, nhưng cũng lo sau này bị Lý Mạnh trở mặt không nhận nữa. Nhìn thấy khung cảnh hôn lễ này. mặc dù không đại biểu cho điều gì. những đã nói rõ Lý Mạnh không phải là người quên gốc. trong lòng yên tâm rất nhiều, trong đoàn thể Giao châu doanh, sẽ không lo bị thiệt. Còn về phần loại khung cảnh rung động trong đêm động phòng hoa chúc thì không tiện nhiều lời với người ngoài, ngọt ngào hạnh phúc là chuyện tất nhiên rồi. Cũng có một số khách khứa tới hơi muộn, mùng một tháng mười mới tới được thành Giao Châu, nhưng Lý Mạnh không trách đối phương thất lễ. ngược lại còn mời đối phương gặp riêng trong hậu đường...