Thuẫn kích
Chương 290 : Miễu sát
Tất cả mọi người, Dư Thiên Ngạo cùng sáu vị thống lĩnh lục bộ thần bí cũng không rõ ràng lắm, ngay cả Mộ Viễn Sơn cùng Bạch Hoành Lâm hai người cũng đều nghi hoặc, bởi vì bọn họ trước đây mặc dù có nghe nói qua cái tên Nhan Phi này. Nhưng đây là lần đầu tiên gặp mặt. Vốn tưởng rằng Nhan Phi là người Võ Đao Minh, bất quá sau khi nghe Nhan Phi cùng nguyên soái lão nhân gia ngài nói chuyện với nhau. Chứng minh Nhan Phi không phải, cứ như vậy, Mộ Viễn Sơn cùng Bạch Hoành Lâm lập tức nghĩ đến một người, Tang Thiên!
Đúng vậy! Chắc là sư phụ lão nhân gia ngài! Tuyệt đối là vậy!
Mộ Viễn Sơn đã sớm có thể đoán ra được sư phụ lão nhân gia hắn tuyệt đối sẽ đến cứu mình, mà hắn hiện tại cần phải làm là cấp cho sư phụ thể diện, tại trước mặt địch nhân, cho dù chết, cũng phải có tôn nghiêm.
Khi âm thanh trên bàn làm việc của Dư Thiên Ngạo vang lên, nghe được cái tên Tang Thiên. Nội tâm hai người Mộ Viễn Sơn lại càng run rẩy lên.
Cái tên Tang Thiên vang lên, trong ánh mắt bình tĩnh của Nhan Phi cũng xuất hiện một tia khác thường.
Bất quá so sánh với đám người Dư Thiên Ngạo, sau khi nghe cái tên này đầu tiên là sửng sốt, sau đó là kinh ngạc, cuối cùng là phẫn nộ.
Hắn rất rõ ràng trong tử vong liệt xa của Tài Phán Sở áp giải là những người có liên quan tới Tang Thiên, hơn nữa còn đo một chi chấp pháp đội Tài Phán Sở phụ trách áp giải. Hiện tại Tang Thiên dĩ nhiên điện đến? Chẳng lẻ nói tử vong liệt xa cùng chiến sĩ chấp pháp đội đã...
Dư Thiên Ngạo thầm hít sâu một hơi. Đem lửa giận cuồng nộ ở trong lòng mạnh mẽ ngăn lại. Tại trước mặt mọi người biểu hiện ra vẻ bình thường tiếp nhận điện tín.
"Là là quan chỉ huy lục bộ, Dư Thiên Ngạo! Ngươi là ai."
Dư Thiên Ngạo nói xong, bên trong phòng làm việc rất yên tĩnh, đối phương tựa hồ cũng không có bất cứ âm thanh gì, qua chừng hơn 20s sau, bên kia mới vang lên một đao âm thanh xa lạ, âm thanh rất là lạnh lùng.
"Ngươi không phải một mực tìm ta sao?"
Thanh âm rất bình tĩnh, phảng phất như xuyên qua mọi thứ trực tiếp đến nơi này, xuyên vào trong lỗ tai, xâm nhập vào trong óc, xoay quanh một hồi lâu.
"Ngươi là Tang Thiên!" Dư Thiên Ngạo có thể ngồi lên cái ghế nghị viện Cửu Thiên Các, hiển nhiên không phải hạng người bình thường, rất nhanh liền tỉnh táo lại, hơn nữa còn phân phó người bên cạnh lập tức xem xét tình trạng của tử vong liệt xa.
"Ta đã ở trên tử vong liệt xa của ngươi. Ngươi nếu như đã muốn gặp ta, vậy hãy đưa ta đến trước mặt ngươi, như vậy ngươi đỡ phải lo lắng, ta bớt phiền phức. Mọi người cũng không cần chạy lung tung tìm nhau, ngươi cảm thấy thế nào."
"Ha ha!" Dư Thiên Ngạo ngửa đầu cười ha ha, tiếng cười vừa dứt, hắn liền lộ ra khuôn mặt dữ tợn:" Tiểu tử không biết sống chết! Chờ ngươi rơi vào trong tay của ta! Mặc kệ chỗ dựa sau lưng ngươi như thế nào, ta đều để cho ngươi sống không bằng chết!"
"Chờ gặp mặt hay nói đi!"
Thanh âm của Tang Thiên thật sự rất bình tĩnh, giống như đang cùng một người xa lạ nói chuyện phiếm, không mang theo bất cứ cảm xúc gì, nhhưng mà thanh âm như thế truyền vào trong tai Dư Thiên Ngạo, lại làm cho hắn vô cùng khó chịu.
Dư Thiên Ngạo nghiến răng nghiến lợi âm thanh vang lên rất nhỏ nói:" Tốt lắm! Tang Thiên, ta thật sự chờ mong cùng ngươi gặp mặt! Rất chờ mong rất chờ mong."
Lúc này, lại có một đạo âm thanh vang lên:" Tang Thiên, ta có thể cam đoan hai người Mộ Viễn Sơn cùng Bạch Hoành Lâm am toàn, hơn nữa đưa bọn họ trở vể. Nếu như có thể, ngươi có thể hay không..."
"Oh? Nhan Phi sao?"
"Là ta." Nhan Phi chậm rãi nói:" Ngươi có thể hay không..." Vừa mới mở miệng nói lại bị Tang Thiên cắt ngang.
"Chỉ sợ ngươi còn không có rõ ràng tình huống, ta lần này mục đích chủ yếu là tới giết người!"
Đích đích đích. Tin hiệu bị ngắt, Nhan Phi khẽ lắc đầu, nàng biết, Tang Thiên người này thật sự tức giận.
Nhưng Dư Thiên Ngạo vẻ mặt lại trầm nộ, trên mặt lộ ra vẻ cười lạnh dữ tợn, hắn không nghĩ tới Tang Thiên dĩ nhiên lại chủ động đến tận cửa, căn cứ tư liệu trong tay hắn cho thấy, Tang Thiên thực lực sâu không lường được, nhưng điều này đối với Dư Thiên Ngạo mà nói thật ra không tính là gì, bởi vì nhiều năm qua, thủ hạ của hắn Tài Phán Sở đã giết không biết bao nhiêu tên thực lực sâu không thể lường tới, trong đó thậm chí có cả cao vị chiến thần.
Cúi đầu, Dư Thiên Ngạo nhìn vào bàn làm việc, rồi sau đó, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Nhan Phi một cái, trong đó hiện lên một tia tươi cười quỷ dị, sau đó, liền đái lĩnh sáu vị thống lĩnh đi vào trung tâm đại sãnh.
Trong đại sãnh có nhất nhiểu nhân viên trong các lĩnh vực đang cẩn thận tiến hành công việc của mình, Dư Thiên Ngạo nhìn mọi người xung quanh, quát:" Tử vong liệt xa của Tài Phán Sở tình hình như thế nào?"
"Tướng quân, tử vong liệt xa đã tiến vào trong quỹ đạo, địa điểm là trạm trung chuyển trụ sở Tài Phán Sở dưới đất."
"Tốt lắm!" Dư Thiên Ngạo gật đầu, lại nói:" Yuri!"
Yuri tiến lên từng bước, cúi đầu chờ đợi.
"Ra lệnh cho tất cả các chấp pháp đội Tài Phán Sở đi trước tới trạm trung chuyển dưới dất, Tài Phán Sở khởi động trạng thái chuẩn bị chiến đấu, khởi động hệ thống công kích Del Watergate."
"Vâng!" Yuri lập tức ra lệnh, ước chừng 7-8 phút đồng hồ sau, trong tần số bị mật của Tài Phán Sở đã vang lên âm thanh kim loại cùng cơ giới.
"Tài Phán Sở đã tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu tối cao."
"Chấp pháp đội số 1 đã tới, chấp pháp đội số 2 đã tới,..., chấp pháp đội số 18 đã tới."
"Hệ thống công kích Del Watergate đã khởi động xong."
"Trang bị khốn long võng đã hoàn tất, năng lượng xạ tuyến đã hoàn tất. Trang bị tấn tiệp tứ tứ đã hoàn tất..." Tất cả các thiết bị vũ khí nguyên tố khoa học kỹ thuật tiên tiến nhất của Tài Phán Sở đều đã được khởi động.
Nhìn màn hình, Dư Thiên Ngạo hài lòng gật đầu:" Tử vong liệt xa lúc nào tới."
"Năm phút ba mươi bảy giây nữa sẽ tới."
"Điều chỉnh hệ thống giám sát."
Đích đích đích! Vài âm thanh vang lên trên màn hình liền xuất hiện tất cả các hình ảnh giám sát của trụ sở Tài Phán Sở dưới đất.
Thời gian đếm ngược.
"10, 9,.., 3..."
Trong nháy mắt, trạm trung chuyển Tài Phán Sở dưới đất.
Một tiếng xuy vang lên, lập tức một đạo thiểm điện xuất hiện, vù vù vù, một không gian liệt xa dài hơn mười mấy thước xuất hiện tại trạm trung chuyển u ám dưới đất.
"Tử vong liệt xa đã tới, tất cả trang bị đã khởi động."
Từ trong hình ảnh giám sát có thể nhìn thấy rõ ràng trên nóc tử vong liệt xa có một lỗ thủng lớn, Dư Thiên Ngạo và tất cả mọi người trong đại sãnh đều nhìn vào lỗ thủng lớn đó, đột nhiên, từ bên trong lỗ thủng bay ra một vật, máy giám sát lập tức thu hình lại, đó là một cái đầu người.
Nhãn thần thống lĩnh Tài Phán Sở Yuri bỗng ngẩn ra, nói:" Đó là đội trưởng chấp pháp đội số 5, Sall."
"Không!"
Cái đầu lâu kia dĩ nhiên phát ra tiếng kêu la thảm thiết, không người nào nghĩ cái đầu người kia dĩ nhiên còn sống?
Cơ hồ trong lúc đó, hàng ngàn hàng vạn đạo năng lượng xạ tuyến màu đỏ đều tập trung vào cái đầu đó, đồng loạt bắn, trong nháy mắt, cái đầu kia ngay cả cặn bã cùng không còn.
Trong tử vong liệt xa, Tang Thiên ngồi trên ghế salon, đang hút một điếu thuốc lá màu đen, ngửa đầu nhấp một ly hồng tửu, lắc đầu, liền đem hồng tửu trong mồm phun ra, quay đầu lại, hỏi:" Ngươi ở trong này hay chuẩn bị đi ra ngoài?"
Bên cạnh, khổ tăng Lạc Phu có chút sửng sốt nói:" Thánh A La Bà La dạy chúng ta tránh xa giết chóc." Lạc Phu rất thành tâm cầu nguyện, chỉ là cơ mặt hắn lại có chút run rẩy. Đó là một loại run rẩy hưng phấn, mà cặp mắt kia không biết vì sao lại lóe lên quang mang khác thường, đó là một loại đói khát.
"Mẹ kiếp! Vậy ngươi hưng phấn cái gì? Đói khát cái gì?" Tang Thiên càng ngày càng cảm giác được Lạc Phu này thật sự có chút cổ quái, hắn có thể nhìn thấy thật tâm Lạc Phu không muốn giết chóc, nhưng ánh mắt đó, sự run rẩy hưng phấn đó là như thế nào.
""Hưng phấn có sao? Đói khát có sao? Không có? Ta tại sao có thể hưng phấn được." Vẻ mặt Lạc Phu cũng vô cùng mờ mịt, giống như đang suy nghĩ cái gì đó mà không ra, lầm bầm nói:" Đúng vậy! Tại sao, ta cũng không biết! Ta tại sao lại hưng phấn thèm khát? Tai sao?"
Không biết tại sao, cả người Lạc Phu bắt đầu run rẩy.
Tang Thiên nghi hoặc hỏi:" Trước đó ngươi nói từ trên người ta nhìn thấy Bà La? Là loại Bà La nào?"
"Cụ thể ra sao ta cũng không thể nói rõ! Rất là mơ hồ, hồng hồng, hình như cùng với Bà La trong hình có chút không giống, uh? Nói như thế nào nhỉ, so với Bà La xấu hơn một chút, dữ tợn hơn một chút, ách, đúng rồi hình như còn có răng nanh." (Dg: Ta ngất, chưa thấy tên nào như tên này, ngay cả hình dáng Bà La với Tu La cũng không thể phân biệt, ài, tội lỗi, tội lỗi.)
Nghe vậy, trong lòng Tang Thiên ngẩn ra, ngay cả hai mắt đang híp lại cũng đột nhiên mở ra, kinh hãi nói:" Mẹ kiếp đó không phải là Bà La, đó là Tu Ta!"
Vừa nói xong, Tang Thiên cũng mơ hồ, bởi vì hắn đột nhiên ý thức được một vấn đề nghiêm trọng, Lạc Phu nếu như nhìn thấy, quả thật là Tu La, vậy lão tử chẳng phải là...
Tang Thiên tuy không biết nhiều về Bát Giác Cao Tháp, nhưng hắn vẫn biết, không tăng nếu muốn nhìn thấy được, phải dựa vào kỳ ngộ, mà kỳ ngộ này chính xác là một loại tồn tại hiếm có, giống như nhìn thấy thần tích vậy, hoặc có thể nhìn thấy thần linh thiện lương nào đó, nhưng mà, nếu như nhìn thấy một loại dấu hiệu ác ma, như vậy có thể là nhìn thấy thần linh tà ác.
Lạc Phu nếu như từ trên người Tang Thiên nhìn thấy Tu La, vậy lão tử là gì? Tang Thiên nghĩ tới nghĩ lui cũng không biết tại sao mình cùng Tu La lại có quan hệ? Tại sao có thể? Tu La là một tên nghiệt chướng tà ác cỡ nào cơ chứ, lão tử tại sao có thể có quan hệ với hắn, Tang Thiên đột nhiên ý thức được điều gì đó, nếu như nói trên người hắn có thứ gì tà ác nhất, vậy khẳng định là tử diệt chi long.
Chẳng lẽ tử diệt chi long đã là một loại tà ác sao?
Tang Thiên lắc đầu, hắn thật sự không muốn tự hỏi những vấn đề làm cho người ta đau đầu này.
Nhảy lên một cái, cả người bay lên không.
Cùng lúc đó, trụ sở lục bộ, trung tâm đại sãnh.
"Tang Thiên! Tang Thiên xuất hiện."
Lúc này, vô số đạo năng lượng ánh sáng màu đỏ sậm tập trung vào Tang Thiên, lúc di động, đạo năng lượng ánh sáng màu đỏ sậm này đột nhiên biến thành màu đỏ tươi phát ra tiếng vang xuy xuy xuy, phóng qua không gian liệt xa, lúc này liền đâm thủng, trên bề mặt cứng rắn xuất hiện nhiều vét rách hẹp dài, khi vô số đạo năng lượng xạ tuyến bắn lên trên người Tang Thiên, Tang Thiên bị phá thành nhiều mảnh nhỏ.
Đó là một đạo tàn ảnh, thật nhanh tốc độ!
Nơi này đã mở thiết bị phản tiềm ẩn, bất luận kẻ nào cũng không thể thi triển tiềm ẩn, ngay cả Tang Thiên cũng không thể, bời vì bị thiết bị phản tiềm ẩn di chuyển, phong nguyên tố nơi này cơ hồ không có, Tang Thiên là người không phải thần, không có phong nguyên tố, hắn cũng không làm được.
"Tốc độ thật nhanh!"
Thống lĩnh Tài Phán Sở Yuri không khỏi cả kinh, hắn là một cao thủ lĩnh vực này, hiển nhiên có thể nhìn ra được tốc độ của Tang Thiên kinh khủng đến cỡ nào.
Vô số đạo năng lượng xạ tuyến tín hành truy tung Tang Thiên, tiến hành công kích, nhưng đều không ngoại lệ, đánh trúng đều là tàn ảnh hắn.
Chỉ thấy Tang Thiên nhảy lên không, đùi phải lúc này ở giữa không trung liền cong lại, chân phải xuất hiện ô quang, vù vù một tiếng, không gian giống như bị mở ra vậy, xuất hiện một khe nứt hẹp dài, khe nứt hẹp dài này giống như lửa vậy nhanh chóng lan tràn ra, khe nứt càng ngày càng bành trướng, miệng khe nứt càng lúc càng lớn, trong chớp mắt giống như ác ma mở miệng ra cắn nuốt tất cả vậy.
"Đó là cái gì vậy?"
Không người nào biết!
Tích tích tích tích! Âm thanh vang lên:" Chấp pháp đội thứ 12, bốn mươi ba vị chiến sĩ tử vong, chấp pháp đội thứ 13, mười tám vị chiến sĩ tử vong!"
Một chiêu! Chỉ một chiêu, làm chi một chi chấp pháp đội được xưng là có thể giết chiến thần cứ như vậy là chết?
Truyện khác cùng thể loại
71 chương
18 chương
195 chương
153 chương
152 chương
143 chương