Thuẫn kích
Chương 167 : Yêu nhan
Sau khi Tang Thiên vừa xuất hiện, cơ hồ ánh mắt của mọi người ở đây đều nhìn qua đó. Ánh mắt sắc bén giống như là đao kiếm vậy, đặc biệt là ba người Derek Lars vẻ mặt hận không thể tiến lên đem tên đáng chết này chém thành vạn mảnh, ngay lập tức không khí trong đại sãnh liền tràn ngập sát khí âm lãnh, Tang Thiên thì ngược lại, hắn từng bước tiến tới, híp mắt liếc nhìn qua đám người Derek Lars.
"Đã sớm nghe nói qua về Tang tiên sinh tuổi trẻ kỳ tài. Hôm nay vừa gặp, quả nhiên danh bất hư truyền, hơn nữa so với trong tưởng tượng của ta còn trẻ hơn nhiều, thật sự là làm cho người ta hâm mộ. Làm cho người ta khâm phục!"
Một giọng nói truyền đến, từ bên trong đi ra một người trung niên mặc áo bào trắng, trên áo bào trắng của người trung niên này có đồ án của vinh quang đỉnh, loại áo bào trắng này thoạt nhìn vô cùng cổ quái, dường như không phân biệt trước sau. Trước sau cũng giống nhau, giống như một mảnh vải dài được khoét một cái lỗ vậy, sau đó treo vào cổ, sau khi người này xuất hiện, cũng không thấy hắn có động tác gì, trên đài cao đột nhiên xuất hiện một cái bàn, trên bàn có đặt hồng tửu cùng mĩ thực.
"Mời Tang tiên sinh ngồi."
Trung niên áo bào trắng lịch sự, thoạt nhìn hết sức xem trọng sĩ diện, khuôn mặt mìm cười nhìn Tang Thiên, bàn tay là một cái thế xin mời.
Tang Thiên đang muốn nhấc chân đi tới, đột nhiên! Một trận gió lớn kéo tới, phát ra âm thanh vù vù.
Đám người ào bào trắng, cùng đám người Derek Lars lập tức nhìn lại, chỉ thấy một chiếc huyền phù xa màu đen đang nhanh chóng lao tới.
Tốc độ vô cùng nhanh, mang theo âm thanh oanh minh vô cùng chói tai.
"Dừng lại!"
Mấy thấy chiếc huyền phù xa này sắp lao vào, trung niên áo bào trắng lập tức hét lớn.
Chiếc huyền phù xa màu đen không có dừng lại, ngược lại tốc độ nhanh hơn, vù một tiếng, trực tiếp lao vào đại sảnh, trong chớp mắt dừng lại đối diện Tang Thiên.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Mọi người ngồi trong đại sãnh lập tức đứng dậy. Gắt gao nhìn chằm chằm chiếc huyền phù xa này, trong lòng rất là buồn bực rốt cuộc là ai lớn gan như vậy dám trực tiếp chạy thẳng vào trong tòa đại sãnh của vinh quang đỉnh, càng làm cho người ta kinh dị chính là đầu của chiếc huyền phù xa này dường như dính sát vào đầu ngối của Tang Thiên, mà lúc chiếc huyền phù xa này lao nhanh tới, hắn dĩ nhiên cũng không có động đậy nữa phân.
Vô luận là trung niên áo bào trắng hay là dám người Derek Lars khi nhìn thấy một màn này, cũng không thể không một lần nữa đánh giá lại người thanh niên này.
Ta muốn xem là ai mà lớn gan như vậy."
Trung niên áo bào trắng đi tới.
Tang Thiên cũng vô cùng tò mò, thật sự có người có thể gây khó dễ cho bọn vinh quang đỉnh sao?
Cửa xe mở ra, từ bên trong đi ra một nam tử, khi nam tử này đứng lên làm cho tất cả mọi người ở đây đều cả kinh, nam tử này thân cao hơn ba thước, đứng ở nơi đó giống như một tòa núi lớn vậy làm cho người ta có một loại cảm giáp áp bức vô cùng mãnh liệt. Hiện tại nam tử cao khoảng ba thước có không ít, nhưng mà cao hơn ba thước thật đúng là hiếm thấy, mà này nam tử thân cao tuyệt đối hơn ba thước năm, rất cao!
Nam tử cúi đầu xuống phảng phất như nhìn một đám kiến hôi vậy, liếc nhìn mọi người một cái, cuối cùng anh mắt dừng lại trên người Tang Thiên, nói:" Xin mời lên xe." Giọng nói thô to. Giống như có gắn thiết bị khoách âm vậy.
Đúng lúc này, từ bên ngoài tiến vào hơn mười tên mặc áo bào trắng.
"Làm càn!"
Nam tử kia liền xoay người lại, cánh tay tráng kiện to lớm vung lên, bàn tay to lớn kia chụp vào đầu một tên áo bào trắng, bàn tay rất lớn, cơ hồ hoàn toàn bao trùm hết đầu tên áo bào trắng vào bên trong.
"Buông hắn ra!Ngươi là ai! Buông hắn ra!"
Một tên áo bào trắng khác nhìn thấy đồng nghiệp bị một tên khổng lồ chụp lấy đầu, lập tức quát to lên.
Người khổng lổ kia không có trả lời, nắm tay chế trụ đầu người kia giống như nắm một con gà vậy, hung hăng ấn xuống một cái, bịch một tiếng, người kia liền té trên mặt đất, ngay cả hừ một tiếng cũng không kịp hừ, trực tiếp nằm nhuyễn ở nơi đó.
Khí lực thật lớn!
Mọi người đều im lặng.
Trung niên áo bào trắng nhìn chằm chằm người khổng lồ, lạnh lùng quát:" Cậy mạnh mà thôi!"
Dứt lời, một cổ khí thế cường đại từ cơ thể trung niên áo bào trắng lập tức lan tràn ra, đánh thẳng người khổng lồ đối diện.
Sắc mặt nam tử khổng lồ lập tức trầm xuống, liền ra tay ngăn cản.
Răng rắc răng rắc răng rắc!
Khi thế của hai người va chạm vào nhau, lập tức không khí xung quanh cơ thể phát ra tiếng vang răng rắc răng rắc.
"Biến đi cho ta!!" Trung niên áo bào hét ra từng chữ, khi thế quanh thân đột nhiên liên tục tăng lên.
Đột nhiên nam tử không lồ hai mắt mở lớn như chuông đồng. Hai tay nắm chặt, khí thế phô thiên cái địa.
"Đi ra ngoài!" Trung niên áo bào trắng quát lớn một tiếng. Nam tử khổng lồ kêu lên một tiếng đau đớn, lùi về sau vài bước.
"Hừ!" Trung niên áo bào trắng hừ lạnh một tiếng. Rồi sau đó nhìn về phía bên trong chiếc huyền phù xa, quát:" Ta thật sự rất hiếu kỳ rốt cuộc không biết vị cao nhân nào ngồi bên trong, mà dám làm càn như thế tại vinh quang đỉnh chúng ta." Dứt lời, liền trực tiếp phóng thích tinh thần lực ra công kích tới, tinh thần lực vô thanh vô tức giống như hàng ngàn hàng vạn lưỡi dao sắc bén xuyên ba cửa sổ xe tiến vào bên trong huyền phù xa.
Ba ba ba!
Cửa xe huyền phù xa đột nhiên quỷ dị xuất hiện một khe hở.
Lúc này, một giọng nói truyền đến:" Ngươi còn không có tư cách tò mò." Giọng nói rất là cổ quái, lạnh nhạt vô cùng thậm chí làm cho người ta không thể biết chủ nhân của giọng nói này là nam nhân hay là nữ nhân.
Quỷ dị chính là, giọng nói này vừa truyền ra, vốn cửa xe huyền phù xa đang xuất hiện vài vết nứt đột nhiên như xuất hiện kỳ tích vậy lập tức phục hồi lại như ban đầu, mà thần sắc của trung niên áo bào trắng lại lập tức ngẩn ra, thát thát thát, lùi về sau ba bước, vẻ mặt kinh hãi:" Ngươi rốt cuộc là ai!"
Âm thanh cổ quái kia lại một lần nữa truyền đến:" Ngươi đứng bên cạnh xem, có phải hay không rất là thích?"
Đây là có ý gì?
Cái gì mà đứng bên cạnh xem rất là thích? Đây là nói người nào? Mọi người liền ý thức liếc nhìn về phía Tang Thiên.
Tang Thiên cười khanh khách, xoay người lại híp mắt nhìn mọi người xung quanh, hỏi:" Nơi này có tên nghiệt chướng Lâm Đồ Quang không?"
Nghe vậy, đám người Derek Lars liền nhìn về phía Lâm Đồ Quang, là vương tọa của câu lạc bộ Xích Viêm, chưa từng bị một tên tiểu tử nào đám gọi hắn là nghiệt chướng! Lâm Đồ Quang thiếu chút nữa không kiềm chế được mà tính xông lên, hung tợn nhìn chằm chằm Tang Thiên, nói:" Kẻ hèn chính là lâm đồ quang!"
Tang Thiên gật đầu, nhưng không có nói gì, mở cửa xe tiến vào trong.
"Ngươi!"
Nhìn thấy tiểu tử kia tiến vào bên trong xe, Lâm Đồ Quang đột nhiên giận dữ, hắn còn tưởng rằng tiểu từ này muốn nói gì với hắn, nhưng một câu không nói lập tức tiến vào trong xe! Cái này gọi là gì? Lâm Đồ Quang nhất thời cảm giác được bản thân bị Tang Thiên biến thành một thằng hề!
Nam tử khổng lồ cũng tiến vào trong xe, vù vù một tiếng. Chiếc huyền phù xa màu đen nhanh chóng rời đi.
"Andrew đại nhân, người mới vừa rồi ngồi trong xe rốt cuộc là ai?" Derek Lars lập tức hỏi.
Trung niên áo bào trắng Andrew nhìn phương hướng chiếc huyền phù xa kia biến mất, trầm ngâm không nói, mới vừa rồi hắn lợi dụng tinh thần lực thử thăm dò đối phương, nhưng lại bị đối phương phản công, làm cho hắn ăn một đòn đau, một hồi lâu. Mới lắc đầu, nói:" Không rõ lắm. Ngươi kia thực lực sâu không lường được, ta dám khẳng định đối phương nhất định đã đột phá cực hạn thân thể, lực chiến đấu ít nhất cấp 8.""
"Vậy tên Tang Thiên đã rời đi, chúng ta làm sao bây giờ?"
Cấp 8, tuyệt đối là một cái cấp bậc làm cho người ta hâm mộ, phá vỡ cực hạn thân thể tiến vào cấp 8 rất là khó khăn. Bất quá, vô luận là Derek Lars hay là Lâm Đồ Quang, bọn họ đều đã thông qua các loại biện pháp đột phá cực hạn thân thể của bản thân, cấp 8 đối với bọn họ mà nói cũng không có gì ngoài ý muốn.
"Làm sao uh?" Andrew hừ lạnh một tiếng." Tang Thiên là người bị vinh quang đỉnh chúng ta mời tời điều tra. Tin tức này sớm đã được công bố ra ngoài, nói không chừng người của các câu lạc bộ khác đang nhanh chóng chạy tới đây, trứoc tiên chờ một chút đã."
"Đợi người của các câu lạc bộ khác tới. Vậy tên Tang Thiên kia không trở lại thì làm sao bây giờ?"
"Hắn sẽ quay trở lại." Andrew xích xích cười:" Trừ phi hắn không muốn sống."
Trên khoảng không đường thành thị Vị Ương, một chiếc huyền phù xa đang nhanh chóng lao đi.
Bên trong xe, nam tử khổng lồ đang ngồi ngay ngắn tại vị trí điều khiển, bên cạnh hắn là một nữ nhân, người phụ nữ này mang kính mát, ai cũng đều nói lông mày của nữ nhân là liễu diệp mi, nhưng lông mày của nàng lại giống như đao vậy, có vẻ như anh khí bức người, mái tóc màu đỏ tết thành đuôi ngựa (hình nhu lão tác giả thích con gái tóc đuôi ngựa hay sao ấy, mà ta dịch từ đầu tời giờ thấy nhỏ nào cũng tóc đuôi ngựa T_T), mặc một bộ trang phục tơ tằm.
"Tướng mạo của ngươi so với trong tưởng tượng của ta đúng là kém xa mười vạn tám ngàn dặm."
Giọng nói của nữ nhân đó truyền đến, âm thanh tương đối trung tính.
Ngồi ở phía sau Tang Thiên nghe vậy cười cười:" Sao vậy? Chẳng lẽ mỗi ngày cô đều nằm mơ thấy tôi sao?"
Dát chi!
Nam tử không lồ đột nhiên thắng gấp một cái, sắc có chút bối rối, cẩn thận liếc nhìn nữ nhân bên cạnh. Rồi sau đó mở ta mắt nhìn Tang Thiên ngồi phía sau, ánh mắt đáng thương giống như đang nhìn một người sắp chết vậy, tràn đầy thương xót.
"Tiếp tục lái xe đi, đến gần trung tâm huấn luyện thể thuật thì dừng xe."
Âm thanh của nữ nhân kia truyền đến, nam từ không lồ giật mình một cái, vội vàng điều khiền xe.
"Có chuyện gì thì nói luôn ở đây đi. Không cần phải động tay động chân, người của cục điều tra đều hay che dấu như vậy sao? Đều dùng vũ lực đề chào hỏi sao?"
"Uh?"
Nữ nhân này liền di nhẹ một tiếng, xoay người cẩn thận đánh giá Tang Thiên. Tang Thiên cũng không có kỵ, cũng nhìn thẳng vào nàng, thẳng cho đến lúc, Tang Thiên nhìn rõ khuôn mặt của nữ nhân này, trong lòng cũng không khỏi hiện lên một chút kinh diễm, khuôn mặt của nữ nhân này chỉ có thể dùng hai chữ đề hình dung, yêu dã (ý nói vẻ đẹp lộng lẫy của người con gái, như chim sa cá lặn vậy).
Nàng nếu mặc vào trang phục của nam nhân, tuyệt đối là một nữ nhân đẹp trai anh tuấn nhất.
Nàng nếu mặc trang phục của nữ nhân, tuyệt đối là một người phụ nữ có diện mạo xinh đẹo nhất.
Loại dung nhan này rất là ít thấy, Tang Thiên sống hơn một ngàn năm cũng chỉ nhìn thấy một lần loại nữ nhân có hai loại dung mạo cực đoan này. Lần đầu tiên chính là mấy trăm năm trước tại Vô U Sơn, U Sơn nữ vương chính là có loại dung mạo yêu dã này, nghĩ đến nữ vương Vô U Sơn, lại nhìn nữ nhân trước mặt này. Nội tâm Tang Thiên không khỏi khẽ run lên, cho dù là người có định lực cường đại như hắn cũng không thể nhìn đươc mà hít vào một hơi. Bởi vì hắn đột nhiên nghĩ tới một cái truyền thuyết, một cái truyền thuyết cực kỳ đáng sợ.
Nữ nhân họa thủy.
Trong truyền thuyết có ba loại dung nhan tuyệt đối là tồn tại kinh khủng, yêu nhan, quỷ nhan, hung nhan.
Yêu nhan chính là chỉ hai loại dung mạo cực đoan hoàn mỹ không tỳ vết cùng xuất hiện trên một người con gái, loại yêu nhan này có bao nhiêu đáng sợ? Trong truyền thuyết phàm là thế gian có xuất hiện loại yêu nhan nhưvậy, chắc chắn sẽ dấy lên một trận tinh phong huyết vũ. Cái này cũng không phải chỉ là truyền thuyết, tuyệt đối không phải, trước kia Tang Thiên cũng chỉ cho rằng đó là truyền thuyết, nhưng mấy trăm năm trước. Từ sau khi nhìn thấy Vô U Sơn nữ vương cũng có loại yêu nhan này, hắn không thể không tin.
Yêu nhan rốt cuộc có bao nhiêu đáng sợ? Quay trở lại lịch sử mấy trăm năm trước, tuyệt đối có thể nhìn thấy một hồi nguy cơ tràn đầy máu tanh của các quốc gia thuộc tinh hải, sự kiện này, loài người thiếu chút nữa diệt vong, ngay cả người Trafalgar cũng thiếu chút nữa thì diệt vong, cũng may đây là quá khứ, mà tạo nên một hồi huyết tinh đó nhân vật chính là một người phụ nữ, là một nữ nhân có được yêu nhan, nàng họ Dạ, tên Vô U.
Hiện tại một lần nữa nhìn thấy có nữ nhân có loại yêu nhan này. Tang Thiên vô cùng chấn động.
Truyện khác cùng thể loại
18 chương
42 chương
2836 chương
49 chương
144 chương
303 chương
1157 chương