Thuẫn kích
Chương 162 : Thất diệu tử vong
Trên sân trường Học viện quân sự Phương Đông.
Vô số học viên đang liên tục lùi về phía sau, bọn họ lịch duyệt không nhiều cũng không nhìn thấy tình hình trận chiến trong sân rốt cuộc như thế nào, chỉ thấy không khí trong sân chợt nóng chợt lạnh vô cùng quỷ dị, làm cho bọn họ không thể không lùi về sau, những tảng đá cứng rắn từ âu lý thạch hỗn hợp trên mặt đất hiện giờ chỉ còn lại những mảnh vụn, có chỗ thì bị đốt nóng lên, có chỗ thì lại bị đóng băng, càng quỷ dị hơn chính là ở giữa sân hoàn toàn là một mảnh âm u hôn ám kinh khủng, giống như cùng với bên ngoài là hai thế giới hoàn tòan khác nhau vậy.
Mơ hồ nghe thấy tiếng khóc thể lương của quỷ dữ truyền đến, làm cho các học viên nhịn không được mà run lên, bên trong trung tâm sân u ám không ngừng xuất hiện những quỷ thủ màu xanh biếc rất là kinh khủng dữ tợn.
Ngay lúc này, vẫn như trước đứng ở trung tâm sân trường đã không còn bao nhiêu người, thực lực bản thân bọn họ rất mạnh mẽ, mặc dù Ngự Diệp Thiên cùng Paul thi triển ra bí kỹ cường đại, phóng ra tinh thần lực ba động tạo thành ảnh hưởng, nhưng cũng không lo ngại.
Lam Mị bá tước cùng một hàng Thánh Đường chiến sĩ lẳng lặng đứng nơi đó, đều chăm chú nhìn Ngự Diệp Thiên cùng Paul trên không trung, chỉ riêng tinh thần ba động đã có uy lực cỡ này, có thể tưởng tượng được một khi công kích thì cường đại cỡ nào, Thất Diệu không hổ là Thất Diệu.
Đứng cách Lam Mị bá tước không xa còn có 28 người, trong 28 người này, trong đó cầm đầu chính là một người trung niên, người trung niên này gắt gao nhìn chằm chằm Ngự Diệp Thiên trên không trung, mà một vị cầm đầu khác chính là một lão giả, hắn đang nhìn chằm chằm Paul.
Hỗn hợp cứng rắng từ âu lý thạch trên mặt đất khi thì bị nường đỏ, khi thì bị đóng băng, không khí bên trong xuất hiện vô số quỷ thủ.
Trên không.
Paul tóc dài ngang vai tùy ý bay lượn, vẻ mặt dữ tợn, ngửa mặt lên trời rít ngào, quanh thân đột nhiên xuất hiện vô số quỷ thủ màu xanh biếc, những quỷ thủ này điên cuồng đàn tấu, không khí quanh thân cũng phát ra hỏa quang ba ba ba, mà bên dưới mặt đất lên tục bị phá hủy.
Cùng lúc đó, trên không, Ngự Diệp Thiên cả người đầy máu hóa thành một thanh lợi kiếm sắc bén từ trên cao chém xuống Tang Thiên phía dưới, quanh thân năm đạo hư ảnh lần lượt thay đổi xuất hiện, vù vù vù vù! Tòan bộ Ngự Diệp Thiên đều chồng chéo lên cùng một chỗ, lập tức, lấy hắn làm trung tâm, tinh thần ba động cường đại tùy ý lan tràn ra, mặt đất bị nung nóng cho nứt nẻ, lập tức lại bị đóng băng.
Cứ như thế, Ngự Diệp Thiên, Paul trong Thất Diệu đều đã thi triễn bí kỹ cường đại nhất của mình tấn công Tang Thiên.
Lão giả, trung niên nhân, Lam Mị bá tước giờ khắc này toàn bộ đều nhìn chằm chằm vào người thanh niên đang đứng giữa sân, hắn hơi ngẩng đầu lên nhìn Ngự Diệp Thiên cùng với Paul ở trên không, lẳng lặng đứng ở nơi đó, nhưng lại làm cho người ta có một loại cảm giác rất mờ ảo, vô luận là vô số quỷ thủ kinh khủng, hay là, hay là băng lạnh thấu xương dường như đều không quan hệ tới hắn, hắn đứng ở nơi đó, nhưng lại căn bản như chưa từng tồn tại vậy.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm.
"Ngao!"
Một tiếng rống phảng phất như từ Cửu U vô tận đột nhiên vang lên, giống như viễn cổ ma âm, giống như âm thanh của thần linh lại vừa giống như tiếng thét thảm thiết của ác ma! Đứng ở cách đó không xa Lam Mị nghe thấy âm thanh như thế, lại đột nhiên nhìn thấy quanh thân Tang Thiên ô quang đột nhiên xuất hiện, giống như có vô số giao long đang xoay quanh hắn vậy. Thầm nghĩ một tiếng bất hảo, vừa muốn mở miệng, nhưng lại chỉ cảm thấy huyết dịch trong cơ thể một trận***, đầu óc mê muội, oa một tiếng, miệng phun máu tươi, không chịu được liên tục lùi về phía sau, không chỉ có nàng, ngay cả trung niên cùng lão giả kia cũng cảm thấy huyết dịch trong cơ thể***, miệng phun máu tươi, liên tục lui về phía sau.
Lập tức, trong sân trường phát ra tiếng vang ầm ầm, tiếng vang liên miên không ngừng, bang bang bịch truyền đến.
Các học viên đang đứng xem bên ngoài căn bản không biết xảy ra chuyện gì, bởi vì trong trung tâm sân hòan toàn là một mảnh u ám, một tiếng rống truyền đến, mọi người chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, đất rung núi chuyển, thân thể lung lay muốn ngã, cả đứng cũng đứng không vững.
Không ai biết chuyện gì xảy ra.
Sau khi âm thanh cổ quái kia rống lên một tiếng đột nhiên đình chỉ, một mảnh u ám trên sân đã biến mất, khi các học viên nhìn lại, thì hoàn toàn gây ngốc sửng sờ tại chỗ, trong trung tâm sân trường hòan tòan biến thành một đống đổ nát, giống như chiến trường nơi hai quốc gia giao chiến vậy, khắp nơi đều là hố to, đá vụn.
Mà trong đống đổ nát, một người thanh niên đang đứng, người thanh niên này mặc hắc y, lẳng lặng đứng ở nơi đó, giống như chưa từng bao giờ cử động vậy.
Là hắn! Là Tang Thiên!
Paul cùng Ngự Diệp Thiên đâu?
Bọn họ đâu?
Mọi người tìm kiếm xung quanh, rốt cuộc nhìn thấy hai người cách Tang Thiên không xa, bọn họ đúng là Ngự Diệp Thiên, Paul, chỉ là bọn họ cả người đầy máu, nằm nhuyễn trên mặt đất, thần sắc tràn ngập khó tin, hai mắt mở to, phảng phất như vừa nhìn thấy một chuyện cực kỳ kinh khủng vậy, nằm ờ nơi đó, không biết là sống hay chết.
Các học viên không biết chuyện gì vừa mới xảy ra, chỉ biết là Ngự Diệp Thiên, Paul hai người trong Thất Diệu liên thủ đối phó Tang huấn luyện viên, hơn nữa còn xuất ra bí kỹ cường đại.
Bọn họ không biết Tang huấn luyện viên thực lực mạnh đến cỡ nào, nhưng lúc này nhìn thấy một màn này, nhìn thấy Ngự Diệp Thiên, Paul giống như con chó chết nằm nhuyễn ở nơi đó, bọn họ biết, Tang huấn luyện viên đã thắng.
Trời ah! Liên Bang hách hách nổi danh Thất Diệu cứ như vậy mà thất bại sao? Hơn nữa còn là hai người liên thủ đối phó với Tang huấn luyện viên?
Vô luận là Ngự Diệp Thiên hay là Paul thực lực của hai người đều là cấp 7 đỉnh phong, mà hiện tại đều thua trong tay Tang huấn luyện viên, vậy Tang huấn luyện viên thực lực như thế nào? Chẳng lẻ...chẳng lẻ hắn đã đột phá cực hạn thân thể, lực chiến đấu đạt tới cấp 8?
Trong sân.
Đột nhiên, Tang Thiên động, hai tay vung lên, vù vù! Paul cùng Ngự Diệp Thiên đang nằm trên mặt đất lập tức bị hắn hút tới.
Lam Mị bá tước cùng trung niên nhân kia cùng lão giả kia vẻ mặt kinh hoảng, bất chấp tất cả, lập tức lao tới.
Trung niên nhân kia quát to:" Ta là câu lạc bộ Thiên Đế, Vũ Mâu! Dừng tay!"
Lão giả nhảy người lên, đánh ra một chưởng, đánh thẳng vào người Tang Thiên, quát:" Võ huân gia tộc Faird, Lauren! Mau dừng tay! Nếu không ngươi phải chết!"
Hai người đều là cao thủ, trong chớp mắt đã lao tới, Vũ Mâu đan thủ thành trảo, hung hăng chế trụ bả vai Tang Thiên, mà Lauren lại đánh một chưởng vào phía sau lưng Tang Thiên.
"Nếu không dừng tay! Ta sẽ giết ngươi!" Nhìn thấy Ngự Diệp Thiên bị đánh thành như vậy, Vũ Mâu vô cùng giận dữ, ra tay không chút lưu tình,
"Buông công tử Paul nhà ta ra! Tha cho ngươi không chết!" Là lão quản gia võ huân gia tộc Farid, Lauren làm sao có thể trơ mắt nhìn thấy công tử Palu bị người ta đánh chết được.
Nhìn thấy Tang Thiên vẫn thờ ơ, thâm chí ngay mày cũng không có nhăn một chút, hai người trong lòng hoảng hốt, đang muốn lần nữa phát lực, đột nhiên, cảm thấy bàn tay tê dại.
"Cút!"
Tang Thiên lạnh giọng hét lớn, thân thể đột nhiên chấn động, bịch! Bịch! Vũ Mâu, Lauren chỉ cảm thấy một cỗ khí thế cực kỳ cường đại đánh tới, còn không biết làm sao quay lại, yết hầu ngòn ngọt, oa! Hai người miệng phun máu tươi, thân thể trực tiếp bị đánh bay xa hơn bảy tám thước.
"Tang Thiên! Không thể giết! Nếu không Thánh Đường tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!!!"
Lam Mị hét lên một tiếng, nhưng đã chậm rồi.
Bịch một tiếng, lập tức thân thể của Paul, Ngự Diệp Thiên bị nghiền nát, huyết vụ xuất hiện đầy trời, ngay cả cặn bã cũng không còn.
Phù phù một tiếng! Lam Mị bá tước té trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt không một chút máu, thần sắc sợ hãi, ni lẩm bẩm:" Xong hết rồi."
Đồng trong lúc té ngã trên mặt đất không những chỉ có Lam Mị mà còn có Tô Hàm, lúc nhìn thấy Paul, Ngự Diệp Thiên bị giết, Tô Hàm đã bị hù dọa cho choáng vàng rồi, nàng không dám, cũng không biết nên sửa sang lối suy nghĩ đã sớm hỗn loạn của mình như thế nào.
Trên sân trường rộng lớn như vậy, nhưng lại không một tiếng động, hàng ngàn hàng vạn học viên tòan bộ đều giống như pho tượng vậy đứng im lặng ở nơi đó, không biết làm sao.
Liên Bang hách hách nổi danh Thất Diệu, cứ như vậy mà chết? Thất Diệu không phải là những thanh niên mạnh nhất trong Liên Bang sao?
Chính là đã chết rồi sao?
Thật sự đã chết?
Rốt cuộc đã chết rồi sao.
Các học viên không biết, bởi vì mới vừa rồi hết thảy phát sinh rất nhanh, bọn họ thậm chí còn không biết chuyện gì xảy ra, Paul Ngự Diệp Thiên liền biến mất.
"Ngươi...ngươi...ngươi dám giết công tử Paul!" Lauren ôm ngực, hoảng sợ chỉ vào Tang Thiên, liên tục nói:" Chúng ta võ huân gia tộc Faird tuyệt đối sẽ bắt ngươi phải trả giá lớn."
Vũ Mâu vẫn như trước hoàn toàn ngơ ngác khi Ngự Diệp Thiên đột nhiên biến mất, nghe được Lauren hét lớn, hắn mới giật mình tỉnh lại, lập tức hai mắt đỏ lên, hung tợn quát:" Ngươi là địch nhân của câu lạc bộ Thiên Đế chúng ta, địch nhân!!!"
Tang Thiên không để ý đến, tiếp tục rời đi, Lauren, Vũ Mâu hai người quát lên một tiếng lớn, vừa định tiến lên, lập tức một cỗ khí thế mạnh mẽ lao tới đánh vào mặt , hai người trong lòng cả kinh, đát đát đát đát đát liên tục lùi về phía sau.
Tang Thiên dừng lại, liếc mắt nhìn hai người một cái, lạnh lùng quát:" Người là ta giết, không quản là người câu lạc bộ Xích Viêm, hay là câu lạc bộ Thiên Đế, có bản lãnh cứ việc đến đây."
Dứt lời, thân ảnh Tang Thiên liền biết mất ngay tại chỗ.
Trận chiến đấu này giằng co ngắn ngủn hơn mười phút, sau khi Tang Thiên rời đi liền chấm dứt, không người nào biết nguyên nhân.
Xế chiều.
Tin tức về Ngự Diệp Thiên cùng Paul đối chiến với Tang huấn luyện viên Học viện quân sự Phương Đông trên sân trường điên cuồng truyền bá, Liên Bang hách hách nổi danh Thất Diệu, Paul, Ngự Diệp Thiên liên thủ đối chiến Tang Thiên, trận chiến duy trì liên tục trong mười phút, Paul, Ngự Diệp Thiên chết ngay tại chỗ.
Thất Diệu đại biều cho cái gì? Là những thanh niên có thực lực cường hãn nhất trong Liên Bang! Cơ hồ mỗi người đều biết, sau lưng Ngự Diệp Thiên là câu lạc bộ Thiên Đế một trong mười đại câu lạc bộ Liên Bang, còn Paul là công tử gia tộc võ huân Faird, tên Tang Thiên này muốn làm cái gì? Càng làm cho người ta không thể tin được chính là, Tang Thiên lúc gần đi, dám trực tiếp khiêu khích câu lạc bộ Xích Viêm, câu lạc bộ Thiên Đế.
Hắn muốn làm cái gì? Hắn muốn thách thức câu lạc bộ Xích Viêm cùng câu lạc bộ Thiên Đế sao?
Mọi người không biết.
Ngắn ngủn vài giờ, tên tuổi của Tang Thiên đã được điên cuồng truyền bá.
Là người bình thường đều chỉ kinh ngạc mà thôi, đồng thời trong lúc đó, các câu lạc bộ Liên Bang đã sớm nổ tung rồi, người bình thường không biết, nhưng bọn họ lại rất rõ ràng, Thất Diệu không chỉ đại biểu cho những người thanh niên có thực lực mạnh nhất trong Liên Bang, mà sau lưng còn có rất nhiều thế lực lớn, trên là chính phủ Liên Bang, dưới là trật tự thế giới ngầm, không chỉ như vậy, cái tên Thất Diệu còn đại biểu cho vinh quang quý tộc, mà vinh quang quý tộc lại do "vinh quang đỉnh" ban thưởng cho, vinh quang đỉnh, cùng Thánh Đường giống nhau là một tồn tại đặc thù bao trùm các quốc gia trong tinh hà! Ngay ngày hôm nay, hai người trong Thất Diệu đã bị giết chết, hơn nữa người kia lại còn kiêu ngạo thách thức câu lạc bộ Xích Viêm cùng câu lạc bộ Thiên Đế.
Thất Diệu thoáng cái đã chết hai vị.
Cuồng phong! Cái này tuyệt đối là một cơn bão, một trận bão lớn chưa từng có trong lịch sử.
Truyện khác cùng thể loại
60 chương
27 chương
128 chương
2375 chương