Thuẫn kích
Chương 156 : Huyết sắc tô hàm
Thất Diệu, chính là do "vinh quang đỉnh" các quốc gia trong tinh hải, ban tặng cho vinh quang này, mà "vinh quang đỉnh" cũng được các quốc gia trong tinh hải thừa nhận, được "vinh quang đỉnh" ban tặng cho vinh quang, thì cũng đều được chính phủ mỗi nước thừa nhận loại vinh quang đặc thù này. Cái tên Thất Diệu trong "vinh quang đỉnh" chỉ có thể tính là một cái vinh quang bình thường, nhưng mà loại vinh quanh bình thường này, dường như chẳng khác náo một loại tước vị đặc thù, ở trong Liên bang có thể xem như một loại vinh quang của quý tộc, mặc dù không có bất kỳ quyền lợi nào, nhưng mà phúc lợi mang tới từ cái tên Thất Diệu, người bình thường khó có thể tưởng tượng ra.
Học viện quân sự Phương Đông, phòng làm việc phó hiệu trưởng.
Mặc một bộ trang phục hưu nhàn cả người tràn đầy yêu khí Paul lẳng lặng đứng nơi đó, dù vẫn cúi đầu như trước nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng khóe miệng lộ ra nụ cười kiêu ngạo lạnh lùng. Ngự Diệp Thiên bên cạnh lại mang vẻ mỉm cười ôn hòa, giống như những người đang đứng xem vậy, còn trong ánh mắt vô thần của Bạch Viêm thoáng có chút kinh ngạc, không ai biết hắn đang nghĩ cái gì.
Toàn bộ lãnh đạo trong phòng làm việc cơ hồ đều đứng dậy, gắt gao nhìn chằm chằm Paul đang kiêu ngạo, câu nói vừa rồi của Paul đã hoàn toàn cho thấy ý đồ đến đây lần này của hắn.
Nếu như trong phòng làm việc có một người còn đang ngồi, thì đó là Tô Hàm vẫn đang bình tĩnh, thần sắc của nàng lạnh lùng, vẻ mặt không chút thay đổi, nhìn chằm chằm Paul, lạnh lùng nói:" Paul, ngươi có ý gì?"
Paul ngẩng đầu lên nhìn Tô Hàm, nhưng mà chỉ dâm tàn cười chứ không nói.
Lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến một trận ồn ào, Tô Hàm có chút nhíu mày lại, nhìn xuyên qua cửa sổ, phát hiện các học viên đang tụ tập cùng một chỗ đang loạn lên.
Đông đông đông! Đông
Tiếng đập cửa truyền đến, Tiếng sau khi Tô Hàm lên tiếng, một người học viên tiến vào, sốt ruột nói:" Tô hiệu trưởng, Olen sư phụ đang đánh nhau cùng người ta."
Olen? (Nếu quên người này xin đọc lại Chương 45.)
Olen là giáo sư thể thuật cách đấu của Học viện quân sự Phương Đông, tự nhiên lại đánh nhau? Đánh với ai? Không cẩn nghĩ cũng biết khẳng định là người của câu lạc bộ Xích Viêm.
Trên sân trường, xung quang đang tụ tập rất nhiều học viên, bọn họ đều đang la hét "Olen sư phụ cố gắng lên!", đứng ở giữa sân, một người trung niên mặc võ phục, sắc mặt nghiêm nghị, hai tay thành chưởng, một trước một sau đưa ra trước ngực bày ra tư thế chiến đấu, hắn chính là Olen giáo sư cách đấu của Học viện, phía sau Olen còn hơn mười vị giáo sư, bọn họ cơ hồ đều là giáo sư cách đấu của Học viện quân sự Phương Đông.
Mà đối diện với Olen, mà một nam tử mặc tây phục đồng dạng cũng bày ra tư thế chiến đấu, phía sau hắn cũng có mười mấy người, tất nhiên là mấy người thuộc hạ của Paul, Ngự Diệp Thiên và Bạch Viêm mang tới.
Chiến đấu hết sức căng thẳng.
Olen quát lên một tiếng lớn, lúc này trực tiếp công kích tới, song phương cũng không nói nhảm gì, cùng một chỗ giao đấu. Có thể đảm nhiệm tư cách là huấn luyện viên thể thuật cho Học viện quân sự Phương Đông, thực lực tất nhiên là không kém, cơ hồ đều là những tinh anh từ quan đội được điều tới, mà câu lạc bộ Xích Viêm chính là một trong mười đại câu lạc bộ của Liên Bang, thân thủ tất nhiên cũng phải bất phàm.
Song phương giao đấu rất là ác liệt, cơ hồ đều bị đánh trúng người.
"Ôi!"
Thân thể Olen cong lên, sống lưng giống như một sợi dây cung được kéo căng vậy, hai chân giẫm mạnh trên mặt đất, mạnh mẽ giống như một đầu báo săn vậy, một quyền cực mạnh đánh ta, trong nháy mắt đã đánh ngực nam tử tóc vàng câu lạc bộ Xích Viêm, một tiếng bịch vang lên, dát dát dát, nam tử tóc vàng kêu lên một tiếng đau đớn, liên tục lùi về sau năm sáu bước, ôm ngực, không ngừng thở hổn hển.
Một quyền của Olen đem đối phương đánh lui hơn ba thước, các giáo sư thể thuật cách đấu phía sau hắn đều rất sảng khoái, mà các học viên đang vây xung quanh cũng bắt đầu vì Olen mà la hét vổ vũ.
"Thân thủ của ngươi cũng không tệ lắm!" Nam tử tóc vàng đối diện rất không phục, cắn răng phẫn nộ gầm lên một tiếng.
Olen hai mắt trừng lên nhìn hắn, lớn tiếng quát:" Cho dù câu lạc bộ Xích Viêm một trong mười đại câu lạc bộ của Liên Bang, nhưng muốn đến Học viện quân sự Phương Đông chúng ta gây sự, ngươi trước tiên cũng nên hỏi chúng ta một chút."
"Hừ!"
Hai người mỗi người nói một câu, lần nữa giao chiến, mới vừa rồi chỉ là thăm dò mà thôi, mà lần này hai người hoàn toàn bạo phát lực chiến đấu thật sự của bản thân, quân quyền*( là quyền luyện trong quân đội) của Olen giống như mãnh hổ vậy, quân quyền của Olen mặc dù không phải là kỹ năng cách đấu cấp cao gì, nhưng mỗi chiêu mỗi thức đều là tâm huyết mấy trăm năm của các tiến bối
"Dừng tay!"
Từ phía bên phải đi tới một đám người chính là lãnh nhược băng sương Tô Hàm cùng với lãnh đạo của Học viện, đương nhiên, Paul, Ngự Diệp Thiên, Bạch Viêm cũng sóng vai đi tới.
Olen cùng nam tử tóc vàng kia đang trong tình thế nước sôi lửa bỏng, hoàn toàn trầm mề vào trong trận đấu, trong mắt bọn họ chỉ có đối thủ, không có cái khác, đừng nói không có nghe thấy, cho dù nghe thấy được cũng sẽ không dừng tay.
"Ôi!"
Olen đạp mạnh một cái, hai tay hóa thành đao, trực tiếp chém vào hai bả vai của nam tử tóc vàng kia, rồi sau đó hai tay hóa thành quyền, ba ba, đánh vào lồng ngực nam tử tóc vàng, nam tử tóc vàng lần này trực tiếp bị đánh bay đi, bịch một tiếng, ngã trên mặt đất.
Olen cũng tiến lên, tấn công mãnh liệt, chuẩn bị trực tiếp chế trụ đối phương, nhưng mà đúng lúc này, một đạo thân ảnh lấy khí thế sét đánh không kịp trở tay vọt tới, nam tử này mặc một bộ trang phục hưu nhàn, mặc một cái quần dài bó, tóc dài xõa ngang vai, bên má phải có một hình xăm ngón tay lúc ẩn lúc hiện.
Đây chình là một trong Thất Diệu, Paul.
Paul ra tay rất là tàn nhân, tiến lên phía trước, liên tục ra tay công kích Olen, tốc độ xuất chiêu của hắn cũng không phải là nhanh, chì vài giây đồng hồ, Olen đã bị đánh trúng mấy quyền, chỉ thấy tay phải của Paul đột nhiên vung lên, năm ngón tay siết lại, giống như miệng ưng vậy, từ trên cao đánh thẳng xuống bả vai Olen, lại còn phát ra âm thanh hưu hưu hưu.
Động tác của Olen đột nhiên dừng lại, sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt, ôm lấy bả vai, hung hăng trừng mắt nhìn Paul.
Paul cười lạnh, cũng không thèm nhìn đến Olen, thản nhiên nói:" Huấn luyện viên của Học viện quân sự Phương Đông cũng không có gì hơn."
Dứt lời, cả người Olen phù phù một tiếng toàn thân cứng ngắc trực tiếp ngã trên mặt đất.
Olen bị trúng một kích này trước sau chưa tới mười mấy giây, là Olen dĩ nhiên lại bị nằm trên mặt đất, mọi người bên cạnh đều hốt hoảng, mới nhớ tới một chiêu "ưng chủy kích" cuối cùng kia của Paul, chính là phát ra tiếng rit hưu hưu hưu, chẳng lẻ...
Tô Hàm lập tức tiến lên xem xét, phát hiện Olen đã ngất đi, là do bị cơn đau đớn từ bả vai truyền đến làm cho hôn mê, vừa nhìn xuống bả vai Olen, Tô Hàm không khỏi hít một hơi lạnh, bả vai Olen rõ ràng là một lỗ thủng.
"Paul!"
Âm thanh của Tô Hàm lạnh lẽo như băng tràn ngập phẫn nộ truyền đến.
Các lãnh đạo học viên cũng phẫn nộ chửi mắng:" Paul, trao đổi thể thuật, ngươi tại sao có thể đả thương ngươi, ngươi không sợ bị trừng phạt sao?"
"Trừng phạt?" Paul ha ha lạnh nhạt cười, ánh mắt liếc qua nhìn các lãnh đạo của Học viên:" Trao đổi thể thuật, khó tránh khỏi bị thương tích, có trách chỉ trách hắn không bản lãnh, nếu như các ngươi không phục, tất nhiên có thể lên đây cùng ta đối chiến."
Các lãnh đạo Học Viên lúc tuổi còn trẻ có thực lực còn có thể, nhưng hiện tại theo năm tháng đã lớn tuổi, lại không có kiên trì tu luyện, cho nên trên căn bản là hoàn toàn bỏ đó không luyện, trong bọn họ có lẽ còn có ngươi có một chút thực lực, nhưng không có khả năng đi ra cùng Paul đối chiến, thứ nhất đối mặt với Paul, bọn họ không thể nắm chắc có thể chiến thắng hay không, nếu như thua, thì sẽ mất hết thể diện, nên các lãnh đạo cũng không dám vác mặt mà tiến lên, nhưng cũng không có nghĩa là người khác không dám.
Vù vù vù vù!
Lúc này có bốn vị giáo sư cách đấu trực tiếp tiến lên, đem Paul vậy lại.
Paul chắp tay mà đứng, né tránh công kích của bốn người, bốn người công kích từ bốn phương tám hướng, thân hình Paul đột nhiên xoay tròn, giống như long quyển phong vậy hất bốn người ra ngoài, cùng lúc đó, Paul nhảy lên trên không trung, hai tay dang rộng ra, mười ngón tay giống như những con độc xà vậy du động trên không trung.
Đúng lúc này, một màn quỷ dị xuất hiện.
Vốn bốn người bị hất ra dĩ nhiên hiên tại xung quanh thân thể bốn người xuất hiện vô số hư ảnh ngón tay quỷ dị, nhìn thấy một màn này, mọi người đều nhíu mày lại, bọn họ biết đây có khả năng là tinh thấn bí kỹ trong truyền thuyết, nhưng rốt cuộc là bí kỹ gì thì không ai biết.
Bốn người dường như lần đầu tiên gặp phải loại tình huống quỷ dị này, khi bọn họ còn đang nghi hoặc, thì chỉ cảm thấy mỗi một tấc da thịt trên người bắt đầu đau đớn kịch liệt, nhất thời sắc mặt bốn người trở nên tái nhợt vô cùng khó coi.
Mà lúc này Paul đang ở trên không hai bàn tay mười ngón rất nhanh giống như đang đánh đàn trên không vậy, hình xăm ngón tay bên phải gương mặt phát ra ánh sáng màu xanh biếc yêu dị, chỉ thấy hai tay mười ngón dừng lại, đột nhiên hóa thành trảo, kéo bốn người phía dưới bay lên.
"Ha ha!"
Paul lạnh nhạt cười, hai tay buông ra, bốn người liền ngã lăn trên mặt đất.
Nhìn thấy một màn này, mọi người hoàn toàn kinh ngạc, đây là tinh thần bí kỹ gì, sao lại quỷ dị như thế? Chẳng lẽ Liên Bang Thất Diệu đúng là rất lợi hại như trong truyền thuyết sao? Không người nào biết rõ, mọi người đều đang kinh hãi về chiêu thức quỷ dị mà Paul vừa mới thi triển.
Nhìn thấy Paul kiêu ngạo như thế. Mọi người không biết nên làm như thế nào cho phải, nếu là người khác, bọn họ có lẽ còn có thể báo cảnh, nhưng đối phương là Thất Diệu, Thất Diệu trong Liên Bang chẳng khác nào những quý tộc cả, cho dù bọn họ có bất cứ hành vi gì, thì cơ cấu trị an bình thường căn bản cũng không có tư cách để quan tâm, cho dù là Thánh Đường nếu muốn điều tra vế Thất Diệu, cũng phải thông tri trước cho "vinh quang đỉnh".
Không nên hoài nghi, đây là vinh quang đặc thù của Thất Diệu.
Vù!
Ngay lúc Paul mới vừa rơi xuống đất, một đạo thân ảnh rất nhanh bay tới, đạo thân ảnh này quả thật rất nhanh, nhanh đến nỗi làm cho người ta chỉ có thể nhìn thấy một ánh sáng huyết sắc nhạt, lúc người đó vừa tới. Paul đã cảm nhận được, hai tay vốn chắp sau lưng cũng vươn ra chống đỡ.
Ba ba ba!
Ngắn ngủn mấy giây, hai người đã ra hơn mười chiêu, người này rốt cuộc là ai? Dĩ nhiên có thực lực ngang với Paul.
Bịch một tiếng vang lên, một âm thanh lớn ầm ầm truyền đến, lập tức một cổ lực lượng ba động lan tràn ra, làm cho trên sân trường cát bụi mịt mù.
Đợi đến khi mọi người nhìn lại một lần nữa, nhất thời kinh ngạc thiếu chút nữa ngay cả hai con mắt cũng rớt ra luôn.
Trong sân, Paul vẫn một bộ dáng như trước, khóe miệng mỉm cười dâm ta, lẳng lặng mà đứng, chỉ là trên mặt có chút hơi kinh ngạc, mà đứng đối diện hắn mà một nữ nhân, một nữ nhân mê người, chân mang giày, tóc tết đuôi ngựa, trên khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp kia lạnh lùng đến vô cùng, quanh thân phảng phất như có như không ánh sáng huyết sắc nhạt, lộ ra tư thế hiên ngang, lại còn tràn ngập sát khí.
Người này dĩ nhiên là Tô hiệu trưởng?
Trời ah! Ta không có nhìn lầm chứ?
Dĩ nhiên là Tô hiệu trưởng.
Vô luận là lãnh đạo học viện hay là các học viên ở đây cũng đều là lần đầu nhiên nhìn thấy Tô hiệu trưởng như vậy, bọn họ mặc dù đều đoán Tô hiệu trưởng thực lực chắc không tầm thường, nhưng đạt đến trình độ nào thì không ai biết, mới vừa rồi cùng Paul giao đấu, mặc dù thời gian rất ngắn, nhưng có thể cùng một trong Liên Bang Thất Diệu đối chiến mà không rơi xuống hạ phong, có thể thấy thực lực của Tô hiệu trưởng không phải là bình thường.
"Đã sớm nghe nói Tô tiểu thư tốt nghiệp từ Thánh Đường, hôm này nhìn thấy quả thật đúng là như vậy, thực lực chiến đấu dĩ nhiên đã đạt tới cấp 7."
Paul vừa nói ta, mọi người lần nữa kinh hãi.
Tô hiệu trưởng lực chiến đấu dĩ nhiên đạt tới cấp 7?
Truyện khác cùng thể loại
60 chương
27 chương
128 chương
2375 chương