Vô Phong cảm thấy tâm trạng lúc này của Long Tử Nguyệt vô cùng bất ổn, tin tưởng nàng sẽ ra tay chứ không nói đùa nữa, hắn biết bản thân chống không lại nàng, đành lên tiếng mặc cả: "Ca ca theo muội chịu tội là được nhưng muội tuyệt đối không thể lấy mạng bà ta. Ca ca có nhiều bí mật khó nói ra được, sau này muội muội sẽ hiểu.". Long Tử Nguyệt cười mỉa: "Chuyện sau này, để sau này rồi nói. Còn mạng chó của bà ta, cô nãi nãi ta cũng không hề có ý định tước đoạt nó đi, cô nãi nãi ta muốn bà ta phải chống mắt lên nhìn mọi sự cố gắng bao nhiêu năm qua của bà ta gây dựng, toàn bộ rơi vào tay Hạ Tử Lân - một đứa con thứ mà bà ta luôn tìm mọi cách để hạ sát nhưng không thành.". Vưu Dạ Hoa ngồi trên ghế nghe những gì Long Tử Nguyệt nói đều lọt vào tai không sót một chữ, trong lòng rét lạnh, còn chưa kịp tiêu hóa tin tức mà nàng mang lại thì nghe bên ngoài có tiếng ngăn cản của thái giám: "Nhiếp chính vương, người không thể tiến vào trong được, không có thánh chỉ của Linh Tê bệ hạ ngoại nhân đều không được phép xâm phạm nơi đây. Xin Nhiếp chính vương đừng làm khó bọn nô tài!". Sự kinh ngạc hiện lên trong đôi mắt của Vưu Dạ Hoa "Bệ hạ Linh Tê quốc? Là nam tử bạch y lạnh lùng trước mặt này chăng?" Nhưng chẳng phải sau khi bệ hạ Linh Tê quốc tru diệt tiên đế, tàn sát huynh đệ tỷ muội, thanh tẩy toàn bộ lượng lớn quan lại trong triều, tự mình đăng cơ dẫn dắt Linh tế quốc càng ngày càng trở nên cường mạnh chỉ thua mỗi Dạ Trì quốc, về sau thoái lui khỏi chính sự giao toàn quyền lại cho giám quốc cai quản, nhàn tản làm một vị đế vương ở ẩn. Vưu Dạ Hoa lại nghe âm thanh gấp gáp của Hạ Tử Lân bên ngoài: "Bản vương vừa vắng mặt một thời gian ngắn thì đám cẩu nô tài các ngươi liền xem như bản vương chết rồi chăng? Bệ hạ Linh Tê quốc đến đây cũng chỉ làm khách, không có quyền can dự vào việc riêng của bản vương.", nói rồi hắn cố ý lớn tiếng gọi với vào trong cho Vô Phong nghe: "Tuyết Vô Phong(*), ngươi đừng khinh người quá đáng, nếu không phải Tử Nguyệt không cho bản vương động vào ngươi thì ngươi nghĩ ngươi còn mạng mà ở đó hống hách sao?". Long Tử Nguyệt liếc nhìn Vô Phong, hắn hiểu ý của muội muội muốn gì, bất đắc dĩ cất lời: "Cứ để Nhiếp chính vương vào, quả nhân đang ở bên trong.". Thái giám nghe được khẩu dụ của Vô Phong, cung kính đáp: "Vâng." rồi nhanh chóng nép mình sang một bên, thanh âm lanh lảnh chói tai vang lên: "Mời nhiếp chính vương.", Hạ Tử Lân tức giận dẫm mạnh bước qua cánh cổng xiêu vẹo trước mặt đi vào trong. Đôi tròng mắt Vưu Dạ Hoa mở to dán chặt lên thân ảnh Hạ Tử Lân, bà ta có chút không tin vì sao Hạ Tử Lân không đăng cơ xưng đế mà chỉ làm Nhiếp chính vương? Bất quá Vưu Dạ Hoa nhanh chóng hiểu ra vấn đề, Hạ Tử Lân không đăng cơ có lẽ do sợ thiên hạ đàm tiếu, lui một bước làm Nhiếp chính vương để các hoàng tử của tiên đế lên ngai vàng, còn hắn đứng sau màn thao túng mọi quyền lực từ ấu chúa.