Xung quanh năm thành trọng yếu ở giang nam đều bị người của Phong Cẩn Du và Vương Thiên Mãng cô lập, tin tức về triều theo như kế hoạch muốn hoàng thượng ngự giá thân chinh. Trong khi Dương Dạ Lan dùng chiêu lấy gậy ông đập lưng ông, mượn Trùng độc Mộng Trữ từ "kho độc" Vương thế tử, lập khế chiêu linh, khống chế phụ tử Lý thị gửi một bức mật hàm cho Nam Thái phó ở vương thành, nói muốn cùng lão nội ứng ngoại hợp, hai phía trước sau ép chết hoàng đế. Một khi Phong Cẩn Minh trong vai hoàng đế dẫn binh xuất thành, ở tại trong thành, Thái sư quyền cao chức trọng tay nắm binh phù tất nhiên sẽ trở thành giám quốc. Binh quyền trong tay chính là đợi lúc này mà đưa quân "tiếp ứng", ở giữa đoạn cầu thì chặt đức dây, khiến cả Phong Cẩn Du lẫn Phong Cẩn Minh đều phải chôn thây trên sa trường. Một mặt, Phong Cẩn Ngôn trấn thủ tây thành chỉ cần gán nhẹ cho hắn tội câu kết với phản thần Vương Thiên Mãng, thuận thuận lợi lợi tước bỏ tư cách kế thừa hoàng vị. Phong Cẩn Du chưa có con cái nối dõi, vậy quốc gia không thể một ngày không có vua, Nam Huyền Vũ thân là giám quốc còn là nhị triều nguyên lão có thể danh chính ngôn thuận đăng ngôi cửu ngũ. Mặt khác, chỉ cần lão viện cớ Lý thị mưu phản sát vua, đưa quân dẹp loạn Lý thị ở giang nam nốt, luận công luận tư đều là hiên ngang mà đăng cơ, thậm chí tiếng thơm còn lưu truyền vạn thuở. Dã tâm của Nam Huyền Vũ không phải là ngày một ngày hai, việc hắn vẫn chần chừ không dám manh động chính là sợ người đời sau sẽ đào mồ mã tổ tông Nam gia lên mà chửi rủa: xoán triều đoạt vị. Vậy nên, cái Dương Dạ Lan tạo ra chính là một thời cơ ngàn năm dễ có một để mưu phản a. Năm xưa Dương Dạ Lan bản thân cũng từng bị đặt trong tình huống như vậy cho nên đối với loại cảm xúc này đặc biệt hiểu rõ. Quyền lực làm người ta sa đọa, chỉ có kẻ khôn ngoan mới biết cách tranh đoạt và giữ nó trong tay như thế nào. Tất nhiên Dương Dạ Lan nàng từng tranh đoạt, từng giữ được, chỉ là quyền lực tuyệt đối thì lại càng khiến người ta sa đọa tuyệt đối, cho nên nàng từ bỏ nó. Vương thành, phủ Thái phó. Nam Huyền Vũ gấp gọn bức phong tín hàm trên tay lại cho vào trong ống trước trên chân bồ câu, điềm tĩnh nói: "Phía Kỳ thành bố trí ra sao?" Quân sư bồi ở bên cạnh chắp tay trả lời: "Hổ phù đều đã nằm trong tay chủ công. Tướng trấn thành cùng binh sĩ tất cả đều đã được thay thế. Số chống đối đều đem ra thung lũng, giết chết toàn bộ." Một viên quan cận thân nói: "Phong Dực kia trước giờ đều như vậy, không biết lượng sức. Hai ba năm này vẫn ngấm ngầm chiêu luyện binh mã ở các thành lân cận còn tưởng chúng ta không biết. Cậy nhờ một Dương Dạ Lan cỏn con mà muốn chống đối chúng ta." Nam Huyền Vũ nói: "Nếu hắn chỉ là cỏn con vậy ngươi tại sao lại không điều tra ra được thân phận của hắn? Nếu hắn chỉ là cỏn con, tại sao Phong Dực một mực tin tưởng, Thư Tĩnh Dung một mực bảo vệ? Nếu hắn chỉ là cỏn con, Ngụy Vân Lan có đồng ý hợp tác với chúng ta? Nếu hắn chỉ là cỏn con Lý thị kia có chịu nhả nam thành đó? Nếu hắn chỉ là cỏn con thì tất cả các ngươi chính là thứ ăn hại!" "..." Nam Huyền Vũ thở ra nói: "Chỉ tiếc là đã để vuột mất hắn, nếu không, có Dương Dạ Lan ở trong tay, ta cần gì đến lũ các ngươi! Chiến sự ở tây thành cất công bày ra cũng bị hắn một sớm một chiều phá sạch, ngươi có làm được không? Nghe cho rõ đây, ở trên chiến trường, Phong thị tất sát đem đâu bọn chúng về cho ta, còn Dương Dạ Lan, một cọng tóc cũng không được động!!!!" Viên quan kia không dám trái lệnh, chắp tay ôm quyền rồi thoái lui. Nam Huyền Vũ lúc này mới khẽ vuốt ve chòm râu ở dưới cằm, khóe miệng đã không tự chủ nổi mà cong cong lên, giả ngầu giả đến phát điên rồi, cười nói: "Tiếp theo ngươi biết làm gì rồi chứ?" "Khởi tấu bệ hạ." Quân sư ôm quyền nói: "Thần đã cho người triệu tập quan viên Kỳ thành tùy thời tiếp viện đoàn quân của Phong Cẩn Minh. Một khi bọn chúng vào thành, sinh tử đều nằm trong tay bệ hạ. Binh lực bố trí trong vương thành cũng đã sẵn sàng, một khi có kẻ chống đối lập tức ...." nói đến đây, y làm dấu nhát đao cứa ở trên cổ họng. Nam Huyền Vũ cười lớn, nói: "Phía Đại Khải nói sẽ đưa quân đến chi viện, lần này, ngay cả trời cũng muốn giúp trẫm!! Phong thị các ngươi đến lúc phải rơi xuống đất rồi! Hahahahaa!!!"