Thứ Nữ Song Sinh
Chương 20
Trước thưởng hà yến một ngày, Dịch Cẩn Ninh thật sự không thể chịu được nữa liền mang theo Tiểu Đào xuất phủ. Dọc theo đường đi, Tiểu Đào như chú chim sẻ nhỏ líu ríu kìm chế sự vui mừng. Tay trái nàng cầm xâu mứt quả, tay phải cầm xâu thịt nướng, ăn đến bất diệc nhạc hồ. Dịch Cẩn Ninh vươn bàn tay trắng nõn chọc vào ót nàng: “Ngươi đấy, nói không được ra ngoài nữa đi, ta thấy hiện tại ra ngoài người vui vẻ nhất chính là ngươi!”
Hai chủ tớ đang đi trên đường, chợt phía trước có một đám đông chen lấn đi tới, còn có người vừa đi vừa hô to: “Mau đi xem thử xem, nghe nói Phiên Hương lâu mới mở đổi ông chủ rồi, dự định ngày đầu tiên mời khách miễn phí đấy!!”
Môt nam tử trẻ tuổi y phục mộc mạc bị một cô nương mỹ mạo lôi kéo đi qua cạnh các nàng, cước bộ vội vã nói với nam tử kia: “Đi, chúng ta cũng đi xem xem, nói không chừng bữa cơm này sẽ thuộc về chúng ta.”
Nam tử kia xấu hổ đỏ mặt, ấp úng không chịu đi, nàng kia vẻ mặt vui mừng, cũng không để ý nam nữ cấm kỵ, cứ thế mạnh mẽ lôi kéo đi về phía trước. Tiểu Đào tràn đầy khâm phục nhìn họ, thật là một cô nương lớn mật.
Phiên Hương lâu này nguyên là tửu lôi nổi danh Cẩm Thành, buôn bán như mặt trời giữa trưa, nóng đến mức không thể nóng hơn được nữa. Không biết bởi lẽ gì mà cả nhà ông chủ bị giết sạch chỉ trong một đêm, sau khi tửu lâu đổi chủ việc buôn bán chưa từng gượng dậy nổi, không lâu sau thì đóng cửa. Hôm nay khai trương trở lại, nghe nói cũng là đổi chủ, mọi người chỉ biết chủ mới là một cô nương tướng mạo xinh đẹp, nhưng chưa có ai thấy qua mặt mũi thực sự của nàng.
Một đám người vây xem trước cửa Phiên Hương lâu, một người ăn vận như gã sai vặt đứng trước cửa lớn tiếng nói: “Các vị, hôm nay tửu lâu chúng ta khai trương trở lại, đổi tên thành ‘Hồi đầu khách’, phàm là khách tới đây dùng cơm ngày đầu tiên sẽ không lấy tiền, ngày thứ hai giảm một nữa, ngày thứ ba ưu đãi chín phần giá tiền.”
Vừa dứt lời, tiếng pháo nổ vang lên đùng đoàng, gã sai vặt đứng trước tấm biển mới kéo khăn che xuống để lộ ra ba chữ rồng bay phượng múa “Hồi đầu khách”, khí thế mạnh mẽ lập tức hiện ra trước mắt mọi người.
“Chữ đẹp!” Có văn nhân gật gù đắc ý bình luận.
Phía dưới nghị luận huyên náo, có người bày tỏ sự khó hiểu với ba ngày ưu đãi, lại có người bày tỏ sự tò mò đối với bà chủ giấu mặt của tửu lâu này, hơn nữa là không hiểu ý nghĩa của tên tửu lâu.
Trong lòng Dịch Cẩn Ninh thấy buồn cười, ưu đãi trong ba ngày này và tên tửu lâu chỉ đơn giản là để thu hút khách nhân thôi, đây chính là đầu óc của người làm ăn, người ngoài không học được.
Theo một đám người vào tửu lâu, trang hoàng bên trong làm người ta tặc lưỡi, phong cách nơi đây có sự khác biệt so với những tửu lâu bình thường, tổng cộng chia làm ba lầu. Lầu thứ nhất gọi là “Công cộng khu” dành cho phần lớn dân chúng; lầu thứ hai là “Ngu nhạc khu”, trừ bỏ dùng bữa còn cung cấp các trò tiêu khiển cho người bình thường; lầu thứ ba là “Quý tân khu”, dành cho người có thẻ khách quý, có tiền hưởng thụ. Dịch Cẩn Ninh mở to hai mắt, rốt cuộc bà chủ đứng sau màn này là một nữ tử như thế nào mà lại có suy nghĩ nhanh nhẹn như vậy?
Tuỳ tiện tìm một chỗ ở lầu thứ nhất ngồi xuống, tiểu nhị ân cần tiến lên, Dịch Cẩn Ninh lại than thở một tiếng. Tên tiểu nhị trước mắt này vận một bộ y phục kỳ quái, áo chẽn* bó sát ngắn tay màu trắng cùng một chiếc quần dài màu đen, lại nhìn những tiểu nhị khác, họ đều ăn vận như vậy, trên đầu còn đội một chiếc mũ màu trắng kỳ lạ, Tiểu Đào nhìn mà muốn trợn trắng mắt lên. (Áo ba lỗ, áo may ô, áo lót)
Điều càng làm cho người ta tặc lưỡi vẫn còn ở phía sau, ăn được nửa chừng bỗng một hàng tiểu cô nương thanh thuần ăn mặc giống nhau đứng trên đài biểu diễn được xây dựng chuyện biệt, một cô nương dẫn đầu trong đó dáng vẻ mười lăm mười sáu tuổi cất bước lên phía trước nói : “ Các vị khách quý, hoan nghênh mọi người đến ‘ Hồi đầu khách ‘ dùng cơm, chúng tỷ muội ở đây là nhân viên phục vụ ca múa, đặc biệt vì khách nhên ăn cơm biểu diễn tiết mục, bởi vì hôm nay khai trương ngày đầu, tỷ muội chúng ta chuẩn bị không chu toàn, bắt dầu từ ngày hôm sau sẽ cung cấp mọi người các tiết mục giải trí miễn phí. “
Các cô gái khẽ cúi đầu đi xuống theo thứ tự, dưới đài tiêng vỗ tay vang lên không dứt, không ngừng có người trầm trồ khen ngợi. Nơi này có chỗ nào là tửu lâu chứ, quả thực là một nơi ăn chơi tốt hơn Tiêu Kim Quật kia không biết bao nhiêu lần. Ngay ngày đầu tiên, danh tiếng “ Hồi Đầu Khách “ vang dội không ngừng.
Bên cạnh, một giọng nói thanh nhuận vang lên : “ Aizz, Mộc Đầu, ngươi nói xem tửu lâu này có được không? Có phải rất sáng tạo không? Có phải cái tên “ Hồi đầu khách “ này rất hấp dẫn người khác? “
Dịch Cẩn Ninh nhìn lại theo giọng nói thì thấy chính là cô nương lớn mật vừa rồi lôi kéo vị nam tử kia ở trên đường, nàng kia thấy nàng nhìn sang vội vàng cười với nàng một tiếng, rồi tiếp tục càu nhàu với nam tử bên người : “ Này, ngươi nói xem sau này tửu lâu này có biến toàn bộ Cẩm Thành thành màu hồng hay không? Ừm, biến cả thiên hạ thành màu hồng, này, Mộc Đầu, ngươi nói xem ta nói có đúng hay không? “
Nàng kia còn đang thao thao bất tuyệt với vị nam tử, Dịch Cẩn Ninh đã ăn được nửa bụng, ưu nhã lau miệng đứng dậy muốn rời đi, chợt nàng giật mình.
Là hắn!! Tên bạc tình, cũng là phu quân kiếp trước của nàng – Thế tử phủ Xương Ấp Hầu!!! Bên cạnh hắn là một cô nương dung mạo xinh đẹp, hai người ngươi gắp ta một gắp rau, ta cho ngươi một miếng cơm, thân mật siết bao.
Nhất thời trong mắt Dịch Cẩn Ninh xuất hiện ánh lửa, cảm giác như cả người đều bùng cháy, tức giận xông thẳng lên, trong lòng buồn bực một trận, bàn tay nắm chặt thành quyền run rẩy trong ống tay áo. Kiếp trước nàng đúng là mắt mù mới cho rằng hắn là lang quân như ý đáng để phó thác cả đời.
Tiểu Đào bên cạnh phát hiện sự khác thường của nàng : “ Tiểu thư, người sao vậy? “
Dịch Cẩn Ninh quyết tâm cố gắng áp chế cơn tức giận, tự an ủi mình, đều đã qua rồi, đừng tức giận vì loại người này. Nàng quay đầu nói với Tiểu Đào : “ Chúng ta đi thôi, bất quá chỉ là một tên cặn bã!! “
Âm thanh không lớn không nhỏ, vừa vặn bị cô nương lớn mật lúc nãy nghe thấy, nàng kia cười dịu dàng, nhìn Chương Dẫn Giác và cô nương áo hồng, nói với Dịch Cẩn Ninh : “ Đúng vậy, hắn chính là tên cặn bã, các người đừng để ý làm gì. “
Cô gái lớn mật này cho Dịch Cẩn Ninh một cảm giác tốt đẹp không nói thành lời, nàng cũng cười lễ độ với nàng kia, tỏ ý cảm kích, sau đó dẫn Tiểu Đào rời đi.
Chẳng ngờ, một câu ‘ tên cặn bã ‘ đúng lúc bị Chương Dẫn Giác nghe được, hắn nghiêng đầu thì thấy một cô nương xinh đẹp như hoa liếc mắt nhìn hắn, khinh bỉ trong mắt nàng không cần nói cũng có thể thấy rõ. Hắn vén áo đứng dậy đi tới, khóe môi cong lên : “ Cô nương nói ai là cặn bã? “
“ Ơ, đây không phải là tiểu thư của Tướng phủ sao? Không biết ngươi là đại tiểu thư hay là nhị tiểu thư? “ Nữ tử áo hồng bên cạnh hắn cũng uốn mình đến đây, vừa tới đã mở lời châm chọc, nàng ta lắc thân thể mình dán sát vào Chương Dẫn Giác : “ Dẫn Giác ca ca, hình như nàng ta là hôn thê của huynh đó nha!! “
Tiểu Đào nhìn dáng vẻ khêu gợi của nàng ta mà thấy ghê tởm, thật không biết ánh mắt của đại cô gia như nào mà lại coi trọng cái loại không biết xấu hổ như này.
Chương Dẫn Giác híp mắt nhìn Dịch Cẩn Ninh một lúc, sau đó vội vàng đẩy nữ tử trên người mình ra : “ Bản thế tử còn tưởng là ai, nguyên lại là tiểu thư Tướng phủ. Không biết tiểu thư là… “ Nếu như bị Tướng phủ biết rồi từ hôn thì thật phiền toái, hắn phải lấy lại mặt mũi.
“ Tiểu thư nhà ta là nhị tiểu thư của Tướng phủ, vị hôn thê của người không ở nơi này!! “ Tiểu Đào nhìn bộ dáng say mê của Chương Dẫn Giác vội vàng đẩy tiểu thư tới sau lưng mình, ngăn lại tầm mắt của hắn.
Hắn vừa nghe là nhị tiểu thư liền vội vàng thở phào nhẹ nhõm : “ Thì ra là em vợ, hạnh ngộ!! “
Lễ cập kê của hai tỷ muội Dịch Cẩn Ninh hắn không tới, mẫu thân vừa về phủ liền nói chuyện đính hôn với hắn. Vốn hắn không bằng lòng nhưng nghe được người ta đồn đãi hai vị tiểu thư của Tướng phủ dung sắc diễm lệ, thiên hạ vô song liền thay đổi chủ ý. Mẫu thân cũng khuyên nhủ hắn bớt phóng túng nhiều lần, đừng ở bên ngoài trêu chọc những cô nương không đứng đắn nữa, trước hôn kỳ lại xảy ra sự cố, nhất định mẫu thân sẽ không bỏ qua cho hắn.
Không ngờ, hôm nay lại gặp được muội muội của hôn thê ở nơi này, tướng mại quả thật là đẹp vô song, nhất là đôi mắt phượng kia, chỉ cần nàng liếc mắt một cái thôi liền bị câu hồn đoạt phách, lập tức hắn nhìn thẳng nàng.
“ Còn nhìn? Nhìn nữa sẽ móc mắt ngươi!! “ Tiểu Đào hung dữ cảnh cáo, dìu Dịch Cẩn Ninh bước đi : “ Tiểu thư, chúng ta đi, đừng để ý đến loại cặn bã này!! “
Người đã đi xa nhưng Chương Dẫn Giác vẫn chưa phục hồi lại tinh thần, hắn chỉ thấy một làn gió thơm thoảng qua, mê muội thần trí, muội muội xinh đẹp như vậy, huống chi tỷ tỷ song sinh? Trong lòng hắn ẩn ẩn mong đợi, nếu có thể nhanh chóng thành thân thì thật tốt biết bao!!!
Nữ tử áo hồng bên cạnh đẩy hắn một cái, vẻ mặt mất hứng : “ Các nàng đã đi xa rồi, linh hồn nhỏ bé của huynh cũng bị câu mất rồi sao? “
Ban đầu nữ tử bên cạnh cũng coi như dung mạo xuất sắc, nhưng so sánh với Dịch Cẩn Ninh quả thực là một ở trên trời một ở dưới đất, cuối cùng hắn mất hết ý định làm quen với nàng ta. Hắn lạnh lùng lườm nàng ta một cái, sải bước đi, bỏ lại nữ tử áo hồng dâm chân hừ hừ : “ Huynh trở lại, Dẫn Giác ca ca, huynh trở lại… “
Nữ tử lớn mất thong dong ngồi uống trà ở một bên, trong miệng không ngừng thốt ra những lời nói người khác nghe không hiểu, nam tử Mộc Đầu ở bên cạnh nàng lại nghe rõ ràng, hắn nghiêng đầu hỏi lại : “ Cái gì là chế tạo công trình bã đậu chỉ cần dựa vào hoạt động đơn giản này để loại bỏ sinh vật ghê tởm? Cái gì là chất hữu cơ còn hữu cơ hơn cả bác trai nông dân siêng năng lao động loại bỏ chất hữu cơ trong cơ thể người ? “
Nàng kia lay động đầu ngón tay, môi đỏ mọng khẽ mở : “ Nam nhân cặn bã, phân và nước tiểu!! “
Dịch Cẩn Ninh vừa rời khỏi tửu lâu liền đến Trân Bảo các, tuy rằng Dịch Cẩn Uyển là con gái của nhị di nương nhưng nàng vẫn chỉ là đứa bé mười tuổi, không thể mang hết chuyện ân oán của người lớn đổ lên người nàng. Sinh nhật mười tuổi của Uyển nhi sắp tới, nàng muốn chọn một lễ vật làm nàng ấy vui lòng.
Tiểu Đào ở một bên bĩu môi : “ Nếu như nàng ấy không cảm kích, để xem người lo lắng vô ích như nào!! “
Truyện khác cùng thể loại
101 chương
70 chương
173 chương
80 chương
48 chương
260 chương
28 chương