Trong phòng ấm áp, Hạ Thính Ngưng nằm ở trên giường có trải đệm mềm, bàn tay trắng nõn như ngọc đang lật xem doanh thu của Ngọc Nhan lâu.
Mấy ngày nay công việc làm ăn của Mỹ Nhân đường và Noãn Yên lâu càng ngày càng tốt, thừa dịp sôi nổi này, Hạ Thính Ngưng nhân cơ hội đẩy ra dược thiện dưỡng nhan (đồ ăn thay thuốc có tác dụng làm đẹp), đưa ra khẩu hiệu tuyên truyền"cho ngươi đẹp từ trong ra ngoài”.
Dẫn tới quý tộc toàn kinh đô các phu nhân, tiểu thư ngày ngày đều hướng ‘Ngọc nhan lâu’ mà đến, gọi vài món dược thiện dưỡng nhan, lại thêm một bình trà hoa trừ độc mỹ dung. Đem hết thảy thời gian buổi chiều đều tiêu hao ở tại trong ‘Ngọc Nhan lâu’. Vàng bạc cũng đều cuồn cuộn không ngừng chạy vào trong túi Hạ Thính Ngưng.
Đúng lúc này Lục Vu lại đi vào trong phòng, đi đến trước mặt Hạ Thính Ngưng nói “Tiểu thư, tam tiểu thư cùng ngũ tiểu thư đến.”
Mày liễu của Hạ Thính Ngưng nhăn lại, lúc đang muốn mở miệng liền nghe được từ cửa truyền đến giọng nói của Hạ Dung “Thật sự là chủ tử cái dạng gì sẽ có nô tài cái dạng đó, Hạ Thính Ngưng, hạ nhân của ngươi dám bảo ta cùng tam tỷ chờ ở ngoài cửa, thật sự là quá to gan.”
Vừa dứt lời, Hạ Liên cùng Hạ Dung đã tự bước vào trong phòng. Hai người đều khoác một chiếc áo choàng màu đỏ thẫm.
Ánh mắt của Hạ Thính Ngưng lạnh lùng, nàng còn chưa nói muốn gặp các nàng đâu, hai người này thế nhưng nửa điểm lễ phép cũng đều không hiểu, trực tiếp liền lớn mật xông vào.
Khinh thường thu hồi ánh mắt, Hạ Thính Ngưng đối với Lục Vu nói “Ngươi đi xuống làm việc đi, nơi này không chuyện gì khác.” Cũng không có nói pha trà linh tinh, hiển nhiên chính là không nghĩ chiêu đãi đối phương.
Lục Vu gật gật đầu, nhu thuận lui xuống.
Hạ Thính Ngưng tiếp tục xem sổ sách, ngay cả đầu cũng không ngẩng lên nói “Người của ta còn không tới phiên ngươi tới giáo huấn, đã không thích chờ, vậy chạy trở về viện của chính mình đi, nửa điểm quy củ cũng không hiểu, còn có mặt mũi nếu nói đến ai khác. Học cấp bậc lễ nghĩa nhiều năm như vậy không biết học được từ người nào vậy.”
Hạ Dung tức giận đến cơ hồ học máu ra, thiếu chút nữa sẽ không quan tâm xông lên, lại bị Hạ Liên chặt chẽ giữ lại, chỉ có thể kêu gào nổi giận mắng “Tiểu tiện nhân ngươi, cũng dám nói ta không có quy củ. Ngươi chỉ là cái tiện loại do thiếp thất sinh. Khi nào đến lượt ngươi tới giáo huấn (dạy bảo) ta.”
Vẻ mặt tức giận kia, như là hận không thể xông đi lên xé rách mặt của Hạ Thính Ngưng ra.
“Tốt lắm, Dung Nhi, đừng náo loạn.” Hạ Liên gắt gao đè lại Hạ Dung, muội muội này thật sự là thiếu kiên nhẫn, mới bị người ta kích mấy câu như vậy, liền lộ nguyên hình tại chỗ.
Hạ Thính Ngưng vừa xem dổ sách vừa lây một cái bánh dày khoai tím, nhẹ nhàng cắn một ngụm.
Một chút cũng không thèm để ý Hạ Dung chửi rủa, nhàn nhã nói “Xem bộ dáng này của ngươi, nào có chút phong phạm nào của tiểu thư khuê các. Ta muốn cho người đi ra ngoài tuyên dương vài câu, ngươi đời này đã có thể đừng nghĩ có thể gả đi ra ngoài.”
Vừa nói vừa lắc đầu, Lí thị này cũng không biết là dạy nữ nhi thế nào, người như thế nhà nào dám muốn nàng.
Hạ Liên nhẹ giọng trấn an Hạ Dung, nghe được những lời này của Hạ Thính Ngưng, không khỏi ngẩng đầu nhíu mày nói “Nhị tỷ tỷ, Dung Nhi còn nhỏ, mới vừa rồi tuy có chỗ mạo phạm, nhưng tin tưởng nhị tỷ tỷ là người rộng lượng như vậy, nhất định là sẽ không so đo với nàng.”
Nàng cùng Dung Nhi nhưng là nhất vinh câu vinh, nhất tổn hại câu tổn hại (một người vinh quang người kia cũng được vinh quang và ngược lại). Nếu là yhanh danh của Dung Nhi thực bị truyền ra cái gì không tốt, vậy người làm tỷ tỷ là nàng cũng giống nhau chiếm không được tốt.
Hạ Thính Ngưng mang trà lên uống một ngụm trà nóng, theo sau khinh trào một tiếng “Ta cũng không nói qua ta là người rộng lượng gì. Còn có, mẫu thân ta chỉ sinh ta cùng đệ đệ, không đảm đương nổi ngươi gọi tiếng tỷ tỷ này.”
Lời của Hạ Liên này không phải là ở ám chỉ chính mình nếu như cùng Hạ Dung so đo, chính là bụng dạ tiểu nhân sao. Thật sự là chê cười, nàng khi nào nói qua chính mình rộng lượng, còn muốn dùng lời này đến ngăn chận nàng làm cho nàng tức sự ninh nhân.
Hạ Liên bị lời của Hạ Thính Ngưng nói không nể mặt liền nghẹn lại, cảm thấy cũng bắt đầu tức giận lên, hai tỷ muội các nàng hôm nay nguyên bản là muốn đến Lê viện nhục nhã Hạ Thính Ngưng một phen. Không nghĩ tới theo vào cửa đến bây giờ người không biết xấu hổ bị nhục đến, ngược lại là các nàng chính mình bị vây hạ phong.
Hạ Liên hít một hơi thật sâu nói “Hạ Thính Ngưng, ngươi cũng sắp muốn đi Tĩnh vương phủ làm thiếp, hiện tại chẳng qua là cho ngươi diễu võ nhaadt thời thôi. Đợi đến Tĩnh vương phủ, ta đổ muốn nhìn ngươi còn có thể giống hiện tại càn rỡ như vậy không.”
Chỉ là một người muons đi làm thiếp cho một ma ốm, ngày sau đều có nàng dễ chịu.
Hạ Dung ở một bên đã chậm rãi bình ổn cơn tức của chính mình, nghe được những lời này của tỷ tỷ cũng không sao nở nụ cười “Không sai, ngươi cũng chỉ có thể càn rỡ như vậy vài ngày. Đến lúc đó còn không phải muốn ngoan ngoãn đi làm thiếp cho người khác. Mà ta cùng tỷ tỷ liền bất đồng, chúng ta sẽ gả cho người có quyền thế, hưởng thụ cả đời vinh hoa phú quý.”
Nàng hiện tại cần gì phải đi theo tiểu tiện nhân này so đo đâu, chính là không công để nàng ta đắc ý thôi.
Nghĩ vậy, Hạ Dung cười được càng vui vẻ, tiếp tục nói “Ngươi nhất định còn không biết đi, lúc trước được đưa ngày sinh tháng đẻ vào cung tham tuyển là tỷ tỷ của ta. Nhưng mà cũng may tổ mẫu nhớ tới còn có một người như ngươi vậy, có thế này mới để phụ thân đi Nghi Hưng thành đem mẫu tử các ngươi đón trở về. Vì muốn ngươi thay thế tỷ tỷ ta đi tham tuyển. Không nghĩ tới, ngươi vận khí kém như vậy, thế nhưng thật sự bị tuyển.”
Hạ Liên cũng vẻ mặt ý cười nói tiếp “Nhưng mà cho dù ngươi không bị tuyển, vậy cũng không ngại. Đến lúc đó nương của ta tự nhiên sẽ cho ngươi an bày một cái quy túc tốt, xem là tùy tiện cho ngươi tìm đệ tử nhà nghèo gả cho, hoặc là đưa cho quan lớn làm thiếp, vậy đã có thể toàn bằng tâm tình của nương ta.”
Nhìn hai người trước mắt một đáp một xướng, Hạ Thính Ngưng hoàn toàn không để ý, chỉ hừ lạnh một tiếng nói “Liền các ngươi? Còn muốn gả đến nhà có quyền thế đi? Thật đúng là cùng nương của các ngươi một cái dạng, đều là cái linh không rõ. Hạ phủ là dòng dõi gì, chính là quan tứ phẩm thôi. Cho dù các ngươi là con vợ cả, cũng không tư cách gả đến thế tộc đại gia làm chính thê. Vẫn là sớm một chút tỉnh vừa tỉnh đi, đừng cả ngày nhàn rỗi không có việc gì liền làm chút mộng tưởng hão huyền chọc người bật cười.”
Hạ Liên cùng Hạ Dung đều là biến sắc, buồn bực dị thường.
Hạ Dung trực tiếp vỗ cái bàn nói “Ngươi rõ ràng chính là đỏ mắt (ghen tị) chúng ta mới như vậy nói, ngươi thấy tương lai chúng ta là làm chính thê của người khác, mà ngươi chỉ có thể là một thiếp thất đê tiện, mới có thể ghen tị như vậy.”
Hạ Liên cũng là vẻ mặt phẫn hận “Hạ Thính Ngưng, ngươi liền ăn không được nho xanh còn nói nho chua đi, ta cùng muội muội về sau nhất định sẽ là người trên người (ý nói lấy chồng giàu sang phú quý), mới sẽ không giống ngươi làm thiếp của người khác. Dung Nhi, chúng ta đi.”
Hai người tức giận vội vàng ra cửa phòng, mang một bụng cơn tức.
Hạ Thính Ngưng cũng không để ý các nàng, chỉ cười lạnh một tiếng, thật sự là không biết. Lí thị cũng không biết là nghĩ như thế nào, thực đem hai nữ nhi kia của bà ta trở thành miếng bánh thơm, là người đều muốn cướp? Nhưng lại giáo huấn cho các nàng có suy nghĩ tự đại như vậy. Một người hai người, đầu óc đều không biết là dùng tới làm gì.
Hạ Thính Ngưng nhẹ nhàng khép lại sổ sách, ánh mắt đen tối không rõ.
Lần này việc tuyển thân, thì ra Hạ lão phu nhân cũng sảm ở trong đó, vì tự tôn nữ (cháu ruột nữ) liền không chút do dự bỏ qua nàng. Chỉ sợ lưu lại Hạ Liên cũng là muốn dùng nàng để Hạ phủ đổi lấy lợi ích lớn hơn nữa mà thôi. Dù sao đích nữ luôn muốn so thứ nữ quý giá hơn. Hạ lão phu nhân này, vì tư lợi, lúc trước nàng thật đúng là không nhìn lầm đối phương.
Chính là hôm nay Hạ Liên cùng Hạ Dung đến náo, trong lúc vô ý lại khiến nàng tỉnh lại.
Cho dù lần này nàng hữu kinh vô hiểm giải quyết việc tuyển thân, nhưng về sau đâu? Lí thị cùng Hạ lão phu nhân sẽ bỏ qua nàng sao?
Đáp án đương nhiên là phủ định, hai người này chỉ sợ còn có thể lại đem chủ ý đánh tới trên người nàng. Tiếp theo, nàng sẽ có vận khí tốt tránh thoát sao?
Hơn nữa hiện thời qua năm chính là nàng mười lăm tuổi, đúng là tuổi tốt để nghị thân. Theo quy củ, việc hôn nhân của nàng nằm trong tay Lí thị. Mà Lí thị không chừng sẽ ép buộc nàng thế nào đâu. Hiện tại sự nghiệp của nàng vừa mới bắt đầu, không đến bất đắc dĩ vẫn là không cần bại lộ thì tốt hơn.
Hiện tại, một nan đề đặt tại trước mặt nàng như vậy, nàng cần phải nghĩ một biện pháp nhất lao vĩnh dật (một lần thành công vĩnh viễn an nhàn) mới tốt.
Truyện khác cùng thể loại
21 chương
91 chương
501 chương