Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 239 : Phỉ Thúy sơn trang

Phỉ Thúy Sơn Trang là sơn trang giàu có nhất xinh đẹp nhất tọa lạc ở vị trí thuận lợi nhất trong Nam Dương, là Phỉ Thúy Hổ nơi ở. Có Dạ Mộ chống lưng Phỉ Thúy Hổ tài sản phú quá địch quốc. Hắn giàu có đến nổi chính Cảnh Luân Quân một trong những vương đệ của Hàn vương An cũng phải táng gia bại sản khi so độ tài sản giàu có cùng hắn, để rồi thua cuộc đất phong bị hắn cưỡng ép thu mua rồi bị chính Hàn Vương An phế truất ngôi vị biến thành thường dân mà chết. Phỉ Thúy Hổ ngày càng giàu có lớn mạnh hơn đị bàn càng rộng lớn chính là hắn giở thủ đoạn cưỡng ép buộc người mua bán. Cũng giống như tình cảnh bây giờ ở Nam Dương và Phụ Thứ hai huyện trong đất Hàn bị mất mùa, là do một tay hắn chế tạo mấy tháng trước để đầu cơ trục lợi, muốn thông qua thiên tai thu lấy lợi nhuận đồng thời cưỡng ép người dân bán đi khế đất lẫn mình làm nô để sống sót. Dạ Mộ chế tạo cơn thiên tai này trước là thu lợi cho mình, sau chính là ra giá cho hai vị công tử. Vị trí thái tử kia ngồi lên buộc phải thỏa hiệp với Dạ Mộ, khi đó Dạ Mộ lại tiếp tục ký sinh lên nước Hàn hút lấy huyết dịch. Nếu không nạn hạn hán này cứ kéo dài, cho dù Nam Dương, Phụ Thử có dập tắt thì sẻ có huyện khác trong thế lực của Dạ Mộ. Phỉ Thúy Sơn Trang trước cổng, hai khung xe ngựa xa hoa chậm rải dừng lại, từ bên trong xe ngựa lần lượt các thân ảnh nhanh chóng hiện ra, chính là nhóm người Hàn Phi. Đập vào mắt Dược Thiên Sầu chính là tấm bảng lớn treo trước cổng khạm nạm bằng vàng, lầu các xa hoa cao lớn, lưng dựa núi lớn xung quanh có nhiều cây lớn cho lá đỏ hoe rất đẹp. Theo chân đám người di chuyển đi vào bên trong sơn trang, rất nhanh nàng thấy được một đình các lớn các cột trụ làm bằng ngọc trụ dựng lên, tại đó còn có vàng ròng khảm nạm, phía trước thềm bậc không ít các cột trụ bằng vàng nhỏ được dựng lên bố trí xung quanh. Nhóm người đi theo tên quản gia dẫn đường, di chuyển trên một hành lang gỗ với các cột trụ chống được làm bằng vàng, chạm trỗ hoa văn tinh xảo. Chẳng mấy chốc đả di chuyển đến kiến trúc đặc biệc nhất trong sơn trang cũng là nơi xa hoa nhất. Một mái đình rộng lớn cảnh quan thoáng đãng, các cột trụ làm bằng ngọc xanh to lớn dựng cao khảm nạm trên đó là các đồ hình vàng ròng chạm trỗ hết sức bắt mắt, nền đá cứng rắn với những tấm đá vuông vứt to lớn. Hết sức lộng lẩy xa hoa, đi xuyên qua kiến trúc này bọn họ được dẫn đến một gian đại sảnh, tại nơi đó Phỉ Thủy Hổ đả chuẩn bị sẵn tiệc rượu lẫn cung nử ca vũ. “Phỉ Thúy Sơn Trang, đúng là có khí phách ” Hàn Phi dựa lưng vào ghế, một hồi quan sát xung quanh nhìn phía trước một nhóm nử nhân huy vũ cảm thán. Phỉ Thủy Hổ cười nói: “ Phỉ Thủy Sơn Trang cảnh quan tuyệt hảo vị trí thuận lợi, phong thủy bậc nhất, lúc nào cũng chào đón cửu công tử cùng trang chủ đến thăm” Thân ảnh đứng dậy bên cạnh thị nử bồi rượu một bộ hồng nhạt y phục rót rượu cho hắn, đưa mắt nhìn về hai nam tử có mặt trong phòng, cười nói:“ Không biết loại rượu Liễu Tâm Túy nổi danh Tần quốc này có hợp với khẩu vị của hai vị công tử không?”. “ Tạm được, chung rượu này không tệ” Dược Thiên Sầu tiếu ý lên tiếng, tay nâng lấy chung rượu xanh như da trời hai bên là một đầu long ảnh chạm trổ tay cầm, một hơi uống lấy bên cạnh hắn chính là Tử Nữ bồi tiếp cho mình. Hàn Phi đem chung rượu nâng lên, nói: “ rượu thì đúng là tốt, nhưng thứ quý giá thật sự chính là ly Thanh Ngọc Long Nham này” “ Công tử đúng là có mắt nhìn” Phỉ Thúy Hổ tay phải vươn ra các ngón tay co lại chỉ chừa ngón cái dựng lên nịnh nọt. Rồi lại mở ra hướng cằm mình vuốt râu:“ ly Thanh Long Ngọc Long Nham này được đẻo từ loại ngọc Long Nham thượng hạng, kết hợp với Liểu Tâm Túy đúng là tuyệt phối nhưng nếu là Thu Bạch Lộ mới chính là hoàn mỹ nhất” Phỉ Thúy Hổ lấy lòng. “ Chỉ một ly uống rượu cũng quý giá như vậy, Phỉ Thúy Hổ đại nhân đúng là giàu có nhất Hàn quốc cũng không ngoa, Hàn Phi thật tò mò con đường làm giàu trước đạo sinh tài của đại nhân rồi” Phỉ Thúy Hổ đem bàn tay nâng lên, nói: “ cửu công tử quá khen rồi, cũng chỉ chiếm cứ thiên thời, địa lợi, nhân hòa mà thôi” Nói xong hắn khẻ hất cằm ra hiệu cho nử tử bên cạnh, mà nữ tử này cũng hiểu ý cất bước đi đến bên cạnh Hàn Phi tay mang theo một bình rượu. Dược Thiên Sầu một bên uống rượu của mình, từ khi được mời đến nơi này phong cảnh nơi này để hắn ưa thích tú lệ sơn trang lưng dựa núi, lầu các xa hoa lại có một khu vực trồng đầy cây phong nở đỏ rộ lá cây.Lại có sông nhỏ uốn lượn phong cảnh thơ mộng, chẳng khác gì so với hắn xem qua trên màn ảnh thậm chí còn xinh đẹp hơn nhiều, Ánh mắt di chuyển nhìn qua nử tử hướng đến Hàn Phi, hắn có thể thấy được trong mắt nàng tràn đầy lo âu sợ hãi mang theo một mình rượu trắng, một tay càm lấy tay càm một tay đặt dưới đáy bình. Thon gọn gương mặt là một mỹ nhân tuyệt sắc không kém mái tóc được bởi lên một bên trên đó được buộc bởi một chuổi trang sức, mặc trên người hoàng y da thịt trắng nõn để lộ ra khi đôi vai trần bị hé mở một phần. Phỉ Thủy Hổ nhìn thấy nử tử đi lại chậm rải nói: “ Chẳng hạn như nử tử này, nàng xuất thân nông gia gặp đúng đại hạn Nam Dương, cuộc sống cả nhà khó mà duy trì người cha bán cô ta vào sơn trang của ta, dưới sự dày công nuôi nấng của ta mới được thay da đổi thịt như bây giờ, giá trị tăng gấp bội” Hàn Phi nhìn bên cạnh nử tử châm rượu, liền nói: “ Da như ngọc sáng, tay như lá mềm, đại nhân làm một phu vụ tốt đấy” Nử tử nghe được bàn tay khẻ run, ánh mắt thoáng qua dao động dời ánh mắt nhìn qua Thiên An như muốn cầu cứu, bên tai lại nghe Phỉ Thúy Hổ nói: “ cơ hội trời ban, há có thể bỏ lở. Công tử đả thích chi bằng hãy đêm cô ta đi ” Hàn Phi cười nhẹ một tiếng rồi nói: “ quân tử bất đoạn nhân sở ái, Hàn Phi nào dám” Dược Thiên Sầu gật đầu với nử tử này, dựa theo ký ức của hắn cô gái này số phận cũng đáng thương nguyên vốn là bị Phỉ Thúy Hổ ép bán mình, rồi cả cánh tay cũng bị chặt đi chỉ để cảnh cáo dằn mặt Hàn Phi mà thôi. Có sự xuất hiện của hắn thì một màn chặt tay trong nguyên tác cũng không nên xuất hiện rồi, nói: “ Vừa vặn phủ đệ của ta lại thiếu nha hoàn, đả Hàn Phi không cần, mỹ nhân nàng gọi là gì?” Nử tử nghe được ánh mắt thoáng qua mừng rỡ, nhưng vẫn trấn định khẻ nói: “ hồi bẫm công tử, thiếp là Tố Nhi” Tử Nữ ánh mắt khẻ liếc nhìn hắn, ánh mắt ai oán như phụ tình lang việc Dược Thiên Sầu nhận lấy nử nhân để nàng bất ngờ không thôi. Mà lúc này Phỉ Thúy Hổ nghe được con mắt sáng lên, cười nịnh nói: “ đả công tử ưa thích, Phỉ Thúy Hổ đành vui lòng tác hợp cho” Dược Thiên Sầu tay nâng chung rượu uống một ngụm, rồi nói: “ như vậy cảm tạ Phỉ Thúy Hổ ngươi rồi, có điều chuyện giữa chúng ta vẫn còn chưa xong đâu, không chỉ Nam Dương, Phụ Thử lẫn thương đội của ta bị đốt” var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]); “ Ba ba ba” Phỉ Thúy Hổ gương mặt thoáng biến sắc, hai tay khẻ vỗ nhẹ theo đó đám vũ nử đang biểu diễn nghe được khẻ thi lể lùi ra chừa lại không gian cho đám người bọn họ đám người trò chuyện, kể cả nử nhân bồi rượu trợ hứng cho Thiên An và Hàn Phi. “ Trang chủ lời nói Phỉ Thủy Hổ không rõ cho lắm” Phỉ Thủy Hổ gương mặt ngưng trọng lên nhìn Dược Thiên Sầu đứng dây tiếu ý nhìn mình. “ Ah” Hàn Phi, Tử Nữ, Phỉ Thúy Hổ giật mình kinh hô khi thân ảnh Dược Thiên Sầu nhanh chóng xuất hiện trước người Phỉ Thúy Hổ, tay vươn ra nắm lấy cổ áo đem hắn nhấc bổng lên, một tay kia linh hoạt điểm lấy huyệt đạo của hắn phong bế hoản toàn. “ Huynh” Tử Nữ khẻ thốt hô lên khi thấy trống rỗng không trung bên cạnh Dược Thiên Sầu ngưng tụ ra mấy thanh hắc côn, rồi chúng xuyên thủng vào da thịt của Phỉ Thúy Hổ. “ Chơi đùa với các ngươi cũng đả đủ rồi, đến lúc ta thu hồi nợ nần” Lời vừa dứt “ crac” một tiêng vang lên chỉ thấy yết hầu của hắn bị Dược Thiên Sầu bóp vở, đồng tử mở lớn hắn vạn phần không ngờ Dược Thiên Sầu lại giết chết hắn ngay trước mặt Hàn Phi. “ Huynh” Hàn Phi cũng giật mình kinh hô lên khi không ngờ được Dược Thiên Sầu lại làm ra việc này, tuy hắn đoán được đối phương hắn tính toán với Phỉ Thủy Hổ nhưng vạn phần không ngờ lại giết chết Phỉ Thủy Hổ trước mặt hắn. Dược Thiên Sầu bơ đi hai người các thanh hắc côn tiếp tục đâm xuyên vào cơ thể của Phỉ Thúy Hổ, ở tay chân các vị trí. Chakra bắt đầu truyền vào, hắn chính là muốn đem Phỉ Thủy Hổ khống chế lấy. “ Chủ nhân” Một hồi qua đi thân ảnh to béo của Phỉ Thúy Hổ được Dược Thiên Sầu thả xuống, trên người có định vài thanh hắc côn xuyên thủng cơ thể lại giống như khuyên đeo một dạng nhô ra chỉ vài cm, thân ảnh to con vốn đả chết rồi quỷ dị đứng dậy cúi đầu cung kính lên tiếng. “ Đem hết tài sản khế đất, văn tự bán mình của ngươi ra đây, để xem nhiều năm như vậy ngươi cho ta được bao nhiêu kinh hỉ” Dược Thiên Sầu nhàn nhạt lên tiếng, thân ảnh ngồi xuống chiếc bàn của hắn. “ Vâng” Phỉ Thúy Hổ cung kính lên tiếng, thân ảnh béo tốt cất bước rời đi. Hắn thật ra đả vốn chết nhưng lại bị Thiên An cứu lại, bẻ nát yết hầu sinh cơ mất đi rồi ngay sau đó cứu lại, các thanh hắc côn xuyên thủng qua da thịt có chakra của hắn truyền vào người giúp hắn kiểm soát Phỉ Thúy Hổ để dàng hơn khi bình thường khi hắc côn xuyên qua cơ thể. “ Thủ đoạn của huynh đúng là để muội lau mắt mà nhìn” Tử Nữ đi đến cười nói, trong lòng cũng rung động không kém khi đối phương thông qua cách này khống chế Phỉ Thủy Hổ cũng nói rõ cũng là thời điểm mà Dược Thiên Sầu bắt đầu động tay. Hàn Phi con mắt ngưng trọng nhìn Dược Thiên Sầu, rồi nói: “ Cách làm này không phù hợp với tác phong của huynh cho lắm” Dược Thiên Sầu cười nhạt không có trả lời, yên lặng uống rượu, rồi nói: “ Phỉ Thúy Hổ mấy năm nay tư tàng quân lương không ít, giấu bên dưới mật thất kho lương Nam Dương, tội danh đó cũng đủ cho hắn chết rồi, ngươi thân là Tư Khấu cũng nên biết làm sao rồi chứ, ta lại giúp ngươi diệt trừ một hung thú ngươi nói xem, nó có tính là thêm một ân tình nữa không?” Hàn Phi cất bước đi đến, gương mặt chán nản nói: “ đều không qua được con mắt của huynh, xem ra chuyến đi này ta lại phải nai lưng ra làm rồi, trong khi huynh lại cuỗm trọn gia tài kếch xù, nhất kích lôi đình để cho Hàn Phi sợ hãi”