Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 236 : Kế tự ám ngầm

Ngày hôm sau, Hàn vương chính điện. "Hàn Phi, những lời mà Bạch Diệc Phi vừa nói có đúng là thật không?" trên đài cao ngồi trên chiếc ghế của mình Hàn vương An trầm giọng lên tiếng, tâm tình cực kỳ tức giận. Hàn Phi chắp tay thi lể cúi đầu nói:" khởi bẩm phụ vương, là thật ạ" "Tự ý thả trọng phạm, phóng hỏa đô thành, cản trở việc bắt hung thủ, tội nào cũng trọng tội..con" Hàn An tay siết chặt tức giận lên tiếng. "Xin phụ vương bớt giận, đúng là con đả thả Thủy Vân Du, nhưng nàng ấy không phải là trọng phạm" Hàn Phi không một chút sợ hãi lên tiếng. "Cái gì" Hàn An có phần kinh ngạc thốt lên, mà không chỉ hắn văn thần trong triều cũng xì xầm bàn tán, dù sao Thủy Vân Du là trọng phạm nước Hàn làm sao trong miệng Hàn Phi bây giờ đả không là trọng phạm rồi. Chỉ thấy Hàn Phi từ trong tay áo lấy ra một tập giấy đưa về trước một nội thị đi xuống tiếp lấy rồi cẩn thận dâng lên cho Hàn vương An. " Đây, đây là thư đặc xá của Tần vương" Hàn An nhìn văn tự trên đó rất nhanh hắn hiểu được nội dung. Lời vừa dứt không lâu liền nghe Hàn Phi cung kính:" hồi phụ vương, đúng là như vậy" Hàn Phi cất bước đến trước Cơ Vô Dạ và Bạch Diệc Phi đứng cách hắn không xa, liền nói: " Thủy Vân Du nay đả vô tội, không biết hai vị đại nhân còn gì muốn hỏi không?" "Hàn Phi, ngươi.." Cơ Vô Dạ nộ giọng ánh mắt hung thần ác sát nhìn hắn, từ việc đồng ý theo Hàn Phi thả Thủy Vân Du ra cho đến bây giờ chả khác nào là đối phương đem hắn đùa nghịch xoay tròn cả. " Đủ rồi" Hàn An vỗ tay xuống mặt ghế: " nơi triều đường, không phải là nơi để đùn đẩy trách nhiệm" " Báo" ngay lúc này một thanh âm từ ngoài điện vọng vào bên trong, một thái giám khác vội vả bước vào cung kính lên tiếng: " khởi bẩm hoàng thượng, nhị huyện Phụ Thử, Nam Dương xảy ra nạn hạn hán" Đại điện văn thần vỏ tướng lại xầm xì bàn tán, Hàn vương gương mặt âm trầm đứng dậy rồi nói: " Trương tướng quốc, Cơ tướng quân theo ta vào nội điện để nghị sự" Tầm năm phút hai trọng thần cũng đả đi theo Hàn An tiến vào bên trong nội điện, chính là phía sau Hàn cung chính điện. Hàn vương đưa lưng về hai người lên tiếng:" vừa kết thúc vụ án sứ giả Tần quốc, Nam Dương lại xảy ra hạn hán. Đại Việt đả cho sứ thần dặm hỏi một tháng nữa sẻ lên đường đến đô thành. Quốc sự nhiễu loạn, quả nhân có chút lực bất tòng tâm. Thái tử đả mất từ lâu mà quả nhân tuổi tác đả cao, quốc sự chồng chất ôm đồm không xuể, các ái khanh có cao kiến gì không?| " Vương thượng thánh minh, chính sự Hàn quốc chỉ sợ chẳng ai có thể gánh vác thay được" Trương Khai Địa hai tay thi lể cung kính nói. Cơ Vô Dạ liền nói: " Trương tướng quốc lời ấy sai rồi, Tứ công tử Hàn Vũ nhiều lần phò trợ vương thượng, xử lý đâu ra đấy, có lẻ.." Nghe đến đây Hàn An liền đưa mắt qua Cơ Vô Dạ hỏi:" ý của Cơ tướng quan là có thể đề bạt lảo tứ sao?" Cơ Vô Dạ biến sắc, vội vàng đứng lên thi lể: “ thần, ý thần không phải vậy. Thần cho rằng, dù tứ công tử đả nhiều lần giúp đở vương thượng xử lý chính vụ, thì vương thượng cũng có thể quan sát các công tử khác" " Trương tướng quốc nghĩ sao?" Hàn An dò hỏi Trương Khai Địa liền đáp: "thần cho rằng, các vị công tử ai cũng có sở trường riêng, nếu để so sánh khó mà quyết lắm” Cơ Vô Dạ liếc nhìn qua đối thủ của mình liền nói:" chỉ sợ trong lòng Trương đại nhân đả có ứng cử viên thích hợp từ lâu rồi" " Ồ, là ai vậy" Hàn An dò hỏi, hắn mời hai người vào đây đương nhiên là có mục đích của mình, hai người này là hai thế lực lớn nhất trong triều, muốn mượn cớ dò xem thử hai người này ủng hộ Hàn Phi hay Hàn Vũ lên thái tử mà tính toán. Cơ Vô Dạ lẫn nữa chắp tay thi lể với Hàn An lại nói: " Theo như thần biết, cháu của Trương đại nhân là Trương Lương, có quan hệ vô cùng thân thiết với cửu công tử" Trương Khai Địa liền vội đứng lên đáp lời: " Tử Phòng và Cửu công tử chỉ là mối quan hệ thần tử, tuyệt đối không có ý gì khác" Hàn vương An trầm mặc một hồi rồi nói: " hai vị ái khanh lời nói đều có lý, chuyện này quả nhân sẻ suy nghĩ lại" Tần Trịnh, Hàn Phi phủ đệ, sắc chiều buông xuống. “ Sau buổi chiều, phụ vương và Trương tướng quốc cùng Cơ Vô Dạ thương nghị với nhau, chắc chắn là bàn chuyện kế tự” Tử Nữ gật đầu rồi tiếp lời: " Tin tức nghe ngóng được từ Dạ Mạc sẻ không sai đâu" Hàn Phi có phần bất ngờ,nói: " Tử Nữ cô nương còn có cơ sở ngầm khác ư?" " Để có thể quan sát trong bóng đêm, nếu chỉ có một đôi mắt thì sao đủ?" Trương Lương đợi Tử Nữ nói xong tiếp lời: "vương thượng luôn rất coi trọng Vương Quyền, lúc này mà nhắc tới chuyện kế tự.." "Có lẻ ngươi nên nắm lấy cơ hội lần này" Vệ Trang đứng bên cửa sổ nhìn bên ngoài phủ đệ cảnh sắc chậm rải nói “ Lập người kế tự tranh ngôi con trưởng luôn rất nguy hiểm, một khi chọn sai sẻ khó mà quay đầu" Tử Nữ liền tiếp lời Trương Lương: " Có lẻ phụ vương huynh nhắc đến việc kế tự, không có nghĩa là muốn về vườn. Hoặc ông ấy chỉ muốn thăm dò hai thế lực luôn cân bằng trong triều là Trương tướng quốc và Cơ Vô Dạ, mà các vị hoàng tử lại là quân cờ ảnh hưởng tới sự cân bằng đó" Vệ Trang lần nữa lại chậm rải cất lời: " mượn danh nghĩa lập kế tự để nhìn rõ chiến đội của công tử và quyền thần xem ra phụ vương ngươi không tầm thường như chúng ta vẫn nghĩ đâu" Một tràng tiếng bước chân vang lên, một nội thị trong cung xuất hiện trong gian phòng của Hàn Phi cung kính nói: "cửu công tử, vương thượng triệu kiến" " Giờ này à" Hàn Phi nghi hoặc đem chung rượu đặt xuống bàn:" phụ vương còn mời ai tới nữa không?" " Nghe nói còn có cả Tứ công tử nữa ạ" nội thị cung kính hồi đáp Đêm tối nhanh chóng buông xuống, Hàn vương tẩm cung một gian mái đình phong ảnh ưu nhã, trên bàn đả bày sẵn mỹ thực cùng rượu ngon Hàn Vương An nhìn hai nhi tử mình cất bước đi đến, trong lòng bắt đầu toan tính cho mình. “ Quốc sự chồng chất, quả nhân chẳng có thời gian mà gặp gở các ngươi” Hàn An nhìn hai nhi tử của mình ngồi vào bàn liền nói. Hàn Vũ liền nói: “ nhi thần hổ thẹn, không thể gánh vác thay cho phụ vương” “ Vốn dĩ quả nhân còn tính gọi Hồng Liên tới, nhưng chẳng thấy tăm hơi, chẳn biết lại chạy đi đâu rồi” Hàn An lại nói ngử khí có phần sủng nịnh cưng chiều. Hàn Phi cười nhẹ, rồi nói: “ Hồng Liên có hơi bướng bỉnh” var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]); “ Chỉ thích phá phách như thế, không biết sau này ai thèm lấy đây” Hàn An nói xong rồi cười lên, không chỉ có hắn mà hai người còn lại cũng cười theo. “ Hồng Liên vẫn còn nhỏ mà” Hàn Phi tiếp lời. Hàn Vũ nhìn qua Hàn Phi rồi nói: “ Dạo này nhi thần có gặp qua Hồng Liên một lần, mà nay đả ra dáng thiếu nữ xinh đẹp rồi” “ Cũng đúng” Hàn An đem chung rượu đặt xuống, rồi nói: “ đả tới lúc tính đến chuyện thành thân cho nó rồi. Thân là huynh trưởng hai con nghỉ sao?” Trước dò hỏi hai vị trọng thần nay lại mượn Hồng Liên dò xét hai đứa con này phản ứng, hắn tại vị nhiều năm có thể leo lên vương vị cũng không phải là hạng vô năng gì. Thái tử chết thảm làm sao hắn không nhìn ra được có người ám thủ đây. Trong triều khả năng ra tay cao nhất chính là Hàn Vũ và Hàn Phi. Từ trước đến nay đế vương vô tình, hắn ngồi lên vương vị cũng mượn tay Thiên Trạch chém giết huynh đệ của mình mà lên ngôi. Hàn Vũ cất lời: “ với tình hình của Hàn quốc hiện giờ, công chúa xuất giá nên đi hòa thân. Sự lựa chọn hàng đầu dĩ nhiên là Tần quốc. Tần quốc quốc lực cường thịnh đủ để bảo vệ Hàn quốc bình an. Tiếp đó là nên chọn Triệu Ngụy” Ngừng một hơi lại nói tiếp: “ Hàn Triệu Ngụy thế xuất Tấn Hầu. Trận chiến Tần Dương hợp sức diệt Trí Thị, trận chiến Hàm Đan chung tay chống lại cường Tần. Từ khi lập nước đến nay luôn là thông gia, tuy lâu lâu lại có hiềm khích. Nhưng chung quy cũng là quốc gia huynh đệ. Cuối cùng là phía nam Sở quốc, Việt Hàn thiết lập bang giao nhiều năm có thể hổ trợ Hàn quốc.” Hàn Phi nghe Hàn Vũ lời nói hắn làm sao không biết tứ ca của mình âm hiểm gian ngoan, thái tử chết cũng là do hắn mà ra. Hắn cũng chả có ý tốt gì với Hồng Liên cả, chỉ muốn đem muội muội mình đổi lấy lợi ích lớn hơn cho hắn mà thôi, liền nói: “ Tứ ca lo lắng rồi, đệ nghĩ với cái tính ham chơi của Hồng Liên, vẫn chưa đến lúc nên gã đi xa” Hàn Vũ chỉ chờ có thể, mắt khẻ chuyển tiếp lời: “ nếu không gã xa có thể gả cho trọng thần trong nước, cũng cố quan hệ trong triều, âu cũng không tệ” Hàn Phi bàn tay đặt lên bàn khẻ dụng lực, hắn đả hiểu mục đích của huynh đệ mình chính là mượn mình thuận thế mà gã cho Cơ Vô Dạ, chính là cái giá mà Hàn Vũ mời chào Cơ Vô Dạ cho mình. Đối phương quyền lực phong vân nhưng vẫn là thần tử, không phải là vương tộc là nổi đau của hắn khi không thể hợp thức hóa vào việc tranh giành quyền lực, mà Hồng Liên chính là chìa khóa. Chỉ cần hắn lấy được Hồng Liên cũng xem như là nửa người hoàng thất rồi, hắn có thể không tranh được nhưng con hắn thì sao chỉ cần trừ giệt được thế lực con hắn cùng Hồng Liên chính có huyết mạch hoàng thất nước Hàn, màn chào giá này đủ để Cơ Vô Dạ động tâm ngả qua phía Hàn Vũ. Hàn Phi nhìn thấy Hàn An cân nhắc do dự, liền nói: “ Kỳ thực vẫn còn một người, nhi thần cảm thấy hắn không tệ, người này luận tài trí danh vọng địa vị đều không thua bất cứ vị công tử vương tôn nào, Hồng Liên cũng từng gặp gở mấy lần quan hệ cũng không tệ” “ Ồ” Hàn An thốt lên, khẻ suy tư chau mày rồi nói: “ ý con là Thanh Y Lâu trang chủ, công tử Dược Thiên Sầu” Hàn Vũ bàn tay dưới bàn khẻ siết chặt, mở lời: “ Công tử Dược Thiên Sầu nhân nghĩa tên tuổi, tài kinh quỷ thần, xác thực là nhân tuyển tốt, nếu Hồng Liên gả đến đối với nước Hàn rất có lợi, song từ trước đến nay Dược Thiên Sầu công tử bất luận triều chính tham dự vào thế cục các nước. Tề quốc, Triệu quốc, Ngụy quốc lẫn Tần quốc, Sở quốc cũng đồng dạng có tư tâm muốn gả công chúa lôi kéo song đều không thành, nếu thuận lợi chính là việc tốt, ngược lại sẻ khiến cho công tử ấy có thiên kiến về Hàn quốc” Hàn An gật đầu, bản lĩnh của vị công tử này hắn làm sao không biết chứ, cho dù đi đến thất quốc nơi nào cũng được chào đón, nhất là Tề quốc cảnh nội có sự giúp đở của Thanh Y Lâu mà trở nên cường thịnh. So với gã đi hòa thân lẫn trọng thần thì gã cho vị công tử này lại tốt hơn, cán cân quyền lực lại ngang bằng lại lôi kéo được một thế lực giúp cho nước Hàn lớn mạnh. Song chỉ là mặc ngoài khi hắn cũng biết vị này đối với hai đứa con mình cũng có giao tình, nhất là Hàn Phi giao tình không ít, mà Hồng Liên lại đối với Hàn Phi thân cận. “ Ukm.. chuyện này cũng không cần nóng vội” Hàn An cân nhắc lên tiếng. Hàn Vũ lại nói: “ phụ hoàng, nhi thần vẫn còn một chuyện muốn tấu”