Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 181 : Bóng hình trong nước

Đêm tối buông xuống, Tử Lan Hiên nơi. “ Ta còn tưởng huynh đem Lộng Ngọc của ta giấu luôn ở sơn trang rồi chứ” Tử Nữ cất bước đi xuống cầu thang, nhìn Thiên An cùng Lộng Ngọc bước vào. “ Tỷ tỷ” Lộng Ngọc da mặt mỏng bị trêu chọc, thẹn thùng vội cất bước đi, từ khi gặp lại mẫu thân của mình nàng đối với Thiên An hảo cảm vô cùng. “ Ta định đem nàng ấy nhốt lại bắt làm áp trại phu nhân, có điều tình địch có vài tên mạnh quá, chưa thể hạ thủ được” Nhìn thấy Lộng Ngọc càng chạy vội hơn, đi đên gần tay vươn ra định tóm lấy chiếc eo nhỏ, nhưng nàng né được tránh né đi hắn ma trảo. Tử Nữ đương nhiên hiểu hắn muốn nói gì, cười nói: “ Huynh lần này đến là nghe đàn, hay xem múa” thân ảnh uyển chuyển cất bước rời đi, nhưng bên hông Liên Xà đả vũ động hung hăn cảnh cáo hắn. Thiên An cũng thành thật di chuyển theo nàng đến một gian phòng, vùa đi vào không lâu thân ảnh Hồng Du khẻ thi lể trên tay mang theo vò rượu đi đến:“ Hồng Du đa tạ công tử lần trước ra tay cứu mạng” “ Không sao, nàng chỉ cần hôn ta một cái, là đủ rồi” Thiên An trêu chọc. Hồng Du mặt đỏ hồng lên tâm tư nhảy loạn, từ lần trước từ cỏi chết trở về ký ức vẫn còn sâu đây, một kiếm đứt cổ tưởng đả chết rồi vậy mà đối phương lại có thể đem nàng cứu sống lại, ân cứu mạng nha.. hơn nữa đối phương còn là bang chủ một bang, trong thời gian ngắn đả đem Thanh Y Lâu trở thành một thế lực lớn. “ Bẹp” Hồng Du mặt đỏ hồng cúi đầu tay chân luống cuống khẩn trương vô cùng đi đến, còn chưa đợi nàng động thủ tay nhỏ bị hắn kéo ngả người rơi vào trong lòng hắn, sau đó bị đối phương hôn lên má, tim đập nhanh hơn bao giờ hết nàng mặc dù sống trong nơi phong nguyệt nhưng thân vẫn là hoàng bích chi thân đây. Hồng Du mặt đỏ lên dữ dội lổ tai đả hồng lên, cúi đầu không dám ngẩng lên. Có điều hắn trêu hoa ghẹo nguyệt không được bao lâu thì gian phồng cũng được mở ra, thân ảnh Tử Nữ cất bước đi vào, liếc nhẹ hắn nói: “ vừa đi một lát, huynh đả khi dể Hồng Du rồi, xem ra bản lĩnh của huynh thật lớn đây” “ Lớn, đương nhiên là lớn rồi” Thiên An cười nói: “nàng có cần kiểm tra không?” “ Lưu manh, không đứng đắn” Tử Nữ liền mắng lên, nàng đương nhiên biết hắn nói gì, nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại, nàng ở nơi này bị khách sổ sàng qua không ít đây. “ Lần trước huynh làm thế nào chữa trị cho Hồng Du” Tử Nữ tương đối hiếu kỳ nói. Thiên An không nói gì, cười nói: “ Khi một phụ nữ đối với nam nhân nhắc lên hiếu kỳ, như vậy khoảng cách chinh phục đả không còn xa nha” Tử Nữ biết hắn không muốn nói, cũng đả lường trước, cất lời: “ câu nói này dường như đả nghe qua ở đâu rồi” “Là của Việt vương Thiên An” Hồng Du bên cạnh thẹn thùng cất lời. Thiên An đem chung rượu nâng lên uống: “ ta ít học, cho nên chỉ có thể mượn lời của người khác mà thôi. Aii.. 108 tòa Thanh Y Lâu có tiền có thế lực lại có dung mạo, cửu công tử Hàn Phi xuất thân vương thất, Trương Gia năm đời Tướng quốc Trương Lương tuấn mạo, Quỷ Cốc danh chấn Bách Gia.. Aiii.. còn Thất Tuyệt Bang người cho dù đông cũng chỉ là du côn cắc ké, xuất thân lại thấp dung mạo cũng không soái bằng người, cô nương tốt đều chướng mắt à.” “ Công tử.. Hồng Du.. Hồng Du” Hồng Du ngượng ngùng lên tiếng. Tử Nữ nhìn đối phương thở dài chán chường, cười nói: “ muội đó, bị hắn lừa gạt còn thay hắn kiếm tiền.. Aii nha xem ra không giữ được, không giữ được” “ Tỷ tỷ” Hồng Du mặt đỏ bừng, cúi đầu không dám ngẩng đầu lên. “ Ha ha ha” Thiên An cười lớn lên, tay bắt lấy eo của nàng kéo vào lòng, tay lại nắm lấy chung rượu uống lấy: “ ngốc cô nàng..đến hôm nay ta muốn nghe Hồng Du gãy đàn” “ Vâng” Hồng Du ngượng ngùng như muỗi kêu cất lời, tim đập liên hồi xấu hổ vô cùng, lại có một cổ ngọt ngào vui sướng nho nhỏ nảy mầm. Tầm năm phút thời gian một tràng dồn dập bước chân vang lên bên ngoài, cánh cửa vang lên tiếng gõ tay cùng với thanh âm nam tử: “ Bang chủ” “ Vào đi” Thiên An mở lời. Được lệnh tên thuộc hạ bên ngoài cũng mở cửa tiến vào, liền thấy được bên trong Tử Nữ cùng Hồng Du cô nương, vội đi đến gần còn định nói nhỏ vào tai bang chủ liền nghe lảo đại nhà mình: “ nói đi” Tên thuộc hạ liền đáp: “ Bang chủ, món hàng mà Phỉ Thúy Hổ chuẩn bị cho Cơ Vô Dạ đả được vận chuyển bí mật đến ngoài thành Tần Trịnh. Các huynh đệ truyền về có một toán quân đả bí mật được Thúc Tôn Mưu dẫn đi” Tử Nữ ánh mắt thoáng qua quang mang, tay cầm bầu rượu rót cho Thiên An, lại nghe hắn nghi hoặc nói: “ Thúc Tôn Mưu” “Người này là một cái quan vị không lớn vỏ tướng, đã từng tham gia qua Bách Việt bình định, về sau luận công phong thưởng trông coi Hắc Thiết Ngục quan, trong bóng tối thường đem những nữ tử có tư sắc bí mật đem vào để cho những người quyền quý dâm nhục” Tử Nữ cất lời, thanh âm cũng không mấy mặn mà tương đối chán ghét. “ Hắc Thiết Ngục, xem ra chính là một tòa lao tù bí ẩn nữa” Thiên An cất lời, đem chung rượu uống lấy sau đó ra hiệu cho tên thuộc hạ lùi ra. Tần Trịnh ngoại ô, đá núi hiển lộ, cây cối um tùm trong ánh trời chiều, xám hạt trên núi khô héo thụ đằng thưa thớt mà treo, ẩn núp che một cái sơn động, hơn mười cái binh lính trấn giữ tại động khẩu nơi này. “ Xuy xuy xuy” Vài tiếng thanh âm xé gió vang lên hướng về mấy thân ảnh binh lính đang canh gác này, ngay sau đó một bóng ảnh nhanh chóng lướt qua đám binh lính này di chuyển vào bên trong hang động. Sơn động cửa như là dùng thứ gì sửa xây qua, đường vào có chút tinh tế. Hiển nhiên, cái sơn động này cũng không phải cái gì tự nhiên sơn động mà do nhân lực làm ra mà thành, trong sơn động, mặt đất đường bằng phẳng, hai bên vách tường đốt mấy cây bó đuốc chiếu sáng thông đạo. Thân ảnh hắc y nhanh chóng phóng vào bên trong hang động, rất nhanh, theo tiếng bước chân gần sát, một đám nhân ảnh liền xuất hiện trong tầm mắt. Cái này là một đám trang bị tinh nhuệ Hàn quốc binh sĩ, đoán ước chừng tầm mười người một tiểu đội. Mà đi đầu hai người, một cái là một thân trang phục quý tộc trang hoàng người già, ở bên cạnh hắn, thì là một thân nhung giáp dáng vẻ tướng quân nam tử trung niên. “Chính là chỗ này” Thúc Tôn Mưu nhìn một chút này sơn động cửa ra vào, trên mặt tựa hồ có chút ghét bỏ “Sao lại có chổ này thế chứ?” Một bên trung niên tướng lĩnh Chấn Sơn sau khi nghe, cũng là hướng phía Thúc Tôn Mưu cung kính nói " yêu cầu của đại nhân đưa ra rất đặc biệc, món hàng tầm thường rất khó đáp ứng" “Mong rằng đừng để cho ta thất vọng” Thúc Tôn Mưu cau mày nói, đem áo tay bịt lên mũi mình, dường như không khí xung quanh đối với hắn có hại không bằng. "Ha ha, ta bảo đảm, lần này nhất định rất đặc biệt" Chấn Sơn quay lại lên tiếng sau đó phẩy tay ra hiệu cho hai tên thuộc hạ. Cuối đường, một cái phong bế ngàn cân thạch môn xuất hiện ở trước mặt, hai bên treo xiềng xích cơ quan, mơ hồ tản ra một cỗ nhàn nhạt hàn khí. Chỉ thấy 2 tên binh lính nhanh chóng đi đến địa phương bên trái ra sức đẩy lên một cần gạt kim loại, cả không gian lập tức rung động lên, cơ quan lập tức khởi động phía trước chắn lấy ngàn cân cánh cửa lập tức được mở ra. Ngay khi tấm cửa đá tiếp theo chuẩn bị hạ xuống, một đám lính đứng canh ở bên ngoài để cho 2 vị đại nhân của họ vào trong, thì thân ảnh hắc y lao ra ngón tay linh hoạt bắn ra chỉ lực “xuy xuy” vài tiếng, xuyên thủng thân ảnh đám người, yết hầu lập tức bị thủng một lổ máu tươi bắn ra. Thân ảnh nhanh như chớp chui vào tấm thạch đá đang đóng xuống. Ngay khi thông qua đả thấy hai tên binh lính phát hiện ngón tay lần nữa vươn ra bắn lấy hai đạo chỉ khí khác bắn vào người, phong tỏa huyệt đạo hai người này. Rồi môi nhích lên độ cong khi thấy hai tên phía trước còn không biết chuyện gì xảy ra cả, ánh mắt phóng ra phía trước. Đập vào mắt hắn chính là một cái lồng thủy tinh vuông vức, ở thủy tinh rương phía trên, là một cái đồng thau chế tạo trầm trọng nắp đậy. Có bảy tám xích sắt kéo dài đến bốn phía kiên cố vách đá bên trong, thật giống như trấn phong cái gì đáng sợ đồ vật. Bên trong chứa đầy nước trong đó, chỉ thấy một đạo bóng hình xinh đẹp, giống như mỹ nhân ngư ở tràn ngập hồ nước thủy tinh du lượn. Trên người nàng cũng không quá nhiều trang trí cùng che lấp, trừ bỏ kia cập đầu gối đen nhánh tóc dài ở sau người phiêu đãng. Cũng chỉ dư lại bên hông quấn quanh một mảnh màu xám mảnh vải, xem như miễn cưỡng che đậy hạ thân mê người phong cảnh.