Thú Huyết Phi Đằng

Chương 70 : Món Khai Vị Của Hoang Nguyên Đại Yến (2)

Hải Luân cho Lưu Chấn Hám biết, Đạo Cách tộc là chủng tộc trung thành nhất trong Bỉ Mông, ngao nhân dĩ nhiên cũng y như thế. Cả đời một ngao nhân chỉ theo hầu hạ một chủ nhân, một khi đã quyết định theo ai, thì dù chủ nhân có đá có đạp đuổi đi, cũng vẫn thủy chung tới chết. Chọn đúng hàng hiệu rồi! Lưu Chấn Hám nghĩ thầm. Sau khi hành tẩu hoang nguyên được hai tuần, Lưu Chấn Hám mới lý giải vì sao ngày ấy các quyền trượng tế tự lại đối với việc và Hải Luân đến Nam thập tự tinh sâm lâm mạo hiểm lại cười một cách bất bình thường như vậy, bọn ngao nhân nghe nói tiến nhập vào Nam thập tự tinh sâm lâm lại lo lắn âu sầu như vậy. Án chiếu theo sự dặn dò của Tây Mã Khắc thúc thúc cộng thêm bức địa đồ bằng da heo đã vàng vọt họa lại cương vực của Bỉ Mông vương quốc, Lưu Chấn Hám cẩn thận lựa chọn đi dọc theo biên cảnh của hoang nguyên để tiến về vùng rừng rậm này. Bỡi vì hắn nghe nói trong Đa não đại hoang nguyên, càng đi sâu vào trong thì cường đạo càng lúc càng lợi hại - cho dù không thể nói là hắn sợ cường đạo, mà điều quan trọng là hắn không muốn rắc rối. Hắn không muốn gặp chuyện phiền phức, không có nghĩa là phiền phức không tìm đến hắn. Từ khi rời khỏi phạm vi tuần tra và khống chế của quân đội ở biên cảnh, vô số kẻ thấp bé xấu xa giống như chuột mang trên người những bì giáp rách rưới, cầm trong tay những thứ vũ khí cùn mòn suốt ngày suốt đêm lén lén lút lút lao ra muốn đánh lén. Những con chuột mập này là một dạng sinh vật rất cổ quái, số lượng nhiều vô kể, trên người còn có một mùi hôi thối khiến người ta phát nôn. Bọn chúng không kể ngày đêm, không ngừng quấy nhiễu nhóm mạo hiểm của Lưu Chấn Hám, khiến hắn vừa ghét cay ghét đắng vừa bất lực không làm gì được. Lưu Chấn Hám tự nghĩ ra một phương pháp rất thô tục. Hắn đang hoài nghi những tên địa tinh này nói không chừng là loài chuột trong giới Bỉ Mông tiến hóa lên. Đương nhiên ý niệm này hắn không thể để tiểu hồ ly biết được, bỡi vì nó liên tục xuất hiện trong nhóm từ vựng dùng để mắng chửi của Hải Luân đối với bọn trộm và cường đạo hèn hạ nhất trong hoang nguyên - Địa tinh. Những tên địa tinh này có số lượng nhiều vô kể, đơn giản là kéo một bè một lũ đen kịt nhào tới. Tuy nhiên, thứ "xung phong" kiểu đó đối với Lưu Chấn Hám chỉ là trò đùa, chẳng có chút "hỏa lực" nào yểm hộ, xung phong lên thuần túy chỉ tìm cái chết. Hùng miêu võ sĩ và Ngao nhân chiến sĩ tùy tiện dùng những thứ trong tay đánh ra là khiến bọn chúng đổ rạp hết một đám. Thế rồi cả một đám địa tinh đen kịch bỏ chạy sạch. Tuy nhiên, nghị lực của đám địa tinh này quả thực đã khiến cho Lưu Chấn Hám than dài. Tuy chúng càng chiến càng bại, nhưng càng bại càng kéo đến chiến đông hơn. Bọn chúng đơn giản là kẻ chuyện nghề đánh theo kiểu giáp lá cà liều mạng. Hết lần này đến lần khác, mỗi lần xuất hiện là đen đặc cả đất, dường như chúng đã kéo rốc hết địa tinh nhân dân trong hoang nguyên này đến làm biển người vậy. Những tên địa tinh ấy không ngừng quát lên những tiếng "Nga khắc! Nga khắc!" kỳ quái. Hết lần này đến lần khác quấy nhiễu bọn họ, cuối cùng cũng gây được một vụ lớn. Lần đó, Lưu Chấn Hám đang ở trong lều cùng Ngải Vi Nhĩ tiến hành "Song tu tiến hóa", hắn mới vừa khai giải được sự e thẹn vô hạn, cố gắng mở bật được cúc áo của Ngải Vi Nhĩ ra, chính vừa định "nhập cảng", thì bị bọn chuột khốn này đến quấy rối. Đến nước này thì Lưu Chấn Hám bực thật sự rồi. Hắn phóng ra bốn Vân Tần trai đãi kim nhân khủng bố, khiến cho các con chuột mập mặt mo này bị đánh tới hoa rơi theo dòng nước, té *** té đái, cuối cùng còn đem những thi thể của chúng treo lên hết các cây bụi ở hoang nguyên làm thành cảnh cáo. Có lẽ là các vị mạo hiểm giả thể hiện thực lực quá khủng bố, nên bọn địa tinh từ đó không dám xung phong chịu chết nữa, mà chỉ nấp lén theo ở xa xa, bám riết không rời. Lưu Chấn Hám triệt để hết biết với sự nhẫn nại của bọn cường đạo này. Dù gì cũng là một chủng tộc trí tuệ, nên những tên cường đạo này có mưu đồ. Chúng đi tìm một tay giúp sức mạnh hơn. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Hôm ấy trời xanh văng vắt, gió nhẹ như ru. Hoang nguyên vàng ươm một màu, chạy dài đến dãy Thái Mục Nhĩ Lạp Nhã tuyết sơn lượn lờ mây mù. Hai con lợn lòi lớn kéo chiếc đại xa, dẫn theo một hàng dài những người mạo hiểm bước đi như trong một bức họa mỹ lệ. Ba tiểu mỹ nữ đang thấp giọng đàm tiếu về vố lừa gạt ngày nào ở Uy Sắt Tư Bàn. Ba người luôn miệng khen ngợi vẻ anh tuấn tuyệt vời của Lý sát vương tử, khen ngợi đến sướng rơn cả người, thì một tên Thực Nhân ma cao ba nhận (Tác giả thiết định 1 nhận = 1 mét) vung một cây gậy gỗ cực lớn trong tay đột nhiên nhảy từ một đám cỏ um tùm tới. Thân hình to lớn của hắn nhào vào con dã trư đang kéo xe chở ba mỹ nữ đang nói cười trên đó. Nhân vì chỗ này dưới gió, nên Ngao nhân chiến sĩ không thể dựa vào thính giác nhạy bén của mình mà phát giác được sự tồn tại của tên Thực nhân ma. Do đó y nhanh chóng xuất hiện trước mắt mọi người một cách rất bất ngờ. Trước mắt đột nhiên xuất hiện một tên mặt mũi xấu xa khủng bố, ba cô gái lập tức hoa dung biến sắc. Chỉ cần một gậy, Thực Nhân ma đã đập gãy sống lưng của hai con dã trư kéo xe. Tên Thực nhân ma này chỉ có một đầu, một cái đầu to lớn xấu xí đầu những nốt mụn nhọt. Nó giương đôi mắt to lớn hỗn độn đầy ghèn chớp chớp ánh mắt thèm thuồng dâm đãng. Cái vật dưới khố dựng thẳng đứng lên phá luôn cái khố cũ rách bươm dưới thân. Nó đưa tay ra, hướng về phía ba tiểu mỹ nữ, tay còn lại múa tít cây gậy gỗ dính đầy máu tươi, chẳng thèm nhấm, đánh thẳng vào Lưu Chấn Hám đang ngồi rít xì gà trên xe cùng với một vu y. Thực nhân ma là giống ham thích mỹ nữ nhất. Thứ ưa thích này cùng với sự khát máu của chúng được đồn đãi rất xa. Thực Nhân ma Tạp Lỗ cũng không ngoại lệ. Điều khác biệt với các chủng tộc cường đạo khác đó là, trên Đa Não đại hoang nguyên, Thực Nhân ma bộ lạc dựa vào gia đình mà phân chia quyền lực. Bộ lạc cường thịnh thường đồng nghĩa với số lượng gia đình nhiều. Hơn nữa số gia đình thực nhân ma đại khái có khoảng hai mươi con cái và chỉ duy nhất và vĩnh viễn có một con đực, và nó cũng là con cường tráng nhất! Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Thực nhân ma Tạp Lỗ không phải là thứ "Song đầu thực nhân ma" cường hãn nhất, nhưng sức lực của nó cũng không thể dung cho bất kỳ sự coi thường nào. Tuổi tác của Tạp Lỗ đã hơi lớn rồi. Trước đây vũ khí nó dùng chính là chùy đá, nhưng hiện giờ chỉ còn sử dụng được gậy gỗ. Nó vốn là lãnh tụ của một gia đình nhỏ trong một bộ lạc Thực nhân ma ở sâu trong Đa Não hoang nguyên. Nhưng mấy năm về trước, vị trí của nó đã bị một con thực nhân ma đực trẻ tuổi mạnh hơn chiếm hữu. Tạp Lỗ già nua yếu ớt cũng còn biết nhận thức, không hề phản kháng. Hơn nữa, trong hoang nguyên, những đồng bạn già cả đều bị bỏ đi, đó là định luật số một ai ai cũng đồng lòng. Trong nội bộ bọn cường đạo ở hoang nguyên tuy có vẻ lỏng lẽo như vậy, kỳ thực giữa chúng với nhau có sự phân chia địa bàn và ranh giới rất sâm nghiêm. Mỗi khi xảy ra hiện tượng lén vượt rào "ăn vụn", chuyện sống mái giữa cường đạo và cường đạo với nhau là chuyện thường. Tạp Lỗ già cả không có đảm lượng cùng các cường đạo khác liều mạng, nên từ đó biến thành một con thực nhân ma rày đây mai đó, bữa đói bữa no rong ruỗi tới rìa của Đa não hoang nguyên. Rìa hoang nguyên không phải là thiên đường của cường đạo. Nơi này có quân đội Bỉ Mông định kỳ đi tuần, nhưng dù sao thì Tạp Lỗ cũng rất hài lòng, vì nó gặp được một đám địa tinh.