Thú Huyết Phi Đằng
Chương 171 : Đồ Cổ Gặp Đồ Cổ Hơn
Khí trời hôm nay không tệ, cả hoang nguyên khô ráo lạnh lẽo, gió Bắc ít thấy cũng không gào rít mà yên tĩnh ngoài ý liệu của người ta.
Bá tước Hạ Nhĩ Ba tay cầm một cái kính Ưng nhãn để trên mắt trái quan sát, Ưng nhãn kính là trang bị quý giá được chế tạo bằng thủy tinh tinh chế và bạch ngân ma pháp phụ thêm Ưng nhãn thuật ma pháp. Thông qua Ưng nhãn kính có thể nhìn thấy khoảng cách gần 500m, chỉ có gia đình Hạ Nhĩ Ba hào môn quyền thế như vậy mới có thể trang bị được.
Tường thành bên ngoài Phỉ Lãnh Thúy được sửa sang rõ ràng là nhằm vào mục đích quân sự. Đối với mục tiêu xâm lược, Thác Đế Bá tước đều nghiên cứu kỹ càng, y vừa nhìn một cái đã nhận ra hướng đi của địa thế này, bất quá điều này khẳng định không thể làm khó được y. Trong Học viện quân sự của đế quốc học tập nhiều nhất chính Công thành chiến, chớp mắt bá tước đã có cả trăm phương thức tấn công trong đầu rồi.
Xa xa còn có thể nghe được tiếng người huyên náo, lính trinh kỵ đã đi một vòng quanh Phỉ Lãnh Thúy rồi tới báo cáo tình hình bố trí rừng trúc cùng thuyền bè trên Tang kiền hà, có trên một ngàn Bỉ Mông thú nhân đang ở bờ đối diện, xem ra rất hoảng loạn, còn có không ít thân ảnh bị rơi xuống nước. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Nghe thấy tin tức này, bá tước khóe miệng nhếch nụ cười khinh miệt.
"Không ngờ tâm lý của bọn thú nhân này tệ hại như vậy, đáng tiếc, lúc đầu còn nghĩ tới một trận công thành chiến." Phò mã gia hạ Ưng nhãn kính trên tay xuống đưa cho hắc nô bên thân.
"Bọn chúng chạy không thoát đâu." Đoàn trưởng Kim chúc sắc vi dong binh đoàn Trân Ny Phật hung ác nói.
Không cần phân phó nhiều, Bộ nô đoàn lập tức phái ra một nhóm người đông đảo đi chém sạch rừng trúc rồi dựng hàng rào ngay tại chỗ.
Thủ pháp của bọn chúng nhanh chóng, phân công rõ ràng, hiển nhiên bình thường đã làm rất nhiều chuyện giống thế.
Trong Bộ nô đoàn còn không ít lính trinh sát nhảy xuống ngựa chạy về phía Hồng thổ cao pha, bọn dong binh của Kim chúc tường vi dong binh đoàn nhìn nhau và nhìn đoàn trưởng của mình.
Trân Phật Ny đoàn trưởng vung roi ngựa, một bọn dong binh la lên ngao ngao chạy theo bọn trinh sát hướng về Hồng phổ cao pha.
Trinh sát của Bộ nô đoàn là bộ phận đi trinh sát Hồng thổ cao pha, bọn dong binh này chính là đội quân xâm lược, tố chất của hai bên cao thấp khác nhau rõ ràng.
Thác Đế Bá tước mang mấy ngàn chiến sĩ ngang nhiên đi qua đường lớn xuyên qua rừng trúc, tiến vào lãnh địa Bỉ Mông mà chúng gọi là thế giới hoang dã. Suối phun ma pháp trên quảng trường Hồng thổ đã không còn nhưng tịnh không làm cho bọn nhân loại xâm lược có chút kỳ quái nào.
Bá tước đại nhân nhìn măng tre cao lớn và Hồng thổ không nhịn được cảm thán một tiếng:"Không ngờ địa phương này lại thanh u còn hơn cả biệt thự của ta ở quê, chỉ khác là hào hộ thành nếu như không phải là đào giống như con suối nhỏ xuyên qua rừng trúc và không phải là một tòa thành của Hồng thổ cao pha thì ta nghĩ hôm nay khẳng định là rất khó khăn."
"Tài năng chỉ huy quân sự của Bá tước hơn xa năng lực thống lĩnh của bọn thú nhân Bỉ Mông dã man này. Đợi sau khi Bá tước lên ngôi vị Nhiếp chính vương thì có thể đánh sang phía tây, dạy cho bọn thú nhân dã man này một bài học nhớ đời." Nữ đoàn trưởng dong binh đoàn đương nhiên biết lúc này nên nói gì.
Lời nịnh hót buồn nôn này làm cho Bá tước sắc mặt tức thì tươi tỉnh, thập phần đắc ý.
Nét cười của chúng không kéo dài bao lâu, bọn trinh sát chạy tới hồng thổ cao pha phát ra mấy tiếng la thảm, vài nhân ảnh máu thịt mơ hồ lăn ào ào xuống từ trên bậc thang Hồng thổ cao pha cao hai mươi nhận xuống.
Nghe thấy trận la thảm này, Bá tước lập tức quay đầu ngựa dẫn một bọn chiến sĩ chạy tới vây quanh dưới cầu thang duy nhất dưới Hồng thổ cao pha.
Một bọn dong binh từ căn hầm làm phòng ăn lớn tiến ra, trên mặt chúng đầy vẻ bất mãn, hai tay trống không rõ ràng là không kiếm được gì.
Đứng trên bậc thang cao là một tên Thất cách toàn thân mặc thanh đồng khải giáp và bảy tám tên Cự tượng võ sĩ.
Cho dù còn cách xa, cảm giác áp bức cực lớn từ Cự tượng võ sĩ đều đè nặng lên mỗi tên xâm lược nhân loại.
Thân hình họ phảng phất như do thanh đồng và nham thạch tạo thành, râu tóc dài kết bím chỉnh tề thõng xuống ngực mang nét đẹp cổ điển, toàn thân đều mang khôi giáp màu vàng. Khủng bố nhất chính là hai thanh trường đao trong tay mỗi người, ánh đao lẫm liệt khiến cho cả thông đạo bậc thang trở nên lạnh lẽo bức người, nhiều tên dong binh đã sợ hãi thối lui. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Khí thế của bọn Cự tượng võ sĩ thực sự quá mức bá đạo, đặc biệt trường đao tạo hình đặc biệt trong tay họ, rõ ràng là cảm giác chấn nhiếp đặc biệt mà chỉ hung khí đẳng cấp cực cao mới có.
"Thì ra lãnh địa Bỉ Mông này còn có chút thực lực. Cự tượng võ sĩ! Thảo nào trinh sát của ta tổn thất nặng nề như vậy." Thác Đế Bá tước hừ một tiếng.
Bọn khốn này rõ ràng con cờ đoạn hậu cuối cùng, còn con cờ khác thì chỉ là đi chết mà thôi. Cự tượng võ sĩ tuy rằng cường đại nhưng không phải là không thể chiến thắng, nét cười trên mặt Bá tước đại nhân càng thêm rõ rệt.
"Ta cần bắt sống, Trân Ny Phật đoàn trưởng thân ái." Thác Đế bá tước xoay người phân phó.
Nếu bọn cự tượng võ sĩ này đều bị bắt sống rõ ràng giá trị rất cao, đại khái bằng với giá tiền của một bọn trọng trang cự liêm thủ, Hạ Nhĩ Ba gia tộc sao có thể không tính toán được.
"Vì thân vương điện hạ mà ra sức chính là vinh hạnh của ta." Trân Ny Phật đoàn trưởng Kim chúc tường vi dong binh đoàn gật đầu, sẵn tiện lấy lòng vị Bá tước sau này sẽ là thân vương một chút cũng không có gì sai.
Vỗ mông ngựa một cái thôi mà.
Lúc nữ đoàn trưởng xoay người thì biểu tình quyến rũ đã biến thành uy nghiêm sát khí, nàng ta đưa ngón tay lên cái miệng nhỏ xinh thổi một hồi còi miệng. Bọn dong binh vây quanh bậc thang đang tiến thoái lưỡng nan tức thì toàn bộ trở về. Dưới sự chỉ huy của trung đội trưởng, binh khí lấy từng kiện từ trên xe ngựa xuống, toàn bộ đều đổi binh khí thành chiến kích cán dài có móc câu, trên kích cũng thoa một lớp mê dược nặng đô màu xanh lục.
Bọn lính dùng chiến kích đều kinh qua huấn luyện liền bày thành thế trận ùn ùn kéo đến bậc thang. Mấy tiếng tên bắn hưu hưu xé gió vang lên liên tục, cung tiễn thủ trong dong binh đoàn đã bắt đầu kéo cung bắn vãi ra để yểm hộ cho quân chiến kích. Vì đối phương là Cự tượng võ sĩ nên bọn cung tiễn thủ này toàn bộ đều sử dụng Lân hỏa tiễn.
So với bọn Địa tinh cường đạo lúc trước, tố chất của bọn dong binh này mới khiến cho mấy nhân viên lưu thủ Phỉ Lãnh Thúy thực sự hiểu rằng cái gì gọi là phối hợp chân chính, huấn luyện chân chính, hợp đồng tác chiến, tiến lui có trật tự là như thế nào.
Lân hỏa tiễn của cung tiễn thủ nhân loại sử dụng chính là dùng hồng lân (phốt-pho đỏ) chế thành, sau khi bắn ra không có gì khác thường nhưng một khi gặp ma sát thì lập tức bắt lửa. Dưới sự chỉ huy của đội trưởng và không có gì áp chế từ phía đối phương, trình độ của bọn cung tiễn thủ phát huy đến cực hạn của lúc huấn luyện. Lần này là lính đánh thuê cho gia tộc Hạ Nhĩ Ba, được trang bị cung ứng đầy đủ nên bọn dong binh không hề khách khí. Bán nhà bán đất chúng cũng chẳng chút đau lòng, điểm này thì ai cũng biết.
Loạn tiễn cùng bắn, bọn dong binh cầm trường kích nắm bắt thời cơ xông lên bậc thang, mục tiêu của chúng chính là chân của bọn Cự tượng võ sĩ. Không ít dong binh không đeo vũ khí sau lưng mà trên vai mỗi người đều mang một cuộn thừng lớn, chờ sau khi bọn Cự tượng võ sĩ này ngã lăn ra thì lập tức trói nghiến lấy.
Nữ đoàn trưởng Kim chúc sắc vi dong binh đoàn lúc này đang rất tự đắc, bọn dong binh dưới tay thể hiện năng lực rất tốt trước mặt vị Nhiếp chính vương tương lai này chính là lợi ích về sau không thể kể hết.
Bất quá nàng ta không biết lúc trung đội cung tiễn cùng bắn đã làm cho Thác Đế Bá tước đứng bên quan chiến đau lòng một trận. Nhưng cuối cùng tình thế cũng tốt, Bá tước có chút an ủi rằng lần này không mời nhầm người, liền quay sang mỉm cười với nữ đoàn trưởng đang đầy lửa nhiệt tình.
Gấp rút không kịp đề phòng, mỗi Mãnh mã võ sĩ tuy vung đao gạt văng không ít hỏa tiễn nhưng vẫn còn không ít mũi tên bắn trúng người.
May mà lần này đằng giáp sau khi được Tiên nữ long Đại Ti kiến nghị đã dùng tùng hương ngào luyện trộn với vỏ trai nghiền chế tạo lại một lần đã có năng lực chống lửa. Tuy bọn Mãnh mã võ sĩ có chút luống cuống chân tay nhưng hỏa tiễn không hề gây tổn thương gì lớn cho chúng. Đằng giáp và lớp da đá trời sinh nếu như không phải nỏ cứng cung mạnh thì chỉ cần bảo vệ phần mặt là Lân hỏa tiễn căn bản không có tác dụng gì lớn.
Lửa sinh ra sau khi Lân hỏa tiễn ma sát lập tức tắt ngúm tạo thành từng làn khói trắng.
Bọn cung tiễn thủ lấy làm kỳ quái, lẽ nào Lân hỏa tiễn lại mất công hiệu?
Lưu Chấn Hám lúc này tức đến xịt khói ra ngoài thất khiếu. Theo sự chỉ huy của Tiên nữ long Đại Ti, vì để mê hoặc nhân loại nên hắn và dân binh giả làm đoạn hậu, chỉ cần kiên trì một lát thì lập tức thối lui theo địa đạo.
Ai biết được hắn tự tác thông minh, phân tán đại bộ phận dân binh đi, tính toán theo cách khác nhưng sau trận mưa tên này, lãnh giáo được sự lợi hại của vũ khí nhân loại Lưu Chấn Hám mới biết nhân loại không phải là cường đạo mà lợi hại hơn nhiều, không phải nhờ có Tỵ hỏa châu thì trận hỏa tiễn vừa rồi cũng đủ cho hắn ngất ngư.
.....
"Bọn tiểu tử này thực sự rất vững vàng a." Lưu Chấn Hám khóe mắt liếc nhìn chỗ Hùng miêu, Ngao nhân và Xạ nhân đang ẩn nấp vừa vung hai thanh Hổ đầu câu khổng lồ tiến lên phản kích.
Bọn dong binh sớm đã quen với phản ứng loại này, vô số chiến kích ngắm chuẩn tên Thất cách hung ác đang tiến lên mà đâm, lúc này bọn chúng tuyệt không lưu tình.
Một loạt tiếng va đập vang lên, tên Thất cách này lao tới không hề tránh né gì cả mà dùng thân thể của mình đụng thẳng vào mũi nhọn trên chiến kích. Mục quang đắc ý của bọn dong binh còn chưa tắt thì hổ khẩu đã đau đớn đến rách toạt ra, cán gỗ của chiến kích bị luồng sức lực cực mạnh kia đập gãy, mũi nhọn sắc bén căn bản đâm không thấu được khôi giáp của tên Thất cách này.
Ánh sáng lạnh lẽo của hai thanh hổ đầu câu lóe lên mạnh mẽ, chiến kích nhắm tới xung quanh Mãnh mã võ sĩ đều giống như lúa mạch bị chém gãy hết.
Ác mộng đáng sợ nhất đã tới, bảy tám tên Cự tượng võ sĩ vung hai thanh đao khổng lồ cuốn tới như cơn lốc, chiến kích liền bị phá ra một khuyết khẩu trong trận hình dong binh, dấy lên một trận mưa máu đầy trời, bất kể là Liên giáp hay Bì giáp bị thanh đao lớn đó giống như ánh sáng tử vong cuốn tới đều yếu ớt giống như tờ giấy cỏ.
Bọn dong binh cuối cùng cũng hiểu mình đã phạm sai lầm tuyệt đối, không nên đánh giá mình quá cao, không chỉ không ngờ tới Lân hỏa tiễn mất tác dụng, cũng không nghĩ tới chiến kích trận lại bị bọn dã man xông tới phá hoại một cách dễ dàng, càng không ngờ rằng vũ khí của bọn Bỉ Mông này sắc bén như vậy, kiêu dũng đến thế, đối mặt với nhiều chiến sĩ cỡ đó mà không hề phòng thủ, trái lại còn điên cuồng phát động tấn công trước.
Tiên nữ long lúc này đang lơ lửng trên không trung quan sát trận chiến, cả nàng cũng không ngờ sức phá hoại của tên lãnh chủ này lại mạnh mẽ tới vậy, lại còn to gan đến cỡ đó, trong hồ lô hắn muốn bán thứ thuốc gì đây? Vì sao dân binh lưu thủ chỉ có bảy tám Mãnh mã theo bên mình hắn, còn những người khác đâu?
Mỗi người đều có suy nghĩ riêng nhưng trong đầu Lưu Chấn Hám chỉ có một từ:"Chém!"
Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tao ngộ của Lộc nhân trong tay nhân loại đã làm hắn giận đầy một bụng. Nỗi bực tức này trước giờ vẫn còn chưa phát tiết, cuối cùng bây giờ cũng bạo phát ra.
Sau khi trường kích bị chém gãy, mấy Bỉ Mông chém giết điên cuồng này đã tạo sát thương cực lớn cho bọn dong binh xông lên trên thông đạo bậc thang, cả mặt đất trên thông đạo tức thì bị máu tươi nhuộm đỏ, bọn dong binh cầm dây thừng ở phía sau mới là xui xẻo nhất, trên eo tuy có đeo trường kiếm nhưng còn chưa kịp rút ra đã bị đao quang tới tấp chém đứt đôi.
Thông đạo nhỏ hẹp này đối với loại đột kích theo nhóm của Mãnh mã đại lực sĩ cực kỳ hiệu quả. Người quan chiến trên quảng trường Hồng thổ lúc đầu sắc mặt nhẹ nhàng thoải mái nhưng giờ đây đã biến thành kinh ngạc, khẩn trương rồi mồ hôi lạnh tuôn ra.
Quang cảnh khảm đao dài bằng thương kích chém người tuyệt đối không thấy nhiều.
Sau khi xông qua bậc thang cao mười nhận, bọn Bỉ Mông chiến sĩ này không hề ngừng lại mà theo sau lãnh chủ tiến tới bọn cung tiễn thủ đang ngẩn ngơ, một thời gian gà bay chó chạy, đến lúc Trân Ny Phật đoàn trưởng phản ứng trở lại thì cả trường cung trong tay bọn cung tiễn thủ đều đã bị đánh gãy thành hai đoạn.
Thanh đao thật đáng sợ, thanh đao thật sắc bén!
Đứng trên đất bằng mỗi tên nhân loại đều cảm thấy áp lực đáng sợ từ thể hình khủng bố của Cự tượng võ sĩ, thân hình cao ba nhận và thể trọng nửa tấn, loại chiến sĩ trong một trăm người liệu có ai có thể chống đỡ nổi công kích của bọn họ?
Hai vị ma pháp sư đang ngồi trên Hắc nô phất tay áo đứng dậy cùng bọn ma pháp học đồ cùng phát xuất mấy hỏa diễm cầu giản đơn nhất, thực dụng nhất bắn thẳng vào bọn Bỉ Mông.
Vì đang hỗn chiến nên hỏa diễm cầu (quả cầu lửa) đầu tiên là bắn trúng bọn dong binh xung quanh làm chúng la thảm, Cự tượng võ sĩ bị hỏa diễm cầu bắn trúng nhanh chóng lăn tròn trên mặt đất, máu tươi nồng nặc trên mặt đất liền dập tắt lửa.
Bất quá cuối cùng vẫn là dong binh đoàn có nhiều kỹ năng đặc thù, sau một lúc thất thần ngắn ngủi Trân Ny Phật đoàn trưởng liền phái bọn kỵ binh Phê mao lũ chuẩn bị kỹ càng xông lên, chấp nhận giẫm đạp người bên mình để mở ra một con đường máu bức tới bọn Bỉ Mông.
Dưới sự chỉ huy của Thác Đế bá tước, Bộ nô đoàn của Hạ Nhĩ Ba gia tộc bắt đầu dùng trường thương chỉnh tề tiến lên. Bọn Bỉ Mông này trái lại rất giảo hoạt, dưới sự lãnh đạo của tên đầu lĩnh Thất cách lại đánh giết mở đường máu trở về lại trên bậc thang, để lại thi thể và binh khí bị chặt gãy trên mặt đất của bọn binh lính mấy lượt tiến lên Hồng thổ cao pha.
Đã vậy hắn còn giơ ngón tay giữa lên khiêu khích.
Trợ thủ của Trân Ny Phật, phó đoàn trưởng nổi giận, dựa vào tốc độ trùng kích của kỵ binh Phê mao lũ cứng cỏi xông lên bậc thang. Y vừa đang chuẩn bị xông lên thì bị tên Thất cách đánh trúng một câu, cả đến cái sừng cứng rắn của con thú Phê mao lũ phó đoàn trưởng đang cưỡi cũng bị chém đứt thành hai đoạn, không chỉ như vậy mà tên Thất cách này còn giơ thi thể của Phê mao lũ lên hướng tới bọn dong binh vây quanh phía dưới bậc thang, cơ hồ làm cho Trân Ny Phật trưởng đoàn tức muốn chết.
Loạn cả rồi! Triệt để loạn rồi!
Chiêu "Loạn quyền đánh chết sư phụ" này của Lưu Chấn Hám đã làm cho vô số người phải đắng họng, hôm nay bọn dong binh cũng không ngoại lệ. Lấy hắn làm trung tâm mãnh liệt xông trận đánh giết, trừ vài dũng sĩ có thể chống cự ra, bất cứ chiến tuyến nào cũng đều bị xé rách một khuyết khẩu cả.
Tiên nữ long Đại Ti ở trên không trung nhìn thấy không khỏi khẩn trương.
Nữ đoàn trưởng dong binh đoàn lúc này đã giận dữ gầm vang, đội hình mạnh nhất của dong binh chính là tiểu hình chiến trận phối hợp lẫn nhau nhưng trước mặt tên Thất cách này lại triệt để rối loạn, ai cũng không ngờ khôi giáp của hắn dày đến vậy, căn bản không thể bắt hắn được. Sau khi bị hắn xung phong, dong binh giống như con ruồi mất đầu bị đánh tán loạn.
Cung tiễn thủ và bộ binh hợp lại một chỗ thành ra đầu Ngô mình Sở, binh khí dài bị cản trở, binh khí ngắn thì đánh không tới, không nhờ mấy con Phê mao lũ ép bọn Bỉ Mông thối lui thì có trời mới biết bọn chúng còn đánh giết nơi này thành kiểu gì.
Hai vị ma pháp sư đứng xa lúc này đã hiển lộ uy lực. Sau khi bọn Bỉ Mông lui về trên cầu thang thì mục tiêu đã không còn chướng ngại, hỏa diễm cầu liên tiếp lao đến như mưa, nhưng làm hai vị ma pháp sư không vui là bọn Bỉ Mông này thực sự quá giảo hoạt, vừa nhìn thấy ma pháp công kích thì liền quay mông chui vào trong động.
"Lấy Điểu dực nỗ xa ra, tiếp tục xông lên cho ta!" Trân Ny Phật tức giận liền hạ chỉ lệnh cho bọn liều mạng, Kim chúc sắc vi tốt xấu gì cũng là dong binh đoàn thanh danh hiển hách, không dưng cắn phải quả đắng thì sao mà không cố vãn hồi chút mặt mũi chứ?
Bọn dong binh đứng bên thông đạo bậc thang nhanh chóng tản ra khắp nơi nhường đường đi lên.
Trân Ny Phật lúc đầu không nghĩ tới phải dùng chiêu độc giấu kín này nhanh như vậy nhưng trước mắt đã đến nước này thì buộc phải làm. Bọn chiến sĩ Bỉ Mông cường hãn đã làm nàng tổn thất trên trăm chiến sĩ và phó đoàn trưởng, Trân Ny Phật có cảm giác hai tên Trung đội trưởng trọng trang cự liêm thủ của Long quyển phong dong binh đoàn đang nhìn nàng mà cười nhạo.
"Điểu dực nỗ xa?" Cả đến Thác Đế bá tước cũng không ngờ đến Kim chúc sắc vi dong binh đoàn lại có thể giấu chiêu sát thủ giản này, y kinh ngạc đến trố mắt. (Sát thủ giản: Từ chuyện Thuyết Đường, đây là chiêu độc của danh tướng Tần Thúc Bảo sau này được hiểu là đòn độc giấu kín chưa dùng tới, người dịch).
Trừ mười trọng kỵ binh Phê mao lũ khó kiếm ra thì Trân Ny Phật năm nay trong lần đi thám sát Lôi đình sơn mạch chỗ của Tinh linh thần cổ xưa, cơ duyên xảo hợp tìm thấy một cỗ Điểu dực nỗ xa trong một sơn động ngầm bí mật, sau đó nàng ta bí mật huấn luyện một chi Nỗ xa đội. Điểu dực nỗ xa căn cứ theo công nghệ hiện tại của nhân loại thì căn bản không cách nào chế tạo được. Đây chính là sản vật lưu lại từ thời kỳ Thần ma đại chiến năm xưa, nghe nói là vũ khí đặc biệt của Tinh linh tộc thời thượng cổ. Sau khi trải qua một vạn năm tuế nguyệt tang thương, cỗ vũ khí uy lực cường đại này càng lúc càng ít, bảo sao người chung quanh đều không đỏ mắt ngóng trông.
Một cỗ Điểu dực nỗ xa làm bằng thanh đồng được bốn năm tráng hán cởi trần kéo ra. Tiếng thanh đồng rít lên chói tai, từng bước từng bước đi ra lưu lại hai đường sâu hoắm trên mặt đất. Khi kéo đến trước thông đạo bậc thang thì đến cả hai ma pháp sư tài cao học rộng cũng phải kinh ngạc nhìn trừng trừng vào cỗ vũ khí của cổ tinh linh này.
Không hổ là vũ khí do Tinh linh chế tác, phong cách quả nhiên rất đẹp. Phía trước nỗ xa là hình một cái đầu nai. Miệng nai há to hết cỡ, phía sau là hai đôi cánh chim bằng thanh đồng gác xéo, trên cánh chim khắc họa phù chú đồ án tinh mỹ, thân xe có hình thân nai, ở giữa có một cái rãnh lớn ba ngấn, người bắn mang bao tay thép lấy trên mặt gỗ một thanh nguyệt nhận (đao cong hình mặt trăng) răng cưa để vào trong rãnh, hai tráng hán tức thì dùng sức đẩy hai cánh chim khép vào, giữ lấy tay quay phía sau nỗ xa.
Cỗ Điểu dực nỗ xa này tức thì làm cho hai tên Trung đội trưởng trọng trang cự liêm thủ của Long quyển phong dong binh đoàn sắc mặt biến thành khó coi, nghe nói thời cổ đại lúc chế tạo Điểu dực nỗ xa đã từng được Tinh linh pháp sư tinh thông Phong hệ ma pháp gia trì Vĩnh cửu hồi toàn thuật (tính năng bay liệng vĩnh viễn), nguyệt nhận phát xạ đều có thể theo cung đường cong mà bay vòng lại, lực sát thương trên đường bay vô cùng khủng bố. Hơn nữa lò xo của lẫy nỏ là dùng ba trăm cây cự sắt thời tiền sử tôi luyện chế thành, nếu như bắn loại nguyệt nhận khổng lồ này trong vòng một trăm bước ngựa thì cự binh trọng trang hành động chậm chạp sẽ rất thảm, loại nguyệt nhận răng cưa này sẽ bay vòng quanh xé tan hàng ngũ. Năm xưa lúc Thần ma đại chiến dùng để đối phó Địa huyệt lãnh chủ thuộc Ma tộc mang trang giáp sắc nhọn cứng rắn còn hơn cả đá hoa cương, dùng nó để cắt đứt chiến giáp của trọng bộ binh nhất định không có vấn đề gì.
Loại vũ khí này giấu trong Kim chúc sắc vi chính là để mang tính chất cạnh tranh, không khỏi khiến cho hai tên Trung đội trưởng trọng trang cự liêm thủ cảm thấy sau lưng mồ hôi lạnh toát ra từng giọt.
Tiên nữ long ở trên không trung kinh hãi giật mình, nếu như không để lại bộ đội đoạn hậu để thăm dò thì loại Điểu dực nỗ xa này tuyệt đối sẽ làm cho chiến sĩ Phỉ Lãnh Thúy mai phục nơi bãi cát sát thương cực lớn. Loại vũ khí cổ xưa này hiện tại nếu tìm được cỗ thứ hai trên đại lục cũng là một vấn đề.
Điểu dực nỗ xa được đẩy đến thông đạo bậc thang, hai tên dong binh cẩn thận cầm trường thương cẩn thận hộ vệ cỗ nỗ xa này, cung tiễn thủ phía sau lần này đã đổi loại trọng tiễn, dây cung kéo căng sẵn sàng, nhắm chuẩn vào động khẩu sâu không thấy đáy.
Vì ngắm chiều cao phát xa theo mục đích thí nghiệm nên bọn nỗ thủ (người bắn nỏ) sau khi điều chỉnh tư thế, kéo căng tay quay bằng thanh đồng phía sau nỗ xa buông ra thử một lần, cánh chim tạo hình ưu nhã phát ra tiếng "ca ba" mạnh mẽ, đột nhiên bắn thẳng ra, một đạo ngân quang nhanh chóng vô cùng từ trong miệng nai bay ra, rít lên ông ông, thanh nguyệt nhận ba mũi bay xéo từ trái sang phải trên huyệt động Hồng thổ cao pha, tạo thành một một đường rãnh khá sâu từ trên Hồng thổ cao pha xuống dưới, lúc cuối cùng nguyệt nhận chạm phải thần tượng khổng lồ bằng đá bên trái huyệt động thì sao lửa tứ tán. Trong âm thanh va chạm đáng sợ đó, bụi đá tung bay khắp trời, sau khi bụi lắng xuống thì nguyện nhận to bằng mặt bàn đã cắm thẳng một nửa vào trong thần tượng, lại còn rung rung mấy cái mới ngừng lại.
Bọn nỗ thủ điều chỉnh phương hướng Điểu dực nỗ xa một lúc, đưa miệng nai đi sang bên phải một chút. Nỗ thủ lại đặt nguyệt nhận khổng lồ lên, cố sức đưa nó vào trong lỗ bắn.
Lần này cần bắn vào huyệt động, bằng vào nguyệt nhận xoay chuyển nhanh lẹ thì dũng sĩ có mạnh đi nữa cũng vô dụng.
Đoàn trưởng Trân Ny Phật sắc mặt đầy vẻ sung sướng hài lòng, nàng ta thực rất hận mong cho bọn Bỉ Mông này chết đi.
Lưu Chấn Hám trong huyệt động cũng giật mình nhảy dựng, hắn đứng không xa cửa động, vừa nhìn thấy nỗ xa xuất hiện liền mở to mắt coi thử uy lực của nó, sau lưng liền toát mồ hôi lạnh. Một phát nguyệt nhận vừa rồi tấu xảo lại bắn ngay cái động này, cho dù hắn toàn thân mặc ba tầng trọng giáp chỉ sợ là chết chắc không nghi ngờ gì.
Lão Lưu không chút do dự cầm Hổ đầu loan câu trong tay lên, lao như gió ra khỏi sơn động. Lần này hắn phải làm cho nhân loại xung quanh chấn động lần nữa.
"Bình" một tiếng vang lên, tên dong binh dưới sự bảo hộ của trường thương thủ vệ đoàn đang dương dương đắc ý thao tác nỗ xa mi tâm nở ra một đóa huyết hoa, bắn văng vào đoàn người phía sau, người người xung quanh nhao nhao chẳng khác gì cá trong hồ giãy dụa.
Rất nhiều nhân loại há hốc mồm, ánh mắt dán cứng vào thanh đồng hỏa súng trong tay tên Thất cách đang nửa ngồi nửa quỳ này.
Hai vị ma pháp sư vội vàng gia tăng hỏa diễm thuẫn bài vây quanh mình, Thác Đế bá tước cầm lấy chiến thuẫn của mình, bộ binh mang thuẫn bài liền vây quanh hộ vệ nhân vật trọng yếu này, chỉ có đoàn trưởng Kim chúc sắc vi dong binh đoàn Trân Phật Ny là còn ngây ra ở đó.
"Cổ lực hỏa súng?" Trân Ny Phật miệng đắng nghét, khó khăn lắm mới nói được bốn chữ này.
"Cướp lấy nó cho ta!" Con mụ đoàn trưởng chanh chua này liền hạ lệnh cho bọn lâu la môn hạ.
Rõ ràng là xảo hợp, Lưu Chấn Hám cũng đồng thời rống lên.
"Cỗ nỗ xa này là của nhà ta!" Lưu Chấn Hám thét lớn rút Mật tập trận sau lưng ra lao vào đám người, hơn nữa còn tự chủ cuồng hóa.
Bọn cung tiễn thủ ngẩn người, Cự tượng võ sĩ trong sơn động lại lần nữa tiến ra, lao thẳng vào trong đoàn người đông đúc.
Tiên nữ long trên cao rên lên một tiếng.
Chiều hướng chiến đấu đã hoàn toàn thoát khỏi tầm kiểm soát của nàng.
Truyện khác cùng thể loại
154 chương
501 chương
67 chương