Thông Thiên Chi Lộ
Chương 1271
"Tu vi hiện tại của ngươi tương đương với Chân tiên tứ trọng, hiểu về nguyên khí pháp tắc hơn cả, nhục thân cũng hơn ra." Ngụy Tác nắm quyền chủ động nên không đời nào chịu thiệt, nhìn Hoang tộc đại năng và Thích Già Lam, "ít nhất cũng đợi mỗ luyện hóa đến mức gần bằng thần thông của các vị?"
"Mỗ không chống nổi thì chúng ta cùng chết hết." Thấy Ngụy Tác chỉ muốn thu lợi, Hoang tộc đại năng bản thể sầm mặt lạnh giọng.
"Đương nhiên mỗ cung cấp một phần nguyên khí đủ cho các hạ chống chọi." Bản thể Hoang tộc đại năng chưa dứt lời, Ngụy Tác hiển nhiên đã tính sẵn.
Hoang tộc đại năng bản thể lại biến sắc, thấy Ngụy Tác tỏ vẻ thích hay không tùy ngươi, rồi nhìn độc giác ma vật trong lam sắc quang mạc đang sầm mặt, không rõ tính toán gì thì y nghiến răng, gật đầu, "Được, ta đồng ý."
"Giúp ta khoét một lỗ đã, rồi ta trả lại nhục thân cho ngươi, đẻ y giúp ngươi khôi phục nguyên khí, được chứ?" Ngụy Tác chỉ vào nhục thân Thích Già Lam mà nói.
Bạch cốt tiểu nhân rít lên trong họng.
"Nào!"
Ngụy Tác lấy thi thể Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng ra, ra hiệu cho bọni Nam Cung Vũ Tinh và Linh Lung Thiên. Nếu Hoang tộc đại năng bản thể giở trò gì thì họ sẽ tản đi.
"Gừ!"
Thi thể Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng vừa xuất hiện, độc giác ma vật trong màn sáng vốn bình tĩnh lại gầm vang, phun tràn kim quang, xung kích khiến dây xích thần quang rung động, tóe kim sắc hỏa diễm.
"Toàn lực đối phó để tiêu hao nguyên khí của y!"
Bản thể Hoang tộc đại năng biến hẳn sắc mặt, quát vang, ngân sắc hỏa tinh thần quang lóe lên, xung kích vào thi thể Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng.
Thi thể Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng rung lên, không hề có tiếng động nào.
Ngực thi thể Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng xuất hiện một lỗ thủng.
Bản thể Hoang tộc đại năng nếu dựa vào uy năng va chạm thì không tạo thành lỗ thủng như thế được, chỉ vì hiểu rõ nhục thân Hoang tộc đại năng đó cũng như nguyên khí quy tắc nên cởi ra như cởi mối dây thừng, chứng tỏ cảm ngộ và khống chế đối với nguyên khí pháp tắc của y đạt mức đáng sợ.
"Mau lên, chia boét nguyên khí cho ta!"
Đánh thủng Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng xong, bản thể Hoang tộc đại năng ré vang.
"Ầm", thủy linh nguyên khí như dòng sông từ Ngụy Tác liên tục gột rửa.
Lỗ thủng như thế sẽ gột dược lượng nguyên khí gấp mấy lần trước đó, từng làn chảy vào thể nội, Ngụy Tác nhận ra chân nguyên tăng liên tục, cả xương cốt cũng kêu canh cách, không phải vỡ ra mà chặt lại, càng ngưng tụ, dẻo dai.
Bất quá bản thể Hoang tộc đại năng biến sắc hú vang, gã không cố ý bày đặt mà thủy linh nguyên khí bao lấy nguyên khí gột ra bắn tới chỗ y.
Gã nhận ra giao đấu giữa độc giác ma vật và Hoang tộc đại năng trông không có gì, thậm chí còn không bằng lúc gã dùng Thanh Vũ đế liên đấu với nhân vật số hai của vực ngoại thiên ma nhưng ai cũng hiểu giao đấu như thế là song phương giao chiến bằng vô số nguyên khí pháp tắc, thoáng sau Hoang tộc đại năng bản thể đã không chịu thấu.
"Vù!"
Hút nguyên khí được phun tới, Hoang tộc đại năng bản thể phun ra một đóa huyết hồng sắc liên hoa cỡ một tấc rồi tan vào hư không.
Đồng thời, mi tâm độc giác ma vật đột nhiên rực hồng quang, nứt ra một vết, máu chảy tràn.
"Không ngờ người còn thứ mà ta không cảm tri được!"
Độc giác ma vật há miệng, hút máu vào, phun ra kim quang càng kịch liệt.
"Mau lên! Chưa đủ để triệt để khôi phục nguyên khí!" Hoang tộc đại năng bản thể thân phát nguyên khí dao động hình thành vô số cực quang chói lòa, kêu to với Ngụy Tác.
Ngụy Tác không chần chừ, lại một dải nguyên khí bắn tới chỗ Hoang tộc đại năng, "khoét thêm một lỗ nữa đã, không thì không đủ nguyên khí." Đồng thời, gã nói.
Hoang tộc đại năng bản thể nghiến răng, không nói gì, hút nguyên khí rồi ngân sắc quang thần quang xung kích vào thi thể màu lam trước mặt Ngụy Tác, khoét thêm một lỗ.
"Được."
Ngụy Tác không để y gọi, nguyên khí chủ động cuốn tới, đoạn liên tục gột rửa và hấp nạp nguyên khí.
"Được lắm, cứ thế này ta sẽ nhanh chóng đột phá Chân tiên tam trọng!"
Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng có chiến lực bằng nửa đại đế, tuy qua sáu, bảy vạn năm, vết thương bị phong ấn, thể nội nguyên khí tan đi phần nào nhưng lượng nguyên khí còn lại vẫn hơn mấy phổ thông đế thiên cộng lại.
Không thì Bản thể Hoang tộc đại năng cũng không cho rằng có được thi thể là vô địch thiên hạ.
Lượng nguyên khí như thế đối với Ngụy Tác quá kinh nhân, dù phổ thông đế thiên thì chân nguyên tu vi cũng hơn gã không biết bao nhiêu cấp, nguyên khí của thi thể này rất hợp với gã, chỉ thoáng sau là gã đã nhận ra chân nguyên tu vi trực tiếp đột phá Chân tiên lưỡng trọng trung kỳ, tiến nhanh về hậu kỳ.
Gã cảm nhận được nhục thân tăng lên với tốc độ kinh nhân, nhục thân tựa hồ xuất hiện quang tinh, khác nào kim cương rực rỡ.
"Chát!"
Nhục thân Thích Già Lam bị bản thể Hoang tộc đại năng quyển cuốn đến chỗ bạch cốt tiểu nhân.
Lục sắc quang hoa như linh tuyền theo mười sáu cánh tay của Hoang tộc đại năng múa lên mà chảy vào nhục thân bị chẻ đầu của y.
Nhục thân Thích Già Lam vốn không còn sinh cơ lại xuất hiện sinh khí.
"Được!"
Như được thuật pháp truyền thừa, bạch cốt tiểu nhân rực lục sắc linh tuyền quang hoa, bắn vào nhục thân.
"Oành!", khí tức rung lên, huyết hồng sắc quang hoa từ bản thể Hoang tộc đại năng bắn ra, giáng vào vực ngoại thiên ma bị Thích Già Lam giết lúc trước.
Thi thể đó liền biến thành xương khô như gỗ mục, bảy huyết hồng sắc quang hoa như giun bò từ thất khiếu bắn vào thất khiếu Thích Già Lam.
Tức thì y mở bừng mắt, trong cái đầu bị chẻ ra lóe bạch sắc hòa hắc sắc thần quang, vô số hắc sắc cốt ti mọc ra, thoáng sau thành một cái đầu mới nguyên lành.
"Chát!"
Cơ hồ đúng tích tắc nhục thân Thích Già Lam khôi phục thì tay y cũng rực hắc sắc quang văn, hình thành một cây trường mâu.
Hắc sắc trường mâu với tốc độ khó tưởng tượng nổi đâm vào lam sắc quang tráo của độc giác ma vật.
"Phệ hồn!"
Độc giác ma vật vốn hung hãn mà cũng tỏ ra kinh hãi.
Phe Ngụy Tác đều giật giật chân mày.
Thích Già Lam kích phát hắc sắc trường mâu tuy không thể xuyên được lam sắc quang tráo quanh ma vật, nhưng trong đó lúc này có vô số hắc khí như nòng nọc đang bơi. Quang tráo rung lên càng kịch liệt
Cộng thêm tiếng độc giác ma vật kinh hô, Ngụy Tác có trực giác đạo thuật pháp này tựa hồ theo một phương thức dị liên tục hút và tiêu hao thần thức của ma vật.
"Tiếp nào!"
Càng như thế, Ngụy Tác càng biết ban nãy đánh tan nhục thân Thích Già Lam là nhờ may mắn, mục quang kịch liệt lóe lên, gã gật dù, cuốn nguyên khí cho bản thể Hoang tộc đại năng rồi bảo.
Ngân sắc thần quang lại xung kích vao thân thể khổng lồ màu lam.
"Oành!""Oành!""Oành!" ...
Cùng với thủy linh nguyên khí gột vào, ai nấy đều thấy thân thể Ngụy Tác phồng lên kịch liệt, thể nội tựa hồ có thứ gì đó khổng lồ đang biến hóa.
Ngụy Tác đã đạt Chân tiên lưỡng trọng hậu kỳ! Sắp xung kích Chân tiên tam trọng!
Truyện khác cùng thể loại
119 chương
694 chương
49 chương
898 chương
546 chương
623 chương