Thông Thiên Chi Lộ
Chương 1270
Độc giác ma vật không động thủ, định nói gì đó với bọn Ngụy Tác nhưng rồi lại thăm dò óc bản thể Hoang tộc đại năng, tương đương lấy nốt bí mật của bản thể là cách ẩn thân và cảm ngộ đối với nguyên khí pháp tắc!
Dù là phe Ngụy Tác hay vực ngoại thiên ma đều biết đại chiến bắt đầu, toàn lực xuất thủ với độc giác ma vật.
Tuy bản thể Hoang tộc thủy tổ đại năng đang hư nhược, nhưng không cần y nói ra thì ai cũng nhận thấy độc giác ma vật đáng sợ hơn.
"Cách cách cách..."
Thần quang hình dây xích màu lam và ô kim đan nhau cùng khí tức rùng mình dấy lên, hư không quanh độc giác ma vật vang lên tiếng nứt vỡ kỳ dị.
Độc giác ma vật được tử hắc sắc thần quang bao quanh cái sừng, như định đưa nó ẩn vào hư không nhưng bị thần quang do vô số nguyên khí pháp tắc tạo thành cấm cố.
"Oành!""Oành!""Oành!""Oành!" ...
Ngụy Tác và toán vực ngoại thiên ma phát ra vô số cường uy, như từng mảng vũ trụ ép vào độc giác ma vật.
Ngụy Tác và các vực ngoại thiên ma cùng động thủ, bạo phát uy năng gấp mấy lần lúc trước.
Độc giác ma vật lóe tử hắc sắc thần quang trên sừng nhưng không thoát được, ai nấy rùng mình vì từ bốn phương tám hướng dồn lại cường uy mà nó không hề kinh hoảng, mà cười lạnh đầy thâm ý với Hoang tộc đại năng bản thể.
Hư không quanh nó đột nhiên bừng nở lam sắc ma hoa, mỗi đóa rực sáng, hình thành lam sắc linh quang quang mạc.
Uy năng cuồng bạo xung kích vào linh quang quang mạc này chỉ khiến màn sáng rung lên chứ không thể xuyên qua.
Mỗi đóa lam sắc ma hoa hóa thành một cái đầu, diện mạo y hệt Hoang tộc đại năng.
"Đạo pháp vực này mà ngươi cùng lĩnh ngộ được!"
Phe Ngụy Tác và Thích Già Lam như ngã xuống hố băng, bản thể Hoang tộc đại năng cũng nhợt nhạt kêu lên không dám tin.
"Lẽ nào ngươi tưởng liên hợp chúng là đối phó được ta? Đừng quên chúng ta là một, thuật pháp và lĩnh ngộ nguyên khí pháp tắc của ngươi có gì khó với ta?" Độc giác ma vật lạnh giọng.
Bọn Ngụy Tác nhìn rõ trong lam sắc thần quang có vô số bạch sắc quang hoa nhỏ xíu, là vô số khe nứt không gian.
Môn pháp vực này tương tự Hư không thiên tiệm của Ngụy Tác nhưng độc giác ma vật thi triển thì uy năng hơn gã không biết bao nhiêu lần.
Nó thong thả thi pháp cho thấy tốc độ của nó ít nhất gấp đôi bọn Ngụy Tác!
Gã phát ra một thì nó đủ thời gian kích phát lưỡng đạo thuật pháp.
"Mau lên, đành đua với y. y mà thoát khốn, chúng ta chết chắc!" Hoang tộc đại năng bản thể run lên quát, "phân thân của ta mỗi bước vượt hư không mấy nghìn dặm, cảm tri đối với khí tức rất đặc biệt, chúng ta liên thủ mà không đấu nổi thì chạy cũng không thoát!"
Bản thể Hoang tộc đại năng rú lên, ai nấy đều biết là sự thực, càng liều mạng kích phát uy năng giáng vào độc giác ma vật.
Độc giác ma vật không hề lo lắng, nheo mắt nhìn thần quang như dây xích quanh mình.
"Chát!" Cường uy xung kích lên lam sắc quang mạc, nổ vang kinh thiên động địa.
Trong màn sáng, độc giác ma vật há miệng phun kim quang, xung kích vào thần quang. Tiếng nổ từ đó vang lên.
Kim quang xung kích vào nhưng không tan mà men theo thần quang hình dây xích, như dát vàng cho tất cả.
"A!"
Trong hư không bên trái, bản thể Hoang tộc đại năng run lên, kinh hô, ai nấy nhận ra y tổn hao nguyên khí gấp mấy lần lúc trước.
"Ngươi định làm gì!"
Thích Già Lam rú vang, chỉ run người là bản thể Hoang tộc đại năng đột nhiên xuất hiện sau một vực ngoại thiên ma.
Vực ngoại thiên ma đó vừa phát cường uy, Hoang tộc đại năng đã bắt mười sáu cánh tay vào y.
"Ta cũng bó tay, nếu nguyên khí hao tận, không vây khốn được y thì chúng ta đều bị thoanh toán!" Hoang tộc đại năng bản thể xé vực ngoại thiên ma đó tành mảnh vụn rồi quát vang, nuốt chửng khí huyết và nguyên khí.
"Ngươi!" Thích Già Lam định động thủ, nghe thế đành nén lại.
"Ta mặc kệ ngươi có cách gì hay không, nếu dám động vào ai bên ta thì đừng mong liên thủ nữa." Ngụy Tác sầm mặt.
Ai cũng thấy Ngụy Tác không nói dối.
"Được lắm, thi thể Trụ chắc đang trong tay ngươi, chỉ cần ngươi không liên thủ với chúng, sau này phục vụ ta thì ta sẽ tha cho ngươi và người thân." Độc giác ma vật trong màn sáng nhìn Ngụy Tác gật đầu, lạnh giọng.
"Ứng phó cục diện này kỳ thực giản đơn, chỉ cần giao thi thể đó cho ta là ta đối phó được phân thân." Hoang tộc đại năng bản thể nghiến răng.
"Để ngươi trở thành mạnh hơn, nuốt sống ta rồi đối phó họ? Tưởng ta ngốc hả?" Ngụy Tác không nói gì thì độc giác ma vật đã cười lạnh.
"Tu vi của ta kém nhất, còn thi thể của Trụ gì đó thì các ngươi nên giúp ta đập ra cho ta hút nguyên khí." Ngụy Tác bảo bản thể Hoang tộc đại năng và Thích Già Lam.
Bản thể Hoang tộc đại năng và độc giác ma vật đều hơi biến sắc.
"Không được, thần thông của ngươi không tệ, nếu đột phá thì bọn ta không xong." Hoang tộc đại năng bản thể lắc đầu.
"Không cần thương lượng, trừ phi ngươi bảo Thích Già Lam dâng người cho ngươi." Ngụy Tác cười lạnh, "không thì tất cả cùng chết."
"Kỳ thực ba bên đều có lợi, tách ra sẽ không đối phó nổi nên không có gì để thương lượng." Bạch cốt tiểu nhân mắt lóe quang hoa kịch liệt, đột nhiên bảo Ngụy Tác và bản thể Hoang tộc đại năng, "Chỉ là phải xem các ngươi có thủ đoạn gì để được nhìn nhận hay không."
"Tình cảnh nguy hiểm này lại biến thành giao dịch?" Linh Lung Thiên và bọn Vu thần nữ nhìn nhau, đọc được ý nghĩ. Dù thế nào, chỉ cần thực lực Ngụy Tác đề thăng đến mức Hoang tộc đại năng và Thích Già Lam không đối phó được thì rất có lợi.
"Tu vi của ta kém nhất, đương nhiên trông và các vị." Độc giác ma vật sầm mặt, Ngụy Tác nói luôn.
"Ta sẽ giúp ngươi khôi phục nguyên khí, đề thăng đến mức như trước lúc nhục thân bị đánh tan, nhưng ngươi phải hi sinh một tộc nhân, và họ phải trả lại thân thể cho ngươi." Hoang tộc đại năng bản thể mắt lóe lên, không hề do dự, nói nhanh với Thích Già Lam và Ngụy Tác, "Ta sẽ đánh thủng thi thể Trụ để ngươi gột rửa nguyên khí, đề thăng tu vi, nhưng phải để ta hút một phần nguyên khí."
Thích Già Lam sầm mặt, mọi vực ngoại thiên ma lạnh mình, có một vực ngoại thiên ma hơi lùi xa.
"Vù!"
Y mới di chuyển cước bộ thì Thích Già Lam phun ra hắc sắc quang trụ xuyên qua trán y.
"Y là kẻ nhát gan nhất, ta diệt y chắc không ai có ý kiến gì?" Thích Già Lam lạnh lùng hỏi.
Các vực ngoại thiên ma khác đều lấy làm may mắn, không dám nói gì mà gật đầu.
Thích Già Lam và bản thể Hoang tộc đại năng đều nhìn Ngụy Tác, cả hai đã đồng ý, chỉ còn xem ý gã thế nào.
Truyện khác cùng thể loại
59 chương
69 chương
336 chương
100 chương
768 chương
52 chương
46 chương
424 chương