Thôn Phệ Tinh Không
Chương 53 : Giải Phẫu
Ngân Nguyệt Hung Lang bất lực từ trên cao rơi xuống, đôi mắt nó dần dần mất đi sức sống. Vào thời điểm sắp chết, nó nhớ lại cả cuộc đời này của nó. Là hoàng tộc nhà sói Ngân Nguyệt Lang Tộc, nó từ bé đã khát vọng trở thành cấp lãnh chủ. Nó đã luôn làm rất tốt. Hơn nữa cũng đã trở thành thú tướng cao cấp đỉnh cao, cách cấp lãnh chủ chỉ một bước cuối cùng mà thôi!
Nhưng…
Nó lọt vào cuộc tập kích của một tiểu đội nhân loại có võ giả cấp chiến thần, bị trọng thương. May mắn mà nó dựa vào tốc độ rất đáng tự hào, chạy trốn ra được. Nhưng trên đường tẩu thoát, lại gặp phải một tiểu đội võ giả chiến tướng. Tiểu đội võ giả cấp chiến tướng, nếu là thời kỳ toàn thịnh thì Ngân Nguyệt Hung Lang hoàn toàn có thể dễ dàng diệt sạch!
Nhưng, nó đang bị trọng thương.
Tiểu đội cấp chiến tướng này đúng là âm hồn bất tán, lần lượt đuổi giết nó. Bất luận nó chạy trốn tới đâu, tiểu đội đó đều có thể đuổi theo.
"Đám nhân loại hỗn đản ghê tởm!"
"Chết trong tay một vị tinh thần niệm sư còn tốt hơn chết vì đám hỗn đản đó nhiều."
Trí tuệ của Ngân Nguyệt Hung Lang cực cao, nó là thú tướng cao cấp hoàng tộc nhà sói, trí tuệ có thể sánh ngang với quái thú cấp lãnh chủ. Còn trí tuệ của cấp lãnh chủ thì bình thường cũng tương đương với nhân loại.
Có chết cũng phải chết trong tay cường giả.
- Ầm!
Thi thể khổng lồ của Ngân Nguyệt Hung Lang nện thẳng xuống đất, một bức tường vốn đã lung lay ầm ầm sụp xuống, còn La Phong cũng hạ xuống ngay sau đó.
"Phù, phù, thật không ngờ mình lại có thể giết chết một con Ngân Nguyệt Hung Lang."
La Phong đứng bên cạnh thi thể Ngân Nguyệt Hung Lang, thở phào. Ngay lúc này bốn thanh phi đao đang bay quanh La Phong chợt rơi vào túi đựng phi đao trên ống quần.
"Hả? Còn có hai thanh phi đao nữa đâu."
La Phong lướt mắt nhìn chung quanh.
Liếc mắt thấy phía trước hố sâu hai cement, đến cả mặt cement cũng bị đánh vỡ ra. Trong hai hố sâu này có hai thanh phi đao hệ số 6!
Cảnh này không khỏi làm La Phong hít mạnh một hơi.
Tốc độ của Ngân Nguyệt Hung Lang, sức mạnh trảo kích, đều mạnh tới mức khó tin.
"Đề phòng bị tiểu đội khác phát hiện, trước hết giải phẫu thi thể của nó. Con Ngân Nguyệt Hung Lang này có giá trị liên thành đó."
La Phong không cần suy nghĩ gì nhiều, lập tức cầm một thanh phi đao đứng bên cạnh thi thể Ngân Nguyệt Hung Lang bắt đầu giải phẫu. Lúc này trong số binh khí trên người mình thì Huyết Ảnh Chiến Đao chỉ là hệ số 5, có thể đánh nhau với cấp thú tướng trung cấp thôi.
Phi đao là hệ số 6. Có thể cùng chiến đấu với thú tướng cao cấp!
Theo vết thương đã vỡ ra dọc bụng Ngân Nguyệt Hung Lang, La Phong dùng sức rất mạnh cầm phi đao rọc ra!
"Hả?"
La Phong trừng mắt. Lớp da đã rách từ trước, mình dùng phi đao toàn lực mà không cắt được nửa phần. Việc này quá khó tin. Phải biết rằng nếu thân thể quái thú không có vết thương gì thì giải phẫu rất khó. Nhưng một khi có một vết thương lớn, việc giải phẫu cũng không khó khăn lắm. Đáng tiếc… sức mạnh của La Phong cắt không nổi thi thể của thú tướng cao cấp!
"Mẹ nó, xem ra, đến cả giải phẫu quái thú cũng yêu cầu có sức mạnh nhỉ."
La Phong cười, lập tức dùng tinh thần niệm lực khống chế một thanh phi đao.
Sức mạnh của tinh thần niệm lực mạnh hơn sức cánh tay mình rất nhiều.
Vèo! " Dọc theo vết đứt trên lớp da, thanh phi đao trôi nổi đột nhiên cắt xuống, nhất thời những thanh âm xoẹt xoẹt vang lên, vết thương nhanh chóng mở rộng.
"Mình dùng tinh thần niệm lực khống chế phi đao cắt mà cũng hao phí nhiều khí lực như vậy à?"
La Phong chấn động, sực nhớ ra, khống chế phi đao trôi nổi rồi đột nhiên đâm vào một vùng da không bị thương tổn ở lưng nó. Lưng con Ngân Nguyệt Hung Lang chỉ hơi trũng xuống, nhưng lớp da lại căn bản chẳng có một vết thương nào cả.
La Phong kinh sợ: "Quá biến thái!"
"Mình lần này quả thật là vận cứt chó mà."
La Phong không kìm được thán phục.
"Tốc độ đạt tới tốc độ âm thanh, lực công kích lại mạnh như vậy. Đến cả phòng ngự của lớp da nó cũng kinh người. Nếu nó ở trạng thái toàn thịnh, mình mà gặp phải nó, chắc chỉ nắm chắc hai ba thành thắng lợi mà thôi!"
Đụng phải loại Ngân Nguyệt Hung Lang cao cấp này, phi đao của La Phong chỉ có thể tấn công vào những chỗ yếu ở mắt, tai, mũi, hoặc vùng da mềm.
Với độ linh hoạt của Ngân Nguyệt Hung Lang, tỷ lệ thắng của La Phong đích xác rất thấp, có thể có hai ba thành đã là không tệ rồi.
- Vèo!
- Xoẹt!
La Phong nhanh chóng giải phẫu, đầu tiên là lột toàn bộ lớp da quí giá, sau đó lại cắt lấy toàn bộ lợi trảo của con Ngân Nguyệt Hung Lang. Những lợi trảo này đều dùng để làm những vật liệu hợp kim Khắc La cao cấp, giá cũng cực cao. Còn cả xương sọ cứng nhất toàn thân Ngân Nguyệt Hung Lang, răng nanh nó, cùng với hai con ngươi khá là đặc thù.
Phàm là cái gì có giá cao, La Phong hết thảy đều mổ ra, thu thập vào ba lô.
Phải biết là bây giờ xã hội nhân loại phát minh ra một vài sản phẩm đặc thù, nhưng phải dựa rất nhiều vào vật liệu trên người quái thú.
"Tất cả đều đã xong xuôi."
La Phong thở phào một hơi, thi thể vốn khổng lồ của Ngân Nguyệt Hung Lang bây giờ chỉ còn lại một đống huyết nhục mà thôi, La Phong khống chế phi đao thu hồi phi đao vào túi trên ống quần, trong lòng cảm thán:
"Lúc mình giết con Ngân Nguyệt Hung Lang này cũng không tiêu hao quá nhiều tinh thần niệm lực. Nhưng khi giải phẫu thi thể thì lại mất rất nhiều tinh thần niệm lực, hơn cả lúc chiến đấu gấp mười lần!"
"Bất luận như thế nào, cũng lời to rồi."
"Lần này, mình có thể kiếm được không ít tiền rồi."
La Phong khẽ mỉm cười. Phân phối tiền bạc trong tiểu đội Hỏa Chùy, là dựa theo cống hiến của mọi người trong khi chiến đấu. Cho dù ngươi có thực lực mạnh đến đâu, nếu săn giết một con quái thú mà căn bản không bỏ ra khí lực, tiểu đội vũ giả tự nhiên cũng sẽ không chia tiền cho ngươi.
Còn việc săn giết Ngân Nguyệt Hung Lang, hoàn toàn là chỉ một mình La Phong ra tay.
La Phong đích xác sẽ được phân rất nhiều tiền.
"Bị người phát hiện mình đoạt được thi thể của Ngân Nguyệt Hung Lang thì có thể sẽ rất phiền toái."
La Phong cười.
"Có thể đánh trọng thương Ngân Nguyệt Hung Lang, e rằng cả võ giả cấp chiến tướng cao cấp cũng không thể làm được. Phỏng chừng là võ giả cấp chiến thần. Trên lớp da nó có máy tín hiệu truy tung, may mà bị mình gỡ bỏ rồi."
La Phong không muốn đi đối đầu với một võ giả có thể đánh trọng thương Ngân Nguyệt Hung Lang.
Do đó, mau chạy thôi!
Vèo!
La Phong lẳng lặng nhanh chóng rời đi, trong màn đêm, chỉ còn lại có một đống huyết nhục.
…
Trong đêm đen, vô số quái thú trong thị trấn chiếm giữ các nơi. Tiểu đội Hổ Nha đang di chuyển vô cùng cẩn thận.
- Mẹ nó, con Liệp Sát Giả đó dám chạy như điên trong thị trấn vì nó là quái thú cấp thú tướng. Mấy quái thú căn bản không dám trêu vào nó. Nhưng chúng ta chỉ có thể vô cùng cẩn thận di chuyển…
Nam tử đầu trọc cường tráng đang sóng vai với Trương Trạch Hổ chửi to:
- Đợi giết được con Liệp Sát Giả này xong, ta nhất định phải nướng thịt nó Ngân Nguyệt Hung Lang ăn một bữa. Không ăn thịt nó không giải được cơn giận của ta.
Trương Trạch Hổ nhếch mép cười:
- Đừng nóng, trên người Liệp Sát Giả đó có tín hiệu của chúng ta, bất luận nó chạy trốn tới nơi đâu cũng không thoát.
- Con Liệp Sát Giả đó bây giờ ở đâu?
Đội trưởng Hổ Nha đi phía trước đội ngũ nói trầm trầm.
- Đội trưởng, con Liệp Sát Giả tại cách chúng ta đại khái mười ba dặm, nhưng bây giờ nó không di động nữa, hẳn là đang nghỉ ngơi.
Tên "Đông Tử" sử dụng vũ khí nóng cầm máy xác định vị trí cười nói.
Nhất thời đám người tiểu đội Hổ Nha đều mừng rỡ.
- Không di động nữa à?
- Nghỉ ngơi rồi? Ha ha.
Họ sợ nhất là Liệp Sát Giả Ngân Nguyệt Hung Lang điên cuồng chạy trốn. Trương Trạch Hổ cười hắc hắc:
- E rằng con Ngân Nguyệt Hung Lang nghĩ rằng mình kiếm được nơi ẩn náu quá là an toàn. Do đó ẩn núp thật kỹ chuẩn bị dưỡng thương. Nó làm sao biết được sự lợi hại của chúng ta chứ.
- Đi! Cơ hội này không thể bỏ qua được, tổng cộng mười ba dặm thôi, chẳng mấy chốc đã tới rồi.
Đôi mắt đội trưởng Hổ Nha lóe lên quang mang hưng phấn, nói trầm trầm:
- Mọi người tăng tốc, không biết chừng lần này chúng ta có thể giết chết được con Liệp Sát Giả này đó.
Tốc độ di chuyển của Tiểu đội Hổ Nha lập tức tăng lên.
Mười ba dặm, tiểu đội vũ giả khi tăng tốc, cho dù là quái thú rải rác khắp nơi cũng có thể trong vòng nửa giờ là tới nơi rồi.
…
Đại khái bốn mươi phút sau.
- Phía trước chính là nơi Ngân Nguyệt Hung Lang nghỉ ngơi, mọi người cẩn thận một chút.
Đội trưởng Hổ Nha nhè nhẹ vung tay lên. Lập tức sáu đội viên tiểu đội Hổ Nha bắt đầu chia làm hai phân đội, từ hai hướng bao lại, từ từ di chuyển về phía nơi phát ra tín hiệu có Ngân Nguyệt Hung Lang. Hai phân đội không ai dám nói chuyện.
Ngân Nguyệt Hung Lang rất linh mẫn.
Một bước, hai bước, ba bước…
Mọi người vô cùng cẩn thận.
- Ra tay!
Đội trưởng Hổ Nha vung tay lên. Phân đội kia nhận được tín hiệu cũng hành động.
Vèo! Vèo! Vèo!
Hai phân đội từ hai phương hướng xông thẳng vào con hẻm nhỏ. Vừa vặn một trước một sau, cách nơi phát ra tín hiệu con Ngân Nguyệt Hung Lang đại khái một trăm thước. Sáu đội viên đều đứng từ xa nhìn vào giữa, nơi đó theo đạo lý hẳn là chính là có một con Ngân Nguyệt Hung Lang. Nhưng họ lại không thấy mục tiêu, chỉ có… một mùi máu tanh nồng nặc.
- Hả?
Đội trưởng Hổ Nha biến sắc.
- Không ổn!
Cơ hồ mọi người Tiểu đội Hổ Nha đều nhanh chóng lao tới, đi tới cạnh đống huyết nhục đó. Cạnh đống huyết nhục đó còn có cả một nắm lông lấp lánh ngân quang!
- Mẹ nó.
Trương Trạch Hổ nắm chặt mớ lông, mắng:
- Bị người ta cướp rồi!
Rất nhiều tiểu đội vũ giả biết cách lưu lại tín hiệu xác định vị trí trên người quái thú trọng thương, thì La Phong cũng biết việc thường thức này. Hơn nữa con Ngân Nguyệt Hung Lang vốn đã trọng thương, do đó rất có thể có tín hiệu theo dõi. Do đó lúc trước hắn dùng tinh thần niệm lực quét ngang một chút, lập tức phát hiện một đám lông đặc thù, nên thẳng tay cắt trụi.
- Khốn khiếp!
Đội trưởng Hổ Nha nghiến răng, vẻ mặt dữ tợn.
- Mất bao nhiêu là thời gian, đều công cốc rồi!
Trung niên độc nhãn giận tới mức sắc mặt âm trầm.
- Đi.
Đội trưởng Hổ Nha đôi mắt hàn quang chợt lóe, quát to:
- Dám đoạt miếng ăn trên miệng hổ, dám cướp đồ của chúng ta, quả là muốn chết! Đám tiểu đội võ giả vừa mới giải phẫu thi thể, để đảm bảo an toàn, rất có thể sẽ lập tức chạy tới cơ sở tiếp tế! Do đó… tất cả huynh đệ Tiểu đội Hổ Nha, chúng ta lập tức chạy tới cơ sở tiếp tế, dùng tốc độ di chuyển nhanh nhất, tranh thủ đuổi kịp chúng ở giữa đường.
- Rõ, đội trưởng.
Năm người lập tức tuân lệnh.
- Xuất phát.
Đội trưởng Hổ Nha đằng đằng sát khí vung tay lên, các đội viên tiểu đội Hổ Nha nổi giận đùng đùng lập tức cũng đi theo đội trưởng, chạy nhanh về phía cơ sở tiếp tế.
----- o O o -----
Truyện khác cùng thể loại
18 chương
11 chương
21 chương
112 chương
167 chương
30 chương