Thôn Phệ Tinh Không

Chương 50 : Phi Đao Đoạt Máu

Bọn người Cao Phong, Ngụy gia huynh đệ, Trần Cốc vốn nhận định là cửu tử nhất sinh, cần phải phân tán chạy trốn để tranh thủ chút sinh cơ, chợt thấy chung quanh thân thể La Phong lại trôi nổi sáu thanh phi đao vờn quanh, ai nấy hoàn toàn chết lặng. Trần Cốc thậm chí còn nhắm nghiền hai mắt. Chính xác, họ đều không nhìn lầm… phi đao này thật sự đang trôi nổi, không có gì nâng cả! "Tinh thần niệm sư!" "Cách không khống vật!" "La Phong là tinh thần niệm sư?" Bọn người Cao Phong lập tức trong nháy mắt đều sinh ra ý nghĩ đó. Cả đám đều thần tình kích động tới mắt đỏ lên, Cao Phong hào hứng kêu lên một tiếng: - Nghe theo La Phong, theo La Phong đi thôi! - Ầm ầm… Đám thú điên cuồng chạy tới, làm mặt cement đổ nát vỡ ra, thậm chí còn chấn động đến mức bụi trên những kiến trúc đổ nát bên cạnh rơi cả xuống. Cổ nhân nói vạn mã xông lên, nhưng nơi này mỗi một con quái thú đều cường đại gấp mười gấp trăm lần chiến mã. Trên ngàn con quái thú xông lên, so với vạn mã thì càng đáng sợ hơn. - Rẻ trái! La Phong gầm khẽ một tiếng. Lập tức những thành viên khác trong tiểu đội Hỏa Chùy đều chạy theo La Phong, đột nhiên cùng chuyển hướng sang bên trái. Ngụy Thanh lưng cõng Trương Khoa mất máu quá nhiều. - Grào… - Grào… … Mùi quái thú tanh hôi tràn ngập. Vì không chạy ngược lại mà hướng qua bên trái, nên đám người La Phong trong nháy mắt đã đụng phải đám quái thú đang đuổi giết. Mùi quái thú tanh hôi quả thực tràn ngập vào mũi. Còn lúc này, La Phong chợt cắn răng, ánh mắt băng hàn, chung quanh thân thể trong phạm vi trên mười thước trôi nổi sáu thanh phi đao, trong nháy mắt bắn ra! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Sáu thanh phi đao trong nháy mắt hóa thành ảo ảnh - Vèo! Phi đao đâm thủng một con Sư Ngao Khuyển đang cắm đầu chạy tới, óc nó cũng theo phi đao bắn ra ngoài. Một thanh phi đao khác được tinh thần niệm lực khống chế, trong nháy mắt tiếp tục lại một lần nữa xuyên qua đầu một con quái thú với tốc độ kinh người! Sáu thanh phi đao! Trong nháy mắt, ba mươi con quái thú gần La Phong nhất toàn bộ bị xuyên thủng đầu! Máu tươi, óc vụn bắn tung tóe. - Grào… - Ầm ầm… Trong tiếng thú gầm thê lương, chỉ thấy ba mươi con quái thú đang trong trạng thái chạy như bay đều ầm ầm gục xuống. Lúc ngã xuống còn vì quán tính trượt trên mặt đất trên mười thước. Trong lúc nhất thời phía sau đám người tiểu đội Hỏa Chùy đang cắm đầu chạy trốn, có vô số thi thể quái thú nằm lăn trên đất. Cao Phong, Trần Cốc, Ngụy gia huynh đệ, và cả Trương Khoa đều kinh ngạc tới sắc mặt tái nhợt. Họ sớm biết rằng tinh thần niệm sư rất mạnh, nhưng… việc này cũng quá biến thái! Oanh oanh oanh… Sáu thanh phi đao hoàn toàn hóa thành lưu quang ảo ảnh, chung quanh phạm vi hai mươi thước, chỉ cần có một con quái thú là sẽ trong nháy mắt bị xuyên qua đầu. Sự khống chế tinh chuẩn làm người ta ớn lạnh! - Tốc độ tiêu hao tinh thần niệm lực quá nhanh. La Phong cũng thất kinh. Mỗi một lần phi đao xuyên qua đầu quái thú, đều tiêu hao không ít năng lượng. Đầu của quái thú còn cứng hơn cả núi đá. Bây giờ một hơi giết chết trên năm mươi con quái thú, tinh thần niệm lực tiêu hao cực lớn. Trần Cốc phía sau La Phong kinh hô một tiếng: - Mẹ nó, tinh thần niệm sư quá biến thái rồi. Ngay cả một ngàn con quái thú cũng có thể toàn bộ giết sạch! - Đừng nói nhảm, động tĩnh lớn như vậy, thời gian càng dài, càng hấp dẫn nhiều quái thú hơn! Bây giờ là một ngàn con, trong chốc lát nữa là năm ngàn con quái thú vây tới. Thời gian càng dài, thậm chí có cả vạn con quái thú vây tới. Trong đó còn có thể không ít cấp thú tướng! Tinh thần niệm sư giết làm sao nổi? Cậu nghĩ rằng tinh thần niệm sư giết quái thú, không cần tiêu hao tinh thần niệm lực à? Cao Phong cười hét to. Bị đám quái thú vây công, tiểu đội Hỏa Chùy vẫn còn có tâm tình nói đùa. Có thể tưởng tượng được bọn người Cao Phong, Trần Cốc bây giờ thật ra là không có chút áp lực nào, tất cả quái thú hoàn toàn bị phi đao giết chết cả. - Trèo tường. La Phong ra lệnh một tiếng. Đám người tiểu đội Hỏa Chùy lập tức vọt tới một bức tường trước mặt. Ai nấy liên tiếp nhảy lên, đám quái thú phía sau mặc dù chết đi không ít đồng bạn, nhưng đám quái thú cả đám đều vẫn khát máu điên cuồng, căn bản không sợ chết, lại gầm gừ tiếp tục xông lên. Phàm là con nào đến gần khu vực phi đao của La Phong, toàn bộ đều bị đâm thủng đầu! Phải biết là… Bây giờ tố chất thân thể La Phong miễn cưỡng đạt tới giới hạn chiến sĩ cao cấp cấp, tinh thần niệm lực mạnh hơn tố chất thân thể hai tầng. Vậy, tinh thần niệm lực đã đạt tới giới hạn trung cấp cấp chiến tướng. Tinh thần niệm sư là tồn tại đáng sợ nhất trong số các vũ giả, hoàn toàn có thể dễ dàng giết chết một người bằng cấp! Cách không khống vật, La Phong hoàn toàn có thể đứng xa đám quái thú một chút, dùng phi đao đâm chết tươi một con quái thú! Nhưng, bây giờ La Phong dùng chỉ có thể đồng thời sử dụng hai thanh phi đao mới có thể thực hiện uy lực mạnh nhất của phi đao! Số lượng phi đao sử dụng càng nhiều, uy lực mỗi thanh phi đao cũng càng yếu đi. Đích xác La Phong có thể sử dụng cả trăm thanh phi đao, nhưng như vậy chẳng những uy lực kém, mà có thể đến cả độ chính xác cũng không thể đảm bảo. Sáu thanh phi đao, La Phong có thể cam đoan mỗi phi đao có thể đối phó được với Cấp thú tướng sơ cấp, độ chính xác cũng rất cao. Hai thanh phi đao, La Phong có thể cam đoan uy lực lớn nhất, có thể đối phó được với "Cấp thú tướng trung cấp. - Ầm ầm… Đám quái thú hung hăng va vào bức tường vây. Vèo! Vèo! Vừa tới gần tiểu đội Hỏa Chùy đang chạy như bay, đám quái thú lập tức bị diệt hết, máu tươi óc vụn bay ra, thi thể quái thú gục xuống khiến cho đám quái thú phía sau trở nên hỗn loạn, khi tiểu đội Hỏa Chùy ngoặt sang một đường phố khác, cũng bỏ lại điệu không ít quái thú. ----- o O o ----- Tiểu đội Hổ Nha lúc này đã chạy rất xa. Tiểu đội Hỏa Chùy hấp dẫn vô số quái thú, làm mật độ quái thú ở các con đường chung quanh giảm bớt nhiều. Tiểu đội Hổ Nha nhân cơ hội đó liền di chuyển rất xa. Đến khi cách xa khu quái thú dày đặc, tốc độ di chuyển của tiểu đội Hổ Nha mới chậm lại, di chuyển vô cùng cẩn thận. - Vừa rồi có chuyện gì thế, chẳng giết được ai cả là sao? Đội trưởng Hổ Nha nhíu mày hỏi. - Đội trưởng, vừa rồi ta bắn về phía đội trưởng Cao Phong của tiểu đội Hỏa Chùy, nhưng tên Cao Phong đúng lúc đang giải phẫu thi thể quái thú, vừa vặn lúc đó hắn cố sức dùng chủy thủ, thân thể hơi nghiêng, đạn xuyên thép sượt qua hắn, trúng vào một đội viên bên cạnh. Bắn bị thương nặng một đội viên của tiểu đội Hỏa Chùy khác, nên tên đội viên đó bị bấn bay cánh tay tại hỗ, chỉ là không thể xác định. Được sinh tử Thân hình A Hiểu gầy gò nói. - Tên Cao Phong đó cũng gặp may. Trương Trạch Hổ nhíu mày nhìn về phía tên kia. - Đông Tử, ta nhờ ngươi giết La Phong, sao hắn không chết? Lúc đó khoảng cách khá xa, tốc độ viên đạn lại nhanh, chỉ có sử dụng người súng bắn tỉa nhìn qua kính ngắm quang học mới nhìn rõ tình huống lúc đó. - Tên La Phong đó… Tên bắn tỉa "Đông Tử" chần chờ một chút, rồi mới nói: - Hắn vận khí cũng rất tốt. Lúc ta bắn, hắn đang cắt da quái thú, vừa vặn nhân cơ hội thuận thế vung đao bổ vào đạn xuyên thép của ta. Tên A Đông này chỉ có thể nói như vậy. Hắn không thể chấp nhận việc La Phong có tốc độ phản ứng thần kinh có thể bổ trúng vào đạn xuyên thép. Vậy chỉ có thể nói là do may mắn mà thôi! Dù sao có thể bổ vỡ đạn xuyên thép, thì nhãn lực, đao pháp cần có độ tinh chuẩn rất ghê gớm. - Mẹ nó, La Phong quả là vận cứt chó. Trương Trạch Hổ không khỏi chửi một tiếng. - Nhưng ngươi yên tâm. Tay bắn tỉa Đông Tử cười nói: - Lúc trước bốn viên đạn chúng ta tập kích đám thú, đã làm đám thú chung quanh đã phát hiện ra tiểu đội Hỏa Chùy là đám nhân loại duy nhất ở đó. Trên một ngàn con quái thú vây công, Tiểu đội Hỏa Chùy cho dù có lợi hại hơn nữa cũng khẳng định phải tiêu đời! - Không! Đội trưởng Hổ Nha lắc đầu nói: - Không nhất định, nếu tiểu đội Hỏa Chùy phân tán ra chạy trốn, có lẽ còn một hai người có thể sống! Nói đến đây, đội trưởng Hổ Nha khẽ mỉm cười. - Đương nhiên, chỉ là có thể sống một hai người, đối với tiểu đội Hổ Nha chúng ta cũng không có uy hiếp gì. - Đội trưởng, không biết chừng người ta đúng lúc chạm mặt một cấp chiến thần, có thể cứu chúng nữa. Trung niên một mắt cười hắc hắc. - Ở cái thị trấn này, trong thời gian ngắn như vậy, muốn chạm mặt một vị chiến thần… rồi để vị cường giả cấp chiến thần này nguyện ý giúp đỡ, xác suất xảy ra việc này chắc còn thấp hơn trúng số nhiều. Đội trưởng Hổ Nha nhếch mép cười. - Tốt lắm, con gia hỏa mà chúng ta theo đuổi vẫn còn sống, chúng ta nên sớm đuổi theo thôi. - Rõ. Tiểu đội Hổ Nha lập tức di chuyển. ----- o O o ----- Sân thượng của một tòa cao ốc chung cư bình thường cao sáu tầng, đám người La Phong nhanh chóng lao lên sân thượng. - Cạch! Thang lầu lên sân thượng bị đóng sập lại. - Nhanh, để lão Trương nằm xuống. Trần Cốc liền nói. - Đưa thuốc. Cao Phong cũng lo lắng nói. Với thương thế này của Trương Khoa, cứ để chảy máu thì cũng sẽ chết vì mất máu. Mày mà vừa rồi đã cầm máu. Nhưng thương thế nặng như vậy, trước hết phải tiến hành trị liệu đơn giản… Dù sao, huyện thành số 0201 cách cơ sở tiếp tế quân khu tới ba ngày lộ trình. Trương Khoa bây giờ gặp phải tình huống này mà phải chạy ba ngày? Tuyệt đối không chịu nổi. - Lão Trương, ngậm trong miệng, bổ sung năng lượng. Trần Cốc lấy ra vài viên thuốc nhét vào miệng Trương Khoa. - Ngụy Thiết, xử lý vết thương của Trương Khoa tốt hơn đi. Cao Phong cũng lập tức ra lệnh. Đám người Tiểu đội Hỏa Chùy tất cả đều bận rộn chăm sóc cho Trương Khoa. Sắc mặt Trương Khoa tuy trắng bệch, nhưng cơ thể đã kịp thời được bổ sung năng lượng, nên nét mặt cũng giãn ra. Theo quá trình trị liệu, mấy người tiểu đội Hỏa Chùy cũng dần dần thở phào. - Còn may. La Phong thở phào một hơi, nhìn Trương ca sắc mặt tái nhợt, đặc biệt thấy nửa bả vai cùng cánh tay phải đã biến mất, không khỏi cảm thấy áy náy. "Anh Trương sau này không thể tiếp tục sử dụng trường thương nữa rồi. Kiếp sống vũ giả cũng đã hết!" Trong lòng La Phong cho rằng tiểu đội Hổ Nha động thủ, mười thì chín phần là vì mình. Nên La Phong cũng rất áy náy với Trương ca. "Tiểu đội Hổ Nha! Trương Trạch Hổ!" La Phong nổi giận đùng đùng. "La Phong ta thề, nhất định sẽ bắt các ngươi nợ máu trả bằng máu, cho các ngươi biết mùi vị bị tiêu diệt" - Tiểu đội Hổ Nha, cái đám khốn khiếp đó, muốn tiêu diệt hết cả tiểu đội Hỏa Chùy chúng ta à. Trần Cốc không kìm được chửi to lên. - Mẹ kiếp tiểu đội Hổ Nha, thù này nhất định phải báo! Ngụy Thiết cũng gầm khẽ một tiếng. - Đám hỗn đản đó, Cao Phong ta sẽ cho chúng phải hối hận. Cao Phong hai đấm nắm chặt, sau đó nhìn về phía La Phong. - May mà lần này có La Phong, chúng ta mới… Được rồi, La Phong, sao cậu có thể cách không khống vật? Nhất thời, những người khác trong tiểu đội Hỏa Chùy, kể cả Trương Khoa trọng thương đang nằm trên mặt đất đều nhìn về phía La Phong. ----- o O o -----