Thôn Phệ Tinh Không

Chương 1386 : Cản Trở Cuối Cùng

Hàng loạt văn tự không ngừng trong hang núi giữa núi băng hiện lên. Núi băng trong suốt, La Phong liếc mắt là thấy nội dung bí thuật mới xuất hiện. Bí thuật Thần Nhãn quyển thứ hai, xong! La Phong thở phào một hơi. Một lát sau. "Lại tới!" La Phong lập tức xoay người, nhìn ra một tòa núi băng khác. Liếc mắt đã thấy giữa hang núi núi băng trong suốt bắt đầu điên cuồng hiện ra hàng loạt văn tự, chính là bí thuật Thần Nhãn quyển thứ ba. Văn tự không ngừng hiện lên. Thống lĩnh hắc vụ nhìn quầng sáng giữa đại điện: - Đây đã là bí thuật Thần Nhãn quyển thứ ba rồi, nhanh hơn, ồ… Quyển thứ ba đã xong. Quân sĩ Ngân Hà đã học hết quyển thứ ba. So với những người tốt nhất trong số các quân sĩ đã qua, tất cả các thế hệ quân sĩ tinh anh. Bí thuật Thần Nhãn tổng cộng có chín quyển, chẳng biết hắn có thể học được tới quyển nào! - Thần Vương bệ hạ, sẽ không đưa cả chín quyển vào đó chứ? Thống lĩnh lực lưỡng nghi hoặc nói. - Ai biết, quân sĩ tinh anh tốt nhất trước đây cũng chỉ học được quyển thứ ba, Thần Vương bệ hạ rốt cuộc bỏ lại bao nhiêu quyển ở tầng thứ bảy, ai mà biết được? Các thống lĩnh khác cũng lắc đầu. Phải biết là. Mặc dù bốn Đại thống lĩnh đều là cường giả phong hào, nhưng họ cũng không hề có được toàn bộ chín quyển bí thuật Thần Nhãn! Dù sao đối với một siêu thế lực, thì loại bí thuật trọng yếu này càng về sau càng quan trọng. Dù là người dưới trướng, cũng phải theo công lao lớn nhỏ mà truyền thụ. - Quyển thứ tư rồi! - Đã quyển thứ tư rồi. Công kích ý chí lúc này hẳn là rất mạnh. Quân sĩ Ngân Hà tựa hồ không có cảm giác gì nhiều lắm. - Có lẽ hắn có thể lĩnh ngộ nhiều hơn. Tứ Đại Thống Lĩnh cũng lấy tò mò không biết quân sĩ Ngân Hà này rốt cuộc có thể học được bao nhiêu. La Phong thở phào một hơi. Cuối cùng cũng học hết quyển thứ tư. Nội dung mỗi một quyển bí thuật Thần Nhãn này đều đặc biệt dài. Chỉ cần những văn tự liên tục hiện lên cũng cần một hồi lâu. Sợ vào thời điểm mấu chốt ý chí mình không chịu được. "Quyển thứ năm!" La Phong lại nhìn về phía hang núi núi băng khác. Trong hang núi giữa núi băng trong suốt, cũng hiện lên vô số văn tự. Chính là bí thuật Thần Nhãn quyển thứ năm. Bí thuật Thần Nhãn quyển thứ năm vừa mới hiện lên một phần ba, La Phong đã hơi biến sắc. "Không ổn." La Phong ngẩng đầu nhìn lên Thần Nhãn giữa trời cao. Kim Quang mênh mông bao phủ xuống dưới, công kích ý chí thời khắc không ngừng tăng cường. "Công kích ý chí mạnh thật." La Phong cảm thấy lo lắng. "Ta đã cảm thấy áp lực rồi. Công kích ý chí lúc này e rằng đã tới Hư Không Chân Thần trung hậu kỳ rồi." La Phong lập tức tiếp tục dán mắt nhìn hang núi giữa núi băng xa xa, kia. Hang núi đang không ngừng hiện lên văn tự. Bất luận như thế nào, La Phong cũng tuyệt đối không tình nguyện việc chưa xong nội dung một quyển mà ý chí đã tan vỡ. Áp lực! Áp lực càng lúc càng cường đại! Tựa như một quả núi lớn vô hình đang ép lên ý chí của mình, mà không ngừng tăng cường, làm La Phong có một loại cảm giác tốc độ suy nghĩ đã giảm mạnh. "Quyển thứ năm, nhanh, nhanh nhanh." La Phong trong lòng sốt ruột. Qua ước mười lăm giây. Tất cả nội dung quyển thứ năm đều đã hiện ra. Ngay khi bí thuật Thần Nhãn quyển thứ năm vừa mới hiện ra hết, trong hang núi của một núi băng khác lập tức bắt đầu hiện ra một quyển mới. "Quyển thứ sáu." La Phong cũng cảm giác được tốc độ bí thuật Thần Nhãn đang nhanh hơn. Nói đúng ra từ quyển thứ nhất tới quyển thứ sáu, lúc đầu tốc độ hiện ra chậm, sau đó dần dần gia tốc. "A!" Công kích ý chí của đáng sợ làm La Phong biến sắc trắng nhợt, toàn thân đều run lên. Hắn vẫn nhìn như đóng đinh vào núi băng xa xa, không ngừng ghi nhớ nội dung bí thuật Thần Nhãn quyển thứ sáu. Ầm… La Phong cảm thấy ý chí run lên, cả người không nén được, cả thần thể mềm nhũn, quỳ sụp xuống đất. "Không, không." La Phong biết, đã tới cực hạn chính thức của mình rồi. Nếu là trong Truyền Thừa Không Gian tôi luyện ý chí, bình thường tiến thêm một bước nữa là mình sẽ hôn mê. "Tuyệt không." Nhưng lần này nội tâm La Phong lại muốn nhìn thấy nhiều bộ phận bí thuật Thần Nhãn hơn. "Tuyệt không thể ngã xuống, ít nhất quyển thứ sáu. Ta ít nhất phải xem xong quyển thứ sáu." La Phong trong lòng gầm lên. Lúc này, mỗi một giây đều gian khổ, mỗi giây đằng đẵng tựa như một kỷ nguyên, cũng làm La Phong cảm giác tốc độ văn tự hiện lên trong hang núi núi băng chậm thế. "Phải xong cho xong." "Phải xong!" Lúc này, tư tưởng của La Phong chỉ có một: ít nhất phải xem xong quyển thứ sáu. Nhất định phải như vậy! Một lúc sau… La Phong cảm thấy ý chí có dấu hiệu tan vỡ, nhưng vẫn kiên trì, ánh mắt nhìn chằm chằm vào quả núi xa xa. Tốc độ những văn tự hiện lên sao chậm vậy? Vì sao không duy nhất toàn bộ hiển thị ra. Thời gian chậm bất thường! Rốt cục, tất cả nội dung văn tự bí thuật Thần Nhãn quyển thứ sáu đã hiện ra xong! Cùng lúc đó, ở một hang núi núi băng khác, bí thuật Thần Nhãn quyển thứ bảy cũng đã xuất hiện. Nhưng khi vừa thấy nội dung cuối cùng của quyển thứ sáu, La Phong rốt cuộc cũng không chịu nổi nữa, rơi vào bóng đêm. Hắn căn bản không thấy được quyển thứ bảy vừa hiện ra. - Ầm! Không trung chiếu xuống một luồng sáng, bao phủ La Phong đang hôn mê. Sau đó La Phong đã rời khỏi tầng thứ bảy. Trong đại điện bốn vị thống lĩnh đều im phăng phắc. Họ dán mắt vào cảnh tầng thứ bảy vừa hiện ra trên màn hình. Họ cũng nín thở. Tới thời điểm mấu chốt, bí thuật Thần Nhãn hiện ra càng lúc càng nhanh. Giữa hai quyển gần như không có khoảng cách gì. Nếu kiên trì trong chốc lát, có lẽ có thể xong thêm được một quyển! Bởi vậy có thể hiểu… Đối với một Pháp Tắc Chi Chủ, càng là đến cực hạn, càng muốn tiến nhanh lại càng khó. Do đó tới hậu kỳ, bí thuật Thần Nhãn hiện ra mới nhanh kiểu đó. - Quyển thứ năm thành công. - Quyển thứ sáu, quyển thứ sáu cũng thành công. Quân sĩ Ngân Hà ngã xuống. Nhìn La Phong biến mất trên màn hình. Bốn thống lĩnh lúc này mới thở phào một hơi. - Sáu quyển! - Đáng tiếc. Vừa rồi quyển thứ bảy vừa bắt đầu hiện ra, hắn đã lập tức ngã xuống. Quyển thứ bảy hiện ra lại mơ mơ hồ hồ. Chúng ta đều nhìn không tới. - Chúng ta nhìn không tới quyển thứ bảy là bình thường. Dù sao lúc trước Thần Vương bệ hạ truyền thụ cho chúng ta vẻn vẹn chỉ là sáu quyển đầu. Quân sĩ Ngân Hà này mới vẻn vẹn là một Pháp Tắc Chi Chủ, mà có thể đạt được sáu quyển bí thuật Thần Nhãn. Rõ ràng lợi hại hơn cả chúng ta. Tứ Đại Thống Lĩnh nói với nhau, chốc chốc còn nhìn về phía màn hình. Nhưng trên màn hình lại một khoảng hư vô, không hề có gì cả. - Tắt đi. Thống lĩnh lực lưỡng nói. - Ừm. Thống lĩnh hắc vụ đáp. Lập tức màn hình lơ lửng trong đại điện đã tiêu tán. Dù sao tầng thứ tám và tầng thứ chín Ô Khải Lâu, mặc dù là Tứ Đại Thống Lĩnh, thì cũng không thấy gì cả. Do đó, bây giờ bên trong Ô Khải Lâu rốt cuộc đang phát sinh cái gì, tầng thứ tám rốt cuộc là cửa ải khó gì, tầng thứ chín rốt cuộc có đại bí mật gì, Thần Vương bệ hạ rốt cuộc lưu lại cái gì, họ cũng không biết. - Đợi. - Chỉ có thể đợi. Nếu quân sĩ Ngân Hà có thể thành công đạt được truyền thừa thật, thì nhiệm vụ Phong Hào sẽ tự động biến mất. Ô Khải Thần chỉ có một. Nhiệm vụ Phong Hào cho Pháp Tắc Chi Chủ, cũng chỉ có một. Một khi có ai thành công, nhiệm vụ sẽ biến mất, sẽ không xuất hiện nữa. - Quân sĩ này rốt cuộc có thành công không? Thống lĩnh hắc vụ lo lắng nói: - Lúc trước quân sĩ vừa tiến vào tầng thứ tám, cũng đã thất bại. Sau khi thất bại, chúng ta cũng từng hỏi hắn, nhưng những ký ức về tầng thứ tám của hắn hoàn toàn chẳng còn gì. - Tầng thứ tám, nhất định có đại bí mật. Nếu không Thần Vương bệ hạ sẽ không dùng thủ đoạn gạt bỏ một bộ phận ký ức như vậy. Thống lĩnh nữ tử giáp bạc nói. - Đợi đi. Tứ Đại Thống Lĩnh đích xác tràn ngập tò mò. Xuất thân từ Tấn Chi Thế Giới, họ đương nhiên hoàn toàn trung thành với Thần Vương bệ hạ. Thần Vương bệ hạ ra lệnh một tiếng, bảo họ chịu chết, họ cũng sẽ không do dự! Nhưng họ cũng rất tò mò. Họ ở Thần Vương Cốc một thời gian đằng đẵng, là thủ hộ giả, tìm ra nhân vật tuyệt thế mà Thần Vương bệ hạ yêu cầu. Thần Vương bệ hạ khao khát như thế. Như vậy, tầng thứ tám và tầng thứ chín Ô Khải Lâu rốt cuộc là cái gì? La Phong cảm giác thời gian không gian thay đổi, trong nháy mắt đã tới thế giới tầng thứ tám. Ô Khải Lâu tầng thứ tám. La Phong vừa xuất hiện, còn đắm chìm trong cảnh tầng thứ bảy lúc trước: "Ý chí muốn đột phá quả nhiên khó khăn. Ở tầng thứ bảy, ý chí ta cũng hơi có một chút tiến bộ. Theo đánh giá thì ý chí của ta cũng đạt tới Hư Không Chân Thần đỉnh phong rồi, còn cách cực hạn không đáng kể." "Sáu quyển." "Bí thuật Thần Nhãn, ta đã có tới sáu quyển. Như Đoạn Diệt thích hợp cho Chân Thần tu luyện cũng chỉ có 3 quyển đầu. Nội dung sáu quyển bí thuật Thần Nhãn, sợ cũng đủ để ta tu luyện rất lâu." La Phong cũng có chút hài lòng. Bởi vì… Bí thuật Thần Nhãn, là thứ mà Đoạn Đông Hà nhất mạch cũng không có. E rằng là bí thuật của siêu thế lực cường đại Tấn, tuyệt không truyền ra ngoài. "Bây giờ là tầng thứ tám rồi, cũng là cửa khó cuối cùng của Ô Khải Lâu. Là cản trở cuối cùng trước khi ta đăng đỉnh." La Phong nhìn bốn phía. Đây là một khoảng hư không. Trong hư không rộng lớn xa xa có một tiểu lục địa lơ lửng. Lục địa đó rất nhỏ, với thần thể La Phong sợ là đi cỡ trăm bước là hết. Hư không vô tận, chỉ có một tiểu lục địa. La Phong tự nhiên là hóa thành lưu quang, bay thẳng về phía lục địa loại nhỏ. Nhìn thì không xa, khi bay lại mất không ít thời gian. Thời gian không gian xung quanh như bị cái gì đó trấn áp rồi, căn bản không thể thuấn di. "Ô Khải Lâu này có đại bí mật." "Nhân vật phong hào rất không bình thường. Thời gian vô tận mà vẫn luôn không ai có thể thành công. Một siêu bí mật như vậy, thì cái cản trở cuối cùng sẽ là cái gì?" La Phong lòng tràn đầy tò mò, đồng thời cũng lo lắng. Liên quan tới đại bí mật kinh thiên động địa, cản trở cuối cùng há có thể đơn giản? Tầng thứ tám… Đó là cản trở cuối cùng! Tất cả ở phía trước, trong lục địa loại nhỏ. "Vèo!" Phi hành hồi lâu, La Phong rốt cục cũng hạ xuống trên lục địa lơ lửng. Liếc mắt nhìn quanh, cả lục địa loại nhỏ đều trụi lủi, không tạp vật gì cả. Nhưng bề ngoài tiểu lục địa này nhưng lại hiện lên không ít văn tự cổ xưa. "Hả?" La Phong liếc mắt nhìn qua. Nội dung văn tự rất đơn giản… "Ô Khải Lâu tầng thứ tám, là cửa ải khó cuối cùng của nhiệm vụ Phong Hào." "Xem bốn phía hư không, sẽ thấy một bí thuật." "Nếu có thể luyện thành, sẽ đăng đỉnh tiến vào Ô Khải Lâu tầng thứ chín." "Nếu thất bại, ký ức xóa đi, ly khai Ô Khải Lâu." Đợi đến khi La Phong xem xong văn tự, văn tự cổ xưa hiện ra trên lục địa đều biến mất La Phong lúc này ngẩng đầu nhìn bốn phía hư không. Quả thật, trong hư không bốn phương tám hướng bắt đầu hiện lên rất nhiều văn tự khổng lồ. Mỗi một văn tự đều tựa như một ngôi sao, nối liền với nhau. Vô số văn tự, trông giống như một bức họa liền lạc, không có chỗ nào dừng lại. Mà tất cả văn tự đều dính với nhau. Không biết văn tự nào là bắt đầu, cái nào là chấm dứt. ----- o O o -----