Thôn Phệ Tinh Không
Chương 1378 : Oai Thần Nhãn
Giữa trời cao, Thần Nhãn khổng lồ đang nhìn xuống bốn mươi binh sĩ phía dưới.
Thanh âm già nua tiếp tục vang vọng trong óc từng quân sĩ:
- Bốn mươi binh sĩ các ngươi, căn cứ vào thực lực ở hai tầng trước, tới tầng thứ ba, các ngươi chỉ còn mười lăm người có thể sống sót!
- Mười lăm quân sĩ sống sót sẽ được tiến vào tầng thứ tư, đạt được rất nhiều chỗ tốt.
- Trước khi qua được nguy cơ tầng thứ ba, cấm tiến vào chiến thuyền, nếu không sẽ xử trí như thất bại, tiêu diệt ngay.
Thanh âm già nua làm La Phong kinh hãi biến sắc.
Chỉ có mười lăm suất sống sót?
…
Nhất thời bốn mươi binh sĩ không ít người đều cảm thấy lo lắng. Có thể chống chọi tới tầng thứ ba, ai nấy cũng bất phàm. Thế mà còn phải chết hơn phân nửa! Ngoại trừ rất ít người như La Phong, những quân sĩ khác căn bản không dám nói mình nhất định có thể sống sót.
- Ầm!
- Ầm!
Đột nhiên mấy tiếng nổ vang lên.
Chỉ thấy những cành lá khổng lồ tràn ngập. Trên cành lá mảnh dài có kim quang chói mắt, liên tục quật vào một quân sĩ bộ lạc, làm tên lính đáng thương vốn thực lực còn không tới một phần trăm, lập tức bị tiêu diệt, quật thành hư vô.
- Cái gì!
- Nó giết quân sĩ.
Những người còn sống kia kinh hãi nhìn lại.
La Phong cũng nhìn lại. Thứ vừa động thủ chính là sinh mạng thực vật. Đóa hoa tươi tắn trên thân quân sĩ sinh mạng thực vật đó cười khẩy:
- Ô Khải Lâu nói chỉ có mười lăm người có thể sống, nhưng không cấm chúng ta chiến đấu. Giết thêm một người, sẽ ít bớt đi một đối thủ. Ha ha, chết đi.
Phải biết là vừa mới trải qua " Thế Giới Nhỏ" ở tầng thứ hai hành hạ, phần lớn quân sĩ đều đang trong trạng thái trọng thương, thực lực kém nhất thì không bằng một phần ngàn thời đỉnh cao.
- Chạy trốn!
- Cẩn thận!
- Đi!
Đám quân sĩ trọng thương nếu thấy nghiêm trọng, lập tức đều chạy tóe ra chung quanh, tụ tập lại với một vài quân sĩ cường đại, tận lực bảo trì khoảng cách.
Nhưng giữa trời cao, Thần Nhãn mười bao phủ phạm vi cả ức km, lại căn bản xuất không thay đổi. Chạy trốn như thế nào cũng chỉ ở trong phạm vi của nó, nhất thời trong phạm vi quang Thần Nhãn vực trở này hỗn loạn.
La Phong đứng đó, không đếm xỉa gì tới chung quanh, cũng không có một quân sĩ nào dám đến đối phó với La Phong. Dù là sinh mạng thực vật hung hăng nhất cũng không tới đối phó với La Phong.
- Ầm ầm…
Thần Nhãn khổng lồ giữa trời cao đột nhiên sáng ngời.
Những luồng kim quang tràn ngập xuống dưới.
- A!
- Đây là…
Vốn vài quân sĩ còn chiến đấu, nhất thời cảm thấy linh hồn mình (Sinh Mạng ấn ký) bị công kích. Không ít quân sĩ tạm thời dừng chiến đấu, vô cùng cẩn thận chống cự. Không ai biết tầng thứ ba rốt cuộc là có nguy hiểm gì… Nếu nguy hiểm đáng sợ quá mà họ còn muốn phân tâm đi chiến đấu thì đúng là muốn chết.
Vẻn vẹn chỉ một chút công kích như vậy, bốn mươi binh sĩ đã có người chết. Đều là những người lúc trước bị thương nặng ở tầng thứ hai, bị giày xéo tới chết tử, đến cả bảo vật dòng cơ giới, áo giáp, binh khí, đều bị cưỡng đoạt đi.
- May mà Ngân Hà không làm gì.
Tu Chung xa xa liếc nhìn La Phong, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Thần Nhãn trên trời cao.
Rất nhiều quân sĩ, ai nấy đều ngẩng đầu nhìn về phía Thần Nhãn.
…
Thần Nhãn bắn ra kim quang vô tận, bao phủ xuống phía dưới, công kích ý chí rất cường đại. Nhưng tất cả các quân sĩ đều có thể chịu được.
"Tầng thứ ba rốt cuộc có nguy hiểm gì?"
"Chỉ cần Thần Nhãn?"
"Tầng thứ hai lúc đầu vẻn vẹn là đồ hình hoa văn kỳ bí, sau đó cũng xuất hiện người đá khổng lồ. Không biết chừng tầng thứ ba còn có thể xuất hiện nguy hiểm quỷ dị gì đó nữa." Cả đám lính trong lòng rất bất an, thậm chí có quân sĩ bị ám ảnh, không dám ở gần mặt đất, phòng ngừa trên thảo nguyên đột nhiên xuất hiện một cái gì đó
Kim quang vô tận, chiếu lên cả thảo nguyên, cũng chiếu vào từng quân sĩ.
Uy năng dần dần tăng lên.
"Công kích ý chí đang trở nên mạnh lên!"
"Chẳng lẽ tầng ba Ô Khải Lâu là khảo nghiệm ý chí à?" Cả đám lính vội chống cự. Không ai cam lòng dễ dàng chịu thua. Dù sao họ đều biết, tầng thứ ba đã là tầng có nguy hiểm tử vong cuối cùng rồi. Từ tầng thứ tư trở đi, ngược lại đều là có nhiều chỗ tốt, ai mà không muốn liều một phen?
La Phong thừa nhận công kích ý chí, thầm cảm thán. Chẳng trách quân sĩ trọng thương cũng không được trị liệu. Nguyên lai là khảo nghiệm ý chí.
Cho dù thần thể tổn thất, ảnh hưởng lớn tới sức chiến đấu, nhưng ảnh hưởng tới ý chí lại rất ít.
"Công kích ý chí từ từ gia tăng!" La Phong quay đầu nhìn ra xa, thấy Tu Chung đã hóa thành hình thái Hài Điểu." Chút công kích ý chí này căn bản không ảnh hưởng gì tới ta! Thừa dịp bây giờ công kích ý chí còn yếu, trước hết tiêu diệt hắn!"
Vèo!
Tốc độ La Phong lập tức tăng vọt, bay thẳng về phía Tu Chung xa xa.
Tu Chung đang chống cự công kích ý chí, đồng thời cũng cẩn thận chú ý bốn phía. Tuy nói hắn có "Hài Điểu", chạy trốn rất lợi hại, nhưng lúc trước ở tầng hai Ô Khải Lâu, Hài Điểu chính diện chiến đấu lại kém rất nhiều, do đó hắn ở tầng hai Ô Khải Lâu bị thương rất nghiêm trọng. Cho dù tiến vào tầng thứ hai tranh thủ thời gian chờ đợi đã khôi phục được một chút, nhưng cũng chỉ là khôi phục được 50% thần thể, thực lực chỉ còn lại có một phần mười lúc trước!
Hắn đương nhiên phải cẩn thận cảnh giác.
- Hả?
Tu Chung trong nháy mắt phát hiện ra một luồng hào quang từ xa bay về phía hắn.
- Ngân Hà!
Tu Chung kinh hãi.
Hắn sợ, sợ Ngân Hà a.
Vèo!
Tu Chung hóa thành một con chim to màu trắng, bay với tốc độ cao, đồng thời truyền âm nói:
- Ngân Hà, Ngân Hà, chúng ta đều đến từ Đông Quân, hà tất truy sát ta?
- Không giết ngươi thì giết ai!
La Phong truyền âm lạnh lùng nói.
Tu Chung nhất thời khổ sở.
Lúc trước lúc mới bắt đầu tại Ô Khải Lâu tầng thứ nhất, hắn đột nhiên xuống tay với La Phong. Lúc đó hắn liền đã nói với La Phong Ngươi là tân binh, không giết ngươi thì giết ai . Bây giờ thế cục lại đột nhiên nghịch chuyển rồi.
- Ngân Hà, chỉ cần ngươi không giết ta, ta nguyện phụng lên một món bảo vật dòng cơ giới để nhận lỗi.
Tu Chung lo lắng truyền âm nói.
- Hừ.
La Phong chỉ hừ lạnh một tiếng.
Xông lên Ô Khải Lâu, La Phong kỳ thật cũng không muốn đại khai sát giới. Chỉ là Tu Chung là người hắn ác cảm nhất, chính diện thì cố ý giao hảo như huynh đệ, sau lưng đột nhiên hạ thủ. Như lúc trước La Phong vẻn vẹn còn là tiểu nhân vật, khi xông lên Ma Âm Sơn đã từng bị đồng bọn Mạc Lạc tập kích.
Sau này, La Phong rất ghét loại người này.
Tu Chung?
Tự nhiên phải giết!
…
La Phong truy, Tu Chung chạy trốn.
Tu Chung hóa thành con chim to màu trắng. Tuy nói thực lực chỉ có một phần mười, nhưng tốc độ phi hành vẫn nhanh hơn La Phong.
"Thiêu đốt!" La Phong động tâm ý, thi triển Đoạn Diệt quyẻn đầu tiên. Kim Trảo Thần La Phong tốc độ lập tức tăng vọt lên. Phải biết là La Phong có Thí Ngô Vũ Dực, phương diện gia tốc phi hành vốn rất sở trường. Tuy nói ở Tấn Chi Thế Giới không mang theo, nhưng trong 800 vạn kỷ nguyên, hắn cũng cẩn thận nghiên cứu rất nhiều, cũng nghiên cứu bản thân Thí Ngô Vũ Dực, rồi nghiên cứu rất nhiều bí pháp.
Còn thân pháp Lưu Kim cũng ẩn chứa gia tốc.
"Rào!"
La Phong tốc độ không ngừng tăng vọt.
- Ngân Hà, Ngân Hà.
Tu Chung đưa mắt nhìn phía sau, luống cuống.
- Ngươi nói đi, làm sao mới có thể buông tha cho ta.
- Ngươi chết rồi, thì tự nhiên ta buông tha cho ngươi.
La Phong lạnh lùng truyền âm.
Hai người một trước một sau, tốc độ nhanh đáng sợ.
Mặc dù là phạm vi quang vực Thần Nhãn bao phủ cũng mười ức km, nhưng tốc độ họ lúc này đều không cần một giây đã xuyên qua cả phạm vi quang vực. Do đó Tu Chung vẫn luôn phi hành theo đường vòng cung, chuyển thành đường vòng kiệt lực phi hành…
- Hả?
La Phong đuổi được nửa phút, vẫn không đuổi kịp.
Có lẽ trước mặt tử vong, Tu Chung đã làm hết sức. Lại có lẽ là "Hài Điểu" sở trường về phương diện phi hành thật.
"Nếu ta thi triển Đoạn Diệt tầng thứ hai, trong nháy mắt sẽ bắt được ngươi." La Phong thầm lắc đầu.
Tại Cửu Yên Trạch, mình dám thi triển Đoạn Diệt tầng thứ hai, bởi vì ở đó không phải phạm vi khống chế quân đội. Nhưng ở "Ô Khải Lâu", hiển nhiên tất cả động tĩnh của mình đều bị giám sát, mình tự nhiên không dám thi triển Đoạn Diệt tầng thứ hai.
"Xem ngươi có thể chống cự tới khi nào." La Phong cứ tiếp tục truy như vậy, khiến cho kia Tu Chung không có một khắc nào dám buông lỏng.
Tu Chung vô cùng đau khổ, phẫn hận, hối hận.
Thời gian không ngừng trôi qua.
Thần Nhãn giữa trời cao phát ra kim quang ẩn chứa công kích ý chí, không ngừng tăng cường. Từ ngay từ đầu ai nấy đều có thể dễ dàng chịu được. Đến giờ đã có một bộ phận quân sĩ phải cố hết sức.
"Công kích ý chí này đã tới cực hạn của Pháp Tắc Chi Chủ rồi."
Có quân sĩ vô cùng đau đớn.
Họ tuy là tinh anh, nhưng về phương diện ý chí, chỉ có thể nói đại bộ phận đều đã đột phá nút thắt, đạt tới ý chí Chân Thần. Nhưng vẫn còn một số nhỏ vẫn còn chưa tới.
- Giết.
- Giết.
Vừa chịu đựng công kích ý chí, vừa còn có những quân sĩ giết chóc trong chiến đấu. Đặc biệt là những quân sĩ tự nhận phương diện "ý chí" không đủ mạnh, sẽ kiệt lực giết chóc.
- Giết một tên là bớt một đối thủ. Chỉ cần cuối cùng còn lại mười lăm người đã kết thúc.
- Giết.
Hôn thiên ám địa.
Hơn ba mươi quân sĩ ai nấy đều hóa thành lưu quang, bay với tốc độ cao, lần lượt thay đổi. Vừa liều mạng chiến đấu, còn phải chống cự "công kích ý chí", sơ sót hoặc phân tâm một chút là có thể trúng chiêu. Một vài người tránh chậm, thực lực kém, bắt đầu dần dần chết đi, số lượng quân sĩ bắt đầu giảm bớt.
Khi công kích ý chí của Thần Nhãn giữa trời cao trở nên mạnh lên, đám lính sợ hãi vô cùng. Lúc trước họ chiến đấu với nhau, công kích ý chí của Thần Nhãn chỉ là tiểu uy hiếp.
Nhưng lúc này…
Công kích ý chí bắt đầu dần dần vượt qua cực hạn của một bộ phận quân sĩ.
- Không!
- Không!
Khi công kích ý chí vượt qua cực hạn của Pháp Tắc Chi Chủ
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
9 quân sĩ bay với tốc độ cao, vừa né tránh vừa chiến đấu, lúc này toàn thân run rẩy, trong nháy mắt rơi vào hôn mê, ý thức tan vỡ. Hiển nhiên không chịu nổi công kích ý chí. Còn Thần Nhãn giữa trời cao, thì trong nháy mắt lại phụt ra chín tử quang chói mắt!
Xoát! Xoát! Xoát!…
Chín tử quang, trong nháy mắt tập kích vào chín quân sĩ hôn mê rơi xuống, làm chín quân sĩ đó hoàn toàn tiêu diệt. Chỉ để lại mấy món chiến giáp, bảo vật máy móc.
- Ủa!
La Phong đang bay với tốc độ siêu cao truy sát Tu Chung, vừa vặn rít lên lướt qua. Hắn vung tay lên, nhân dịp thu đi tất cả bảo vật của một trong những tên lính đó.
"Thật sự rất nhiều bảo vật."
La Phong nhìn chung quanh." Tầng ba Ô Khải Lâu thật ra có vô số cơ hội lấy được bảo vật. Bỏ qua cơ hội lần này, tương lai không biết khi nào thì mới có thể một lần gặp được." Mỗi một quân sĩ đều là một tiểu bảo khố. Cơ hồ mỗi quân sĩ đều ít nhất có hai món bảo vật dòng cơ giới. Dù sao họ đều chịu đựng được qua tầng thứ nhất và tầng thứ hai.
- A!
Xa xa, Tu Chung luôn luôn liều mạng kiệt lực chạy trốn.
- Ta muốn chạy trốn, ta muốn chạy trốn, ta không thể chết được. A, công kích ý chí quá mạnh, ta sắp chịu không nổi nữa.
Oanh…
Thần Nhãn chiếu xuống thảo nguyên, rọi vào từng quân sĩ. Công kích ý chí ẩn chứa trong quang tuyến vàng rực mặc dù chậm rãi, nhưng vẫn liên tục tăng cường, chịu không nổi là chết! Chỉ có mười lăm người có thể sống!
----- o O o -----
Truyện khác cùng thể loại
131 chương
359 chương
148 chương
39 chương
145 chương
189 chương