Thôn Phệ Tinh Không
Chương 1344 : Chúng Ta Mới Là Vai Chính
La Phong vì vậy ở lại trong Can Dã bộ lạc, chờ cùng xuất phát. Tuy chiến sĩ bộ lạc Bắc Phong nói là rất nhanh, nhưng trên thực tế lại phải đợi tới nửa năm.
…
Vũ Trụ Giả Định, đỉnh Lôi Đình đảo.
Đám Vũ Trụ Chi Chủ bản tộc Nhân Loại đang tụ tập, thảo luận rốt cuộc nên làm gì với Đệ Tứ Tuyệt Địa - Tấn Chi Thế Giới.
Các Vũ Trụ Chi Chủ đến, không khí vô cùng náo nhiệt.
- Nghe nói Tấn Chi Thế Giới có nhân vật vượt qua Chân Thần?
- Nghe nói bên trong Tấn Chi Thế Giới có rất nhiều chí bảo chí cường!
- La Phong, nơi đó có phải có rất nhiều Vũ Trụ Tối Cường Giả không?
Ai nấy đều kích động vạn phần. Nguyên nhân vì bản tộc Nhân Loại lần này tiến vào Tấn Chi Thế Giới vẻn vẹn chỉ có một mình La Phong, các cường giả khác cũng không cần vội đi.
Vù!
Hỗn Độn Thành Chủ xuất hiện, vốn các Vũ Trụ Chi Chủ còn ầm ĩ, lúc này cũng yên lặng lại. Hỗn Độn Thành Chủ ngồi trên ghế chủ tọa, La Phong ngồi ở một bên, Hắc Ám Chi Chủ ngồi bên kia.
- Chư vị.
Hỗn Độn Thành Chủ ngồi trên ghế chủ tọa lướt mắt nhìn:
- Tấn Chi Thế Giới mở ra một thời gian rồi. Ngoại trừ Hồng Minh ta, các thế lực lớn Vũ Trụ Hải khác đều có cường giả tiến vào. Hồng Minh ta thu thập được không ít tin tức. Các thế lực khác cũng thu thập được không ít tin tức. Sau khi một vài tin tức được trao đổi, hôm nay ta sẽ giải thích cho chư vị, sau đó quyết định rốt cuộc nên làm gì với Tấn Chi Thế Giới.
- Tấn Chi Thế Giới…
- Vô cùng cường đại!
- Nhưng trên thực tế nó hẳn xem như một mảnh thế giới vỡ của văn minh viễn cổ. Văn minh viễn cổ sớm đã suy tàn, Tấn Chi Thế Giới tuy mạnh, nhưng các cường giả thổ dân bên trong lại chỉ có thể vĩnh viễn sống tại Tấn Chi Thế Giới, không thể ra ngoài.
Hỗn Độn Thành Chủ nói:
- Chúng ta, mới là vai chính vào thời đại này!
La Phong mắt lóe sáng. Kỳ thật khi vừa tiếp xúc với Tấn Chi Thế Giới, đích xác hắn cảm thấy áp lực. Nhưng bây giờ nghe vậy, cũng thấy rất đúng. Tấn Chi Thế Giới chỉ có thể xem như một cái cũi cực lớn. Cường giả bên trong dù lợi hại tới mấy cũng không thể ra ngoài. Thời đại của họ đã qua, bên mình mới là vai chính!
- Nó, tự nhiên không phải là thế giới đầy đủ chính thức của văn minh viễn cổ cường đại. Nó chỉ tương đương với một mảnh vỡ thế giới của văn minh viễn cổ thôi.
Hỗn Độn Thành Chủ trịnh trọng nói:
- Đối với chúng ta vốn còn rất non nớt, thì đó tuyệt đối là kỳ ngộ, cũng là một sự thách thức.
- Bản tộc Nhân Loại ta bây giờ vẻn vẹn chỉ có một mình La Phong ở Tấn Chi Thế Giới.
- Ở nơi đó, Vũ Trụ Tối Cường Giả được xưng là Chân Thần. Mà họ có rất nhiều tồn tại cấp Chân Thần. Đương nhiên Chân Thần đã xem như cường giả, có thể chiếm lĩnh một khối lãnh địa nhỏ.
Hỗn Độn Thành Chủ nói:
- Nhưng ở Tấn Chi Thế Giới còn có những người mạnh hơn Chân Thần! Chỉ cần chúng ta có thể đạt tới tầng đó, có thể dễ dàng siêu thoát Luân Hồi.
- Chiến đấu!
- Tấn Chi Thế Giới, khắp nơi đều là chiến đấu. Hạch tâm cả Tấn Chi Thế Giới là quân đội. Một quân đội thuộc về một Thần Vương bệ hạ. Quân đội đó cũng tiến hành sàng lọc đào thải tàn khốc. Một khi tiến vào là tạm thời mất tự do, phải phục tòng quân lệnh. Các loại sàng lọc tàn khốc, xác suất chết cực cao.
Hỗn Độn Thành Chủ trịnh trọng nói:
- 200 cường giả các thế lực lớn Vũ Trụ Hải tiến vào, theo ta được biết, đã chết trên 120 người!
- Cái gì!
- Trên 120 vị?
- Nhiều vậy à?
Một khoảng kinh hô. Đến cả La Phong cũng cả kinh. Hỗn Độn Thành Chủ còn chưa nói cho mình việc này.
- Đúng.
Hỗn Độn Thành Chủ gật đầu:
- Tấn Chi Thế Giới, bộ lạc san sát, ngoại trừ vô số bộ lạc cổ xưa, ở những nơi hoang dã có rất nhiều các loại sinh mạng đặc thù, hoặc dị thú chiếm giữ. Hành tẩu ở hoang dã rất dễ bị công kích. Những thổ dân đó biết những lộ tuyến an toàn. Đối với những người không biết gì như chúng ta, chỉ cần vừa tiến vào, còn chưa được nửa năm, đã hơn phân nửa đã chết mất.
- Mà họ đều chưa tiến quân đội! Đã chết hơn phân nửa!
- Nếu vào quân đội, nghe nói tỷ lệ đào thải chết đi cũng trên chín lăm phần trăm! Trong quân đội, mới có hướng dẫn chi tiết tu luyện trở thành nhân vật vượt qua Chân Thần. Chỉ thông qua tỷ lệ chết cũng biết. Cả Vũ Trụ Hải chúng ta, e rằng cũng khó có một ai cuối cùng đạt tới cấp độ vượt qua Chân Thần.
Một khoảng an tĩnh.
Vốn còn rất cuồng nhiệt chờ mong, các Vũ Trụ Chi Chủ Nhân Loại lúc này đều im lặng.
Chưa đi vào quân đội đã chết nhiều như vậy.
Vào quân đội, thành Vũ Trụ Tối Cường Giả (Chân Thần) lại phải đào thải thêm một nhóm nữa. Còn phần tu luyện tầng cao hơn Chân Thần, quân đội tuyệt sẽ không dễ dàng truyền thụ. Có thể tưởng tượng được tỉ lệ đào thải cao như thế nào…
Tàn khốc!
La Phong cũng trầm mặc.
Đích xác rất khó, nhưng hắn rất tự tin!
- Tộc Nhân Loại ta đã có truyền thừa văn minh viễn cổ.
Hỗn Độn Thành Chủ nói:
- Ở Tấn Chi Thế Giới, e rằng cũng được xếp vào loại truyền thừa cao cấp. Do đó chúng ta tạm thời không cần phải đi mạo hiểm. Trước hết tạm thời quan khán, thời gian trôi qua, khi Tấn Chi Thế Giới được khai thác, thì những bí mật của Tấn Chi Thế Giới sẽ dần dần lộ ra…
- Nếu muốn đi thật, chỉ có ai có phân thân mới cho phép đi mạo hiểm.
- Ừm.
- Phải cẩn thận.
Ai nấy đều tỉnh táo, không còn cuồng nhiệt như lúc trước. Cường giả chính thức mặc dù cũng không sợ gì, nhưng cũng không thể quá lỗ mãng.
La Phong cũng đồng ý với ý nghĩ của Hỗn Độn Thành Chủ. Dù sao dựa theo những gì mình tiếp xúc, thì bên trong bộ lạc cũng không có truyền thừa. Nếu muốn thành cường giả, phải gia nhập quân đội! Đây là thiết luật của cả Tấn Chi Thế Giới. Trong quân đội mới cho phép có truyền thừa cao thâm. Cho dù tìm được chút chỉ dẫn, những cường giả khi trở về cũng không dám truyền thụ bên trong bộ lạc.
Mà vào quân đội?
Quá nguy hiểm!
Theo kết quả nhóm đầu tiên tiến vào, làm các thế lực lớn lúc trước cuồng nhiệt chờ mong cũng như bị rót một gáo nước lạnh, ai nấy đều tỉnh lại.
Truyền thừa? Trong quân đội có truyền thừa cao thâm, có truyền thừa siêu thoát Luân Hồi. Nhưng họ có thể trải qua vô số sàng lọc mà vẫn còn sống để lấy được truyền thừa sao?
Chí bảo chí cường? Trong quân đội có rất nhiều. Nhưng đó là trang bị cho Chân Thần. Vũ Trụ Hải tổng cộng có được bao nhiêu Chân Thần? Không tới một trăm Chân Thần. Cho dù đi cả vào quân đội, thì đào thải chết đi cũng phải trên chín phần? Số Chân Thần cả Vũ Trụ Hải chết đi, chỉ còn lại có không tới mười người? Chỉ để tìm được trang bị sao? Ngẫm lại cũng cảm thấy không rét mà run.
- Không vội!
- Một kỷ nguyên có thể tiến vào một lần, chúng ta có thể từ từ đợi.
- Cường giả thổ dân Tấn Chi Thế Giới lợi hại tới mấy thì đã sao? Họ vĩnh viễn không ra ngoài được. Những thổ dân đáng thương đó còn chiến đấu cho Thần Vương bệ hạ của họ. E rằng Thần Vương bệ hạ của họ sớm đã chết từ lâu.
…
Các thế lực lớn Vũ Trụ Hải cảm thấy mình nhỏ yếu, chỉ có thể dùng tư tưởng mình mới là vai chính thời nay, đối phương cũng chỉ là đám người đáng thương đang bị nhốt trong cũi. Dùng tư tưởng như vậy mới an ủi được mình, từ đó mới cảm thấy dễ chịu một chút. Dù sao vốn đều là những nhân vật cực cao, tới Tấn Chi Thế Giới lại chỉ là cường giả cấp độ bình thường. Loại kịch liệt biến hóa như vậy ai mà không khó chịu?
…
Tấn Chi Thế Giới, Can Dã bộ lạc.
- Đi, Ngân Hà, đi. Sắp xuất phát rồi.
Bắc Phong gọi La Phong.
La Phong cũng chào một vài bằng hữu nửa năm qua, lập tức nhanh chóng ra đi.
- Nhất định phải trở về.
- Mã Toa, tin ta.
- Trở về.
- Không thành Chân Thần, đừng trở về gặp ta.
Chỉ thấy đám người nhốn nháo. Chừng mấy vạn bộ chúng đang tụ tập. Mấy vạn bộ chúng có người là gia thuộc, có người là hảo hữu, hoặc là một vài hài đồng đưa ánh mắt tràn đầy chờ mong. Các hài đồng cũng khát vọng có một ngày có thể đi tòng quân. Nhưng giới hạn gia nhập quân đội là, Quy Luật Chi Chủ.
- Mau lên đây.
Một Chân Thần đeo chiến khôi gầm lên. Chiến khôi của hắn có một cặp sừng, một góc đã đứt:
- Nhanh lên.
Phía trên hắn lơ lửng một chiếc thuyền lớn màu đỏ thẫm. Con thuyền lớn cổ xưa tản ra khí tức cường đại. La Phong ngẩng đầu nhìn lên, thấy chiếc thuyền này là một chí bảo chí cường.
- Bắc Nham đại thúc lúc trước đã ở quân đội, lập được chiến công, mới được con thuyền này. Có chiến thuyền, chúng ta đi gia nhập quân đội sẽ an toàn hơn.
Bắc Phong hưng phấn nói:
- Ta tới quân đội, cũng phải tìm được một món chiến thuyền cường đại.
La Phong nói:
- Chúng ta hẳn là tìm được thứ tốt hơn, phải tốt hơn chứ.
- Đúng, tốt hơn.
Bắc Phong gật đầu lia lịa.
Chân Thần đội chiến khôi đang triệu tập tộc nhân bộ lạc quay đầu nhìn lại, vung tay lên, vỗ vào vai Bắc Phong, làm Bắc Phong cả người run lên:
- Nói hay lắm. Phải làm làm tốt hơn ta! Phong! Những người đồng lứa trong Bắc Thị chúng ta, ngươi là người ưu tú nhất, đừng làm mất mặt Bắc Thị chúng ta.
- Dạ, thúc.
Bắc Phong nói ngay.
La Phong nhìn thấy trong lòng thầm kinh hãi. Đáng sợ thật. Vừa rồi Chân Thần tiện tay vỗ một cái, lại đột ngột xuất hiện. E rằng nếu đập vào trên vai mình, mình cũng không kịp né tránh. Không hổ là cường giả Chân Thần cường đại sống sót qua sàng lọc tàn khốc trong quân đội, còn được thưởng nữa. Chỉ cần tùy ý vỗ một cái, chỉ nói về mức độ huyền diệu, La Phong đánh giá cũng hẳn phải đạt tới cấp độ cấp chín đỉnh.
- Đi.
Bắc Phong ngoắc La Phong. La Phong cũng đi theo cùng vào chiến thuyền.
Các chiến sĩ cường đại của bộ tộc tiến vào chiến thuyền, đều hơi kích động, hiển nhiên tràn ngập ý chí chiến đấu vô tận.
…
Một lát sau.
Bên trong chiến thuyền rất giản lậu, bên trong khoang thuyền khổng lồ đứng 800 thân ảnh sừng sững, ai nấy đều bảo trì độ cao một vạn km. Tuy nói trong số họ có người có thể đạt tới mức cao mười vạn km, nhưng không ai dám làm bậy.
- Lần này Can Dã bộ lạc ta có 800 chiến sĩ, đi gia nhập vào Đông Quân!
Bắc Nham Chân Thần đứng đầu, thanh âm hùng hồn:
- Đương nhiên lần này ngoại trừ tộc ta, còn có dũng giả du lịch mạo hiểm - Ngân Hà! Thực lực của Ngân Hà, e rằng sợ trong 800 người các ngươi chẳng ai bằng được. Nếu có ai có thể sau khi vào quân đội mà bắt kịp Ngân Hà, chiến thuyền của ta sẽ tặng cho hắn!
Nhất thời không ít chiến sĩ bộ lạc nhìn về phía La Phong, thoáng có vẻ khiêu khích.
La Phong bất lực.
Mình lại thành mục tiêu à? Tuy nói hôm nay cũng đã luận bàn với không ít cường giả, nhưng 800 chiến sĩ này đều đến từ các khu vực khác nhau của bộ lạc. Có rất nhiều người vẫn chưa luận bàn với La Phong.
- Cả đám trừng mắt nhìn làm gì!
Cự hán bên cạnh La Phong là Bắc Phong gầm lên:
- Ta cũng không phải là đối thủ của Ngân Hà, huống chi các ngươi!
- Cái gì?
- Bắc Phong ngươi cũng không phải là đối thủ à?
Các chiến sĩ bộ lạc thuần phác lúc trước còn khiêu khích, nhất thời không ít người kinh ngạc khâm phục nhìn La Phong. Ở Tấn Chi Thế Giới, ai cũng đều tôn kính người có thực lực cường đại.
Bắc Nham Chân Thần quát:
- Đám nhóc các ngươi, không sợ nói cho các ngươi. Lúc trước ta còn là Quy Luật Chi Chủ, nhóm huynh đệ cộng 800 người trong bộ lạc cùng đi gia nhập quân đội, cuối cùng còn sống trở về chỉ có 21 người! Trở thành Chân Thần cũng vẻn vẹn chỉ có ba người! Hy vọng các ngươi có thể sánh được với nhóm của ta.
Nhất thời một khoảng im lặng.
Tuy biết rằng quân đội tàn khốc, nhưng lúc này mình sắp đi gia nhập quân đội. Nghe Bắc Nham Chân Thần nói như vậy vẫn cảm thấy áp lực.
- Chân Thần? Chẳng những phải thành Chân Thần, còn phải thành Hư Không Chân Thần!
Bắc Phong gào lên.
- Hư Không Chân Thần.
- Hư Không Chân Thần!
Các chiến sĩ bộ lạc nhất thời cả đám gào lên. Đó là giấc mộng của họ, cũng là giấc mộng của các chiến sĩ. Cả Can Dã bộ lạc cũng vẻn vẹn chỉ có một vị Hư Không Chân Thần, chính là tộc trưởng! Họ cũng khát vọng trở thành Hư Không Chân Thần vô cùng cường đại.
La Phong thì đứng một bên lặng lẽ lắng nghe. Nắm tay hắn vô tình nắm chặt lại.
Hư Không Chân Thần? Dựa theo tin tức mình tìm được, trên Chân Thần, là Hư Không Chân Thần!
Bắc Nham Chân Thần nhìn nhóm người chiến sĩ bộ lạc ý chí chiến đấu cuộn trào, khóe miệng thoáng nhếch lên, lập tức quát:
- Xuất phát.
Ầm!
Chiến thuyền cổ xưa lúc này lóe lên lưu quang, nhanh chóng biến mất dưới chân trời.
----- o O o -----
Truyện khác cùng thể loại
131 chương
359 chương
148 chương
39 chương
145 chương
189 chương