Thôn Phệ Tinh Không
Chương 1341 : Nước Mắt
Tam đại Tổ Thần là người phát ngôn của ý chí Bản Nguyên Vũ Trụ Nguyên Thủy. Lúc này hào quang trên người họ càng ẩn chứa các loại uy năng quy luật Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Lôi Điện, Ánh Sáng, Thời Gian, Không Gian, liên tục tản ra uy áp vô tận. Hiển nhiên chỉ bằng vào ba vị Tổ Thần cũng không làm được việc này. Rõ ràng là ý chí Bản Nguyên Vũ Trụ Nguyên Thủy gia trì, ở một mức nhất định, cũng chứng minh những lời Tam Đại Tổ Thần vừa nói tuyệt đối không phải là bắn tên không đích.
- Chúng ta thử tới Vũ Trụ Nhỏ đó rồi. Chạm vào vách ngăn là chết luôn.
- Căn bản không thể đi vào.
Lúc này có cường giả truy vấn.
Song Diện Tổ Thần đứng một bên mở lời nói:
- Nếu tự tiện xông vào, tự nhiên không thể tiến vào. Tấn Chi Thế Giới không giống nơi khác. Nếu tình huống bình thường, mặc dù ngàn vạn thời đại luân hồi, nó cũng sẽ không xuất thế. Tuy nhiên Vũ Trụ Hải vô tận, tất cả đều có quy tắc vận chuyển. Lúc này, nó được xuất thế.
Không quan tâm tới câu hỏi nên làm gì để tiến vào.
Chỉ cần Song Diện Tổ Thần nói một lời, cũng đã khiến cho các thế lực lớn Vũ Trụ Hải phải rung động!
Lúc này xuất thế?
Cái gì gọi là lúc này xuất thế?
Tình huống bình thường, hơn một ngàn vạn thời đại luân hồi cũng sẽ không xuất thế?
- Rốt cuộc xảy ra việc gì?
La Phong khiếp sợ, truyền âm cho Hỗn Độn Thành Chủ bên cạnh:
- Sư phụ, nghe Tam Đại Tổ Thần nói, Tấn Chi Thế Giới xuất thế tựa hồ có hàm ý đặc thù.
- Ừm.
Hỗn Độn Thành Chủ cũng trịnh trọng gật đầu:
- Tất cả đều có pháp quy. Ý chí Bản Nguyên Vũ Trụ Nguyên Thủy tuy mạnh, nhưng nó rất siêu nhiên, không có phân chia tốt xấu. Nó chỉ tuân theo quy tắc cơ bản nhất. Đến cả việc cần phải đối phó với Viên Áo Chi Chủ, một Vũ Trụ Chi Chủ, hay muốn đối phó với đám Hạo Lôi Tinh Chủ, đều phải dựa vào cường giả khác ra tay. Hiển nhiên nó cũng tuyệt nhiên không phải muốn gì là được. Mặc dù là Nguyên Tổ chống đối, nhưng ý chí Bản Nguyên cũng chỉ có thể trấn áp, mà không thể đánh chết.
La Phong gật đầu.
Đúng.
Tất cả đều phải tuân theo quy tắc. Hiển nhiên trong điều kiện bình thường, vật khổng lồ này không nên xuất thế. Còn lúc này nó lại xuất thế! Hiển nhiên đại biểu cho thời kỳ này đã tiến vào một giai đoạn thời đại luân hồi đặc thù.
- Tấn Chi Thế Giới.
Tổ Thần có khuôn mặt thanh tú nhất, có đuôi đầy lân giáp màu đỏ, mặt như một thiếu niên mở lời:
- Bên trong có ẩn nguy cơ vô tận, cũng ẩn chứa kỳ ngộ vô tận. Nó đặc thù hơn tam đại tuyệt địa khác. Còn vật khổng lồ đó cũng không có ích với Vũ Trụ Hải. Chỉ có Tấn Chi Thế Giới trong cơ thể nó mới là chỗ trọng yếu chính thức.
- Muốn tiến vào Tấn Chi Thế Giới, phải chờ đợi thời cơ. Vách ngăn vũ trụ của Tấn Chi Thế Giới uy năng mạnh yếu cũng biến hóa theo chu kỳ. Khi nó biến thành màu đen là uy năng mạnh nhất, khi nó biến thành màu trắng thì uy lực yếu nhất. Bình thường Vũ Trụ Chi Chủ đều có thể dễ dàng xuyên qua. Mỗi một chu kỳ, ước một kỷ nguyên.
- Chư vị chỉ cần chờ đợi, chờ đợi tới khi vách ngăn Tấn Chi Thế Giới biến thành màu trắng, là có thể tiến vào.
Nghe Tổ Thần này nói, nhất thời các thế lực lớn đều rục rịch.
Chu kỳ?
Nhất thời thậm chí không ít cường giả lúc nãy muốn lập tức chạy đi, nhưng vừa nghĩ tới chu kỳ là một kỷ nguyên, vẫn kiềm chế xuống, tiếp tục nghe.
- Tấn Chi Thế Giới, thần bí khó lường.
Tổ Thần già nua nói:
- Bên trong Tấn Chi Thế Giới vẫn còn sống rất nhiều sinh linh.
- Sinh linh?
- Cái gì!
- Có sinh linh?
Cả Vũ Trụ Hải mấy ngàn nhân vật cực đỉnh đều chấn động. La Phong cũng khiếp sợ vô cùng.
Như tam đại tuyệt địa cỡ Thuyền Vũ Trụ cũng không ẩn chứa sinh linh nào cả.
- Sinh linh trong Tấn Chi Thế Giới chỉ có thể sống tại Tấn Chi Thế Giới. Họ không thể ra ngoài.
Tổ Thần già nua tiếp tục nói:
- Một khi ra ngoài là lập tức sẽ chết. Các ngươi nếu vào đó, khi ra ngoài cũng chỉ có thể mang theo chút vật thể không có sinh mạng. Nếu mang theo sinh linh ra ngoài, sẽ xem như giết chết đối phương.
- Đồng thời Tấn Chi Thế Giới cũng ẩn chứa bí mật siêu thoát Luân Hồi.
Rào!
Nổ tung. Mấy ngàn nhân vật tụ tập đều kích động thật sự. Bí mật siêu thoát Luân Hồi? Đây không phải là thứ mà họ cần nhất sao?
Khát vọng!
- Nhớ kỹ!
Tổ Thần già nua nói:
- Bí mật siêu thoát Luân Hồi, bí mật của Tấn Chi Thế Giới, các ngươi sau khi vào đó sẽ có thể biết được. Chỉ khi nào ra khỏi Tấn Chi Thế Giới, tuyệt đối không được lộ ra ngoài. Đương nhiên, các ngươi muốn tiết lộ ra ngoài cũng không thể làm được đâu.
Ai nấy đều đăm chiêu.
La Phong lập tức hiểu ra. Tựa như truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch của mình, căn bản không nhìn được những vấn đề thâm ảo. Như Tọa Sơn Khách ban cho mình Cửu Kiếp Bí Điển cũng phải nỗ lực trả giá mới có thể truyền cho một đệ tử. Hiển nhiên vô hình trung, cũng có một loại pháp quy ảnh hưởng tới tất cả.
- Bí mật siêu thoát Luân Hồi? Bí mật Tấn Chi Thế Giới?
Trong lòng La Phong sôi sục.
Hắn hiểu rõ.
Lúc trước qua nhiều thời đại luân hồi, Tấn Chi Thế Giới cũng chưa bao giờ xuất thế. Lần này xuất thế e rằng là liên quan tới những bí mật Vũ Trụ Hải gần đây.
- Tấn Chi Thế Giới, sẽ là Đệ Tứ Tuyệt Địa của Vũ Trụ Hải.
Tổ Thần già nua nói:
- Chư vị cần phải nhớ kỹ, cơ hội đã tới, thì nguy cơ cũng tiềm phục. Tấn Chi Thế Giới nguy hiểm hơn Khuynh Phong Giới, Lưu Trọng Sơn, Thuyền Vũ Trụ nhiều.
- Đi thôi.
Ba vị Tổ Thần nhìn nhau, lập tức hư không tiêu thất.
Mấy ngàn cường giả Vũ Trụ Hải cũng rất nhanh, đều phản hồi cung điện chí bảo. Một đoàn cường giả Hồng Minh cũng lập tức phản hồi Mộ Lăng Chi Chu.
Tam đại Tổ Thần là người phát ngôn của ý chí Bản Nguyên Vũ Trụ Nguyên Thủy. Tuy truyền ra tin tức và cảnh báo, nhưng các thế lực lớn Vũ Trụ Hải cũng không dám tin hoàn toàn, vẫn vô cùng cẩn thận tìm kiếm. Nhất thời họ đều phát hiện, lộ tuyến sau khi tiến vào trùng động thiên nhiên cũng không có nguy hiểm gì. Một khi xuyên qua trùng động thiên nhiên, liền có thể đến một không gian bí ẩn, thấy được Vũ Trụ Nhỏ Tấn Chi Thế Giới.
- La Phong, Tấn Chi Thế Giới chưa bao giờ có cường giả thăm dò. Ngươi bây giờ đi vào đó thì quá nguy hiểm. Một khi xảy ra việc gì bất ngờ, tổn thất rất lớn với ngươi đó
Hỗn Độn Thành Chủ khuyên.
La Phong mang theo rất nhiều chí bảo.
Nếu tổn thất thì đích xác rất khổng lồ.
- Sư phụ, ta không thể bỏ qua kỳ ngộ bực này. Mà ta có phân thân, mặc dù thất bại vẫn có thể xoay người.
La Phong nói:
- Sư phụ cứ yên tâm.
La Phong chia binh hai đường.
Một đường, là phân ra một bộ phận thần lực ngưng tụ ra phân thân Ma Sát Tộc, do phân thân Ma Sát Tộc mang theo Thí Ngô Vũ Dực Tinh Thần Tháp phản hồi Vũ Trụ Nguyên Thủy. Dù sao mình không biết gì về Tấn Chi Thế Giới, nếu là toàn bộ chí bảo đều đưa vào, một khi thất bại toàn bộ tổn thất, thì hối hận cũng không kịp.
Một đường khác, là bản tôn người Địa Cầu, phân thân Kim Giác Cự Thú, mang theo Huyết Ảnh Đao, Mộ Lăng Chi Chu, chuẩn bị tiến vào Tấn Chi Thế Giới.
Theo trùng động thiên nhiên, đến đầu thông đạo khác.
Mộ Lăng Chi Chu lơ lửng, La Phong nhìn ngoại giới xa xa. Ở đó có một Vũ Trụ Nhỏ. Đó là một Vũ Trụ Nhỏ toàn thân màu lam thẫm, hiển nhiên còn chưa phải là lúc tiến vào.
"Mặc dù không có chí bảo, với chiến lực bây giờ của ta, cũng có thể đứng ở đỉnh Vũ Trụ Hải rồi." La Phong tự tin mười phần. Chỉ là không muốn cược tất cả các chí bảo đi vào, mới đưa Thí Ngô Vũ Dực, Tinh Thần Tháp trở về. Chỉ mang theo Huyết Ảnh Đao, Mộ Lăng Chi Chu xông vào. Như vậy cũng đã đủ rồi!
"Đợi, đợi Tấn Chi Thế Giới cho phép đi vào."
Mộ Lăng Chi Chu lặng lẽ chờ đợi.
Vũ Trụ Nhỏ màu lam thẫm, cả đường kính Vũ Trụ Nhỏ nhìn từ bên ngoài vẻn vẹn chỉ chừng một ngàn vạn năm ánh sáng. Nhưng uy năng của nó lại mạnh hơn Vũ Trụ Nhỏ của Vũ Trụ Tối Cường Giả không biết bao nhiêu lần.
Chung quanh nó đang lơ lửng những tòa chí bảo loại cung điện. Tất cả thế lực Vũ Trụ Hải đều có cường giả chờ đợi.
Đương nhiên với tư cách là một nơi nguy hiểm mà chưa bao giờ có một cường giả nào tìm kiếm, không có bao nhiêu thế lực dám toàn quân xông vào. Phần lớn đều chỉ là cử một số cường giả cực nhỏ đi tìm trước.
Ước chừng có trên 200 cường giả (kể cả Vũ Trụ Tối Cường Giả), muốn xông vào đó tìm tòi trước.
200 cường giả chuẩn bị đi tìm kiếm đang đứng ngoài Tấn Chi Thế Giới chờ đợi. Còn các cường giả khác của những thế lực lớn Vũ Trụ Hải thì đại đa số đều đang trên đường về. Như đội hành động Hồng Minh, đều đang chạy về Vũ Trụ Nguyên Thủy.
Do đó…
Lúc này ở ngoài Tấn Chi Thế Giới, trong thân thể sinh vật hình người khổng lồ, đã rất yên lặng, không còn náo nhiệt như vừa rồi. Chỉ có vài cường giả đang đóng trong hư không.
- Rào…
Không gian rung động.
Một nhân ảnh chợt hiện ra. Trên trán hắn có một cặp sừng trong suốt, mặc một hắc bào ánh lên hắc quang. Chính là Tọa Sơn Khách.
Tọa Sơn Khách tuy sớm đã đến, nhưng bất luận khắp nơi tìm kiếm, hay lúc Tam Đại Tổ Thần công khai truyền tấn, không có ai có thể phát hiện ra Tọa Sơn Khách.
Đến cả La Phong, cũng không phát hiện ra sư phụ Tọa Sơn Khách. Hắn thậm chí còn từng thông qua lệnh bài hỏi Tọa Sơn Khách, nhưng Tọa Sơn Khách cũng không hồi âm.
Tọa Sơn Khách đứng giữa hư không, lặng lẽ nhìn sinh vật hình người khổng lồ trước mặt, cứ như vậy lặng lẽ đứng nhìn. Ánh mắt xuyên qua thời gian không gian, nhìn xuống từng phân từng tấc sinh vật hình người. Hắn nhìn tóc, mắt, cái mũi, tai, miệng của sinh vật hình người này, nhìn cả một thân áo giáp cổ xưa.
Nhìn vô cùng cẩn thận.
Như đang quan sát một món trân bảo khó tin.
- Rốt cục…
Tọa Sơn Khách nhẹ giọng lẩm bẩm:
- Cũng tới rồi.
Hắn bước từng bước.
Thuấn di di chuyển. Chẳng mấy chốc đã đáp xuống trên thân thể sinh vật hình người.
Cước đạp lên sơn mạch chập chùng rộng lớn vô tận, Tọa Sơn Khách di chuyển từng bước. Mỗi một bước đều thuấn di. Hắn đi tới chỗ ngón tay sinh vật hình người, đi tới bả vai sinh vật hình người, thậm chí đi tới cả eo lưng sinh vật hình người. Nơi đó có một vết rách tổn hại.
Đây là vết rách ở áo giáp.
Tọa Sơn Khách vuốt ve chỗ áo giáp tổn hại. Đối với hắn mà nói, tổn hại dài 900 vạn năm ánh sáng là quá lớn.
- Hắc…
Tọa Sơn Khách đột nhiên cười khàn khàn.
- Ha ha, ha ha ha ha…
Tọa Sơn Khách đột nhiên cười ha hả, cười tới mức toàn thân hắn cũng run lên, cười vô cùng điên cuồng
Dần dần, tiếng cười điên cuồng thậm chí trở nên thê lương, ẩn chứa hận ý và điên cuồng vô cùng vô tận.
Tiếng cười dần dần biến mất.
Tọa Sơn Khách từ từ ngồi xuống, khẽ vuốt vuốt ve áo giáp, nước mắt trong suốt ánh lên kim quang lặng lẽ chảy xuống.
- Tới rồi.
- Tới rồi.
Ngón tay Tọa Sơn Khách vuốt ve áo giáp đang run rẩy.
- Tấn Chi Thế Giới!
- Bản Nguyên Vũ Trụ Nguyên Thủy, đặt tên nó là Tấn Chi Thế Giới? Tấn… Tấn.
Tọa Sơn Khách lẩm bẩm nói:
- Ý chí Bản Nguyên Vũ Trụ Nguyên Thủy không có cảm tình, cũng vẫn còn nhớ tới Tấn?
Tọa Sơn Khách ngẩng đầu, nhìn về phía hư không vô tận.
Ầm ầm…
Hư không khí lưu hỗn độn đang vận chuyển, một luồng ý chí cường đại loáng thoáng tồn tại.
"Ta sẽ không ngu như Nguyên Tổ, tạo cho ngươi cơ hội." Tọa Sơn Khách lắc đầu, lúc này đạp hư không bước đi, biến mất trong hư không.
----- o O o -----
Truyện khác cùng thể loại
131 chương
359 chương
148 chương
39 chương
145 chương
189 chương