Thốn Mang
Chương 216
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Trong hang động trống rỗng trong lòng núi.
Tử sắc thần kiếm đang cắm trong tảng cự thạch đột nhiên phát ra cả vạn đạo kiếm khí, trên kiếm khí còn có những luồng tử điện lượn lờ xung quanh.
- Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!...
Trong nháy mắt, vô số đạo kiếm khí được bao bọc bởi những luồng tử điện đã bắn ra bốn phương tám hướng, đối mặt với kiếm khí đáng sợ thế này bốn Đại La kim tiên đều cần thận phòng bị, họ không tiếp tục giết tứ đại yêu thú và những cao thủ khác nữa.
- Bùm! Bùm! ...
Bên ngoài thân thể Tiêu Diêu tán nhân xuất hiện một kim sắc quang tráo, đó chính là công năng phòng ngự của Quy Nguyên châu. Không biết vì sao trong Vân Vụ sơn này không gian tựa hồ như vô cùng ổn định, kiếm khí mạnh liệt như vậy kích vào mà vẫn chẳng có chút ảnh hưởng gì. Tiêu Diêu tán nhân lộ ra vẻ rất nhẹ nhàng.
- Nghĩa phụ đã giết Ngọc Minh chân nhân và đoạt được Quy Nguyên châu rồi, nghĩa phụ đã có được một sự giúp đỡ lớn.
Không có bất kỳ nguy hiểm gì, Lý Dương ở trong nham động quan sát cuộc chiến, trên mặt là một nụ cười rạng rỡ. Chỉ thấy Lý Dương đang ngồi trên một đao mang hình đám mây, trên thực tế đó chỉ là đao mang phủ quanh Thanh Vân mà thôi. Thanh Vân có khả năng biến hóa vô cùng, lúc này nó biến thành hình một cái đệm rồi để đao mang bao phủ bên ngoài.
- Mấy Đại La kim tiên này thực lực quả nhiên không tồi, nhưng thần kiếm Tử Điện còn đáng sợ hơn, chỉ là kiếm khí kết hợp với điện mang đã lợi hại như vậy, nếu nó dùng bản thể thì sẽ còn khủng khiếp đến thế nào?
Lý Dương tán thưởng nói, thần kiếm Tử Điện này không hổ là bán thần khí.
Lý Dương thì rất thoải mái nhưng mấy Đại La kim tiên trong kia thì lại không được như vậy.
Nam Cung Lam, hai vợ chồng Tằng Phong và Hữu Di trên người đều xuất hiện quang tráo hộ thể, thực lực của Đại La kim tiên thì chẳng có gì phải nghi ngờ. Nhưng cho dù là vậy, theo những làn kiếm khí giống như phi tiễn đầy trời bắn tới, những tiếng "bùm""bùm" vẫn không ngưng vang lên do kiếm khí va chạm vào lớp quang tráo.
Lớp quang tráo hộ thể đó cũng có chút chấn động. Hiển nhiên, uy lực của những đạo kiếm khí phát ra từ thần kiếm Tử Điện đến Đại La kim tiên cũng không dám coi thường.
- Hừ!
Tằng Phong hừ lạnh một tiếng, ngay sau đó kiếm khí điên cuồng công kích đến, tiên nguyên lực trên quang tráo hộ thể càng tiêu hao nhanh hơn, tốc độ bổ sung tiên nguyên lực chậm hơn so với tốc độ tiêu hao rất nhiều, do đó Nam Cung Lam người có công lực cao nhất đã chiếm được lợi thế.
Điều khiến hắn phấn nộ nhất là…
Nam Cung Lam đã đến bên cạnh thần kiếm Tử Điện.
Càng tới gần thần kiếm Tử Điện thì lượng kiếm khí công kích tới càng dày đặc, càng ở xa thì càng thưa thớt. Tứ đại yêu thú, bạch mi lão giả và Kim Kiếm tôn giả sáu người đều đang ở bên mép rìa của lòng núi, mỗi một đạo kiếm khí bọn họ đều phải tập trung toàn bộ năng lượng mới có thể miễn cưỡng ngăn cản.
Cũng chỉ có bốn vị Đại La kim tiên mới có thể miễn cưỡng lao đến bên cạnh thần kiếm Tử Điện.
- Của ta!
Nam Cung Lam hét lớn một tiếng, cánh tay phải đang tán phát ra kim quang của y thò đến bên cạnh thanh trường kiếm tử sắc đang được cắm trên tảng cự thạch, rất dễ dàng, Nam Cung Lam đã nắm được thần kiếm Tử Điện, trên mặt y lập tức lộ ra một tia cuồng hỉ.
- Ha ha… thần kiếm Tử Điện cuối cùng đã thuộc về Thục Sơn kiếm phái ta, ha ha… ách…
Nam Cung Lam hưng phấn cười nói, đồng thời thần kiếm Tử Điện cũng không phát ra kiếm khí nữa, tử sắc điện mang cũng chậm rãi bị hút trở lại thân kiếm.
Nhưng thanh thần kiếm Tử Điện đó đột nhiên...
- Oành oành…
Thần kiếm Tử Điện rung động một trận mãnh liệt, chỉ thấy sắc mặt Nam Cung Lam trở nên đỏ bừng, nhưng y vẫn không chịu buông tay. Thần kiếm Tử Điện chính là bán thần khí, nếu Thục Sơn kiếm phái có được nó thì địa vị ở Tiên giới sẽ được đề thăng rất nhiều, cho dù là Tiên đế cũng chẳng được bao nhiêu người có thần khí.
Chờ đợi cả trăm triệu năm, đến thời khắc này, trên thân Nam Cung Lam là sự kỳ vọng sự chờ đợi của toàn bộ Thục Sơn kiếm phái, làm sao y có thể buông tay cơ chứ?
Nhưng, thần kiếm Tử Điện là bán thần khí, há lại có thể dễ dàng thần phục như vậy?
- Oanh oanh……
Sự rung động của thần kiếm Tử Điện càng thêm kịch liệt. Khuôn mặt Nam Cung Lam vốn đã đỏ hồng lên, bây giờ sau nháy mắt đã biến thành màu tím.
- Hừ!
Nam Cung Lam hừ lạnh một tiếng, đạo đạo kim quang trong thể nội lóe lên, một luồng năng lượng cường đại từ trong đan điền y ào ra, sau nháy mắt đã hướng tới thần kiếm Tử Điện, hiển nhiên Nam Cung Lam chuẩn bị dùng sức mạnh để trực tiếp áp chế thần kiếm Tử Điện.
Đáng tiếc Nam Cung Lam bất quá chỉ là một Đại La kim tiên, tại Tiên giới, số người mạnh hơn y cũng tới cả mười vạn người, hơn nữa thần kiếm Tử Điện sao có thể thần phục dưới sự áp chế chứ?
- Vù vù……
Vô số luồng điện nhỏ bé bắt đầu lóe lên, tiếng rung động phát ra từ thần kiếm Tử Điện càng thêm mạnh mẽ…
Nam Cung Lam sắc mặt đã trở nên tím ngắt đột nhiên trợn trừng hai mắt lên.
- Phốc!
Một ngụm máu tươi phun ra, Nam Cung Lam phảng phất giống như đã bị một luồng năng lượng cự đại kích phải vậy, y bị đánh bật ra bay thẳng đến va vào cánh cửa.
Lập tức sắp mặt Nam Cung Lam trở nên trắng bệch, y chẳng quản đến chuyện gì nữa mà lập tức ngồi xếp bằng xuống và ăn mấy viên linh đan rồi lập tức tĩnh tọa liệu thương. Y hiểu rằng với tình huống cơ thể mình lúc này thì căn bản chẳng phải là đối thủ của Tằng Phong và Hữu Di.
Tằng Phong và Hữu Di nhìn nhau, trong lòng không khỏi hoảng sợ. Người có công lực cao nhất Nam Cung Lam không ngờ lại không rút nổi thần kiếm Tử Điện ra mà bị trọng thương, hiển nhiên, cho dù thần kiếm Tử Điện này có đặt ở trước mặt cũng chẳng dễ dàng gì mà cầm được.
- Không cần đoạt thần kiếm vội, hãy giết Nam Cung Phong trước đã, đến lúc đó hai chúng ta liên thủ lại đối phó với Tiêu Diêu tán nhân còn không nắm chắc sao!
Tằng Phong lập tức truyền âm cho Hữu Di.
Hai người tâm ý tương thương, cả hai chẳng quản gì đến thần kiếm Tử Điện bên cạnh nữa, thân ảnh lóe lên, cả hai lao về hướng Nam Cung Lam đang liệu thương.
- Hai vị muốn giết Nam Cung Lam thì phải bước qua cửa của ta!
Tiêu Diêu tán nhân thân hình lóe lên rồi chắn ngay trước mặt Nam Cung Lam, tiên kiếm Luyện Tâm của lão cũng phát ra những tia quang mang huyết hồng sắc cực kỳ lăng lệ, bộ dạng như lúc nào cũng chuẩn bị công kích.
Tằng Phong và Hữu Di lập tức chau mày lại, thực lực của Tiêu Diêu tán nhân này rút cục cao đến đâu thì khó mà dò nổi, chỉ nhìn cái thanh tiên kiếm tỏa ra quang mang huyết hồng sắc kia là biết thực lực của Tiêu Diêu tán nhân không hề yếu.
- A Phong, một khi giao đấu với Tiêu Diêu tán nhân này thì thực lực của chúng ta nhất định sẽ hao tổn, đến lúc đó thương thế của Nam Cung Lam cũng sẽ hồi phục lại không ít, hắn mà dùng "Cửu Thiên kiếm điển" thì cho dù là hai chúng ta liên thủ cũng chưa chắc đã phải là đối thủ đâu.
Hữu Di truyền âm cho Tằng Phong.
Trong lòng Tằng Phong thầm đồng ý.
- Tiêu Diêu tán nhân, đây là cừu oán giữa Thượng Thanh cung chúng ta và Thục Sơn kiếm phái, chẳng có quan hệ gì với một tán tiên độc lập như ngươi cả, ngươi bất tất phải nhúng tay vào làm gì!
Tằng Phong lập tức nói.
Mà lúc này Nam Cung Lam lại chẳng nói tiếng nào, lão vừa mới nuốt đan dược, giờ đang cần thời gian để hấp thu dược lực. Nam Cung Lam đang cố gắng tận dụng tất cả thời gian để nỗ lực làm cho công lực của mình hồi phục lại một chút, vừa rồi thần kiếm Tử Điện đã khiến y phải chịu thiệt hại lớn.
Tiêu Diêu tán nhân cười lạnh nói:
- Không có quan hệ gì với ta? Hừ, hôm nay ta nhất định phải bảo hộ Nam Cung đạo hữu.
Tiêu Diêu tán nhân cũng hiểu được, một khi Nam Cung Lam bị giết thì chắc chắn sẽ hình thành cục thế lão phải đối đầu với cả hai phu phụ Tằng Phong và Hữu Di. Hai phu phụ chúng rút cục còn có vũ khí gì, lão một chút cũng chẳng biết, nhưng chỉ cần suy nghĩ một chút thì có thể biết được Thượng Thanh cung nhất định sẽ để cho phu phụ Tằng Phong này mang theo những tiên khí cực kì lợi hại hạ giới.
Cục diện lập tức trở nên căng thẳng, Tiêu Diêu tán nhân nhúng tay vào, vậy là Tằng Phong cùng Hữu Di phải đối mặt với cả Tiêu Diêu tán nhân và Nam Cung Lam. Đối mặt với cả hai người, phu thê họ lại chẳng nắm chắc được chút nào. Trong khi đó Tiêu Diêu tán nhân thì đang vui vẻ mà cầm cự.
Thời gian càng bị kéo dài, Nam Cung Lam hồi phục càng nhanh, đối với Tằng Phong cùng Hữu Di càng thêm bất lợi. Tằng Phong cùng Hữu Di hiển nhiên cũng hiểu, nhưng họ chỉ có thể đứng đó mà lo lắng.
- Ngươi làm gì đó?
Tằng Phong đột nhiên trừng mắt lên nhìn về hướng bạch mi lão giả. Chỉ thấy giữa hai tay bạch mi lão giả đã phát xuất ra đạo đạo quang mang, mặt mũi đỏ bừng, một hạt châu kim sắc từ lóe lên trong ngực lão, vô số sợi tơ kim sắc vươn ra bao bọc lấy thần kiếm Tử Điện.
- Lên!
Bạch mi lão giả đó lạnh lùng quát lên một tiếng. Vừa rồi đến Nam Cung Lam còn chẳng rút được thần kiếm Tử Điện ra, nhưng không ngờ bây giờ bạch mi lão giả đó loáng một cái đã làm được. Ngay sau khi thần kiếm được rút ra, khối cự thạch mà thần kiếm vốn cắm vào lập tức "oành" một tiếng nổ tung ra, vô số tảng đá vỡ bắn ra tứ phía.
- Cấm chế trong suốt ở cửa đã không còn rồi!
Chỉ thấy không ít những tảng đá vỡ không ngờ lại đã xuyên qua được cánh cửa và va vào nham động nơi Lý Dương đang ở.
- Vù!
Lý Dương trợn tròn mắt ra, hắn vốn đang ngồi xếp bằng, bây giờ sau nháy mắt đã di động để tránh né mấy chục khối đã đang lao tới. Khi vừa bắt đầu hắn còn cho rằng những khối đã này là từ cấm chế trong suốt trên cảnh cửa bắn ra. Ai có thể ngờ được những khối đá này lại có thể xuyên qua cái cấm chế đáng ghét đó mà lao ra chứ, việc này không khiến khiến cho Lý Dương nhất thời chân tay rối loạn.
- Cấm chế ở cửa mất rồi?
Tất cả mọi người trong lòng chợt động.
Bất kể là ai cũng đều có một ý nghĩ duy nhất…đó là "cướp đoạt thần kiềm, trực tiếp chạy trốn!"
- Ha ha… các huynh đệ hãy cướp nào!
Thiết Oa chân nhân kêu lên, tiếp đó lão liền lao lên đối phó với bạch mi lão giả. Lão rất là chắc chắn, đợi sau khi đoạt được thần kiếm thì sẽ lập tức thoát đi rồi ẩn trốn, đợi sau khi luyện hóa xong rồi mới xuất hiện cũng không muộn.
Tằng Phong cùng Hữu Di cũng vội vã lao đến chỗ bạch mi lão giả, chẳng ai ngờ được bạch mi lão giả này lại có mật pháp để rút thần kiếm ra.
Bạch mi lão giả sắc mặt vốn đã đỏ bừng đột nhiên thổ một ngụm máu tươi ra, lập tức vô số sợi tơ kim sắc đang bao quanh thần kiếm Tử Điện đứt lìa. Thần kiếm Tử Điện lập tức thoát khỏi bó buộc, nhưng nó lại không lập tức chạy đi mà cứ xoay tròn trên không trung bên trong sơn động.
- Vù! Vù! Vù…
Cơ hồ chỉ trong nháy mắt tất cả mọi người đều đã bay về chỗ thần kiếm Tử Điện, Nam Cung Lam đang liệu thương hai mắt mở trừng ra, tiếp đó lão lao thẳng lên trời rồi xông về phía thần kiếm định nắm lấy. Thần kiếm Tử Điện đang xoay tròn trên đột đột nhiên dừng lại và đứng im một chỗ.
- Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! …
Vô số đạo kiếm khí được bao quanh bởi những luồng thiểm điện tử sắc lại một lần nữa từ trên thân Tử Điện thần kiếm mãnh liệt bắn ra, tất cả mọi người đang không có chút chuẩn bị nào lúc này đều lập tức ngây người.
- Phốc! Phốc!
Phảng phất như một túi cát bị xuyên qua vậy, bạch mi lão giả đã trọng thương đó công lực lại tương đối thấp, sau nháy mắt đã bị xuyên thành như tổ ong, nhưng bạch mi lão giả đó cũng phản ứng nhanh vô cùng, nguyên thần lập tức muốn chạy đi.
Đáng tiếc, sức phòng ngự của nguyên thần thật sự quá yếu, một đạo kiếm khí đã phá tan nguyên thần, bạch mi lão giả này lập tức hồn phi phách tán.
Độc Giác Long Tê Chân Tất đôi mắt lập tức lộ ra vẻ bình tĩnh, thân hình hắn lóe len chắn ngay trước Cửu Vĩ Yêu Hồ Tuyết Cơ, với những đạo kiếm khí dày đặc như lúc này, bằng vào lực phòng ngự của Tuyết Cơ thì căn bản không chống đỡ nổi.
- Phốc! Phốc! Phốc! …
Mấy chục đạo kiếm khí mang theo tử điện không ngừng bắn vào nhục thể cường hãn của Độc Giác Long Tê Chân Tất, lực phòng ngự của Độc Giác Long Tê rất mạnh, nhưng những đạo kiếm khí này thực sự quá dày đặc, hơn nữa mọi người lại ở quá gần.
Ngăn cản được mấy đạo kiếm khí, nhưng khi mấy đạo kiếm khí cùng công kích lên cùng một bộ vị thì lớp phòng ngự đã bị phá vỡ rồi, thậm chí còn có luồng kiếm khí bắn cả tới yêu hạch.
- Tuyết Cơ, bảo vệ giữ lấy nguyên thần của ta rồi mau chạy trốn thôi, không cần nghĩ đến thần kiếm nữa!
Độc Giác Long Tê Chân Tất đẩy Tuyết Cơ ra ngoài cánh cửa, đồng thời, trước khi nguyên thần trong yêu hạch của hắn bị công kích hắn đã bỏ lại yêu hạch mà trực tiếp trốn vào người Tuyết Cơ, thân thể của hắn thì ở lại mà ngăn chặn những đạo kiếm khí đang bắn tới.
Sau khi đã đạt tới cảnh giới Thiên tiên, linh hồn sẽ đạt tới tầng thứ ba, đó là nguyên thần. Nguyên thần có thể rời khỏi hạch tâm của thân thể, nhưng nguyên thần khá yếu nhược, khí rời khỏi thân thẻ, một khi bị địch nhân phát hiện thì cơ hồ sẽ bị giết chết trong nháy mắt.
Hiện nay Hạng Vũ chính là đang ở trong trạng thái nguyên thần, hạch tâm của thân thể hắn là tâm tạng, năm đó khi đại chiến đã sớm bị hủy diệt rồi. Tâm tạng bị hủy diệt, nếu là tu ma giả bình thường thì sẽ chết ngay lập tức, nhưng sau khi đạt tới cảnh giới Thiên tiên (Thiên ma) thì sẽ thành nguyên thần, nguyên thần có thể rời khỏi hạch tâm của thân thể được.
Chỉ cần nguyên thần không bị tiêu diệt thì sẽ không chết.
Cao thủ cấp bậc Thiên ma trở lên, cho dù nhục thể bị hủy diệt cũng có thể tái sinh, nguyên nhân chính là vì nguyên thần. Đương nhiên nếu chưa đạt tới cảnh giới Thiên ma, cho dù tu vi tâm thần có mạnh đến đâu thì linh hồn cũng chẳng thể đạt tới tầng thứ ba. Đây chính là sự trói buộc của thiên đạo, cho nên linh hồn của Lý Dương còn chưa đạt tới cảnh giới Nguyên Thần.
Chỉ là hạch tâm của thân thể cũng vô cùng trọng yếu, cho dù là yêu hạch hay là nguyên anh của tiên nhân, đao phách của Lý Dương, đó đều là nơi công lực tụ tập, buông bỏ hạch tâm của thân thể thì cũng chẳng khác gì buông bỏ tất cả tu vi!
Độc Giác Long Tê Chân Tất này đã khổ tu cả ngàn năm, tu vi toàn bộ đã tập trung vào hạch tâm của thân thể là yêu hạch. Nguyên thần hắn bỏ lại yêu hạch mà chạy đi thì cũng tương đương với bỏ đi tất cả tu vi, sau này muốn dùng nguyên thần để hồi phục lại thì khá là khó khăn.
- Chân Tất!
Thiết Oa chân nhân dùng Hỗn Nguyên Nhất Khí Diệu Dung oa ngăn chặn mấy chục đạo kiếm khí lại rồi lập tức chạy trốn đến phía xa. Nhưng hắn vừa nhìn thấy Chân Tất thân thể bị hủy diệt, yêu hạch vỡ tan thì không khỏi hét lên một tiếng.
- Đi!
Tuyết Cơ kêu khẽ một tiếng, nàng cố nhịn đau thương trong lòng lại, lao ra khỏi cánh cửa sau nháy mắt rồi chạy tiếp ra ngoài.
Lúc này tứ đại yêu thú có thể xem như đã sớm chạy trốn đi rồi.
- Phốc! Phốc! Phốc!
Liên tiếp ba đạo kiếm khí bắn vào thân thể y, còn Kim Kiếm tôn giả đã lập tức chạy đi, tuy thân thụ trọng thương nhưng vẫn còn may, tiểu mệnh đã giữ lại được.
Tiêu Diêu tán nhân đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, hai mắt lão sáng lên.
- Phốc!
Một ngụm tiên huyết từ trong miệng Tiêu Diêu tán nhân phun ra rồi hóa thành huyết tiễn (mũi tên máu) và phun vào thanh thần kiếm Tử Điện kia một cách có mục đích, ngay sau đó Tiêu Diêu tán nhân bèn ngồi xếp bằng xuống, tiên kiếm Luyện Tâm màu huyết hồng lập tức hóa thành một đạo huyết sắc thiểm điện và lao thẳng về thần kiếm Tử Điện.
Tiên kiếm Luyện Tâm đột nhiên…
- Bùm!
Một tiếng nổ vang lên, kèm theo đó là một làn sương huyết sắc, tiên kiếm Luyện Tâm này là do Tiêu Diêu tán nhân dùng tính mệnh để song tu, một khi tiên kiếm vỡ nát thì Tiêu Diêu tán nhân nhất định sẽ chết. Nhưng hiện nay tiên kiếm Luyện Tâm hóa thành trạng thái sương mù, Tiêu Diêu tán nhân lại không có chút không thoải mái nào.
Bởi vì... Tiêu Diêu tán nhân đang luyện chế tiên kiếm.
Tiên kiếm Luyện Tâm này được Tiêu Diêu tán nhân luyện chế bằng phương pháp đặc thù, nó có thể không ngừng luyện chế, luyện chế đến cả vạn năm, cuối cùng đã trở thành hạ phẩm tiên khí, trong quá trình luyện chế đã phải dung hợp một số nguyên liệu cực kỳ trân quý và hấp thu lấy chỗ tinh hoa của chúng.
Tiêu Diêu tán nhân bây giờ đang chuẩn bị dùng tiên kiếm Luyện Tâm trực tiếp hấp thu lấy thần kiếm Tử Điện.
Dù sao thần kiếm Tử Điện cũng không có chủ nhân, hơn nữa trước đây Tiêu Diêu tán nhân đã từng dùng Luyện Tâm hấp thu qua tinh hoa của một vài phi kiếm, nhớ đó mới đạt tới cấp bậc hạ phẩm tiên khí.
- Xoẹt xoẹt…
Ngụm máu tươi vừa mới phun lên thần kiếm Tử Điện phát xuất ra những quang mang huyết hồng sắc, tiên kiếm Luyện Tâm đang ở trạng thái sương mù không ngờ lại bị ngấm vào trong quang mang huyết hồng sắc đó…
--
1. Nguyên thần không bị diệt tức là không chết!
Bạn nào nhận dịch Tập 7 và 8 Thốn Mang xin nhanh nhanh trả hàng giùm:
Tập 6: Phong khởi vân dũng
Truyện khác cùng thể loại
105 chương
54 chương
116 chương
64 chương