Thời Gian Bên Em Đều Tuyệt Vời
Chương 43 : Tôi chỉ quá đáng với những người quá đáng mà thôi!
Cô ta không hề để ý đến việc Lâm Gia Ca có đồng ý hay không đã tự động thêm tiết mục này vào, anh không vui, chắc chắn cũng sẽ khiến cô ta không dễ chịu gì, chắc cô ta không ngờ anh có thể nói những câu như vậy trước mặt mọi người đâu.
Cô thật sự rất thích anh, từ năm nhất khi nhập học cô đã thích anh, vì vậy, ba năm qua, cho dù trong trường có bao nhiêu người theo dõi cô, cô cũng không chấp nhận tình cảm của bọn họ.
Chỉ có anh, anh chính là người mà cô tốn nhiều công sức nhất, cũng là người đầu tiên cho cô đủ dũng khí để làm nhiều chuyện như vậy.
Nhưng sự thật chứng minh, cô không thể ở bên cạnh người này, một ao ước nhỏ nhoi của một hoa khôi vạn người mê như cô đang bị mọi người chê cười.
Cô không cam lòng, cô không thể chịu thua dễ dàng như vậy được.
Nghĩ nghĩ, khóe mắt Tần Y Nhiên có một giọt lệ rơi xuống, nhìn Lâm Gia Ca, như rất oan ức hỏi:
- Sao... sao anh có thể nói như vậy được? Nếu như không chấp nhận tình cảm của em, sao còn nhận 1000 con hạc giấy mà em đã tặng? Tại sao dùng cơm tối với em trong nhà ăn của trường, nếu như thật sự không muốn để ý đến em, sao lại còn đồng ý tham gia tiết mục phỏng vấn này?
Tần Y Nhiên càng nói, nước mắt càng chảy ra nhiều hơn.
Cuối cùng, mặt cô ướt đẫm, trông có vẻ rất đáng thương.
A!
Đây là khổ nhục kế sao?
Thấy mưu kế không thành nên mới giả vờ đáng thương trước mặt mọi người? Sau đó khiến cho Lâm Gia Ca trở thành kẻ xấu đùa bỡn với tình cảm của người khác.
Mặc dù nam nhi đại trượng phu không nên tranh hơn thua với đàn bà con gái... nhưng mà đáng tiếc, anh là Lâm Gia Ca, là một người có thù phải trả.
Nếu như cô đã nói như vậy thì tốt thôi, anh sẽ đem nợ cũ nợ mới tính luôn một lần trên sân khấu này!
Đối diện với khuôn mặt khóc đến đáng thương của Tần Y Nhiên, Lâm Gia Ca không hề có chút thương cảm nào, ngược lại còn có vẻ đáng sợ hơn lúc nãy, ngay cả ngữ khí nói chuyện cũng lạnh lùng hơn rất nhiều.
- Một, món quà hôm đó cô sai người đưa đến phòng của tôi, thì tôi cũng có thể sai người mang đem bỏ. Hai, bữa tối ở nhà ăn hôm đó là gặp để bàn về việc tổ chức ngày hội trường hôm nay, hoàn toàn không có liên quan đến vấn đề tình cảm, không có nghĩa là cô tặng quà cho tôi thì tôi phải hẹn cô đi ăn tối.
Nói tới đây, Lâm Gia Ca ngước lên nhìn Tần Y Nhiên một cái, sau đó khen khẩy một câu:
- Cô sắp xếp thời gian cũng tốt lắm.
Sau khi trào phúng xong, Lâm Gia Ca lại nói tiếp vấn đề thứ ba:
- Lần phỏng vấn này, trước khi MC gọi tôi lên sân khấu, tôi hoàn toàn không biết gì về sự tồn tại của nó.
Nói tất cả mọi chuyện rõ ràng xong, Lâm Gia Ca không muốn tiếp tục ở trên sân khấu nữa, nhắc chân rời đi.
Anh giải thích rõ ràng đâu vào đấy, khiến dưới hội trường như bom nổ vậy, mọi người ai cũng bàn tán xôn xao.
- Những lời này của Lâm Gia Ca có nghĩa là, Tần Y Nhiên là người đơn phương, anh ấy và chị ta hoàn toàn không có quan hệ tình cảm gì với nhau cả sao?
- Trời ơi từ trai tài gái sắc bây giờ lại thành nước chảy vô tình, hoa rơi hữu ý rồi sao?
- Có điều, không ngờ Tần Y Nhiên lại gian xảo như vậy, rõ ràng là bày trò khiến người ta hiểu lầm Lâm Gia Ca, giờ lại còn ở đó khóc lóc như mình là người đáng thương lắm.
Truyện khác cùng thể loại
8 chương
99 chương
1947 chương
44 chương
38 chương
30 chương
89 chương
59 chương