Thời Gian Bên Em Đều Tuyệt Vời
Chương 42 : Xác nhận đã gặp mặt
Nghĩ vậy, Thời Dao không nhịn được nắm chặt góc áo.
Cũng không biết không khí như vậy trì trệ trong bao lâu, Lâm Gia Ca lại nói thêm một vế:
- Nhưng tôi không có ấn tượng gì cả.
Hả?
Cả hội trường lúc này còn yên tĩnh hơn cả yên tĩnh.
Giống như trong hội trường lúc này hoàn toàn không có bất cứ ai.
- Lại không có chút ấn tượng gì...
- Xác nhận đã gặp mặt... nhưng lại không có chút ấn tượng gì?
Câu nói đó vang bên tai Thời Dao một lúc lâu, Thời Dao mới hiểu ý của câu nói này là gì, sau đó cô có chút kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn về phía sân khấu.
Thiếu niên mặc áo trắng, vẫn thong thả thanh nhã như vậy, bỏ tay vào túi quần.
Nhưng lúc này anh không có ôn hòa như bình thường, mà lại có một luồng khí lạnh toát ra, so với ngày thường càng lạnh lùng, hờ hững hơn.
Anh như vậy, đẹp thì rất đẹp, nhưng ẩn sau vẻ đẹp ấy chính là những con dao bằng băng sắc nhọn, có thể khiến cho người ta cảm giác ngột ngạt đến nỗi không dám thở mạnh, chỉ cần thở ra, nhất định sẽ có một con dao bay về phía mình.
Tất cả mọi người xung quanh cô đều rất yên tĩnh, trên mặt bọn họ là một nỗi khiếp sợ không thể tin nổi.
Cũng không biết mọi người như vậy qua bao lâu, mới dần hồi phục lại tinh thần.
- Khỉ thật, tôi không nghe lầm chứ? Lâm Gia Ca nói là không có chút ấn tượng gì?
- Anh ấy nói như vậy là có ý gì? Không có ấn tượng, tức là anh ấy và Tần Y Nhiên hoàn toàn không có mối quan hệ đặc biệt nào sao?
- Vậy những chuyện trên diễn đàn chỉ là lời đồn? Hơn nữa còn có hình có bằng chứng. Sao bây giờ lại như thế nào? Tại sao vẫn còn muốn đứng cùng sân khấu với Tần Y Nhiên?
Càng ngày càng có nhiều câu hỏi vang lên, Tần Y Nhiên từ nãy đến giờ như bị điểm huyệt vậy, đứng yên bất động, lúc này mới lấy lại được tinh thần.
Cô vì Lâm Gia Ca mà sương phủ đầy mặt, nụ cười gượng gạo trên mặt cũng không giữ nổi nữa.
Cô như nghe một chuyện không thể tin được vậy, quay mặt nhìn về phía Lâm Gia Ca.
Nhìn thấy Tần Y Nhiên phản ứng lúng túng như vậy, người MC đành phải điều tiết không khí bằng cách nặn ra một nụ cười haha:
- Bạn Lâm đang nói đùa sao...
Lần này, MC còn chưa nói xong, Lâm Gia Ca liền cắt ngang:
- Chuyện là hôm đó bạn tôi nhận quà, tôi cũng không biết gì, chỉ là tôi ở cùng phòng với cậu ấy cho nên mọi người mới nghĩ là tôi đồng ý mối quan hệ gì đó thôi, trước đó tôi chưa từng quen biết cô ấy, lấy đâu ra hẹn hò?
MC vốn giảm bầu không khí lúng túng, cứu Tần Y Nhiên một mạng, nhưng không ngờ Lâm Gia Ca lại không chút lưu tình, trong thời gian ngắn liền giết chết hết tất cả những nghi vấn trong lòng mọi người.
Tần Y Nhiên lấy lại được tinh thần, đầu quay đi rất nhanh.
Trong lòng cô ta lúc nãy còn đang rất đắc chí, cảm giác như mình đã thắng cuộc, thì ra lại không phải như vậy, anh sở dĩ sẽ không cho phép cô mơ mộng đẹp lâu như vậy, chỉ là đơn giản muốn giải thích những chuyện ngày hôm đó, nói cho mọi người biết cô và anh không có bất cứ mối quan hệ bất thường nào.
Anh trả lời câu hỏi của MC như vậy rồi, dù là kẻ ngốc cũng có thể hiểu anh có ý gì.
Anh muốn khẳng định với mọi người trong hội trường biết rằng anh và Tần Y Nhiên hoàn toàn không có chút quan hệ trai gái nào, anh và cô ta còn chưa có thể gọi là bạn bè nữa là...
Truyện khác cùng thể loại
8 chương
99 chương
1947 chương
44 chương
38 chương
30 chương
89 chương
59 chương