Thợ săn chi nơi muốn trở về
Chương 22 : Trừng phạt × phản áp × cực nóng
Không lâu sau Feitan đã mang tôi đến nơi, nhìn trình độ tóc tôi rời rạt, tốc độ của hắn đã đật đến tam âm thất tứ thất..... (Vụ: không biết nghĩa là gì luôn = =)
"A!" Feitan theo cửa sổ nhảy vào, hung hăng ném tôi lên giường.
"Anh làm gì vậy!" Tôi xoa đầu ngồi dậy nhìn quanh bốn phía, biệt thự sáng ngời tư tưởng chính đáng này là sao? Nhìn sao cũng không giống chỗ ở của Feitan! (Tác giả: làm sao cô biết chỗ này không phải chỗ ở của Feitan? Đồng: thứ nhất, cái phòng âm u của tên Feitan kia không phải màu tường là màu đen sao? Thứ hai, nơi này không có máy game. Thứ ba, tôi không biết Feitan có chỗ ở như vậy. Tác giả: hai cái trước còn chưa tính, cái thứ ba là chuyện gì xảy ra? Cô cho cô là vợ của hắn sao!? Đồng: ......)
"Thực thi xử phạt." Feitan từ trên cao nhìn xuống tôi, tôi đoán chắc hắn đặc biệt thích tư thế này, bình thường đều lùn hơn tôi, hiện tại lại có thể dùng bốn chữ trên cao nhìn xuống này..... Không đúng, xử phạt? Chẳng lẽ.....
"Hay là.... Chẳng lẽ.... Có lẽ.... Đại khái.... Từng đã...." Tôi bối rối vươn tiểu móng vuốt run run rẩy rẩy chỉ vào hắn.
"Nhìn qua còn không ngốc tới cực hạn."
A!!!! Hò hét.... Tôi đúng là miệng quạ đen! Ai bảo tôi lúc lấy bài lại nghĩ tới lữ đoàn tam đại sắc đẹp trong truyền thuyết!? Lữ đoàn tam đại sắc đẹp..... Thật vất vả trở thành đoàn viên, nếu chưa ăn được thịt thì tiếc nuối cỡ nào.... Tôi híp mắt nhìn Feitan, đúng là dáng người hoàn mỹ tiểu thụ....
Vì thế tôi liều mạng bổ nhào vào Feitan.... Thật ra là tôi đứng không vững nên kéo theo hắn ngã xuống....
Hai tay không tự chủ chống trên ngực hắn, tôi tay chân luống cuống bắt đầu di chuyển, kết quả lại cảm nhận được độ ấm dưới tay càng ngày càng cao.
"Này! Feitan, hẳn là tôi đè anh mới đúng!" Tôi bất mãn nhìn Feitan xoay người một cái liền đè tôi dưới thân.
"Câm miệng, tôi cho cô thấy cái gì áp chân chính" Feitan không chút lưu tình kéo quần áo trên người tôi xuống, hay tay di chuyển khắp nơi trên người, tạo ra một chuỗi cực nóng.
"Này!! Ưm...." Thanh âm căm giận tôi thốt ra bị môi Feitan nuốt vào bụng, cảm nhận lưỡi ấm áp xâm nhập vào bên trong, quấn quít đầu lưỡi tôi, như Thao Thiết tham lam mút.
"Anh...." Lời thổ lộ bởi vì môi lưỡi dây dưa mà mơ hồ không rõ.
Tôi cử động một chân muốn đá lên trên, kết quả Feitan như trong dự tính kẹp lấy hai chân tôi, một tay khác đem hai tay đập loạn trên lưng hắn cố định trên đỉnh đầu.
Không biết qua bao lâu, Feitan cuối cùng cũng buông môi tôi ra, tiếng thở dốc của tôi trong phòng dị thường rõ ràng.
Thời điểm tôi đang theo dõi đôi mắt màu vàng phát ra sát khí của hắn, đột nhiên hắn nở nụ cười dị thường câu hồn, đến bên tai tôi: "Đồng...."
Hơi thở ấm áp phun ra ở lỗ tai mẫn cảm, tôi như bị ôn nhu khó có được của hắn mê hoặc, lần đầu tiên nghe được tên của bản thân sử dụng chính giọng của hắn nói ra, trong khoảng thời gian ngắn không biết làm gì.
Feitan được một tấc lại muốn tiến một thước dọc theo cổ trắng nõn cắn xuống, để lại trên cơ thể tôi một cái lại một cái dấu màu đỏ.
"A..... Feitan....." Đôi mắt sáng bị một tầng sương mù phủ kín, mờ mịt nhìn Feitan, khiến Feitan cảm nhận dục vọng càng thêm dâng cao.
Nhẹ nhàng liếm đường cong xương quai xanh xinh đẹp.
Thân dưới cảm nhận được buộc chặt khiến tôi đột nhiên bừng tỉnh, thân thể vốn nóng rực như bị gió lạnh thổi tới mà rùng mình.
"Feitan, anh đang làm gì?" Tôi hoảng sợ phát hiện động tác ái muội giữa chúng tôi.
Khoảng cách mặt Feitan rất gần, gần đến mức lúc hắn nói chuyện tôi có thể cảm nhận được hơi thở của hắn: "Cô nói xem? Hiện tại mới phản ứng lại?"
"Tôi....." Rất ít thấy trên mặt nóng lên, tôi vốn cho rằng da mặt tôi đã đao thương bất nhập rồi.
"Anh buông tay cho tôi!" Tôi hung tợn thoát khỏi khống chế của hắn, bắt lấy bàn tay tàn sát bừa bãi trên người tôi.
"Sao vậy, vừa rồi không phải rất phối hợp sao?" Hắn nhàn nhạt cười.
"Ai phối hợp chứ? Còn không phải anh.... A!" Feitan đột nhiên hung hăng nắm lấy thắt lưng tôi, cố tình nơi đó lại là chỗ mẫn cảm của tôi, đáng chết nam nhân, phát hiện nhanh như vậy?
"Được rồi, giãy dụa loạn lên cái gì, ngoan ngoãn đừng nhúc nhích cho tôi."
"A!" Người dưới cảm nhận được đau đớn kịch liệt khiến tôi hung hăng cắn môi dưới, cảm giác có chất lỏng ấm áp chảy ra, Feitan đáng chết!
"Ha?" Feitan khoé miệng cười làm cho người ta biết rõ bây giờ tâm trạng hắn rất tốt: "Vừa rồi là ai nói bản thân từng có vô số đàn ông?"
"....." Tôi không từ chống đỡ, Feitan anh kiêu ngạo thụ! Anh tuyệt đối là ghi hận chuyện vừa rồi mới tự mình đến kiểm nghiệm, tôi đúng là không nên nói dối mà..... Đây không phải báo ứng sao..... Hu hu.....
"A! Anh không thể nhẹ chút sao!?" Tôi nổi giận đùng đùng.
"Nhìn qua cô còn rất thoải mái, cư nhiên còn có tinh lực hét tôi." Feitan cong khoé môi khiến tôi cảm thấy có chút bất an.
"A..... Feitan..... A!" Feitan giữ chặt tóc tôi, cổ thon dài ngửa ra sau, cái loại xúc cảm xâm chiếm linh hồn khiến tôi không cách nào suy xét.
Feitan không ngừng mà tốc độ luật động nhanh hơn, thậm chí không kìm lòng được mà hôn lên môi đỏ thẫm của cô, tay kia cùng cô mười ngón tay giao nhau, từng chút một đem bản thân tiến nhập vào chỗ sâu của cô.
Liếm cắn, nhiệt tình kích hôn, hô hấp dồn dập.
"Ưm..... Ừ..... Không cần..... Feitan....." Loại thời điểm này luôn sẽ làm người ta không thể cảm nhận được thời gian trôi qua, tôi chỉ có thể ở trong ôm ấp cực nóng của hắn mà không ngừng sa đoạ.
Đêm mất hồn còn chưa kết thúc, nhiệt tình đang không ngừng thăng hoa.
Truyện khác cùng thể loại
6 chương
18 chương
101 chương
11 chương
112 chương