Thịnh thế sủng hậu

Chương 42 : Chương 41.2

Hứa Tư Văn không hề từ bỏ dự định tiếp tục đắp nặn Vũ Khánh Cương, có điều đây đều là kế hoạch lâu dài, về thời gian mà nói, hiện tại chủ yếu nhất là về Hứa gia tập, cùng người trong nhà nói một chút chuyện của bọn họ. Hứa gia tập giống như quá khứ, nhưng lại có chút khác biệt, giống như toả sáng sức sống, Hứa Tư Văn nhìn như có điều suy nghĩ, ông chủ Vũ căn bản không chú ý, vẫn luôn nghiêm túc lái xe, lần này tới vẫn là tiện thể nhập hàng cho chị dâu Hứa gia, bận bịu trong siêu thị nhỏ xong mới về Hứa gia. Chờ dàn xếp xong xuôi, ba Hứa kêu hai chồng chồng, ngồi cùng một chỗ với mẹ Hứa, Hứa Gia Văn ngồi bên cạnh, tư thế có chuyện muốn thương nghị. “Cương tử, Tư Văn với cậu cùng nhau, sống hết đời, chúng ta đều hiểu, nhưng hai đứa dù sao cũng là hai đại nam nhân, không có đời sau là không được, có điều cậu đừng suy nghĩ nhiều, chúng ta sẽ không để hai đứa kết hôn giả, hoặc là mượn bụng sinh con, đây không phải là biện pháp giải quyết vấn đề tốt nhất.” “Cái đó, chú Hứa, thím Hứa, anh trai con có ba đứa con trai, cho một đứa làm con nuôi của con và Tư Văn, dưỡng lão đưa ma.” Vũ Khánh Cương nhanh chóng nói ý tứ của Vũ gia bọn họ. “Không được!” Ba Hứa phản đối: “Nhận con cháu nhà cậu làm con nuôi, tương lai già rồi chỉ tốt với cậu, không hiếu thuận với Tư Văn thì làm sao bây giờ? Nếu cậu chết sớm hơn Tư Văn, Tư Văn nhà chúng ta làm sao bây giờ?” Vũ Khánh Cương: “…!” Ba vợ nói chuyện thật có thể nghẹn chết người! “Ba!” Hứa Tư Văn cau mày, ba y nói chuyện sao lại khó nghe như vậy chứ? Đây không phải là ngang ngược không biết lý lẽ sao? “Con đừng nói chuyện!” Ba Hứa ngăn cản Hứa Tư Văn mở miệng, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Vũ Khánh Cương: “Không phải chúng ta không tử tế, mà là chúng ta mất lòng trước được lòng sau, đứa nhỏ cho làm con nuôi của nhà cậu đã bao lớn? Ta cũng đã nghe Tư Văn nói mấy lần, sự nghiệp của cậu cũng rất phô trương, một phần gia nghiệp lớn như vậy, tương lai cũng phải truyền cho con của cậu, cậu không có con, tự nhiên là truyền cho cháu trai, nhưng ba đứa cháu trai đó, nhất định là cho cái đứa làm con nuôi kia kế thừa, vậy hai đứa khác thì sao? Mặc dù là anh em ruột cũng không thể bảo đảm trong lòng ngay cả một chút khúc mắc cũng không có, cho nên, đứa nhỏ nhận làm con nuôi dưỡng lão, Hứa gia chúng ta tự chuẩn bị.” “Ba, có nghĩ qua nhận con cái nhà ai chưa?” Sắc mặt Hứa Tư Văn khó coi, y không nghĩ tới Hứa ba ba kiên trì như vậy, hơn nữa nói chuyện cũng quá trắng trợn. “Tư Văn, ba muốn cho Nữu Nữu làm con gái nuôi của em, tương lai tiện dưỡng lão đưa ma cho em.” Hứa Gia Văn ở một bên ngượng ngùng giải thích với Hứa Tư Văn. “Cái gì?” Hứa Tư Văn kinh ngạc, y nghĩ là đứa nhỏ nhà bà con không biết cách xa bao nhiêu đời, nhưng anh trai y mới vừa nói cái gì? Cho Nữu Nữu làm con nuôi của y hả? “Cái này được!” Vũ Khánh Cương vừa nghe liền cao hứng, hắn bất kể con nuôi là trẻ con nhà ai, dù sao cũng là muốn mình và vợ có một đứa trẻ dưỡng lão, hai người bọn họ cũng sẽ không bạc đãi. Huống chi, thật ra là vợ không quá nguyện ý nhận con nuôi, chung quy là trong lòng không được tự nhiên. Có điều nếu là tiểu Nữu Nữu mà nói, vậy thì tính là chuyện khác. “Anh câm miệng!” Hứa Tư Văn rống Vũ Khánh Cương một tiếng, xoay mặt nghiêm túc nhìn ba Hứa cùng anh hai Hứa gia: “Anh trai con chỉ có một đứa con là Nữu Nữu, cho làm con nuôi à? Mọi người đến tột cùng nghĩ như thế nào vậy?” Hứa Tư Văn biết người nhà mình không phải máu lạnh vô tình, nhưng sao đột nhiên lại muốn cho Nữu Nữu làm con nuôi cơ chứ? Trước đây ba đã từng có ý tứ bảo y nhận con nuôi, nhưng mà y không đồng ý! Cũng không biết đứa nhỏ mà ba y muốn nhận lại là Nữu Nữu! “Đứa nhỏ Vũ gia đều lớn rồi, dù có ở chung với con, cũng không có bao nhiêu tình cảm có thể tích lũy, đến già thật sự không tốt với con thì con làm sao bây giờ? Lỡ như cậu ta thành lão hồ đồ không quản con, Vũ Khánh Cương không ở đó thì con chết cũng không ai biết!” Ba Hứa nói nói có chút dáng vẻ muốn rớt nước mắt: “Buổi tối ba nằm mơ liền mơ thấy con già rồi, chết già ở trong phòng, lại hơn nửa năm mới được người ta phát hiện! Còn là bởi vì bất động sản tới cửa thu phí bất động sản, lại gõ cửa thế nào cũng không ai mở, cuối cùng cạy cửa ra, mới phát hiện thi thể của con! Ba tỉnh lại! Tim ba khỏi nói có bao nhiêu khó chịu!” Lời này khiến Hứa Tư Văn cùng Vũ Khánh Cương hai mặt nhìn nhau, hai người cảm giác sau lưng ớn lạnh… “Nữu Nữu nhỏ tuổi, có điều hai đứa yên tâm, sau này nó được nghỉ sẽ đưa đến chỗ hai đứa, cùng trải qua nghỉ hè nghỉ đông với hai đứa, đứa trẻ dẫn theo bên mình từ nhỏ, lớn lên nó cũng sẽ nhớ hai người, con là chú ruột của nó, trên danh nghĩa là ba, như vậy ba với mẹ con dù chết cũng có thể nhắm mắt.” “Ba nó, đừng nói nữa, nghe mà trong lòng tôi liền khó chịu!” Mẹ Hứa cũng đỏ cả vành mắt, mắt thấy hai cụ có khuynh hướng ôm đầu khóc rống. “Cái đó, chú Hứa, nhà con bên kia, cũng có đứa nhỏ để làm con nuôi… Có điều chú đừng lo lắng cho Tư Văn, đứa nhỏ kia bây giờ còn ngồi trong bụng mẹ nó kìa, chờ ra đời liền đăng ký trên danh nghĩa của tụi con, làm cháu trai mà nuôi.” “Hả?” Người nhà họ Hứa nhìn về phía Hứa Tư Văn, có ý gì? Hứa gia bọn họ cho con gái nhận nuôi, thế nào, Vũ gia trực tiếp cho cháu nội trai nhận nuôi à? “Cái đó, chuyện là như thế này…” Lúc này là ông chủ Vũ ở bên cạnh, Hứa Tư Văn nói, người nhà họ Hứa nghe. Hứa Tư Văn nói xong, liền ngồi sát với Vũ Khánh Cương, Vũ Khánh Cương dâng sổ hộ khẩu lên, người nhà họ Hứa đều thấy được, sau đó tập thể trầm mặc nửa ngày. “Vậy cũng được!” Ba Hứa cắn răng một cái: “Hứa gia chúng ta một đứa con gái, Vũ gia bọn họ một đứa cháu trai, hai đứa nhỏ, rất tốt, cho hai người nuôi dưỡng già.” Hứa Tư Văn cảm thấy có mấy phần đau răng, y muốn nói điều gì đó lại bị Hứa Gia Văn kéo lại ngăn cản. ? Chờ tránh được hai lão, Hứa Tư Văn bám lấy tay anh trai y không buông, Vũ Khánh Cương cũng bám vào anh vợ không cho đi, Hứa Gia Văn lén xoa xoa nói ra sự thật với em trai và chồng của em trai hắn: “Cái này cũng là chuyện không có cách giải quyết, ba mẹ lo lắng em già đi không chốn dung thân, cả ngày than thở, giai đoạn đó đừng nói nữa, còn không cho để em biết. Vừa vặn chị dâu em lại muốn cái thai thứ hai, liền nghĩ ra một cách giải quyết như thế, Nữu Nữu đăng ký trên danh nghĩa của em, sau này anh với chị dâu em lại sinh thêm một đứa, sau đó hai đứa nhỏ, em một đứa em một đứa.” “Vậy được, sau này tiểu nha đầu chính là con gái của Vũ gia bọn em!” Vũ Khánh Cương thiếu chút nữa cao hứng nhảy cẫng lên, đây thật là con gái từ trên trời rơi xuống mà! “Cái gì!” Hứa Gia Văn xù lông: “Ai nói là con gái Vũ gia mấy người? Đó là con gái Tư Văn, họ Hứa không phải họ Vũ! Không phải cậu còn một đứa cháu chưa ra đời sao? Tránh qua một bên đi!” “Họ Hứa thì cũng phải gọi em là ba, sao lại không phải là con gái Vũ gia em chứ? Nhà em ba đứa con trai, chỉ thiếu một bé gái thôi!” Vũ Khánh Cương dựa vào lí lẽ biện luận. “Làm sao có khả năng? Con gái của tôi…” “Trên hộ khẩu chính là con gái em…” Hai người này cãi nhau, không ai phục ai, ai cũng muốn đứa con gái Nữu Nữu này theo mình, vì vậy Hứa Tư Văn ngược lại thành người xem cuộc chiến. Vừa vặn chị dâu mang theo Nữu Nữu trở lại, hai người vừa nhìn thấy Nữu Nữu liền giống như nhìn thấy trân bảo quý hiếm, nhưng tiểu Nữu Nữu lại đi thẳng tới ông nội, vì vậy ba người đàn ông già trẻ xoay quanh một tiểu nha đầu. Mẹ Hứa ở phía sau làm cơm. Trình Mỹ Lệ hiếm thấy không có đi thẳng đến nhà bếp, mà là nhìn thấy Hứa Tư Văn, Hứa Tư Văn cũng muốn nói lại thôi nhìn chị dâu. Ánh mắt làm bộ đáng thương, Trình Mỹ Lệ lập tức đoán được nguyên nhân. “Em trai ngốc!” Trình Mỹ Lệ mang theo Hứa Tư Văn ngồi ở dưới cây đào nhìn hoa đào chầm chậm rơi xuống đất, cùng Hứa Tư Văn tâm sự một lần: “Anh trai em với chị không cơ trí giống ba mẹ, nhưng mà chúng ta cũng có ưu thế, đã điều tra Cương tử, không tra được thứ gì, thế nhưng trong khoảng thời gian này, anh trai em cũng đi tân thành Lan Châu mấy lần, tập đoàn Đông Bắc Hổ, ở Đông Châu đều hiển hách có tiếng, mặc kệ mấy cái đó có hay không, chỉ cần việc Đông Bắc Hổ đến nay mới chỉ có một ông chủ, liền biết Cương tử không đơn giản.” “Chúng ta không quyền không thế, chỉ là người dạy học, em đó, em ở cùng cậu ta không thể hảo hảo hạnh phúc, lỡ như cậu ta đổi ý, em làm sao bây giờ? Lúc ấy nếu chúng ta đều không ở đó, em lẻ loi một mình, đúng là già mà không chốn dung thân. Mấy ngày trước xem tin tức, nói có cụ già chết nửa năm mới được người ta phát hiện ở trong phòng, lúc ấy sắc mặt ba mẹ liền không dễ nhìn, sau đó giống như còn nằm mơ thấy em, mấy ngày đều không ăn cơm, vừa nghe em gọi điện thoại về, liền rất cao hứng, nhưng mà bỏ điện thoại xuống lại càng buồn rầu hơn.” “Sao lại thế được?” Hứa Tư Văn cảm thấy y rất có lòng tin với Vũ Khánh Cương, Vũ Khánh Cương cũng không phải người như vậy. Hứa Tư Văn thế mới biết nguyên do, khó trách đang tốt lành sao lại nằm mơ quỷ dị như thế chứ? “Hơn nữa chị cũng muốn có thêm một đứa nhỏ, hiện tại chỉ có một đứa nhỏ áp lực quá lớn, anh trai em chỉ có mình em là em trai, sau này đứa nhỏ này, cũng phải cho em dưỡng lão, cho nên muốn có hai đứa, có người giúp đỡ lẫn nhau, cũng tiện để cho ba mẹ an tâm.” “Nhưng mà chị hai, chị thật sự bỏ được Nữu Nữu sao?” Hứa Tư Văn nhỏ giọng hỏi Trình Mỹ Lệ. “Em nói cái gì vậy?” Trình Mỹ Lệ có chút kinh ngạc nhìn Hứa Tư Văn: “Chỉ là trên danh nghĩa đưa qua dưới tên của em mà thôi, Nữu Nữu là một đứa con gái! Em với Cương tử là hai đại nam nhân, có thể nuôi sống chăm sóc tốt một cô bé sao? Đừng trách chị không nhắc nhở em, nếu em thật sự nghĩ như vậy, chị còn ước gì nữa! Chỉ cần em có bản lĩnh chăm sóc nó một tháng, không, một tuần, nếu như em không đưa nó về, đứa nhỏ này sau này liền để nuôi bên cạnh em và Cương tử luôn!” “Chị hai sao chị có thể nói như vậy chứ?” Hứa Tư Văn đen mặt lại, y cho rằng ít nhất thì chị dâu sẽ không nỡ, nhưng ai biết chị dâu giống như thoát khỏi cái phiền toái lớn vậy, có ý gì thế? “Đó là em không ở lâu với con nhóc kia, chờ quen thuộc rồi em sẽ tránh ra xa xa thôi.” Trình Mỹ Lệ vừa nghĩ tới tiểu ma nữ nhà mình liền đau đầu. “Chị hai!” Vũ Khánh Cương vọt lại đây: “Cái đó, bọn em có thể chăm sóc tốt Nữu Nữu! Thật sự!” “Em nói thật chứ?” Trình Mỹ Lệ hoài nghi nhìn Vũ Khánh Cương, cô với mẹ chồng hai người phụ nữ mà còn bị mệt gần chết, hai người bọn họ đại nam nhân còn không náo động đến gà bay chó sủa không có ngày yên lành à? “Thật sự thật sự!” Vũ Khánh Cương bảo đảm nói: “Một bé gái như vậy ở nhà em, là ngàn thửa đất một cành hoa đó.” “Em cũng có thể chăm sóc tốt Nữu Nữu!” Hứa Tư Văn cảm thấy tám phần là anh hai chị hai muốn cái thai thứ hai, không thích Nữu Nữu, cũng rất không vui, các người đã không muốn con, vậy thì người làm chú là y muốn. Trình Mỹ Lệ: “…!!” Bọn họ gửi tâm thư chỗ nào vậy? Hết chương 104