Thịnh Đường Phong Lưu Võ Trạng Nguyên

Chương 298 : Cửu tử nhất sinh

Chương 300: Cửu tử nhất sinh Nguồn: Vipvanda Sưu tầm: »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-» Trên mặt Tô Tiểu Liên lập tức lộ ra vẻ xấu hổ, nàng chui từ trong ngực Trần Quả ta cúi đầu không nói. Tần Tiêu nhíu mày nhìn nàng rồi nhẹ nhàng nói: - Trần Quả, ngươi đi ra ngoài trước một chút đi. Không gọi ngươi, không nên vào . Trần Quả ngạc nhiên sững sờ một chút, ngoan ngoãn đi ra ngoài, đóng cửa lại. Tần Tiêu nói: - Tốt rồi, hiện tại ngươi có thể nói chưa? Tô Tiểu Liên vẫn cúi thấp đầu trầm mặc không nói. Tần Tiêu lắc đầu, khẽ thở dài một cái, thấp giọng nói: - Kỳ thật ngươi không nói lời nào, ta cũng đã đoán được một ít. Những suy đoán này không có bất kỳ căn cứ chính xác, ngươi coi như ta tin miệng nói bậy tốt rồi. Trương Dịch Chi huynh đệ cả ngày làm bạn Vũ Hoàng hơn thất tuần, chuyện phòng the khó có thể thỏa mãn, không cách nào phát tiết. Trường kỳ tích lũy khiến trong lòng vặn vẹo vì thế, thân tín của hắn Tô Vạn Niên an bài đám người đến chỗ ở của mình hưởng dụng. . . Hắn dùng danh nghĩa của mình, mua chỗ ở bên ngoài. Nhưng mà đám huynh đệ cầm thú thô bạo bất nhân, thời điểm cường hành giao hoan trắng trợn ngược đãi rốt cục giết chết bọn họ... Tô Tiểu Liên, tình hình của ngươi năm đó, cũng bị làm nhục như thế phải không? Tô Tiểu Liên cả kinh kêu một tiếng thì nhảy lên: - Không có, ta không có! Mặc Y ngay lập tức đè nàng xuống không cho nàng kêu to. Tần Tiêu suy nghĩ rồi nói tiếp: - Ta vừa rồi đã nói qua, chỉ là một chút ít suy đoán. Ta nếu nói sai ngươi bổ sung là được. Ngươi đã nói, ta nói không đúng thì chính ngươi nói đi, đến tột cùng là chuyện gì xảy ra. Tô Tiểu Liên kinh hoảng không thôi cắn ngón tay của mình, thì thào nói: - Hắn. . . Kỳ thật, thúc phụ ta vừa bắt đầu vì nịnh bợ Trương Dịch Chi là đem ta hiến lên. Nhưng mà. . . Chỉ qua nửa đêm, ta chịu đựng không nổi đã chạy đi. Về sau, ta nghe ta thúc phụ nói. . . May mắn ta lúc ấy đào tẩu, bởi vì. . . Bởi vì hai huynh đệ bọn họ quả nhiên theo như lời đại nhân. . . Thô bạo bất nhân, có thể đem người sống ngược đãi tới chết. Tần Tiêu truy vấn: - Ta rất kỳ quái, tại sao ngươi lại theo thúc phụ ngươi làm những chuyện kia? Ngươi biết rõ hắn làm những sự tình kia là tội không thể tha, vì sao còn muốn tiếp tục? Tô Tiểu Liên buồn bã lắc đầu: - Không có lựa chọn. Ta từ nhỏ phụ mẫu đều mất, chính là thúc phụ mang về nuôi. Lúc ấy trong nhà rất nghèo nhưng mà thúc phụ cũng không có vứt bỏ ta, từ địa phương Mạc Bắc đem ta về nuôi. Về sau thúc phụ rốt cục thi đậu khoa cử, đi lên con đường làm quan nhưng mà một mực không thuận lợi, cũng là bởi vì không có chỗ dựa. Sau khi cơ hội một lần ngẫu nhiên, hắn nhận thức Trương Xương Tông còn không có tiến cung. . . Từ đó về sau bắt đầu thuận buồm xuôi gió xuôi dòng, thẳng đến làm được Tứ phẩm Đại Lý Tự Thiếu Khanh. Ta báo đáp ân tình của hắn, rời đi rồi Trần Quả, mặc cho an bài thúc phụ phục thị hai tên đó, cuối cùng đi theo Mã Thành Kiền... Tần Tiêu chậm rãi gật nhẹ đầu: - Đã minh bạch... Trương Xương Tông cùng thúc phụ ngươi hẳn là thông qua Phong Nhị Nương Bách Linh Lung nhận thức nhau. Về sau Phong Nhị Nương đem mỹ nam tử Trương Xương Tông giới thiệu cho Thái Bình công chúa, thái bình lại đem hắn chuyển tặng cho Vũ Hoàng. Cho tới bây giờ, hai huynh đệ đó phát tích, thúc phụ ngươi cũng gà chó lên trời ... Thì ra là thế! Sau đó thúc phụ ngươi trên tay Phong Nhị Nương dùng danh nghĩa của mình mua chỗ ở bên ngoài cung cấp hai tên này phát tiết thú tính. Thẳng đến trước đó không lâu, thi thể chỗ hắn xử lý không sạch sẽ khiến cho huyện nha Trường An phát hiện thi thể nữ tử bị ngược đãi đến chết. Hơn nữa, lần trước ta tại huyện Hà Nam bên này tra chuyện xảy ra, cũng làm cho hai cái tên này cảm nhận được nguy cơ. Vì vậy liền nghĩ dời thúc phụ ngươi khỏi Kinh Thành trước giết người diệt khẩu, đồng thời cùng nhau muốn đối phó ta! Mặc Y đột nhiên kinh hô một tiếng: - Đại nhân, nói như vậy, phu nhân cùng muội muội chẳng phải là rất nguy hiểm sao? Trong lòng Tần Tiêu đột nhiên run lên, hắn siết chặt nắm đấm, trầm thấp nói: - Dù sao cũng là trong kinh thành, đám người sẽ không quá trắng trợn, theo trước mắt đến xem, nhiều lắm thì giở chút ám chiêu. Có Hình Trường Phong, Lý Tự Nghiệp cùng Đặc Chủng Doanh, có lẽ vấn đề không lớn. Nhưng mà sợ là sợ đám người dự liệu được nguy cơ sẽ đập nồi dìm thuyền cá chết lưới rách ... Trên trán Tần Tiêu chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh, chậm rãi đứng dậy, hắn ngưng trọng nói: - Phải rời khỏi đây thôi ... Có đại sự rồi. (. Phạm Thức Đức cả kinh kêu lên: - Đại sự gì? Tần Tiêu vội la lên: - hạm tiên sinh, trước đó không lâu Đột Quyết phái Di Lực Tham Hãn đến Trường An nghị hòa, Tô Vạn Niên làm Hồng Lư Tự khanh khẳng định phái đi tiếp đãi bọn hắn! Sau khi con đường kia của Mã Thành Kiền bị gãy thì người Đột Quyết không có nơi phát ra tin tức, vì vậy dùng loại phương thức này tìm đến Trương Dịch Chi nội tình bên trong của đám người này khẳng định dự mưu một âm mưu lớn. Hôm nay chúng ta đi Hồng Lư Tự thì đã không có chứng kiến sứ thần Đột Quyết, đoán chừng nhất định là về nước rồi! Chờ tin tức của bọn hắn vừa về tới Đột Quyết, ta đoán chừng khi đó, nhất định là nội ứng ngoại hợp... Phạm Thức Đức cả kinh suýt nữa rớt cằm xuống đất: - Đại. . . Đại nhân, ngươi là nói Trương. . . Đám người Trương Dịch Chi muốn tạo phản? Tần Tiêu hít thật sâu một hơi khí lạnh: - Vũ Hoàng bệnh nặng, tùy thời khả năng băng hà. . . Hai tên này tinh tường trong lòng mình, hành vi của đám người hiện tại đã đắc tội không ít người, trong triều một mảnh tiếng oán than dậy đất. Một khi mất đi Vũ Hoàng, đám người nhất định sẽ chết không có chỗ chôn. Vì vậy. . . Dứt khoát hoặc là không làm, đã làm thì cho xong, đến cưu chiếm thước sào vượn đội mũ người, chính mình đến đoạt quyền làm hoàng đế! Phạm Thức Đức cả kinh nói: - Này. . . Đây không phải chuyện cười lớn sao? Nào có đạo lý trai bao làm hoàng đế? Trong lòng Tần Tiêu âm thầm cả kinh nói: Hiện tại rối loạn, toàn bộ rối loạn cả lên. Trong nơi này ta hiểu rõ lịch sử nhất. Không có lựa chọn khác, nếu hiện tại ta tại lùi bước, hai tên này cũng sẽ không bỏ qua ta đấy. Dứt khoát ta cũng đập nồi dìm thuyền, đoạt tiên cơ trước bọn chúng để liều mạng. Việc này không nên chậm trễ, binh quý thần tốc! Tần Tiêu mang theo những người này, lập tức rời khỏi khách diếm tiến về huyện nha Hà Nam cùng Trương Nhân Nguyện tụ hợp. Trước đó đám người Trương Dịch Chi phát hiện chuyện tình của Tô Tiểu Liên, mỗi một phút mỗi một giây đều tận dụng thời cơ. Khách điếm cách huyện nha Hà Nam cũng không quá xa, dọc theo đường là dòng người đông đúc. Một đường đi tới bình yên vô sự, mọi người bình an tới huyện nha Hà Nam. Chỉ thấy cửa nha môn đề phòng sâm nghiêm, mấy tên nha dịch bộ khoái sắc mặt khẩn trương đang đề phòng nghiêm mật. Trong đó có hai người là thủ hạ của Trương Nhân Nguyện, nhận ra Tần Tiêu, liền bước lên phía trước bẩm báo: - Tần đại nhân, huyện nha Hà Nam quả nhiên đã xảy ra chuyện!