Thiếu soái, phu nhân trốn nữa rồi
Chương 52 : Đồng âu hân tôi nhịn
Xuất hiện trước mặt Âu Hân và đứng cạnh Dịch Cẩn lúc này là chàng trai gương mặt như trẻ con , mái tóc màu đỏ rượu rủ xuống thật quyến rũ . Tuy vậy vẫn không làm mất đi khí chất đặc biệt của chàng trai này . Tề Phi dùng đôi mắt đào hoa của mình nhìn Âu Hân còn đang ngơ ngác , đưa tay ra như muốn bắt tay .
Âu Hân suy nghĩ . Dù sao đây cũng là tiệc của Lý gia , những nhân vật xuất hiện ở đây cũng không phải nhân vật tầm thường . Thôi thì bắt đại cái tay lấy lệ .
Rồi cô cũng cười lịch sự đưa tay ra . Nhưng tay còn chưa kịp đưa hẳn lên thì có một bàn tay khác đưa ra , bắt tay Tề Phi .
Cảm nhận được sát khí đi qua , Âu Hân nhìn sang bên thì đập ngay gương mặt lạnh lùng của ai đó .
- Xin lỗi vị tiên sinh đây nhưng VỢ TÔI không bắt tay người lạ .
Lại lần thứ hai trong một buổi tối cái việc nhấn mạnh cô là vợ anh lại từ cái giọng như tảng băng lạnh của anh vang lên . Âu Hân cũng ngạc nhiên vì anh đang bận nói chuyện sao đã qua đây lúc nào rồi .
Không chỉ có Âu Hân mà Dịch Cẩn và Tề Phi đều nhìn anh chằm chằm . Sau đó là cái cau mày không vui của Tề Phi nhưng ngay sau đó là giọng điệu vui đùa của cậu .
- Vương Đại thiếu soái quả là có tính chiếm hữu rất cao .
Câu nói mang hàm ý đùa nhưng Dịch Cẩn thì hiểu , anh đánh mắt sang Tề Phi , rồi nhìn xuống hai cái tay đang bắt nhau khi , lên tiếng cắt ngang bầu khí hơi căng thẳng .
- Vương Đại thiếu soái , tôi có chút việc muốn nói chuyện với ngài . Không biết sau bữa tiệc ngài có rảnh không ?
Lúc này Vương Kì Hạo mới buông tay đang nắm chặt tay Tề Phi ra , nhìn sang Dịch Cẩn đứng bên cạnh .
Tề Phi ngoài mặt thì có vẻ không sao , nhưng trong tâm lại là cái thở phào . Người gì đâu mà nắm tay như muốn bóp tay người ta vụn nhừ ra không bằng . Rồi kín đáo xoa xoa cái tay vừa nắm .
- Tuỳ tâm trạng .
Vương Kì Hạo lạnh lùng buông một câu lạnh tanh trả lời Dịch Cẩn rồi kéo Âu Hân đi .
Đôi mắt đào hoa của Tề Phi khẽ híp lại , rồi quay sang Dịch Cẩn .
- Cô ấy đẹp hơn trong hình . Đúng là một đóa liên hoa chẳng vướng chút bụi trần . Anh nhìn thấy không ? Ánh mắt của cô ấy thật hồn nhiên , trong sáng làm sao ? Tôi ước mình có thể nhuốm đen đôi mắt đó ngay bây giờ .
Dịch Cẩn nhìn Tề Phi bằng ánh mắt không một tia thiện cảm . Cất giọng khiêm túc .
- Tề Phi , cậu có thể với bất kì ai , nhưng cô ấy cậu không được phép và cũng không thể động vào .
- Hửm ?! Gì đây Dịch Cẩn ? Tôi với anh là bạn bè đấy , đừng có dùng giọng điệu ấy nói chuyện với tôi chứ .
- Vì là bạn nên tôi mới nhắc nhở cậu .
Càng nói , lời của Dịch Cẩn càng mang tia sắc lạnh hơn .
Tề Phi tuy làm việc rất tốt , nhưng có tính tự cao hay khinh địch , lại đào hoa , phong lưu . Quả thật để làm tròn lời dặn dò của ông chủ về Tề Phi , không khỏi làm Dịch Cẩn nhiều lần đau đầu . Và điều quan trọng là .... Âu Hân . Tuyệt đối Dịch Cẩn này không cho phép .
Tề Phi như bỏ qua sát khí trong câu nói Dịch Cẩn mà cười vỗ vai anh một cái .
- Người như cậu làm sao mà hiểu được . Chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu . Cậu chắc chưa nghe qua câu đó .
Tề Phi nói xong cũng quay lưng bỏ đi . Dịch Cẩn dõi theo bóng lưng ấy , giọng đủ để nghe .
- Cô ấy ... không phải hoa mẫu đơn .
Trước câu nói đó , Tề Phi vẫn đi tiếp , đưa tay lên xua xua . Dịch Cẩn suy nghĩ nhiều quá thôi . Tề Phi tự biết bản thân mình đã tra về Âu Hân đến không dưới 10 lần nhưng đều cùng một kết quả như nhau .
Một tiểu liên hoa , không có gì là đáng ngại ....
Phải vậy không ? Một tiểu liên hoa , trông cô giống bình hoa lắm sao ?
....
Bên này , Vương Kì Hạo lôi cô tới góc khuất , đẩy mạnh cô vào bức tường đằng sau . Chưa kịp để cô định thần anh đã khoá cô lại trong vòng tay mình , ánh mắt mang theo phẫn nộ nhìn cô .
Âu nhìn vậy thì không khỏi rùng mình.
Ai lại chọc anh ta nữa sao ?
- ĐỒNG , ÂU , HÂN .....
- Dạ ...
Trước cái khí thế bức người này của anh cô nhanh chóng chuyển sang tâm lí rụt rè , run run , sộ hãi . Mặc dù run và rụt rè là diễn nhưng sợ hãi là có thật a~
Anh thật cô như vậy , biết là cô diễn nhưng cũng mềm lòng đi không ít , giọng cũng dịu hơn .
- Tôi cảnh cáo em không được dụ dỗ người đàn ông khác ngoại trừ tôi rồi mà ? Em nghe không hiểu hay cố tình không muốn hiểu ?
Dấu hỏi chấm to đùng xuất hiện trên đầu cô . Cái gì mà quyến rũ ? Cô có quyến rũ ai đâu ?
Không phải chứ , cái thái độ này không phải lại nổi ghen đấy chứ ?
Thật không hiểu nổi đầu của Đại thiếu soái thường có suy nghĩ thế nào ? Tâm cơ cũng rất khó đoán .
Mà ghen cũng phải có lí để chừa cô đường sống nữa chứ . Hai cái người kia tự đi tới trong khi cô đứng im nhìn anh nói chuyện nha . Một người thì hỏi thăm sức khỏe , một người tới làm quen . Trong khi đó cô rất ngoan ngoãn đứng nhìn anh nói chuyện.
Nhưng thôi , tạm thời cho anh thắng . Nể tình tôi còn đang có việc cần ý kiến của anh .
Đồng Âu Hân tôi nhịn .
Truyện khác cùng thể loại
106 chương
8 chương
19 chương
66 chương
21 chương
38 chương