Thiếp chờ hoa bỉ ngạn

Chương 376 : cự kiếm trấn tông

Lời nói mỉa mai của Ma Linh khiến Đàm Thu Nguyệt cùng Hồ Linh Tử sửng sốt. Đàm Thu Nguyệt thì tin tưởng vào sự an bày của lão sư huynh tuyệt đối, còn Hồ Linh Tử mặc dù không tin tưởng vào thực lực vị thiếu niên bạch y này, nhưng với uy tín của lão bằng hữu Vương Siêu Việt, hắn cũng liều mình đánh cược một lần. Phương Triết sắc mặt có phần thay đổi, trong đó kèm theo là một sự kiên quyết. Hắn nhàn nhạt nói “Có giỏi, thử đuổi bắt ta xem!” Ma Linh nhíu hàng chân mày, hắn cầm hắc kiếm quơ hai kiếm tách Đàm Thu Nguyệt và Hồ Linh Tử ra hai bên. Còn hắn, trực tiếp lao đến tên thiếu niên đang tỏ thái độ khiêu khích. Hắn chém một nhát kiếm về thân ảnh, chỉ là đường kiếm xuyên qua khoảng trống trãi. Khi nhìn lại đã thấy tên thiếu niên kia xuất hiện ở một khoảng cách xa hơn, ngay vị trí thanh Tinh Nguyệt Kiếm bị đánh rơi ra trước đó. Hắn khom người xuống, nhặt lên Tinh Nguyệt Kiếm. Hắn thoáng nhìn về phương hướng Hoàng Mập rồi nhủ thầm “Kiếm này… ta mượn dùng một lát!” Hắn không kịp nghĩ ngợi thì Ma Linh lại tiếp cận chém ra một nhát, lần nãy Ma Linh lại chém vào một khoảng không trống trãi. Phương Triết lại nhanh hơn một bước, thuấn di sang một vị trí khác. Ma Linh lúc này vô cùng bất ngờ vì tốc độ của tên thiếu niên bạch y đã thay đổi hoàn toàn. Hắn không cách nào bắt được thân ảnh đối phương dù chỉ là lướt qua. Đàm Thu Nguyệt ở xa cũng nhận ra tốc độ của Phương Triết đã hoàn toàn thay đổi, như biến hóa thành một người khác. Nàng nhất thời mở to mắt ra ngạc nhiên, nàng không kìm được hướng Hồ Linh Tử nói “Hắn… chính là trong lúc giao tranh vận dụng Nhất Niệm Xuyên Vạn Lý… tên này là quỷ ma sao?” Hồ Linh Tử cũng bất ngờ, chỉ là hắn lại có một cách suy nghĩ khác. Xung quanh Ma Linh lúc này chỉ còn lại bốn ngọn hỏa diễm nhưng thiếu đi tử sắc hỏa diễm. Điều này nói lên, ngọn hỏa diễm kia đang bên trong thân thể Ma Linh chúc phúc tăng lên sát thương. Chính vì điều này khiến tốc độ suy giảm. Hắn mới nói “Cơ hội đến, lên!” Đàm Thu Nguyệt cũng nhận ra sự thay đổi từ phía Ma Linh cho nên nàng cũng cầm Xi Vưu Kiếm lao về phía Ma Linh phối hợp Hồ Linh Tử vây công. Khi cả hai áp sát Ma Linh chừng mười bước chân, Ma Linh giơ kiếm ra quét ngang một đường đẩy lùi hai người về sau. Nhân cơ hội đó Phương Triết cầm Tinh Nguyệt Kiếm lướt qua một kiếm. Kiếm chiêu không hề gây ra bất kỳ sát thương nào, nhưng lại khiến tâm trí Ma Linh có một cảm giác rất lạ. Hắn có dấu hiệu bị trì trệ. Đàm Thu Nguyệt thấy vậy liền hai tay cầm chặt chuôi kiếm phóng vút lên cao rồi bổ xuống một nhát kiếm. Nhát kiếm này có thể nói là chín phần thực lực khiến không khí xung quanh bị tách rời ra làm hai. Mặt đất bị khoét một khe rãnh sâu hun hút. Ma Linh thình lình xuất hiện bên hông tung ra một chưởng, đánh bay Đàm Thu Nguyệt về sau. Do nàng đang ở trạng thái lơ lửng, nên chỉ có thể chịu trận. Nàng bị bắn bay về sau, hầu như không có dấu hiệu dừng lại. Hồ Linh Tử thoáng nhíu mày, hắn xuất ra Cửu Linh Hắc Thứ Phong ra bên ngoài. Đàn hắc phong nhanh chóng bao lấy thân thể chủ nhân tạo ra một lớp phòng hộ. Chính lớp phòng hộ này là thứ khắc chế được chủng tộc U Linh. Được gia cố hộ thân, hắn cầm Khốn Ma Tiên lao đến liên tục quét ngang dọc đánh trực diện Ma Linh mà không hề chùn bước. Ma Linh theo bản năng cũng có một loại cảm giác sợ hãi. Hắn lập tức sờ lên Hồng Long Quỳ và Bạch Tiêu Quỳ khiến hắn lúc này tiếp nhận ba loại quỷ có ba màu sắc. Hắn chộp lấy một đầu Khốn Ma Tiên rồi kéo Hồ Linh Tử lại gần. Hồ Linh Tử bất ngờ không tự chủ bị kéo lại gần chỉ cách Ma Linh vài bước chân. Ma Linh ném hắc kiếm sang một bên rồi dùng hai ngón tay đâm tới. Hai ngón tay băng qua lớp phòng ngự Cửu Linh Hắc Thứ Phong rồi kéo ra một viên linh đan. Viên linh đan này chính là yêu đan của Cửu Linh Hắc Thứ Phong. Hắn đắc ý cho viên yên đan vào miệng rồi nuốt lấy. Cửu Linh Hắc Thứ Phong mất đi yêu đan cũng lập tức tan ra, nhanh chóng chết đi. Hồ Linh Tử chưa kịp làm gì thì đã bị Ma Linh dùng tiếp hai ngón tay đâm xuyên qua lồng ngực. Hồ Linh Tử không cách nào phản kháng nhanh chóng mất dần sinh lực. Ma Linh nhếch miệng lên cười đắc ý rồi ném Hồ Linh Tử về phía sau không biết sống chết. Lúc này Tử Sát Quỳ, Hồng Long Quỳ và Bạch Tiêu Quỳ thoát ly ra bên ngoài kết hợp với hai ngọn hỏa diễm còn lại tiếp tục xoay vòng. Phương Triết nắm được cơ hội, bất ngờ xuất hiện. Hắn cầm Tinh Nguyệt Kiếm lướt qua thân Ma Linh một đường kiếm đồng thời niệm “Kết ấn!” Ma Linh không hiểu chuyện gì đang xảy ra, xung quanh hắn thình lình xuất hiện ba thanh hắc kiếm được nối với nhau bởi một vòng tròn màu đen. Dù hắn cố gắng vùng vẫy cùng kháng cự thế nào cũng không có hiệu quả. Sau một lúc, ý thức và thân thể hắn hoàn toàn bị phong ấn lại. Lúc này, từ phía hải vực rộng lớn xung quanh Vô Thượng Tông chấn động. Mặt đất bên ngoài Vô Thượng Tông có dấu hiệu nứt nẻ. Lúc đầu còn nhỏ yếu, dần dần làm mặt đất bong tróc rồi tạo thành một đường nứt kéo dài từ hải vực đến vị trí tông chủ Vương Siêu Việt. Chấn động này khiến đệ tử Vô Tượng Tông người nào người nấy đều rơi vào trạng thái hoảng sợ. Thậm chí nhị trưởng lão, tứ trưởng lão cùng ngũ trưởng lão không không giấu được vẻ lo lắng. Những thế lực từ bên ngoài Vô Thượng Tông kéo đến trợ giúp Vô Thượng Tông cũng phải dừng lại quan sát hiện tượng cực kỳ oanh động này. Từ bên dưới hải vực thình lình phun ra một làn sóng nham tương lên bầu trời. Làn sóng nham tương này không phân biệt bất kỳ người nào, ai ở gần đầu bị ảnh hưởng. Người có tu vi thấp đều bị làn sóng nham tương thôn phệ sạch sẽ. Trong làn sóng nham trương dần dần trồi lên một mũi kiếm sắc nhọn. Mũi kiếm này càng lên cao càng hiện ra thân kiếm có bề rộng bằng cả một tòa tháp ở Vô Thượng Tông. Đến khi hoàn chỉnh xuất hiện, thanh cự kiếm có kích thước tương đương với một tòa tháp. Thanh cự kiếm tiếp tục phóng vút lên bầu trời lao về phương hướng tông chủ Vương Siêu Việt. Từ trên bầu trời, thanh cự kiếm lao đi mang theo hỏa diễm không ngừng thiêu đốt không khí xung quanh. Mũi kiếm đâm thẳng xuống ngay vị trí Ma Linh đang bị “Tế Ti Võng” luân hãm. Cảnh tượng này giống như một thanh cự kiếm mang theo hỏa diễm đâm đầu vào một mộc nhân không biểu lộ ra cảm xúc nào. Thanh cự kiếm đâm xuống, gây ra chấn động cực kỳ bạo liệt càn quét mọi thứ xung quanh trong khuôn viên hai dặm. Nếu Phương Triết không sớm mang theo Hoàng Mập, Đàm Thu Nguyệt mang theo Diêm Ninh Lan, tam trưởng lão mang theo Hồ Linh Tử rút lui đến khoảng cách an toàn. Tất cả bọn họ sớm đã bị chôn vùi trong phạm vi sát thương của thanh cự kiếm gây ra. Hiện trường lúc này chỉ còn lại một mình tông chủ Vương Siêu Việt đang đứng phiêu phù trên không trung nhìn xuống vực sâu không nhìn thấy đáy. Vực sâu này chính là do thanh đại kiếm gây ra. Thân ảnh cũng như là khí tức Ma Linh đã hoàn toàn biến mất. Lão chậm rãi đáp xuống bên bờ vực quan sát tình huống. Lúc này Phương Triết, Đàm Thu Nguyệt và tam trưởng lão mang theo người bị trọng thương cũng về hiện trường. Đàm Thu Nguyệt lại gần lão tông chủ dò hỏi “Hắn… chết rồi?” Tông chủ Vương Siêu Việt trầm tư một lúc rồi mới gật đầu. Câu trả lời này khiến nàng và tam trưởng lão đồng thời thở ra. Lão tông chủ giơ tay về trước, Thanh Minh Thần Kiếm từ dưới vực sâu không nhìn đáy bay lên. Hoàn tất quá trình thăm dò tình hình bên dưới vực sâu. Lão lúc này mới thật sự thở ra một hơi dài, cảm giác mới không còn nặng nề. Thanh Minh Thần Kiếm không rà soát được bất kỳ khí tức nào của Ma Linh. Điều này nói Ma Linh đã triệt để hôi yên phi diệt từ sát chiêu của thanh cự kiếm gây ra. Lão mới quay sang Phương Triết, thoáng nở một nụ cười nói “Lần này cũng may có ngươi phối hợp. Nếu không ta không biết xoay chuyển cục diện như thế nào…” Nói đến đây, sắc mặt lão đại biến. Trong khoảnh khắc lão xua tay hối thúc mọi người rời đi dường như diễn ra cực kỳ chậm. Động tác trì trệ đến mức thời gian như bị dừng lại. Một chiếc đuôi sắc nhọn đâm xuyên qua lão, tiếp theo Đàm Thu Nguyệt, tam trưởng lão , Diêm Ninh Lan và Hoàng Mập đều bị chiếc đuôi đâm xuyên qua. Phương Triết ngỡ ngàng chưa kịp phản kháng thế nào thì Càn Khôn Kính thình lình xuất hiện phía trước cản trở chiếc đuôi tấn công. Bởi vì uy lực bạo liệt và tốc độ cực kỳ nhanh nên chiếc đuôi đánh bay Càn Khôn Kính đồng đẩy lùi Phương Triết về sau. Nếu không có Càn Khôn Kính kịp thời xuất hiện, tình huống của hắn cũng không khác bọn người tông chủ Vương Siêu Việt là mấy. Lúc này, từ bên dưới vực sâu phóng vút lên một thân ảnh đầu trọc đỏ hỏn, thân cao ba trượng với sáu chiếc đuôi sắc nhọn không ngừng đong đưa.