Thiên Vu
Chương 822
- Ồ? Ngươi đến cùng là ai?
Nghịch Lang Gia lắc mình đi đến, xuất hiện ở trước mặt Hoàng Phủ Đô Linh, nhìn thẳng vào đối phương, tựa như muốn nhìn ra chút gì đó.
Hoàn Phủ Đô Linh cười không nói.
Nghịch Lang Gia khẩn cầu Vân Đoan vận dụng lực lượng bản nguyên tái tạo thân thể, những người khác như Đường Tuấn, Vân Phi Dương, Phương Thiếu Khanh hay mấy chục người còn lại đều dồn dập noi theo, thế nhưng Vân Đoan căn bản không để ý đến bọn họ, mặc kệ cho bọn họ khẩn cầu như thế nào, kết quả vẫn giống nhau.
- Chư vị không nên uổng phí tâm tư!
Lang Thiên cười đi tới, nói:
- Các ngươi không phải Nghịch Lang Gia, các ngươi không có chân hồn bạch hổ như hắn, càng không phải người thiên mệnh, Vân Đoan sao có thể vận dụng lực lượng bản nguyên tái tạo thân thể cho các ngươi, dù các ngươi có hô khản cổ cũng vô dụng, bởi vì sự tồn tại của các ngươi đối với Vân Đoan căn bản không có bất kỳ giá trị nào.
- Ồ? Không biết sự tồn tại của ta với Vân Đoan có giá trị gì khôn đây?
Một thanh âm truyền đến, nhưng là truyền đến từ núi Táng Cổ.
Là ai?
Khi mọi người còn đang kinh nghi, chỉ thấy một người đi ra từ trong núi Táng Cổ. Không! Đây không phải là một người, tương tự cũng là một đạo linh hồn, khác biệt chính là, đây là một đạo linh hồn màu máu, tựa như đang đươc máu thiêu đốt, không ai có thể nhìn thấy rõ được dung nhan của hắn, nhưng nhìn vào đạo linh hồn này, mọi người cũng biết hắn là Tịch Nhược Trần.
- Tịch Nhược Trần, lâu rồi không gặp có khỏe hay không?
Nghịch Lang Gia tự nhiên cũng nhận ra Tịch Nhược Trần, khi còn ở học phủ Trung Ương, hắn đã nhìn Tịch Nhược Trần không vừa mắt, trước đó là vậy, hiện tại vẫn là như thế.
- Nghịch Lang Gia, ngươi tốt xấu gì cũng là người thiên mệnh, lại có chân hồn bạch hổ, chỉ vì tái tạo thân thể dĩ nhiên lựa chọn ký kết khế ước với Vân Đoan, ha ha…
Tịch Nhược Trần tựa như một ngọn lửa máu đang thiêu đốt, ngay sau đó, bên trên hư không cũng xuất hiện một đạo thủy kính óng ánh, cũng giống một dạng như mặt thủy kính vừa rồi bao phủ Nghịch Lang Gia, chẳng lẽ Vân Đoan cũng chuẩn bị vận dụng lực lượng bản nguyên tái tại lại thân thể cho Tịch Nhược Trần?
- Hừ! Ngươi chẳng phải cũng thế sao?
Nghịch Lang Gia cười gằn.
- Ha ha!
- Ký kết khế ước với Vân Đoan có thể đổi lấy một thân thể bản nguyên vô cùng cường đại, đây thật là một bút buôn bán có lời, Nghịch Lang Gia ngươi không chịu thiệt.
Tịch Nhược Trần nhàn nhạt cười, nhìn thủy kính ẩn chứa sức sống cường đại trong hư không, cười lên ngông cuồng, chẳng thèm ngó tới, nói:
- Bất quá, Tịch Nhược Trần ta không cần.
Có ý gì? Chẳng lẽ Tịch Nhược Trần cự tuyệt Vân Đoan? Tại sao?
Mọi người đều cảm thấy khó có thể tin nổi, đám mấy chục người Đường Tuấn, Vân Phi Dương khẩn cầu Vân Đoan tái tạo lại thân thể cho mình như khẩn cầu ông nội bà nội, nhưng Vân Đoan không để ý đến bọn họ, ngược lại còn chủ động tái tại thân thể giúp Tịch Nhược Trần, thế nhưng hắn dĩ nhiên từ chối, phải biết rằng đó là lực lượng bản nguyên từ Vân Đoan a.
Đúng như Tịch Nhược Trần vừa mới nói, sau khi lấy lực lượng bản nguyên thế giới tái tạo thân thể, tuyệt đối là vô cùng cường đại, có thể nói là không người có thể lay động, hoành hành thiên hạ không đối thủ, nhưng hiện tại Tịch Nhược Trần đã cự tuyệt.
- Không có nghe rõ sao?
Tịch Nhược Trần nhìn thủy kính sinh mệnh trong hư không, nói:
- Ta nói rồi, Tịch Nhược Trần ta không cần.
- Tại sao? Ha ha!
Tịch Nhược Trần tựa như ngọn lửa màu máu, đột nhiên điên cuồng bốc cháy lên, như biển máu phần thiên, đốt cháy bầu trời, thật là khủng bố.
Theo đó âm thanh Tịch Nhược Trần từ trong biển máu truyền đến:
- Linh hồn Tịch Nhược Trần ta được truyền thừa của Huyết tộc chi tổ Dracula, chỉ cần linh hồn không chết, thân thể ta liền bất diệt, cho dù thân thể hóa thành tro tàn, cũng có thể dùng máu tái sinh, một Trần Lạc nho nhỏ há có thể chém giết đbất diệt thân của Tịch Nhược Trần ta?
Máu nhuộm đỏ tràn ngập phía chân trời, tựa như sử thi ầm ầm sống dậy, không có giết chóc ngập trời, cũng không có lửa giận điên cuồng, có chỉ là ưu nhã, vô tận ưu nhã. Trong biển máu mơ hồ có thể thấy được một người, một nam tử đẹp trai, hắn đứng lặng trong biển máu, hai tay mở rộng, ngửa mặt nhìn bầu trời, tựa như một vị thân sĩ ưu nhã nhất trong đất trời.
Đột nhiên, sau lưng hắn sinh ra một đôi cánh máu, ngay sau đó lại thêm một đôi, trong tiếng kinh ngạc than thở của mọi người, sau lưng nam tử này dĩ nhiên mười hai huyết dực.
Trong kỳ thư thiên địa "Chư thế kỷ " có ghi chép liên quan đến Huyết tộc, có người nói trong truyền thừa Huyết tộc, mười hai cánh là tồn tại đứng đầu, được xưng là Huyết tộc có huyết thống thuần khiết nhất, cũng được truyền thừa từ thủy tổ Huyết tộc Dracula, được khen là Huyết tộc chi tử, linh hồn bất tử, thân thể bất diệt. Đây là ghi chép về truyền thuyết chân chính trong Chư thế kỷ, còn người biến truyền thuyết đó thành sự thật là Tịch Nhược Trần.
Núi Táng Cổ hiện thế, không biết thành tựu bao nhiêu thiên kiêu, tử nguyên bảy màu đại tự nhiên, mẫu nguyên bảy màu đại tự nhiên, còn có đại năng thượng cổ luân hồi chuyển thế và mười hai chòm sao, hiện tại ngay cả Huyết tộc chi tử chỉ có trong ghi chép tại Chư thế kỷ cũng đi ra, chuyện này quả thực khó có thể tin nổi.
Khi Tịch Nhược Trần thu hồi mười hai huyết dực sau lưng, biển máu bốc lên bên trên hư không theo đó cũng tiêu tán, để lộ ra một dung nhan cực kỳ đẹp trai, khí chất ưu nhã đến cực điểm, cái thế vô song, ngạo thị bầu trời.
- Lợi hại, thực là lợi hại, bội phục, thực sự là bội phục.
Hoàng Phủ Đô Linh vỗ tay, cười nói:
- Không nghĩ đến Tịch Nhược Trần ngươi có Huyết chi chân hồn, nắm giữ huyết thống Dracula thủy tổ Huyết tộc, thành tựu Huyết tộc chi tử mười hai cánh, từ nay về sau linh hồn bất tử, thân thể bất diệt, thực khiến cho người ta được mở rộng tầm mắt.
- Xem ra so với Nghịch Lang Gia thì Tịch Nhược Trần ngươi vẫn cao hơn một bậc.
Lang Thiên cũng cười nói.
- Nghịch Lang Gia lấy chân hồn Bạch Hổ mượn thế giới bản nguyên thành tựu thân thể vô thượng, xưng là thế giới chi tử cũng không ngoa, Tịch Nhược Trần lấy huyết thống Huyết tộc tộc chí cao thành tựu Huyết tộc chi tử mười hai cánh, ai mạnh ai yếu đúng là chưa thể kết luận.
Núi Táng Cổ hạ sinh ra ba vị thiên kiêu tuyệt thế, tuổi còn nhỏ nhưng tựa hồ hiểu biết không ít, đặc biệt là Long Diệu nhìn cứ như ông cụ non, trên khóe miệng mãi mãi là ý cười cao thâm khó dò. Dứt lời, lại nói:
- Bất quá ta càng hiếu kỳ, không biết Gia Cát Thiên Biên được xưng là rồng trong loài người sẽ dùng biện pháp gì để tái tạo thân thể đây?
Gia Cát Thiên Biên, rồng trong loài người, hắn cũng đi ra rồi sao?
Nghe đến cái tên Gia Cát Thiên Biên này, mọi người lập tức nhìn lại xung quanh, vẫn chưa phát hiện thấy thân ảnh Gia Cát Thiên Biên, bất quá lại phát hiện thấy một con rồng vọt ra từ bên trong núi Táng Cổ, đây mới thật sự là một con rồng.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
12 chương
532 chương
201 chương
44 chương
116 chương
125 chương
85 chương