Thiên Vu

Chương 321

Thương Đông Lai cười nói: - Nửa năm chưa qua mà Ôn Anh Tài vẫn không thay đổi chút nào, thua là thua, cần gì che giấu? Cái gọi là kẻ thù gặp lại hết sức đỏ mắt, Ôn Anh Tài tức giận quát: - Ngươi nói cái gì? Ta đã nói là kẻ đó thừa dịp ta chưa chuẩn bị nên ra tay đánh lén, nếu không sao ta thua được? - Tạm không nói đến có thật là ngươi bị tập kích không, dù hắn không đánh lén e rằng ngươi không phải đối thủ của người ta. Nếu không thì sao ngươi kêu mấy học trưởng Tiếu Nhạc đến làm gì? - Ngươi...! Lời nói dối bị vạch mặt làm Ôn Anh Tài quê quá hóa giận, người phát ra ánh sáng. - Hai vị, đừng khắc khẩu. Lý Bộ Đông đứng ra ngăn cản Ôn Anh Tài, Thương Đông Lai. Lý Bộ Đông nói: - Vừa rồi ngươi bảo người kia gia cố tiểu mê vụ trận pháp, Thái Âm linh nguyên, chẳng lẽ là người tự xưng Thiên Vương Lão Tử? Lý Bộ Đông nhìn nhóm Lạc Anh, Vị Tiểu Yêu, Hiên Viên Đồng. Đám người Tiếu Nhạc không hiểu ra sao: - Thiên Vương Lão Tử gì? - Tiếu huynh có điều không biết, một người tự xưng là Thiên Vương Lão Tử lúc trước mạo phạm hai học muội Lạc Anh, Tiểu Yêu đã bị Hiên Viên học tỷ bắt. - Người đó gia cố tiểu mê vụ trận pháp, có được Thái Âm linh nguyên? - Đúng vậy! Tiếu Nhạc nhìn hướng Hiên Viên Đồng: - Dám can đảm mạo phạm hai học muội Lạc Anh, Tiểu Yêu? Phải dạy hắn một bài học nhớ đời. Nhưng hắn cưới hai ma đan ngũ giai quý giá của Ôn thiếu gia, không biết Hiên Viên học tỷ có thể... Hiên Viên Đồng lấy Kính Hoa Thủy Nguyệt ra, định thúc giục gương thả Trần Lạc chợt cảm thấy không thích hợp, bởi vì nàng nhận ra mình không thể cảm ứng được bảo khí, không! Không phải không thể cảm ứng mà là rất yếu, cảm giác tơ vương như thể liên kết giữa nàng và bảo khí đang dần biến mất. Sao có thể như vậy? Hiên Viên Đồng thầm giật mình, vội phát ra linh thức dò xét bảo khí. Thiên Vương Lão Tử vẫn bị nhốt bên trong nhưng trông như... Đã chết. Đã chết? Làm sao có thể! Hiên Viên Đồng rất hiểu bảo khí của mình. Kính Hoa Thủy Nguyệt lợi dụng ánh sáng ảo diệu trong thiên nhiên nhốt người vào trong, tựa như trăng chiếu trong nước, không có sức sát thương, sao có thể chết người? Nhưng Hiên Viên Đồng xem xét cẩn thận thì người đó thật sự đã chết, không có chút sự sống. Đám người Lạc Anh, Vị Tiểu Yêu đứng cạnh Hiên Viên Đồng không hiểu ra sao. Lạc Anh hỏi: - Hiên Viên tỷ, sao vậy? Hiên Viên Đồng không biết nên trả lời thế nào, lúc này nàng bỗng cảm ứng linh hải của mình có biến dị. Khi Hiên Viên Đồng cảm ứng linh hải của mình, da đầu nàng tê dại, hét chói tai. Hiên Viên Đồng cảm nhận trong linh hải của mình có thêm... Một thứ. Có người nói bảo khí là một loại trận pháp, Trần Lạc không quá đồng ý câu này, hoặc nên nói hắn cho rằng bảo khí là một loại trang bị trận pháp. Điều khác biệt duy nhất giữa bảo khí và trận pháp bình thường là mắt trận. Mắt trận khác nhau thì thứ duy trì trận pháp cũng khác. Trận pháp bình thường lấy nhiều tài nguyên làm mắt trận bày ra, linh khí có thể duy trì trận pháp. Trận pháp gia cố lấy tinh thần lực bản thân làm mắt trận bày ra, dùng tinh thần lực duy trì. Bảo khí lấy linh hải làm mắt trận, linh lực duy trì. Vì linh hải làm mắt trận nên bảo khí nào sao khi luyện hóa mới thi triển ra uy lực được. Không chút khoa trương khi nói tạo nghệ lĩnh vực luyện bảo của Trần Lạc có lẽ không bằng một số cao cấp luyện bảo sư nhưng hiểu biết về bảo khí làm vài luyện bảo đại sư phải mặc cảm. Bởi vì bảo khí lấy nhiều tài nguyên trong thiên nhiên làm gốc, nương nhờ trận pháp luyện chế mà thành, cho nên bảo khí và trận pháp, nhiên nhiên có mối liên kết chặt chẽ. Về tạo nghệ trận pháp Trần Lạc là đại tông sư, cộng với đoạn thời gian trước hắn điên cuồng nghiên cứu luyện chế bảo khí, ngộ pháp chi nguyên lực, diệu chi nguyên lực trong thiên nhiên, vì vậy hắn có hiểu biết riêng biệt về bảo khí. Khi Trần Lạc biết bảo khí của Hiên Viên Đồng là loại bảo khí thiên nhiên ẩn chứa ảo diệu tự nhiên thì hắn rất có hứng thú nghiên cứu Kính Hoa Thủy Nguyệt. Vì lý do này Trần Lạc mới chịu trói, mặc cho Kính Hoa Thủy Nguyệt hút mình vào trong. Từ sau khi ký khế ước hư vong, ngộ tính của Trần Lạc mở rộng, tuy rằng không tính là tuyệt thế vô song nhưng cũng tuyệt đối là thế gian hiếm thấy. Khi Trần Lạc bịhút vào Kính Hoa Thủy Nguyệt vốn tưởng nhân dịp này nghiên cứu ảo diệu tự nhiên ẩn chứa trong bảo khí, nhưng nó thật khó ngộ. Trần Lạc không thể tham ngộ, không một chút xíu nào, nhưng khi nghiên cứu hắn phát hiện một lỗ hổng trong trận pháp bảo khí. Trần Lạc tò mò, phá giải nương theo lỗ hổng đó. Trần Lạc là chuyên gia hoạt động này, không tốn bao nhiêu sức đã lợi dụng lỗ hổng tan rã kết cấu trận pháp trong Kính Hoa Thủy Nguyệt, vì phòng ngừa hắn phát ra linh thức lẻn vào bảo khí. Không có trời, không có đất, chỉ có sương mù mông lung khắp nơi. Trần Lạc cảm ứng một nữ nhân đứng đó, là một nữ nhân lõa thể. Nữ nhân hơi cúi đầu, giang hai tay, đôi chân khép lại, mũi chân chĩa xuống như treo thánh giá. Nữ nhân như pho tượng nữ thần, là ngọn nguồn của sương khói, nhiều sương mù phát ra từ nàng. Gì đây? Trong phút chốc Trần Lạc không hiểu ra sao, hắn tiếp tục cảm ứng. Quanh nữ nhân trôi nổi tám thứ. Một thanh trường kiếm trắng tinh khiết, một cây trường cung băng. Năm, sáu lệnh bài kỳ lạ, dường như đều là bảo khí. Chỗ này là đâu? Chẳng lẽ là... Trần Lạc chợt nhớ bảo khí lấy linh hải làm mắt trận, không lẽ chỗ này là linh hải của người ta? Có thể không? Trần Lạc đang nghi hoặc thì một thanh âm tràn ngập kinh khủng vang lên: - Ngươi... Sao linh thức của ngươi... Vào linh hải của ta? Trần Lạc giật mình kêu lên: - Nơi này thật sự là linh hải của nàng? - Ngươi vào bằng cách nào! Ngươi... Ngươi cút ra ngoài cho ta! Hiên Viên Đồng làm đệ tử nội viện nên đương nhiên là thiên kiêu nổi bật, nàng biết linh thức cường đại có thể cảm ứng được linh hải nhưng đó chỉ là cảm ứng, tựa như bắt mạch xem bệnh. Bây giờ linh thức của Thiên Vương Lão Tử thế nhưng... Thế nhưng xuất hiện trong linh hải của nàng, làm sao Hiên Viên Đồng không giật mình cho được? Chuyện này thật quái lạ chưa từng nghe thấy. Hiên Viên Đồng lập tức thúc giục linh tượng cầm kiếm chém vào linh thức Trần Lạc. Pho tượng băng linh tượng toàn thân trần truồng huơ kiếm lên. Trần Lạc cảm giác không ổn, vội vàng rút lui nhưng đã muộn, linh thức bị một kiếm chặt đứt, một phần sót lại trong linh hải của Hiên Viên Đồng. May mắn linh hồn của Trần Lạc đủ mạnh, ý thức không tán loạn. Sau khi Trần Lạc hồi phục lại lập tức đứng dậy vọt ra khỏi bảo khí Kính Hoa Thủy Nguyệt. Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, đám người xung quanh không biết chuyện gì xảy ra chỉ thây một bóng người bay ra khỏi Kính Hoa Thủy Nguyệt. Đám Ôn Anh Tài, Tiếu Nhạc giương mắt nhìn, người đó toàn thân ẩn trong sương mù, không mơ hồ mà là mông lung, thấy rõ ràng tứ chi nhưng không thấy mặt mũi, đó là hiệu quả sau khi gia cố tiểu mê vụ trân.