Thiên Vu
Chương 320
Lạc Anh đã kéo về Càn Khôn hồng lăng trói người Vị Tiểu Yêu, nàng vừa xấu hổ vừa tức giận, vui sướng khi người gặp họa nói:
- Lạc Anh chết tiệt, đáng đời ngươi, ai kêu vênh vóa, bị người sỗ sàng!
Lạc Anh hung dữ liếc xéo Vị Tiểu Yêu rồi trừng Trần Lạc, quát to:
- Khốn kiếp, ngươi đúng là ăn gan hùm mật gấu, đùa giỡn cô nãi nãi?
Lạc Anh nổi tiếng xinh đẹp động lòng thiên hạ, đừng nói là nguyên Trung Ương học phủ, dù tong Huyền Hoàng thế giới cũng không bao nhiêu người ngang nhiên đùa giỡn sàm sỡ nàng như vậy. Thiên Vương Lão Tử người cũng như tên, gan to bằng trời.
Trần Lạc cười to bảo:
- Mặt mày nàng yêu diễm lại ăn mặc thiếu vải như vậy, không đùa nàng thì trêu ai?
Trần Lạc cười rất là càn rỡ, xoa tay nói:
- Nhưng eo nhỏ của nàng đúng là mềm, đến đây, cho đại gia sờ thêm một lúc.
- Khốn kiếp, lưu manh thối, nhìn xem hôm nay cô nãi nãi có đánh chết ngươi không!
Lạc Anh biết thực lực cả Thiên Vương Lão Tử rấtmạnh, nàng định phát ra chân thân huyết mạch phượng hoàng nhưng bị Hiên Viên Đồng ngăn cản.
- Anh Tử, huyết mạch phượng hoàng của ngươi rất đặc biệt, khi phát ra sẽ vời nhiều ma thú đến.
- Hiên Viên tỷ, cái tên này rất đáng ghét!
- Trước tiên bắt tên này về rồi cho ngươi và Tiểu Yêu từ từ dạy dỗ hắn.
Hiên Viên Đồng giơ tay lấy ra một chiếc gương tỏa ánh sáng nhiều màu, không biết gương làm bằng cái gì. Gương chiếu vào Trần Lạc, ánh sáng nhiều màu bao phủ hắn.
Trần Lạc phát ra Thái Âm linh nguyên ngăn cản, nhưng tiếp xúc ánh sáng sặc sỡ thì giật mình phát hiện ánh sáng rất đặc biệt. Không biết ánh sáng sặc sỡ ẩn chứa lực lượng kỳ lạ nào mà rất lợi hại, khiến Trần Lạc thấy mất sức. Trần Lạc cảm giác như vung nắm dấm trong biển.
- Lưu manh thối, bảo khí này của Hiên Viên tỷ chúng ta tên là Kính Hoa Thủy Nguyệt, một loại bảo khí thiên nhiên, ẩn chứa các ảo diệu tự nhiên. Mặc cho ngươi có lực lượng cường đại đến đâu cũng không ngăn được.
Ảo diệu tự nhiên.
Trần Lạc sớm ngộ ra huyền diệu trong thiên nhiên nhưng lần đầu tiếp xúc ảo diệu, thế là hắn không ngăn cản mà bó tay chịu trói. Trần Lạc quyết định nhìn xem Kính Hoa Thủy Nguyệt có gì hay. Khi Trần Lạc ngừng chống cự, cơ thể bị ánh sáng sặc sỡ bao phủ hút vào Kính Hoa Thủy Nguyệt.
Lý Bộ Đông, Thương Đông Lai đứng nhìn tấm kính trong tay Hiên Viên Đồng, lòng thầm ngạc nhiên. Lý Bộ Đông, Thương Đông Lai luôn nghe nói mỗi đệ tử nội viện đều rất đáng sợ, tuy hôm nay không thấy Hiên Viên Đồng nổi tiếng như cồn ra tay nhưng lấy ra một bảo khí thiên nhiên đủ làm người mở rộng tầm mắt. Ít nhất vu sư cao cấp như Lý Bộ Đông, Thương Đông Lai không biết mình có ngăn được Kính Hoa Thủy Nguyệt không.
- Oa, Hiên Viên tỷ lợi hại quá.
Lạc Anh thích nhất bảo khí, đặc biệt là bảo khí lợi hại. Tiếc rằng bảo khí thiên nhiên là loại chỉ gặp chứ không thể cầu, muốn có một cái để luyện hóa là chuyện vô cùng khó khăn. Khi Lạc Anh thấy Hiên Viên Đồng lấy thiên nhiên bảo khí ra thì rất hâm mộ.
Hiên Viên Đồng tùy ý nói:
- Chỉ có Kính Hoa Thủy Nguyệt lợi hại.
- Hiên Viên học tỷ khiêm tốn quá.
Lý Bộ Đông đứng ra nói:
- Huống chi mọi người đều biết dù là linh quyết hay bảo khí đều chỉ là thuộc tính phụ trợ, cần linh lực chủ yếu thúc giục mới phát huy ra uy lực. Hiên Viên học tỷ có thể luyện hóa thiên nhiên bảo khí này đã là cực kỳ ghê gớm. Mới rồi thấy Hiên Viên học tỷ thúc giục bảo khí này không tốn chút lực lượng đã bắt giữ Thiên Vương Lão Tử nói lên tu vi của Hiên Viên học tỷ đén trình độ chúng ta không thể tưởng tượng, làm người ta kính nể.
Hiên Viên Đồng cười cười, định mang mọi người quay về thì thấy một đội bảy, tám người lao hướng bên này, tốc độ siêu nhanh. Đám người Lạc Anh giương mắt nhìn, có một người nàng quen, là Ôn Anh Tài xếp hạng chín trong đệ tử tứ giai. Nhìn những người khác, đều là vu sư cao cấp của Bắc viện, trong đó có một người khá nổi tiếng tên Tiếu Nhạc.
Đội người tới gần là Ôn Anh Tài bị Trần Lạc một chiêu đè bẹp, sau khi gã bị đánh về ôm cục tức tong bụng, kêu nhóm vu sư cao cấp Tiếu Nhạc đi Thiên Ki Tiểu linh giới. Một là giành lại ma đan ma thú ngũ giai giá trị lớn, hai là tìm người đó trút giận, ba là Ôn Anh Tài muốn biết kẻ đó là ai. Dù sao sắp cuộc thi đấu, trong học viên mới lần này có người ngưng tụ Thái Âm linh nguyên, Ôn Anh Tài cần biết tình hình đối thủ.
Nhưng Ôn Anh Tài tìm khắp Ma Nham cốc mà không thấy người đâu, phát hiện chỗ này tụ tập nhiều người, gã định chạy qua hỏi. Ôn Anh Tài đến nơi thấy đám người đó rất là giật mình. Các mỹ nữ Vị Tiểu Yêu, Diệp Thiển Tâm, Lạc Anh xinh đẹp động lòng thiên hạ thuộc Kiếm và Hoa Hồng Vinh Diệu đoàn có mặt. Thương Đông Lai đối thủ một mất mòn của Ôn Anh Tài cũng ở đây. Đại đội trưởng Chấp Pháp Đường Lý Bộ Đông tại sao cũng có mặt? Nữ nhân mông lung như sương kia chẳng lẽ là Hiên Viên Đồng của nội viện? Những người này đến đây làm gì? Ôn Anh Tài thấp thắc mắc, đám vu sư cao cấp Tiếu Nhạc đi theo gã cũng ôm lòng khó hiểu.
- Thì ra là Tiếu huynh, Ôn lão đệ, các ngươi vội vàng đến dây làm gì?
Tuy Lý Bộ Đông làm đại đội trưởng Chấp Pháp Đường nhưng cách hành xử khá thân thiện, không có kênh kiệu, thấy người quen thì chủ động chào hỏi. Dù rằng với thân phận của Lý Bộ Đông không cần làm điều này.
Trông Tiếu Nhạc khoảng hai mươi mấy tuổi, đến nơi liền chào hỏi mọi người.
Tiếu Nhạc nói:
- Lúc trước có người đánh Ôn thiếu gia trong Ma Nham cốc, cướp hai ma đan ngũ giai của hắn nên ta đến xem sao.
- A! Có chuyện như vậy?
Lý Bộ Đông nghi hoặc hỏi:
- Ai to gan vậy? Dám cướp ma đan của Ôn thiếu gia.
Ôn Anh Tài dù gì xếp hạng chín trong đệ tử tứ giai, thực lực siêu cường đại, khá nổi tiếng. Đừng nói Ôn Anh Tài hiếm gặp địch thủ trong vu sư trung cấp, dù là vu sư cao cấp cũng sẽ không ngay mặt cướp đồ của gã. Nên biết Vinh Diệu đoàn Ôn Anh Tài tham gia chính là Huyết Long Vinh Diệu đoàn, một trong mấy Vinh Diệu đoàn nổi tiếng bạo lực trong Trung Ương học phủ.
- Theo Ôn thiếu gia nói thì người đó gia cố tiểu mê vụ trận pháp, có Thái Âm linh nguyên, thực lực siêu cường đại. Ôn thiếu gia đánh với hắn chưa được một hiệp đã bị đá ra ngoài.
Khi Tiếu Nhạc nói chuyện, Ôn Anh Tài đứng bên cạnh biểu tình mất tự nhiên, lúng túng. Ôn Anh Tài thầm trách Tiếu Nhạc sao lại nói ra chuyện này trước mặt nhiều mỹ nữ, đặc biệt là trước đối thủ một mất một còn Thương Đông Lai của gã.
Ôn Anh Tài buột miệng giải thích rằng:
- Khi đó ta đang đấu với Xích Tinh Lôi Sí Xà, người kia thừa dịp ta chưa chuẩn bị ra tay tập kích, nếu không sẽ cho hắn biết mùi!
Ôn Anh Tài giải thích xong nhìn chằm chằm biểu tình của các mỹ nữ, thấy bọn họ không cười chê mình thì yên lòng, tuy nhiên gã thấy Thương Đông Lai lắc đầu cười cười.
- Thương Đông Lai, ngươi cười cái gì?
Lần cuộc thi đấu trước Ôn Anh Tài thua trong tay Thương Đông Lai nên rất ghét gã.
Thương Đông Lai bề ngoài nho nhã như ngọc, như quân tử.
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
177 chương
21 chương
72 chương
219 chương
501 chương
198 chương
3 chương
48 chương
19 chương