Thiên Vu

Chương 1009

Ba Đại Nhật thế tử Cổ Lạc,Tề Tinh uyên, Huyễn Linh gật đầu, vội vàng bay đi. Trần Lạc bị hơn mười cao thủ Vân Đoan vây công, nhưng trong mắt hắn không có người nào. Biểu tình bình tĩnh chợt vặn vẹo tức giận, Trần Lạc quát to: - Nếu đã đến thì đừng đi! Tiếng gầm nộ ngập trời, khung trời tan vỡ, đất đai gầm rống. Răng rắc! Răng rắc! Hư không nứt ra khe hở, ba Đại Nhật thế tử định chạy trốn bị tiếng gầm của Trần Lạc chấn tan nát. Quá điên cuồng, rất khủng bố. Hơn mười cao thủ Vân Đoan giáng xuống cùng biến sắc mặt, bọn họ không ngờ sau khi Trần Lạc lấy ra biến dị chi linh sẽ cường đại như vậy, một tiếng gầm chấn chết Đại Nhật thế tử. Các cao thủ Vân Đoan liếc nhau, không dám lơ là, cùng hành động. Khi các cao thủ Vân Đoan, Vân Sử đại nhân, Phí đại nhân ra tay thì ẩn chứa vô thượng ảo diệu, như có thể chuyển Càn Khôn, một chiêu một thức biến hóa vô cùng, đặc biệt cường đại. Nhưng vẻn vẹn có vậy. Sau khi Trần Lạc lấy ra biến dị chi linh, hắn đánh một đấm kinh thiên động địa quỷ khóc thần sầu. Lực lượng cuồng bạo khiến khung trời lung lay, mặt đất, rung rinh, hư không tan vỡ. Ầm ầm ầm ầm ầm! Bùm bùm bùm bùm bùm! Không được thì là không được. Hơn mười cao thủ Vân Đoan cộng với Phí đại nhân, Vân Sử đại nhân hợp sức vây công Trần Lạc, chưa đến một hiệp đã bị hắn đánh hộc máu, rụng lông tóc, da dẻ khô nứt, máu bốc hơi. Bọn họ bị đánh thành thây khô đen tuyền. Rất kinh khủng. Hơn mười cái xác khô hãi hùng, bọn họ không dám công kích Trần Lạc nữa, lần lượt thụt lùi. Trong phút chốc một bàn tay to từ trên trời giáng xuống. Bàn tay to vô biên như ngũ chỉ sơn đè xuống, bao la mênh mông. Trần Lạc mở mắt vọt lên cao, giơ hai tay chặn lại ngũ chỉ sơn. Thân thể đỏ rực bốc khói đen dày đặc, biến dị chi linh ở bên dưới thì gầm rống. - Diệt cho ta! Ầm! Núi cao to lớn trong khoảnh khắc tan biến. Trần Lạc phát hiện lực lượng sót lại trong cơ thể Ngạo Phong rất giống ngũ chỉ sơn, hoặc nên nói là cùng một nguồn. Trần Lạc hỏi: - Là ngươi đánh Ngạo Phong bị thương? Trên bầu trời vọng xuống thanh âm mờ ảo: - Đúng thì sao? Trần Lạc rống to: - Nếu đúng thì hãy lăn xuống chịu chết! Thiên địa biến sắc, Trần Lạc nhảy lên cao, hư không nổ tung bộc lộ cái lỗ to trăm thước. Dung nham tuô ntrào ra như giao long bay thẳng lên trời. Con rồng dung nham phá tan khung trời. Trên bầu trời vang tiếng hét thảm, một người rơi xuống. Người đó phản ứng rất nhanh, rớt xuống rồi vội bay lên. Trần Lạc xuất hiện kéo cổ chân người đó, quát to: - Lăn xuống! Răng rắc! Người đó một chân bị Trần Lạc xé rách, không còn cơ hội bay lên cao. Người đó rơi xuống đất, Trần Lạc không cho đối phương có cơ hội, chân quét ngang. Người đó bị đá gãy eo. Mười cao thủ Vân Đoan bị Trần Lạc đánh thành thây khô không dám ở lại nữa, bọn họ vội vàng bỏ trốn. Nhưng đã muộn. Trên bầu trời Trần Lạc xoay người lại, chắp hai tay sau lưng, trừng mắt quét qua. Trần Lạc mở miệng nói: - Người ra tay không tên nào thoát được, diệt hết! - Grao! Biến dị chi linh khổng lồ huơ hai cánh tay, hai bàn tay duỗi ra như thiên la địa võng chộp hơn mười cao thủ Vân Đoan định bỏ chạy, bóp nát bấy. Chết. Chết hết. Năm mươi Tài Quyết Giả Vân Đoan chết. Chín vị Hạo Nguyệt Tước Tử chết. Ba vị Đại Nhật thế tử chết. Nhật Nguyệt công tử Hư Hoài Cốc cũng chết. Hơn mười cao thủ Vân Đoan giáng xuống trần đã chết. Cao thủ bí ẩn trên bầu trời bị Trần Lạc đá một cái gãy eo chết. Giờ phút này, Trần Lạc đứng trên bầu trời, khuôn mặt đẹp trai tràn ngập kiêu ngạo, đôi mắt sâu thẳm bí ẩn như vực sâu. Trong kiêu ngạo có ngông nghênh, ánh mắt bá đạo quét qua, bễ nghễ thiên hạ, ngạo thị thương khung. Trên trời dưới đất duy ngã độc tôn. Bề ngoài Trần Lạc vẫn là Trần Lạc. Nhưng Tiểu Phật Linh giới không còn là Tiểu Linh giới yên tĩnh, tràn ngập hơi thở cổ xưa mà biến thành biển sa mạc vô biên vô hạn, dung nham sôi trào khắp nơi. Đám người đứng xem đã sợ teo tim chạy tứ tán, bọn họ muốn rời khỏi Tiểu Phật Linh giới nhưng không biết nên đi như thế nào, chỉ có thể tránh khỏi chiến trường thật xa, càng xa càng tốt. Người từ Vân Đoan giáng xuống đến kiếm chuyện với Trần Lạc đều chết hết, không chừa một người. Không, nói đúng ra có một người không chết, đó là Tư Đồ Mã Phi. Tư Đồ Mã Phi không chết không phải vì thân phận Đại Nhật thế tử, không phải vì gã quá mạnh, chỉ vì gã không ra tay, chỉ có thế. Tư Đồ Mã Phi biết rõ điều này, nên gã rất mình, gã cảm kích Lý Lăng Thiên. - Đa tạ Lý huynh vươn tay cứu, không thì hôm nay sợ là ta đã... - Tá không cứu Tư Đồ huynh, là tự huynh cứu bản thân. Biểu tình Lý Lăng Thiên trầm trọng nhíu mày nhìn Trần Lạc đứng trong không trung, lại nhìn biến dị chi linh siêu khổng lồ. Lý Lăng Thiên cảm thán rằng: - Mười năm trước lực lượng biến dị của Trần Lạc chỉ mới siêu thoát thiên nhiên. Mười năm sau lực lượng biến dị đã tiến hóa thành linh, thôn thiên phệ địa, giống như thao thiết. Kinh khủng hơn là lực lượng àny bắt đầu rời khỏi biên duyên khu vực cấm thiên địa pháp tắc, thật sự làm người ta... Thiên địa có trật tự. Nếu so thiên địa là cái vòng tròn mười vòng, vậy cao thủ trong cao thủ khống chế lực lượng ở vòng thứ chín rồi phát triển cân đối, mong cho mình càng mạnh hơn. Vì khi lực lượng mạnh mẽ trưởng thành đến vòng ngoài thứ mười. Vòng thứ mười bắt đầu có nguy hiểm, sơ sẩy một cái sẽ chạm vào khu vực cấp biên giới, đụng vào sẽ bị thiên địa giáng thẩm phán. Đây là trật tự, cũng là pháp tắc. Đương nhiên khi lực lượng đến vòng thứ mười không phải rất mạnh mà đại biểu cho lực lượng đã trưởng thành đến cực độ. Lực lượng biến dị của Trần Lạc đã đến cực độ, đó là cuồng bạo cực độ. Có thể nói phương thế giới này không còn lực lượng nào cuồng bạo hơn lực lượng biến dị của Trần Lạc. Tư Đồ Mã Phi nặng trĩu ưu tư hỏi: - Chẳng phải nói Trần Lạc toàn nguyên tội sao? Vì trời chưa gián thẩm phán? Tư Đồ Mã Phi thật sự không thích loại tồn tại biến thái nghịch thiên như Trần Lạc, điều này khiến gã đặc biệt sợ hãi, không có cảm giác an toàn. - Mục tiêu của Cửu Tước Tử, Đại Thế Tử là buộc Trần Lạc ra tay, lấy ra nguyên tội của hắn rồi ông trời sẽ xử hắn. Hiện tại mục đích đã hoàn thành, chắc Cửu Tước Tử, Đại Thế Tử cũng đang chờ trờgi giáng thẩm phán. - Nếu tra là Đại Thế Tử, Cửu Tước Tử thì ta sẽ không chờ. - Tại sao? Tư Đồ Mã Phi khó hiểu hỏi: Khiến trời Trần Lạc giải quyết Trần Lạc chẳng phải là cách tốt nhất sao? Vừa có thể giảm bớt tử thương lại không ảnh hưởng đến cái gì. - Tuy nói vậy nhưng ngươi nên biết Đại Thế Tử hay Cửu Tước Tử đều không sợ chết, cũng sẽ không sợ ảnh hưởng đến cái gì. Đặc biệt Cửu Tước Tử, hắn là loại người không làm thì thôi, đã làm sẽ hoàn toàn. Nguyên tội trên người Trần Lạc không chỉ là biến dị chi linh, còn có rất nhiều thứ khác. Cửu Tước Tử sẽ không tiếc mọi cái giá buộc Trần Lạc sử dụng toàn bộ thành tựu, muốn hắn nhận lấy thẩm phán mạnh nhất.