Thiên Tống
Chương 373
Sau lưng Tiểu Thúy còn có một tiều phu gánh củi, trông thấy xe ngựa liền né tránh. Ở trong hẻm không dài này chỉ có một cánh cửa hình lõm. Hai người đều đứng lên trên. Xe ngựa đi qua bên cạnh hai người, đột nhiên dừng lại, xa phu nắm nón trực tiếp phóng về phía Tiểu Thúy. Tiểu Thúy phản ứng cực nhanh, mặc dù gần trong gang tấc, nhưng một tay đánh rơi nón. Không ngờ ót tê rần, đã hôn mê. Tiều phu xách Tiểu Thúy hôn mê, xa phu kéo bồng xe ngựa ra, tiều phu ôm Tiểu Thúy nhảy vào trong xe, xa phu kéo bồng lên, trở lại vị trí mã phu tiếp tục đi tới.
Hết thảy đều trong tích tắc, từ lúc bắt đầu đến kết thúc chỉ thời gian vài giây, trong lúc này ngay một người đều không ra. Trương Tam cùng Lý Tứ phối hợp ăn ý, không hổ là hợp tác thường niên.
Âu Dương lại mở bản đồ nói:
“Đây là bản đồ địa hình Lưu Vân Pha, Kim Tam đao pháp cao cường, mặc dù không biết có mạnh hơn Triển Minh ngươi không, nhưng chúng ta phải bảo đảm không ra tay thì thôi, vừa ra tay cần phải nắm chắc. Trong thành muốn bí mật bắt chắc chắn không thể, cơ hội ngay ở Lưu Vân Pha. Ta đã khích tướng Triệu Lão Nhị, đến lúc đó tỷ thí, Triệu Lão Nhị xuất ra công phu toàn thân triền đấu với Kim Tam, Triệu Lão Nhị muốn để chúng ta nhìn bản lãnh chân thật của Kim Tam. Cuối cùng chắc chắn còn có thể tổn thương Kim Tam. Như vậy, thể lực Kim Tam hao phí quá nhiều, thân có thương tích, lại ở trong núi hoang không có người ở. Triển Minh, ngươi có mấy phần nắm chắc?”
Triển Minh nói:
“Mười phần”
Ý kiến của hắn là thay Triệu Lão Nhị đi Lưu Vân Pha, nhưng Âu Dương vì ổn định vẫn chấp hành kế hoạch của mình. Điều này khiến Triển Minh có cảm giác thắng không võ. Âu Dương lại hỏi Triển Minh đối phó một người tiêu hao thể lực bị thương có mấy phần nắm chắc, Triển Minh cho dù biết Âu Dương khích tướng, cũng mắc mưu.
“Vậy thì tốt rồi”
Âu Dương nói:
“Dựa theo quy củ bọn họ trước kia, Kim Tam không muốn Triệu Lão Nhị đồng tình thương cảm, cho nên Triệu Lão Nhị sẽ xuống sườn núi cỡi ngựa mà đi, Kim Tam sau khi thu thập miệng vết thương, sẽ trầm tư ở trong tâm đắc đánh nhau vừa rồi, sau đó đi bộ trở về kinh. Tiểu Thúy do Trương Tam Lý Tứ phụ trách, Kim Tam do Triển Minh phụ trách. Mục tiêu hành động là ở dưới tình huống bảo đảm an toàn bản thân bắt sống hai người. Hai người này chỉ là binh sĩ, không đáng mạo hiểm. Đặc biệt là Triển Minh.”
Triển Minh ôm quyền nói:
“Đại nhân yên tâm, ta mặc dù ngứa nghề, nhưng sáng tỏ chuyện gì là gấp, tất nhiên bắt giữ Kim Tam.”
Âu Dương gật đầu nói:
“Ta sẽ liên lạc hậu cần chuẩn bị xe ngựa, cùng ngày chở hai người này đến thôn hoang Mai Điền ở Dương Bình để trú. Các ngươi ba người cùng đi, Triển Minh liền từ thôn Mai Điền trở về Dương Bình, Trương Tam và Lý Tứ khảo vấn, sau khi chuyện chỗ ta kết thúc, sẽ trực tiếp đến chỗ thôn hoang gặp các ngươi. Nhớ rõ, hai người này cũng không phải hạng người thiện lương, không nên cho bọn họ cơ hội chó cùng rứt giậu.”
“Dạ”
Trong từ điển có một từ gọi là ngoài ý muốn, thật ra tỉ lệ ngoài ý muốn rất lớn. Bởi vì ngoài ý muốn có nhiều mặt. Chỉ có điều ngoài ý muốn mà Triển Minh chống lại khá khó giải quyết. Trước đó không có chút vấn đề nào, Triệu Lão Nhị và Kim Tam đúng giờ tới địa điểm luận võ, cũng không có nói nhảm gì, hai bên sau khi một thức mở đầu liền động thủ.
Triệu Lão Nhị rõ ràng muốn cho người không tồn tại nào đó đánh giá đề cao với Kim Tam, nghi trượng thương pháp cao cường bức bách Kim Tam dốc toàn lực. Trận chiến này trải qua nửa canh giờ mới chấm dứt với việc cánh tay và bắp chân Kim Tam bị thương.
Kế tiếp cũng không ngoài ý muốn, sau khi Triệu Lão Nhị và Kim Tam nói mấy câu, Triệu Lão Nhị ôm quyền cỡi ngựa bỏ đi. Kim Tam ngồi trên tảng đá vừa băng bó miệng vết thương vừa nghĩ lại tâm đắc thu được trong luận võ vừa rồi. Lúc này Triển Minh từ trong lều chỗ cao tới sườn núi, Kim Tam nghe tiếng, một câu cũng không nói, chỉ cầm đao nơi tay, cúi đầu dùng một tay khác lau sạch lưỡi đao.
Triển Minh không học nói nhảm trên TV, vừa cảm giác vào trạng thái liền rút đao mà ra. Triển Minh gọt ra, Kim Tam móc ra, hai đao đụng nhau, Triển Minh biến gọt thành đâm, thẳng đến cổ họng Kim Tam. Chiêu này khiến Kim Tam kinh hãi, đâm này là động tác cực ít xuất hiện trong đao thuật. Mà chiêu đâm này của Triển Minh không chỉ đắn chọn rất đúng chỗ, hơn nữa nhanh chóng vô cùng. Kim Tam chỉ có thể ngã xuống đất lăn ngay.
Triển Minh thực chiến vô cùng chín muồi, toàn bộ nhờ lực cổ tay đột ngột biến đâm thành chém, đem lực duỗi biến thành lực hạ lạc, một đao kia Kim Tam cuối cùng không chống đỡ hoặc tránh đi, bắp chân trái bị cắt sâu một tấc. Triển Minh trở tay đánh trúng, sống dao thuận thế nện ở trên xương chân Kim Tam. Kim Tam kêu lên một tiếng đau đớn, đao vung lên, lăn đi xoay người, đao cắm trên mặt đất, chỉ đủ đứng thẳng nói:
“Hảo đao pháp.”
“. . .”
Triển Minh không trả lời nhắm mắt lại, đao trong tay vừa chuyển, cầm hờ trên tay, chuẩn bị dùng thế đâm Phân Thủy Nga Mi cưỡng chế công vào.
Kim Tam tiếp xúc binh khí chưa từng có nhiều biến hóa như vậy, cắn răng chuẩn bị liều mạng. Con mắt Triển Minh trợn mắt, cước bộ lần lượt lui nửa bước, tay phải cầm ngược chuôi đao, tay trái đặt ở trên chuôi đao thân thể lao thẳng ra.
“Xem thương”
Ngoài ý muốn rốt cuộc đã tới, một cây thương giống Phích Lịch phá không mà đến phong kín lộ tuyến đi tới của Triển Minh. Triển Minh trong vội không hoảng hốt, chân cách mặt đất, xoay người vòng tròn, dùng động tác tiêu chuẩn thể thao, né phi thương. Thương đính ở trên cây nhỏ mép sườn núi, xuyên thấu thân cây.
Người đến chính là Triệu Lão Nhị, hắn đột nhiên nhớ tới Âu Dương còn đang xem cuộc chiến, lỡ như Kim Tam phát hiện dẫn tới xung đột không tất yếu, lúc này mới trở về xem xét, lại không ngờ Kim Tam bị một nam nhân đội nón mấy chiêu đả thương, hơn nữa tánh mạng tràn đầy nguy cơ. Nếu đổi là người khác nhất định sẽ liên tưởng việc này có quan hệ với Âu Dương, nhưng Triệu Lão Nhị hiển nhiên không nghĩ như vậy, vừa ra tay chính là ‘Thiên ngoại phi long’chưa từng dùng qua ở trước mặt Kim Tam.
Triển Minh nhiệm vụ trong người, tay vừa dùng lực, đao xoay tròn bay ra ngoài, đùi phải Kim Tam bị thương, khiến hắn không cách nào chạy trốn, sau đó tay không đối mặt Triệu Lão Nhị đồng dạng tay không.
Truyện khác cùng thể loại
44 chương
871 chương
10 chương
755 chương
458 chương
62 chương