Cậu đánh răng rửa mặt , lấy quần áo đồng phục " giặt máy một tối mà khô ____ " thay. Mùi thơm vấn vít lại trên người cậu... Bữa sáng của nó thật đơn giản . . . 2 bạn cùng nhau đi đến trường. Mọi người không nghĩ gì , thấy bình thường ... Sáng nay, mấy đứa văn nghệ nghỉ học " tương đương với nửa lớp ... " "br/"
.. Bọn học sinh đổi chỗ lung tung " hôm nay đi học phụ đạo ". Nó nhảy xuống ngồi với Hạ Huyền . Bàn Hạ Huyền toàn những đứa hát hay múa đẹp " trừ H.Huyền ". Đang ngồi đầu bàn , Hoàng từ đâu chui ra ,xuống chiếm chỗ của Hải Anh , đẩy Hải Anh vào trong ... Trong giờ học , thầy dạy Toán vẫn đều đều chép đề bài lên, không dạy lí thuyết , cũng chẳng nói gì rồi đi ra ngoài ... Lớp lác đác tiếng ồn, bàn Hải Anh, Hoàng và Hạ Huyền cũng vậy... Nó giảng bài toán cho Hoàng , Hoàng chăm chú lắng nghe, nó chăm chú giảng. Hạ Huyền ngồi kế nó nhưng cách tầm 50 phân , ảo não thở dài : " mình ngồi đây làm người thừa rồi =;= " . Chẳng biết nó có nghe thấy hay không mà vẫn ngồi giảng bài cho Hoàng . Hoàng có 2 mắt. 1 mắt dán vào vở , 1 mắt dán vào nó . Hoàng có 2 não . Não trái phân tích bài toán , não phải để suy nghĩ .......................... Nhìn hai bạn đẹp đôi lém . Thiên ngồi bàn kế bên dãy bên thỉnh thoảng cứ " liếc mắt đưa tình " sang bên này , làm nhiệt độ nóng lên cao... Giảng bài cho Hoàng xong , thầy chưa vào , nó và Hạ Huyền ngồi xem quyển mẫu thời trang của hãng gì đó . Cả quyển có 2 người mẫu , 1 nam , 1 nữ . Nó chăm chăm nhìn vào bộ quần áo người mẫu nam đang mặc, Huyền thì chằm chằm vào mặt người ta. Hoàng chẳng biết có hiểu gì không , phán một câu nhẹ nhàng : " Ngắm trai " . =.= . Nó bảo
- Ngắm trai thì sao , tớ ngắm bạn nhá ?
- uh, free đấy , cứ tự nhiên. Không phải lúc nào tớ cũng ngồi bên cho ngắm đâu.
- ...
.. Nó thầm hỏi trong lòng có phải Hoàng chơi với Thiên nhiều quá nên nhiễm tự sướng không , dễ sợ .... Nó nói với Huyền : " Hoàng thích Lam đấy , không phải Linh đâu. Mà Lam với Thiên là một cặp, không biết Hoàng nhường hay đấu với Thiên nhỉ ?" Huyền gật gù . Nó quay sang bên , giật mình thấy Hoàng nằm lấy tay chống đầu , nhìn nó " dễ thương " vô cùng .
- Nh... nh.. nhìn .ìn ..ìn gì hả ?
- Vừa nói gì đó
- Không có gì :P
- ... tớ nghe hết rồi ...
-Hì , nghe hết rồi thì còn hỏi làm cái gì ?
- Tớ mà không hỏi tớ đấm bạn đấy
- =.= gì mà bạo lực vậy
- Ờ , bạn không bạo lực
- Nói lại thằng kia , muốn ăn đấm à ?
- =.= .....
...... Giờ học ở góc đó sôi nổi vô cùng với những cuộc đấu khẩu vui vẻ giữa Hoàng và Hải Anh.. Thí dụ , nó đang nói chuyện với Hạ Huyền , Hoàng dí cái bút nến " TQ" vào tay nó . Nó quay sang hỏi bảo gì thì Hoàng nhăn răng nói " vô sinh " " ý là cái bút có tác dụng gì đấy " . =.= nó không bết nói gì hơn , gục vào người Huyền , choáng với câu nói hồn nhiên của Hoàng . Hoàng bao nhiêu tuổi rồi mà ngây thơ dữ , dí một lần như thế mà bị à ? Mà Hoàng còn cầm cái bút để viết suốt ngày cơ mà =.- Thật hết biết với thằng bạn ... Hay một thí dụ khác , nó đang ngồi học , Hoàng kẻ vở " vở không có lề ý ". Cậu lấy bút của nó kẻ ... Đột nhiên, mắt Hoàng sán như sao, nhìn nó , nói :
- Kẻ giúp tớ quyển vở
- Không bao giờ
- Không kẻ không trả bút
-...
- Muốn thế nào ?
-THôi được nhưng 1 tờ thôi nhé
- 5 trang
- 1 tờ
- 5 trang
...
- Ừ thì 1 tờ , này , kẻ đi
.. 1 trang ...
.. trang thứ hai, nó vừa đặt thước vào thì Hoàng kẻ luôn. Hoàng bảo : " Kẻ thêm một tờ nữa , tờ vừa rồi tớ kẻ hộ rồi " .. =.= ... cái đó là tự cậu tự nguyện mà .. Nó ngậm ngùi kẻ thêm tờ nữa.... Tẹo nó láy lại được bút rồi thì đến lượt nó năn nỉ Hoàng kẻ hộ . "Nào là " Hoàng đẹp trai ơi " , " Hoàng tốt bụng ơi ... Hoàng không chịu , nó chốt hạ một câu :" Cóc thèm nữa " thì Hoàng bảo " Thôi được rồi , để tớ kẻ cho , cũng 1 tờ nhá " - " Uh"..... Gần hết giờ , nó bảo Hoàng : " Hoàng sang bên kia đi , không FA thì sang đấy . " Hoàng chưa hiểu gì nó đã tung một cú cho cậu ngồi vào phía trong bàn bên kia . Thiên nhăn nhở đi ra , đứng cạnh mép bàn nó , đợi đến khi Hoàng vào rồi thì ngồi chấn ở ngoài . Nó và Hạ Huyền lại tám long trời nổ đất... 15 sau , Hoàng lại chốt đầu bàn nó . Huyền hỏi " Tự thấy mình FA nên quay về ngồi với bọn tớ à " -" gật đầu . Nó ngoan ngoãn ngồi học bài , chẳng ngóc mặt nên. KHông khí trở nên yên ắng. ... Ra chơi, nó ra ngoài hành lang đầu hồi đứng , tụi con trai cũng kéo nhau lóc nhóc ra đấy . Minh, một cậu bạn trong lớp chơi đánh nhau với Hạo . Hạo " yếu đuối " bị đánh , mắt nhắm mắt mở kêu " Hải Anh , cứu chú " . Nó quyết định làm anh hùng cứu ...... hotboy. Nó nhảy ra , đẩn vai Minh
- Cậu đánh chú tớ à ?
- Sao lại đánh chú , chú bắt nạt bạn đâu
- Cùng là con trai , sao bạn đánh chú tớ
....
- Từ sau đừng làm như thế với chú ấy nữa
Mỗi câu nói của nó , lực đẩy vai Minh một tăng, câu nói cuối cùng , là một lần đẩy , mạnh như búa tạ , làm cho Minh ngã , nằm lăn trên sàn ... Cả lớp dừng hết lại , nhìn cảnh huy hoàng trước mắt. Nó đứng sừng sững , khí thế đạt mức nộ khí - POW. Minh đã ngồi dậy , gục mặt vào gối. Nó chợt hốt hoảng , chạy lại bên Minh, hỏi thăm tíu tít .Hạo ngây người . chỉ vì cậu mà nó dám đánh Minh đại ca lay lắt vậy sao ? Đánh xong mà nó chạy ra hỏi thăm hả ?!!! Nó lay Minh, khen Minh này nò . Rồi cuối cùng hỏi Minh muốn gì ? Khuôn mặt trắng trẻo , trẻ con kia ngẩng lên nhìn nó , cười nham hiểm . Nó len lén dúi một cái kẹo vào tay Minh , nhẹ giọng nói xin lỗi. Minh bật cười , nụ cười tươi , thật đẹp , tỏa nắng . Nó ngây người nhìn Minh. Minh với tay , xoa đầu nó . Nộ khí quay lại , nó tức giận : " Không được xoa đầu tớ. Đến bố tớ còn chưa xoa đầu tớ bao giờ , ai cho cậu xoa " Kèm một cú đấm tựa ngàn cân vào lưng cậu rồi đứng giậy , biến . Minh nhăn mặt , nở nụ cười ngốc nghếch . Con gái trong lớp đơ hình hàng loạt. Minh cũng là một " hot " của trường nhưng chưa bao giờ thấy cậu đẹp đến vậy
* Nhân vật : Phạm Minh Minh
- 17 tuổi
- đẹp trai với khuôn mặt trẻ con
- sức khỏe có
- tiền bạc có
- rất nhiều nữ sinh theo đuổi "br/"
... Nó ra ngoài hành lang đầu hồi , cất tiếng hát...
Theo thời gian những hạt mưa như nặng thêm.
Xóa hết thương yêu mặn nồng ngày nào giữa chúng ta.
Anh lục tìm vẫn cứ mãi lục tìm.
Giơ bàn tay cố kìm nén những cảm xúc.
Vùi mình vào đêm đen anh chẳng tìm thấy lối ra.
Sau lưng là tiếng nói yêu anh , chẳng rời xa anh.
Trước mắt anh điều đấy , nó dối trá , tại sao người vội quên mau ?
Là vì em.
Bài ca anh viết sẽ không được trọn vẹn đâu em.
Bước đi.
Em yêu một ai thật rồi mãi chẳng là anh đâu.
Vậy thì người cứ bước đi xa nơi này.
Ánh bình minh sẽ không còn nơi đây.
Bước đi xa nơi này.
Sẽ không còn nơi đây.
Phải tự đứng lên mà thôi,che nhẹ đi những niềm đau và nỗi buồn.
Xung quanh anh giờ đây cô đơn mình anh ôm giấc mơ.
Nhìn em bước ra đi xa dần.
" Nắng ấm xa dần - MTP "
Giọng nó trong , nhẹ bay theo gió . Nó hát , hát "một mình " . Cảm giác có cái gì đó dính lên người mình , nó nhìn nhìn . Hóa ra có " một đống " thù lù ngồi đấy. Thiên tựa lưng vào tường, mắt nhìn nó , hai chân duỗi dài ra , tự kỉ . Nó tưởng chỉ mình nó ở đây =.=
- Hát hay lắm.
- ....
- Đây là lần đầu tiên nghe cậu hát hay vậy . Bình thường giọng cậu bị sao à ?
- ....
- Tớ tự kỉ chứ không phải cậu , nói gì đi .
- Tớ chỉ thích hát một mình thôi
- Sao lại vậy
- Có ai hỏi sao cậu thích người yêu cậu không ?
- Không
- Thế đấy , thích là thích .
- Cậu là cái mỏ , không khai thác rất phí
- Mỏ tớ không nhọn bằng cậu
- Thế á ?
- Ừ , tớ mỏ khoét , cậu mỏ nhọn xeko xấu trai lai dog, mắc bệnh tự kỉ
- Có giỏi đứng lại cho tớ
.. vừa nói , 2 bạn vừa đuổi nhau chạy trên hành lang dài . Tất cả học sinh đều dẹp gọn một bên . Chạy đến hành lang lớp 12, các anh cứ đứng đấy , nói chuyện với nhau mà không để ý gì cả . Nó đâm sầm vào một cái cột.... Hậu quả là nó đè lên " cái cột " ấy trong khi mắt nhắm mắt mở mồm lẩm bẩm : " Mình nhớ đoạn này không có cột mà ". Nghe xong câu nói ấy, tất cả đơ hình ...
- Ngốc , dậy ngay
- ... Cột biết nói chuyện , phát minh mới.
- Dậy cho anh , con nhỏ này
- .... Ể .... AAAAAAAAAAAAAAAAAA
- Dậy thì dậy đi , hét gì mà ghê thế. " made in Thien "
....Nó đứng dậy,chính xác hơn là bị Thiên lôi đi...Nó nói với câu xin lỗi rồi khuất bóng sau hành lang. " Cái cột " ấy lúc đó mới ngồi dậy được. Là một bậc đàn anh đẹp trai - vị lớp trưởng của 12A1 : Hàn Lâm. Anh ngồi dậy , 2 tay chống ra sau , đầu hơi lăng lắc sau cú va chạm vừa rồi. Giữ nguyên tư thế vừa rồi , anh vô tình chạm cánh mũi vào hương thơm quanh mình . Một mùi hương nhẹ nhàng , ấm áp nhưng hơi lành lạnh . Anh hơi sững lại . Con nhóc vừa rồi đập vào người anh có làn da rất mềm , ấm áp nhưng cái đầu rõ cứng , làm anh đau ngực. Bỗng nhiên, anh chạm vào một vật cưng cứng : kẹo. Chắc mẩm đoán là của cô nhóc lúc nãy , anh bỏ vào túi . Đang định bỏ đi thì anh thấy một chiếc thẻ học sinh nằm lay lắt dưới đất : Trần Nguyễn Hải Anh - 11A1... Rất thú vị , anh cất đi, bước vội vào lớp , bỏ lại những ánh mắt tò mò , ngạc nhiên sau lưng....
....
- Đồ ngốc . Đi không có mắt à mà đâm vào nhà người ta thế ?
- Tại sợ cậu đánh , chạy không nhìn đường luôn
- NGỐC Ạ , CHO CON NGỐC KÉ VỚI CHỨ NGỐC CÁI KIỂU ẤY À ?
- He he nhưng mà lúc nãy cậu lôi đi ghê quá , làm như tớ là chổi lau nhà ấy
- Đúng là chổi lau nhà còn gì
- Cậu muốn chết hả , đứng lại thằng kia.....
..... Vào lớp .... Hoàng đã chấn đầu bàn bàn Thiên. Nó với bọn bên cứ tám mãi ... Thi thoảng , từ dãy bên lại có ánh mắt " thân thương " nhòm sang vì tội " nói xấu con trai " ,,, Không biết có phải do tuổi cao không , chữ thầy giáo khó đọc quá . Nó gọi với sang dãy bên , bảo Hoàng :
- Hey, hỏi giúp tớ chữ kia là chữ gì với
- Oẳn tù tì nhá
- Ờ , cũng được
- Cái gì đấy " Thiên bổ sung "
- À , oẳn xem ai hỏi bài mà " Hoàng "
- Ê, hai cậu hỏi bài đi , tẹo tớ cho mượn vở
- Không , cả 3 cơ " H T"
- Thế thì thôi, không cho mượn
- Cóc cần " H T "
.Nó nhờ đứa bàn trên hỏi cho... Tẹo, làm xong bài rồi nó ngây người nhìn quyển vở trước mặt. " Phựt" , quyển vở biến mất . Nó nhòm sang nơi gốc gác của sự mất tích ấy . Hoàng và Thiên nhăn nhở dơ thành tích ra trước mặt nó . Nó căm tức nói : " Trả đây
" thì 2 cậu kia đồng thanh nói khi nào xong mới trả ..... Ức . Nó ức muốn diết người . Phi " mắt sắc hơn dao" sang, nó làm bọn bên đấy ớn lạnh. Lầm bầm trong lòng, nó thề khi tan học nó sẽ trả thù.....
......
- Ya, tìm giúp tớ cái thẻ học sinh với . Không có thì làm sao mà về được
- Ngốc , lúc nãy đánh rơi chỗ nào hả ? "Thiên"
- Lúc nãy đuổi nhau có đánh rơi không ? " Hoàng"
- Không , kiểm tra hết rồi.
- Thật ?
- Uh
Sau một hồi đuổi bắt với Thiên và Hoàng, 3 đứa nó lôi nhau ra lán xe .Phát hiện một điều nho nhỏ : nó mất thẻ học sinh. Mà không có thẻ không lấy lại được xe X X. Nó rối tinh rối mù hết cả ,
- Phải cái này không ?
- Ờ , đúng . Đa tạ ông trời thả nó xuống đây " động tác vái phật"
- . Không phải ông trời mà là người nè
- Ủa , ai vậy , giọng quen quen
- Ừ , dĩ nhiên là quen rồi . Lúc nãy em tông vào anh, chưa cưa đã " đổ" đây
- À , cái cột. Biết cử động hả ? Siêu
- Là người , ngóc đầu lên mà nhìn , ngốc ạ
... Nó ngóc cái đầu lên, tìm nơi phát ra giọng nói . Đó là một anh chàng chắc mét 8 quá . Mặt trắng , tóc hạt dẻ , mắt ấm áp. Nhưng nó không quen
- Ờ , là anh hả
- Ừ , anh
- Ơ, nhưng anh nào vậy ?
... Loanh quanh một hổi rốt cục nó chẳng hiểu cái gì hả ? Lâm muốn ngất . Cậu nhẫn nại kể cho nó chuyện lúc nãy. Mặt đỏ bừng , nó lí nhí
- Xin lỗi " dúi một cái kẹo"
- Kẹo hả ? Anh có rồi " hua hua cái kẹo trước mặt em nó :D"
- Ơ, anh nhặt được nhiều dữ
- Ừ , lực em tông đến " đổ " cơ mà
- Só rì bấy bì , không cố ý
- Anh lớn hơn em 1 tuổi, không phải bấy bì đâu
- He he , nhầm , em quen mồm mà anh tên gì vậy ?
- Hàn Lâm, 12A1
- Ờ, xin lỗi và cám ơn, giờ cho xin cái thẻ để về đây
- Một điều kiên ?
- Cái gì ? NO NEVER
- Mất về nhá bé ngốc
- ...
-....
- Thôi được rồi , điều kiện gì ?
- Tạm thời chưa nghĩ ra .
- VẬY MÀ CŨNG NÓI ĐƯỢC HẢ CHA NỘI ?
- Uhm, cho anh sđt đi, bao giờ nghĩ ra , anh nhắn cho
- Vì xe địa hình yêu wy , phải hi sinh vậy. Số là 0 1 2 3 4 5 6 7 8 9 tự sắp xếp
- Bé có lấy xe không ?
- Thua rồi , số là ***********
- Ùh, vậy mới ngoan, thẻ của em nè , ngày mai gặp ha
- Khỏi gặp cho nó lành
- BB
Truyện khác cùng thể loại
67 chương
9 chương
31 chương
51 chương
35 chương